TIẾP CHAP 21 WEBTOON

Chương 8

Ngay khi Gyu-hyuk hồi sinh, JiHan ném hắn ta ra khỏi toà tháp một lần nữa.

“Khiên chắn!” JiHan đã sử dụng phép thuật phòng thủ trong lần hồi sinh thứ hai.

“Trông có vẻ mạnh đấy nhưng chung quy cũng chỉ là một tên Trợ thủ mà thôi!' Gyu-hyuk tin vào phép thuật của mình. Dù sao thì hắn ta cũng ở hạng 15.

JiHan không nên được ghép cặp với những người chỉ mới bắt đầu vượt qua phần hướng dẫn. Lí do anh được triệu tập ở đây chính là bởi những rắc rối và thua cuộc mà anh đã gây nên. Đây cũng chính là điều làm giảm tỉ lệ ghép đội chính xác của anh.

“Thằng khốn! Tao sẽ giết mày!”

“Hoả diễm…”

Gyu-huyk tiếp tục duy trì khiên chắn và chuẩn bị nướng cháy JiHan bằng Hỏa cầu, nhưng…

Rắc-

JiHan dùng tay gạt tấm khiên bán trong suốt ra, và chỉ trong trong nháy mắt, tấm khiên chắn bảo vệ vỡ tan như vỏ trứng.

“Hả…?!”

JiHan nhếch mép và nắm lấy cổ áo Gyu-hyuk. “Nếu lần này chết, ngươi chỉ còn lại một mạng.”

“Chờ đã…”

“Cút.”

Vút.

Một lần nữa, tên pháp sư bay lên không trung và rơi khỏi tòa tháp.

AAHH-!

Lũ zombie hét lên trong sự biết ơn khi tên pháp sư lại rơi vào nanh vuốt của chúng một lần nữa.

Rộp. Rộp!

Một âm thanh kỳ quái phát ra, và…

Loé sáng.

Gyu-hyuk, lần hồi sinh cuối cùng, hắn ta kêu lên, “C-chờ đã!"”

Nếu cứ chết như vậy, hắn nhất định sẽ là người cuối cùng về đích.

Hắn cảm thấy lạnh sống lưng.

‘Hình phạt cho kẻ về đích cuối cùng là quá lớn!’

Hắn vốn tưởng rằng đối phương sẽ nghiền nát hoặc có người sẽ ngăn hắn ta lại nếu hắn gây rắc rối, nhưng không ngờ rằng sẽ có người ném hắn đi.

‘Nếu thứ hạng của mình lại giảm lần nữa…’

Cấp độ sẽ giảm nếu kết quả trong Mạng Lưới Chiến Đấu không tốt, điều này sẽ gây ra sự sụt giảm về chỉ số.

Chỉ số giảm không phải vấn đề, chúng vẫn có thể tăng bằng cách thăng hạng một lần nữa, nhưng…

‘Mọi kĩ năng của mình cũng sẽ biến mất!’

Không giống như các chỉ số thành tích, có thể tăng lên chỉ bằng cách thăng hạng, đạt được một kỹ năng khó hơn. Đó là lý do tại sao thông thường không có hình phạt xóa kỹ năng— trừ khi bị tụt xuống dưới 5 hạng so với thứ hạng ban đầu.

Trong trường hợp của Gyu-hyuk…

'Nếu mình chết lần nữa... Kĩ năng chắc chắn sẽ bị xóa.'

Nếu chết thêm một lần nữa, hắn sẽ không thể sống lại.

Hắn ta sẽ được đánh giá là người đầu tiên chết trong game phòng thủ; sau đó cấp độ của hắn sẽ giảm xuống còn 14, và kỹ năng mà hắn học được ở cấp độ 20 - thứ mà hắn đã tiêu một số tiền khổng lồ vào Mạng Lưới Chiến Đấu để có được, sẽ biến mất.

‘Thằng khốn này... Mày cứ chờ đấy.’

Nội tâm Gyu-hyuk sôi sục, nhưng nhìn vẻ bề ngoài, hắn ta dường như đã sẵn sàng đầu hàng. “Được. Ta hiểu ngươi là muốn tốt cho cả đội! Ngươi không cần xin lỗi! Ta sẽ đàng hoàng tham gia trò chơi.”

“…”

“Ta là người chơi hạng 15. Hơn nữa, ta là một Pháp sư hệ Lửa, điều này rất hữu ích trong bản đồ. Ta sẽ hỗ trợ ngươi đàng hoàng.”

“Ồ! Ngươi đã có một quyết định đúng đắn đấy!” Cung thủ, người đang theo dõi cảnh tượng diễn ra một cách căng thẳng, rất vui vẻ.

Không ngờ rằng tên chơi khăm khét tiếng Kim Gyu-hyuk lại mềm mỏng như vậy.

‘Một người chơi tham gia trận đấu thăng hạng Bạc chỉ ở cấp 15...?’

GaYeong không thể tin nổi trình độ của Gyu-hyuk, nhưng dẫu sao hắn ta đã đầu hàng, vì vậy cô ấy nghĩ rằng trò chơi sẽ diễn ra suôn sẻ.

“Có thật như vậy không?” JiHan, người nãy giờ vẫn im lặng lắng nghe, lại đưa tay ra.

“Hả…?”

Anh nắm lấy cổ áo của Gyu-hyuk.

“Ta không cần phải xin lỗi? Mọi người sẽ nghĩ rằng ta là người bắt đầu cuộc chiến nếu ngươi nói như vậy.”

“C-chờ đã...!”

“Lần sau, lễ phép chút.”

Vút!

Gyu-hyuk được ném thẳng ra khỏi tòa tháp, la hét suốt quãng đường rơi từ trên cao xuống xuống.

“A…” Cung thủ vươn tay ra, nhưng đã quá muộn.

Rắc!

[Pháp sư 'Kim Gyu-hyuk' đã chết.]

[Kim Gyu-hyuk đã bị loại khỏi trò chơi.]

Bản đồ phòng thủ dự định sẽ được chơi với một nhóm bốn người…

Và họ không còn Pháp sư nữa.

***

Một sự im lặng ớn lạnh bao trùm cả tòa tháp.

‘Rác rưởi đã được xử lý.’

JiHan dường như không quan tâm, anh nhìn chằm chằm vào cửa sổ nhiệm vụ của mình.

Sau khi anh ấy vào bản đồ phòng thủ '10 toà tháp', một nhiệm vụ mới đã được tạo.

[Nhiệm vụ giới hạn] –

  • Hoàn thành đầu tiên trong '10 toà tháp'.

[Phần thưởng: 1.000 điểm thành tích]

Nhiệm vụ, giống như trong phần hướng dẫn, anh phải hoàn thành đầu tiên, và phần thưởng vẫn giống trước đây.

‘Tôi đã mong đợi điều này, nhưng…’ JiHan nhìn vào một nhiệm vụ khác bên dưới nhiệm vụ giới hạn, nhiệm vụ này tỏa ra ánh sàng vàng.

Đó là một cái gì đó không có trong hướng dẫn.

[Chuỗi nhiệm vụ - Khởi nguồn Zombie (!)]

- Một tay tiêu diệt 1.000 thây ma.

[Phần thưởng: 3.000 điểm thành tích]

- Sau khi hoàn thành, bạn sẽ mở khóa Khởi nguồn Zombie (2).

'Một mình giết 1,000 thây ma?' JiHan nhíu mày.

Đó là một nhiệm vụ bất khả thi.

Lũ thây ma không phải là mối đe dọa đối với anh ấy, nhưng…

‘Trò chơi sẽ kết thúc trước khi mình có thể giết hết chúng.’

Trò chơi sẽ kết thúc khi năm trong số mười tòa tháp sụp đổ, điều đó có nghĩa là anh chỉ có thể hoàn thành nếu những người chơi khác cầm cự được.

‘Được rồi giờ mình sẽ tập trung vào nhiệm vụ giới hạn.’

JiHan từ trên tháp nhìn xuống.

GUOOO.

Một bầy thây ma cố gắng trèo lên, nhưng chúng cứ trượt do tháp quá dốc.

“Grrr…”

Chúng đang giẫm lên xác của đồng đội để trèo lên. Cung thủ, người đang quan sát họ bên cạnh JiHan, thở dài.

“Haa... Đây là lý do tại sao chúng ta cần một Pháp sư.”

Một Hỏa cầu lẽ ra là đủ để thiêu rụi ngọn đồi thây ma mà chúng tạo thành.

Cung thủ phẫn nộ nhìn JiHan.

“Nếu cậu khó chịu với tên chơi khăm kia thì cậu vẫn nên kệ hắn ta đi, việc gì phải như vậy... Chúng ta nên làm gì bây giờ? Không có Pháp sư, đám thây ma sẽ leo ​​​​lên như điên."

“Vậy là sẽ có nhiều thây ma hơn bình thường?”

“Đúng thế. Đây là lần thứ hai cậu chơi à? Muốn trở thành một người chơi chuyên nghiệp thì phải trải qua những trò chơi khăm như thế…”

Chậc, chậc.

Cung thủ vừa nói vừa tặc lưỡi, nhưng JiHan phớt lờ anh ta.

'Một nghìn thây ma... Có khả thi không?'

Anh đang nghĩ về chuỗi nhiệm vụ.

“Này! Cậu có nghe tôi nói không đấy? Không ngờ cậu lại phớt lờ người khác trong khi đã khiến mọi thứ trở nên rối tung như vậy... Nếu cậu giỏi như vậy thì hãy tự mình chiến đấu đi!” Cung thủ thốt lên ngay khi không thể chịu đựng được nữa…

JiHan có vẻ rất phấn khích. “Thật sự?”

***

 

'Người chơi Sung JiHan thiếu hòa đồng. Anh ấy không phù hợp để trở thành một người chơi Mạng Lưới Chiến Đấu chuyên nghiệp.'

GaYeong đã đánh giá JiHan một cách tiêu cực kể từ khi anh đá bay tên Pháp sư.

Bất kể ai đúng ai sai, GaYeong nghĩ rằng điều đúng đắn nhất là tiếp tục.

‘Anh ta cứ hành động như những điều anh ta muốn mà không nghĩ tới hậu quả.’

Vấn đề lớn hơn là…

‘Chức năng của anh ta là Hỗ trợ?’

Một người có vẻ phù hợp với Chiến binh đã chọn làm Hỗ trợ…

Tại sao anh ta lại lựa chọn như vậy?

‘Liệu có phải anh ta đang cố gây sự chú ý?’

Cô ấy không thể hiểu được. Kết luận duy nhất cô có thể đưa ra là anh ta bị điên rồi, và do đó, cô đã đưa ra quyết định của mình.

‘Anh ta không đáng được chiêu mộ vào Song Tinh.’

Nếu như một cô gái xem video, rất có thể cô ấy sẽ mất hứng thú.

“Tôi sẽ đứng ở phía trước. Trợ thủ, lùi lại.”

Dù sao, cô là Chiến binh của nhóm, vì vậy nhiệm vụ của cô là đi đầu.

Ngay cả khi cô ấy không thích cách cư xử của người đàn ông kia, cô ấy vẫn phải làm công việc của mình, nhưng JiHan tỏ ra bình tĩnh rồi vẫy tay.

“Không cần đâu. Chỉ cần bảo vệ Cung thủ là được.”

“…?” Im GaYeong hoài nghi nhìn JiHan.

Không phải anh ta định chiến đấu một mình đấy chứ?

Nhưng sau đó…

“Được…” Cô nói tiếp, ‘Cứ tiếp tục và xem điều gì sẽ xảy ra'’ cô ấy lùi lại.

Khi GaYeong quay lại, Cung thủ bắt đầu phàn nàn với cô. “Haa... Không ngờ rằng chúng ta lại gặp phải hai tên chơi khăm... Chúng ta xui thật đấy.”

GaYeong gật đầu.

‘Vị trí chót coi như cũng ấn định rồi. Rớt hạng… Không thể tránh được.’

Cô vừa thăng hạng nhờ phần hướng dẫn, nhưng có vẻ như lại trở về như trước kia.

Điều tốt đẹp duy nhất có lẽ là tên Pháp sư hách dịch là người chết đầu tiên.

Mặc dù ở trong đội xếp hạng cuối cùng, nhưng ít nhất cô không ở cuối bảng.

‘Đúng vậy, hãy chết nhanh và bắt đầu một trò chơi mới thôi.’

Chuẩn bị tinh thần xong, GaYeong nhìn JiHan.

Vù- Vù-!

JiHan đang quay cây gậy kim loại của mình như thể đang khởi động; tư thế của anh ấy trông khá vững chắc.

'Nó trông khá nặng.'

Tuy nhiên, anh ấy có lẽ sẽ không tồn tại được lâu.

Cho dù anh ta là một võ sĩ giỏi đến đâu, việc sống sót trước làn sóng thây ma như vậy là điều không thể, đặc biệt là với trang bị tồi tàn của anh ta.

‘Anh ta một phút cũng chẳng tài nào cầm cự nổi.’

Và sau đó…

“GRRR-”

Không hề bị chậm lại, lũ thây ma cuối cùng cũng bắt đầu trèo qua đỉnh tháp.

Các tòa tháp khác có  Cung thủ và Pháp sư, vậy nên các thây ma thậm chí không thể lên được nửa đường.

Mặt khác…

“Cuối cùng cũng đến.” JiHan nỉm cười nhìn lũ zombie.

Vút!

Cây gậy kim loại chặt đầu thây ma ra làm đôi chỉ ngay tức khắc.

GaYeong mở to mắt ngạc nhiên.

Tốc độ thật đáng kinh ngạc.

Ngay cả với cặp mắt đầy kinh nghiệm của mình, cô ấy cũng không thể nhìn chính xác cách di chuyển của cây gậy kim loại.

Phản ứng của Cung thủ cũng không khác gì cô — anh ta đứng đó há hốc miệng.

“Là thật đấy à...?”

“…”

“Này Chiến binh, anh ta có thực sự là một Trợ thủ không đấy?”

“Tôi không chắc chuyện gì đang xảy ra nữa.”

Cây gậy kim loại sáng loáng của Sung JiHan di chuyển như thể anh ấy đang biểu diễn trong rạp xiếc.

Hơn nữa, nó chỉ nhắm vào đầu của thây ma, đó là điểm yếu của chúng.

Cung thủ cuối cùng cũng hiểu tại sao JiHan lại trông tự tin như vậy.

Tòa tháp nhỏ và lũ thây ma chỉ có thể đến từ phía Bắc, vì vậy JiHan thực sự có thể tự mình xử lý chúng.

“N-nhưng chỉ cái gậy kim loại đó thôi thì không đủ cho một huyết thây ma…”

“Anh nói đúng.”

GaYeong gật đầu tán thành trước lời nói của Cung thủ.

Huyết thây ma là một chủng loại đặc biệt mạnh trong số các loại thây ma. Đầu của nó được bao phủ bởi một chất lỏng đẫm máu khiến nó có khả năng chống lại các đòn tấn công vật lý và cần có sức mạnh đặc biệt để ngăn chặn chúng.

Tất nhiên, trong Giải đấu hạng Đồng, sức mạnh đó là ma thuật.

“À, nếu Pháp sư còn sống sót, chúng ta đã có thể về nhất...!’

Thấy JiHan đánh giỏi như vậy, Cung Thủ càng thêm phẫn uất.

“Lẽ ra cậu ta nên tha cho hắn!”

‘Tại sao lại giết hắn và để một đội xứng đáng ở vị trí số 1 về đích cuối cùng?’

Cách…

Khói đỏ bắt đầu bốc lên giữa những thây ma đang leo lên, và Cung thủ tỏ vẻ tiếc nuối hét lên, “H-Huyết thây ma!”

Vút!

Năm tên thây ma lao về phía trước với khả năng thể chất vượt trội so với những thây ma thông thường với làn da đỏ và khuôn mặt bê bết máu.

Lũ huyết thây ma lao về phía JiHan.

Sau đó, khi Cung thủ đang nghĩ, ‘Mọi chuyện đến đây là hết…’

“Hả...?”

Bang! 

Cây gậy kim loại khẽ di chuyển và làm nổ tung đồng thời cả năm cái đầu của huyết thây ma. Ngọn lửa trắng bốc lên từ nơi từng là đầu của chúng, cơ thể chúng biến thành tro bụi.

Vù…             

‘Không đời nào.’ GaYeong không thể tin vào mắt mình.

Năng lượng màu trắng đó là…

‘Thần lực?!’

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương