Vô Tận Kiếm Trang
-
Chương 32: Huyền Vũ các mở(hạ)
Tam phương thế lực, phân chia rõ ràng, không thể đứng chung với nhau, hình thành ba cái vòng lớn. Ngoài ra, bên cạnh còn có vài cái vòng nhỏ hẹp rải rác, nhưng luận về thanh thế, địa vị và thực lực thì còn lâu mới có thể so sánh với ba người này.
Đương nhiên, vẫn có một số ít độc hành giống Diệp Bạch, một người đứng cô đơn những một bên, không muốn tham gia vào những cái vòng nhỏ do những người đó tạo thành. Người như vậy, thường thường đều đứng ở một góc tối chỗ nào đó, một đám yên lặng không nói gì, đánh giá bốn phía, luôn luôn bảo trì trạng thái cảnh giác nhất. Đây cũng là cảm giác do độc hành mang lại, bất kỳ thời điểm nào, ở địa phương nào, cũng sẽ không để nguy điểm đến gần thân thể của mình trong phạm vi bốn trăm mét, một khi tới gần thì đều sẽ có cảm giác.
Toàn bộ Diệp gia ngoại tông, năm tên Huyền khí bát tầng cao thủ đã có bốn người đến, Diệp Phá, Diệp Huyễn, Diệp Thiên Mị, Diệp Bất Phàm. Chỉ có một người chưa tới, đó chính là người được xưng "Thiên ngoại Bồng Lai" Diệp Bồng Lai. Diệp Phá thì do luận võ trên đại hội gia tộc mà được xưng là ngoại tông đệ nhất nhân, nhưng trong suy nghĩ của các ngoại tông đệ tử thì Diệp Bồng Lai mới là đệ nhất nhân. Hai người này không thể so sánh với nhau, bởi vì họ hoàn toàn không giống nhau.
Diệp Bồng Lai chưa bao giờ tham gia vào các cuộc thi đấu trong gia tộc, ấn theo cách nói của hắn thì việc đó rất nhàm chán, giống như đùa giỡn với con khỉ. Trong suy nghĩ của hắn, ra tay là phải giết, quyết không lưu tình, hơn nữa thực lực lại rất cao, thần bí khó lường, luôn độc lai độc vãng, ít có bằng hữu. Đối với việc các thế lực khác mượn sức, từ trước đến nay đều trực tiếp cự tuyệt, không hề cho người khác mặt mũi, bởi vậy đã đắc tột với vô số người. Nhưng bởi vì thực lực của hắn rất cường đại nên cho tới nay cũng không có người nào dám động tới.
Một người như vậy, tất nhiên sẽ mang rất nhiều những truyền kỳ. Đáng tiếc, có thể nhìn thấy hắn lại là một điều cực hiếm, trên cơ bản thì 80% thời gian hắn đều một mình một người đi lịch lãm ở ngoài, sẽ không trở về. Bất quá, lúc này đây lại là đổi đại điển của gia tộc, quan hệ đến việc gia tộc thí luyện ba tháng sau, hắn hẳn là sẽ trở về.
Tất cả mọi người đều nghĩ như vậy, nên không ít người chăm chú lắng nghe, muốn nhìn một chút người được coi là ngoại tông đệ nhất nhân này có chỗ nào kỳ diệu. Nhưng mà, theo thời gian trôi qua, mặt trời càng lên cao, người tới càng ngày càng nhiều nhưng thân ảnh của Diệp Bồng Lai vẫn chưa hề xuất hiện.
Ngay lúc này, Diệp Bạch cũng đã từ bên ngoài chạy lại đây. Hắn bất động thanh sắc lẫn vào trong đám người, lẳng lặng đứng ở một ngõ ngách, quan sát biểu tình của mọi người khắp bốn phía, đồng thời còn so sánh thực lực của mọi người, tất cả cũng vì việc thí luyện trong tương lai của gia tộc mà chuẩn bị.
Khi ánh mắt hắn rơi xuống hai người Diệp Phá, Diệp Bất Phàm thì không khỏi cảm thấy nao nao. Bởi vì lấy Huyền khí tu vi của hắn bây giờ có thể dễ dàng nhìn thấu cả Diệp Phá và Diệp Bất Phàm đều đã nhất tề tăng lên một giai vị, Diệp Phá đã đạt đến Huyền khí bát tầng cao cấp, còn Diệp Bất Phàm cũng đã đạt đến Huyền khí bát tầng trung cấp. Mà trước đây, hai người một thì là bát tầng trung cấp, một là bát tầng hạ cấp. Xem ra, ba tháng nay cũng không phải chỉ riêng mình một người tiến giai, mà bọn họ cũng thế, cũng chưa bao giờ buông tha cho việc tu luyện của chính mình.
Sau đó, hắn tự nhiên không có khả năng không chú ý đến hai người trong hai cái vòng lẩn quẩn đầy người kia, giống nhau đều là người ở giữa trung tâm: Diệp Huyễn, Diệp Thiên Mị. Hai người kia, cũng đều là Huyền khí bát tầng trung cấp cao thủ, nhưng thời gian vừa tiến giai thì cũng không xa, cho nên hơi thở phóng ra ngoài còn có chút hỗn loạn, tới lui liên tuc, có chút mơ hồ nhưng xác thật đều là bát tầng trung cấp cao thủ. Xem ra ngoại tông này cũng không thiếu nhân tài à, bốn người đều là cùng tiến giai trong thời gian gần đây, không ai chịu nhường nhịn ai, muốn tiến giai là cùng nhau tiến giai.
Nguyên bản chính mình còn tưởng rằng Huyền khí bát tầng đỉnh đã là đứng vững ở ngôi đệ nhất nhân ngoại tông, xem ra nếu không phải trong hai tháng nay có kỳ ngộ, có các nhân tố ảnh hưởng đạt được mấy lần Huyền khí tiến giai, chỉ sợ lúc này đã bị họ đuổi kịp. Con người quả nhiên không thể không lúc nào buông tha cho việc cảnh giác, thời khắc nguy cơ cũng thế, không phải là thời khắc nguy cơ thì lại càng phải như vậy.
Ngay một khắc này, Diệp Bạch đã hiểu thật sâu đạo lý này, đối với mấy người này đều không dám có chút khinh thị.
Nếu chỉ luận về Huyền khí, Diệp Bạch tất nhiên sẽ không e ngại bất cứ ai trong số họ. Chỉ là, nếu thêm vào Huyền binh, Huyền kỹ lại còn có đan dược thì Diệp Bạch không chút nào nắm chắc mình sẽ dễ dàng đánh bại bất cứ ai trong mấy người này.
Đây là sự chênh lệch của việc có vũ khí cùng không có vũ khí, một thanh vũ khí tốt cùng một thanh vũ khí không tốt, cho đến Huyền kỹ, đan dược mang lại. Cho dù thực lực của Diệp Bạch so với họ cao hơn, nhưng nếu so sánh với nhau thì hắn không nhất định có thể thắng được.
Bất quá, tất cả chuyện này đều cũng chỉ đến hiện tại. Chờ sau khi Diệp Bạch lấy được công pháp, cùng Huyền kỹ thì hắn cùng bọn Diệp Phá, Diệp Bất Phàm sẽ ở trên cùng một trục hoành*. Ngay cả những mặt khác vẫn theo không kịp nhưng chỉ bằng vào thực lực cao hơn họ một bậc của hắn thì không phải đám người Diệp Phá có thể kháng cự được.
Cho nên, hết thảy hãy đợi đến sau khi đã chọn xong Huyền công, Huyền kỹ đi, đây mới là quyết định của mỗi người, đây mới là điều kiện chủ yếu để ngày sau có thể đi được bao xa. Hiện tại, hết thảy thành tựu chẳng qua chỉ là hoa trong nước, trăng trong nước, nhanh nhất thời mà thôi.
Huyền công, tự nhiên là công pháp tu luyện Huyền khí, đây là trụ cột của mỗi người. Nếu hai người cùng cấp bậc, thậm chí nhiều người cấp bậc còn kém hơn, người sở hữu công pháp tu luyện Huyền khí cấp bậc không đồng nhất thì ở thời điểm chiến đấu, người tu luyện cao giai công pháp sẽ là người thắng lợi.
Mà Huyền kỹ chính là kỹ năng phát huy Huyền khí, có công kích Huyền kỹ, hộ thể Huyền kỹ, thân pháp Huyền kỹ, luyện thể Huyền kỹ... Chia thành rất nhiều dạng, cũng giống như công pháp tu luyện Huyền khí, được chia thành tám cấp. Cấp thấp nhất tự nhiên chính là công pháp mà bọn Diệp Phá Diệp Bất Phàm tu luyện như "Kiếm Khí quyết", "Xạ Nhật Tiễn thuật", loại trụ cột Huyền kỹ này chỉ cần Huyền giả là có thể tu luyện. Kỳ thật, phẩm giai này không thể tính là Huyền kỹ, bởi vì Huyền kỹ chỉ có thể sau khi đến giai đoạn Huyền Sĩ mới có thể chân chính phát huy uy lực. Mà uy lực của Huyền kỹ, cũng là từ nhị giai, hôi giai Huyền kỹ bắt đầu.
Sau đó mới đến Hoàng giai, Lục giai, Lam giai, Tử giai, Xích giai, Thần cấp. Mỗi một giai lại chia làm đê, trung, cao, đỉnh 4 cấp.
Một Huyền kỹ có uy lực cường đại, thậm chí có thể chiến thắng đối thủ cao hơn mình mấy giai, có được uy lực bất khả tư nghị. Nếu Huyền công là trụ cột thì Huyền kỹ chính là bảo đảm môn trụ cột này phát huy được uy lực cường đại nhất, cùng động lực.
Rốt cuộc cái nào quan trọng hơn, rất nhiều người tranh luận không ngớt nhưng chưa từng có một kết luận nào là tuyệt đối. Nhưng bất luận thế nào, mọi người theo đuổi cả đời chính là đạt được một bí kíp Huyền công càng cao hơn, cho đến một Huyền kỹ lợi hại hơn, cường đại hơn. Vì thế, đã không biết có bao nhiêu người đổ máu vì tranh đấu, thậm chí tính mạng để theo đuổi. Mấy ngàn năm nay, bởi vì tranh đoạt Huyền kỹ công pháp mà số người chết không thể đếm xuể, rất nhiều cao giai Huyền sĩ cũng đã "vẫn lạc"* ở trong lúc chiến đấu đó. Nhưng mọi người cho dù vậy vẫn người trước ngã xuống, người sau tiến lên, cũng không lui về phía sau.
Tất cả cũng chỉ vì hai dạng đồ vật đó đối với mỗi Huyền sĩ mà nói, thật sự là quá trọng yếu. Trọng yếu đến nỗi trong mười người thì đã có đến chín người nguyện ý đổi lấy tánh mạng của mình để đi đạt được nó, để đi tranh đoạt nó.
"Chung" những thanh âm liên tục vang lên. Bỗng nhiên, một đám bạch y đệ tử gấp gáp chạy ra, nhanh chóng xuyên qua đám người, đi tới trước Huyền Vũ Các. Những người này đồng nhất đứng thành hàng, ôm kiến mà đứng, khuôn mặt nghiêm túc.
Sau đó, hai lão giả một mặc thanh y, một mặc tử y bào khoảng 60 tuổi từ dưới đài đi lên, đứng ở trên thềm đá, mặt hướng về phía mọi người. Phía sau hai người còn có một gã bạch y thanh niên khuôn mặt lãnh tuấn, cả người giống như một thanh lợi kiếm được tuốt ra khỏi võ, hào quang bắn ra bốn phía. Hắn hơi hơi lui ra phía sau một bước, đứng phía sau lão giả tử y.
Thanh y lão giả sau khi lên đài, hai tay liền hướng xuống phía dưới mà đè ép. Nhất thời, tất cả tiếng động ồn ào ở phía dưới toàn bộ liền biến mất, mọi người đứng tại chỗ, bất luận là mình đang làm gì đều cũng lập tức xoay người về phía lão giả, hơi mà cúi chào. Bởi vì hai lão giả này chính là nội tông nhị đại trưởng lão, Diệp Chuẩn, Diệp Nam Sơn.
Một người là Chấp sự trưởng lão, một người là Truyền công trưởng lão.
Diệp gia, chính là một trong tứ đại thế gia ở Hỏa Vân thành, bài danh thứ hai. Bên trong Diệp Gia lại chia làm dòng họ, phụ thuộc, nội tông, ngoại tông tứ hệ chi phân, lại thêm một cái độc lập là Chấp Sự đường gia tộc, xử lý các loại chuyên vụ rườm rà cùng sự nghiệp của gia tộc. Mà sở dĩ hết này những cái này đều là để tạo điều kiện cho nội tông đệ tử có thể yên tâm tu luyện, phát cho đan dược, thu thập tài liệu, linh thảo.
Diệp gia bàng chi là chỉ những người tu luyện Huyền khí không thành, bị đuổi khỏi gia tộc hoặc có thể vì nguyên nhân nào đó mà bị phế ra khỏi nội tông, ngoại tông. Nhưng như trước trên gia phả vẫn được coi là Diệp Gia đệ tử bình thường, ở bên ngoài khai chi tán diệp*, bởi vậy được tính là Diệp gia bàng chi. Phụ chi, chính là trong đám các tiểu thế gia ở trong Hỏa Vân thành, riêng lẽ bám vào bốn đại thế gia Diệp, La, Đạm Thai, Thượng Quan, bởi vì họ bọn họ không phải là họ Diệp, nên chỉ có thể phụ thuộc vào Diệp Gia. Mà nội tông, tự nhiên là nơi mà Diệp gia thật sự chấp sự, cho nên hưởng thụ hết thảy quyền lợi, đãi ngộ mà những ngoại chi, phụ chi, ngoại tông đều không thể bằng đươc. Còn ngoại tông, chính là tồn tại xen giữa nội tông cùng bàng chi, địa vị so với ngoại chi thì cao hơn, có thể ở ngoại viện của Diệp Gia, nhưng đồng thời lại thấp hơn so với nội tông. Hàng năm, tất cả ngoại tông đệ tử đều có một ý nguyện lớn nhất, đó là có thể thông qua thí luyện của gia tộc, đi vào nội tông của Diệp gia, trở thành nội tông đệ tử. Mà muốn vậy, họ chỉ có thể không ngừng phấn đấu mà tiến lên.
Dựa theo Diệp gia bố trí thì Diệp gia gia tộc có một vị gia chủ, hai vị phó gia chủ, xuống dưới nữa thì lại bổ sung thêm tứ đường: Trưởng lão đường, Chấp Sự đường, Hình đường, Huyền Khí đường. Trưởng lão đường tức là nơi mà các trưởng lão nghị sự, Chấp Sự đường chấp chưởng tất cả các công việc lớn nhỏ của Diệp gia, phân phối công pháp và đan dược. Hình đường, quản hết các hình sự. Huyền Khí đường, chính là bộ phận duy nhất đối ngoại, hàng năm nắm giữ đại lượng Huyền sĩ nghe lệnh. Tất cả những việc liên quan đến đối ngoại của Diệp Gia, đều là do Huyền Khí đường phụ trách.
Tứ đường Đường chủ, đều là các trưởng lão. Đường chủ Trưởng lão đường có địa vị tối cao, là Thái Thượng trưởng lão, địa vị chỉ dưới gia chủ. Mà tam đường khác, mỗi đường phụ trách việc của mình, Trưởng Lão đường cũng không có hỏi qua. Diệp Gia trưởng lão có tất cả 11 vị, hầu hết đều là các cao giai Huyền Sĩ đảm nhiệm, chỉ có Thái Thượng trưởng lão là đỉnh cấp Huyền Sĩ.
Mà hai vị trưởng lão trên kia, phân biệt là đến từ Chấp Sự đường Diệp Chuẩn trưởng lão, cho đến đến từ Truyền Công các Diệp Nam Sơn trưởng lão. Chấp Sự Trưởng lão có quyền phân phối hết thảy công pháp, phân phối đan dược, còn Truyền công trưởng lão chính là chuyên môn chỉ đạo nội tông đệ tử tu luyện. Gia tộc Truyền Công các cũng là địa phương mà tất cả đệ tử nội tông mỗi tháng đều đi một lần, bởi vì nơi đó là nơi mà các trưởng lão truyền thụ các tâm đắc, các kinh nghiệm, nếu như có thể được một trưởng lão chỉ điểm thì lợi ích lớn vô cùng.
Hai người này, vừa lúc phụ trách đổi đại điển công pháp của Huyền Vũ Các hôm nay, mọi người trước đó đã biết nên cũng không bất ngờ. Nhưng là, đối với người thanh niên có thể đứng ở trên đài kia thì không ai trong số đám ngoại tông đệ tử ở đây biết được hắn là ai. Mọi người nhất thời liền xì xầm nghị luận, cuối cùng âm thanh càng lúc càng lớn. Thanh y lão giả thấy không thể không ngăn liền lớn tiếng nói: "Im lặng, im lặng!"
Mọi người lúc này mới yên tĩnh trở lại, một đám đồng loạt nhìn về phía lão giả. Thanh y lão giả nói: "Hôm nay là ngày Diệp gia Huyền Vũ Các mỗi năm một lần mở cửa, tất cả ngoại tông đệ tử của Diệp gia, chỉ cần điểm cống hiến gia tộc của ngươi trên 500 điểm thì hôm nay có thể đi vào trong đó lựa chọn cho mình Huyền khí tu luyện công pháp để sử dụng. Huyền Vũ Các là trọng địa của Diệp gia ta, bất luận kẻ nào cũng không được có tiếng động lớn xôn xao, tranh cãi ầm ĩ, càng cấm phát sinh các loại sự kiện đánh nhau. Người nào vi phạm mà bị phát hiện ra thì sẽ không còn cơ hội để đi vào Huyền Vũ Các, hoặc thậm chí làm hư hao bất kỳ phương tiện gì nào thì sẽ y luật mà nghiêm trị, quyết không dung tha. Cho nên, mọi người phải ngàn vạn lần cẩn thận, xem nhiều, làm ít, có cái gì không hiểu thì có thể hỏi ta, nhưng không thể tùy tiện đi lại. Bây giờ chúng ta muốn đi, chính là Huyền Vũ Các tầng thứ nhất, nếu điểm cống hiến vượt qua 1000 thì có thể đi vào tầng thứ hai, vượt qua 2000 là có thể đi vào tầng thứ ba, còn tầng 4 trở lên không phải là nơi để đệ tử bình thường đi vào. Cho nên mọi người ngàn vạn lần phải cẩn thận, không đủ điểm cống hiến thì không nên tự tiện xông vào, một khi phát hiện thì giết chết tại chỗ, không hỏi nguyên do! Tốt lắm, đã nói nhiều như vậy, ta lúc này cầu chúc mọi người đều có thể lựa chọn Huyền khí tu luyện công pháp thích hợp cho mình sử dụng, sớm ngày trở thành Huyền Sĩ, phát dương quang đại thần uy của Diệp gia chúng ta!"
Mọi người hai mặt nhìn nhau, quy củ này quả rất là nghiêm khắc, nghe mà rợn cả người, không hổ là cấm địa của gia tộc. Bất quá, đối với quy củ điểm cống hiến khác nhau thì sẽ được tiến vào các tầng Huyền Vũ Các bất đồng khiến mọi người không khỏi ngẩn ngơ. Điều này lúc trước bọn họ cũng không có nghe nói qua, không biết vì sao lúc này lại sử dụng trường hợp đặc biệt này. Tầng ba của Huyền Vũ Các, đây chính là chỗ mà chỉ có trưởng lão trong gia tộc mới có thể xâm nhập vào a. Còn tầng thứ hai là nội tông đệ tử, hoặc là nội tông hạch tâm đệ tử mới có thể đi vào. Nhưng hiện giờ thì bất cứ ai đủ điều kiện cũng có thể... Bất quá, nếu muốn đi vào cũng cần phải có một điểm số kinh người, cần con số khủng bố 1000 điểm.
Nhưng có mấy người ở phía dưới sau khi nghe được những lời ấy thì không khỏi lộ vẻ tươi cười, đúng là đám người Diệp Phá, Diệp Bất Phàm. Còn Diệp Bạch sau khi nghe được những lời ấy cũng không khỏi ngẩn ngơ, lập tức sờ sờ vào Minh tạp ở trong lồng ngực mình. Điểm cống hiến trên 2000, đây không phải ý nghĩa là mình có thể tiến vào Huyền Vũ Các tầng thứ ba sao? Điều này lúc trước Diệp Bạch cũng chưa từng nghĩ qua, nghĩ đến đây, bên khóe miệng liền không khỏi hiện lên một nụ cười mỉm nhàn nhạt.
Cái điều ngoài ý muốn này, đối với hắn cũng là một tin tức cực tốt.
Lúc này, vị tử y lão giả tiến lên một bước, thanh âm như tiếng chuông, chậm rãi nói: "Những lời Chấp sự trưởng lão đã nói cũng chính là những điều lão phu phải nói. Các vị, một khắc đồng hồ nữa Huyền Vũ Các sẽ chính thức mở cửa. Bây giờ mọi người hãy đưa ra Minh tạp của chính mình, đến cửa xếp hàng, từng bước từng bước đi vào, không được lung tung, người vi phạm ra khỏi đội ngũ sẽ bị loại bỏ tư cách tham dự đổi đại điển lần này. Sau khi bắt đầu ta sẽ phái người giám sát các ngươi, nhiệm vụ này sẽ do nội tông đệ tử Diệp Biểu thay thế chấp hành!
Lời vừa nói ra, tử y lão giả từng bước lui ra phía sau, bạch y thanh niên thoạt nhìn giống như thanh lợi kiếm ra khỏi võ kia chậm rãi bước lên một bước, ánh mắt như điện, hướng trên người mọi người quét một chút. Khi hắn quét qua, không ngờ lại làm cho người không có tâm kiên định theo bản năng lui ra sau một bước, mà ngay cả Diệp Phá, Diệp Bất Phàm cũng không ngoại lệ. Nhưng lập tức, bọn họ cảm thấy mình bị mất mặt mũi trước những người khác, không khỏi hừ lạnh một tiếng, nhất tề tiến lên một bước, đối kháng với uy áp của Diệp Biểu.
Mà lúc này, trong đám người cũng đã xao động lên, vị bạch y đệ tử đi theo sau hai vị trưởng lão dĩ nhiên là đến từ nội tông, khó trách bọn họ chưa từng gặp qua. Nhưng chẳng lẽ dựa vào mình nội tông đệ tử là có thể kiêu ngạo đến vậy, nhất thời mọi người đều khó chịu, không ít người nhìn về phía Diệp Biểu, vẻ mặt thậm chí còn mang theo một tia cừu hận.
Đây là sự khác biệt lớn giữa ngoại tông và nội tông, tất cả mọi người đều cảm thấy không công bằng. Vì cái gì mà người ta có thể đi vào nội tông, còn mình lại phải ở bên ngoài ngoại tông mà đau khổ cầu sinh, luôn lo lắng tùy thời lúc nào cũng gặp phải nguy cơ bị rời khỏi ngoại tông. Còn nội tông đệ tử lại được sự chỉ điểm của trưởng lão, có được sự phân phối đan dược của Chấp Sự đường, có thể tùy ý đi vào Huyền Vũ Các mà lựa chọn công pháp. Vì cái gì mà mình lại không được...
Mà ngay cả Diệp Phá, Diệp Bất Phàm trong mắt cũng đã lộ ra thần sắc không tốt, hiển nhiên đối với cái tên gọi là Diệp Biểu này trong lòng đã cực kỳ không ưa. Đây cũng là quan hệ bên trong giữa Diệp gia nội tông đệ tử và ngoại tông đệ tử, thù địch lẫn nhau, một bên khinh thường, một bên không chiếm được, cho nên hai phe phân ly ra. Nhưng bởi vì cách biệt quá lớn, nên thường thường phần thua luôn nghiêng về một phương, chính là ngoại tông đệ tử mà thôi.
Nhìn ánh mắt cừu hận của mọi người ở dưới, Diệp Biểu cũng cười lạnh lùng, không chút để ý, tay áo phất phơ đứng ở nơi đó, giống như ngọc thụ lâm phong. Uy áp mà đám người Diệp Phá, Diệp Bất Phàm nhất thời bày ra, lại bị hắn nhẹ nhàng hóa giải một cách dễ dàng.
Mọi người không khỏi nhìn nhau hoảng sợ, Diệp Phá, Diệp Bất Phàm, Diệp Huyễn, Diệp Thiên Mị trong lòng phát khổ. Thế mới biết, vị nội tông đệ tử Diệp Biểu này có thực lực đã đạt đến trình độ kinh người nào. Diệp Bạch nhìn đám người Diệp Phá thần sắc đau khổ mà chống đỡ liền hướng nhìn lên đài, cảm thấy một ít hưng phất. Trong nháy mắt, trong lúc đám đông bị Diệp Biểu làm cho chật vật không chịu nổi thì trong mắt Diệp Bạch điện mang không khỏi chợt lóe. Hắn thoáng tiến lên một bước, Huyền khí cửu tầng trung cấp thôi động, nhất thời từ trên mặt đất bí ẩn truyền qua. "Phanh..." một tiếng, nguyên bản Diệp Biểu đứng vững như bàn thạch bỗng nhiên thân hình hơi loạng choạng một cái, thiếu chút nữa liền bị lui về phía sau. Nhưng ngay lúc này, Diệp Bạch khí kình lập tức thu lại ngay, lặng lẽ lui về trong đám người, toàn trường không một người nào có thể phát giác ra. Nhưng một màn này lại không thể giấu được mắt của hai vị trưởng lão, hai người không khỏi nhìn nhau hoảng sợ, đều từ trong mắt của đối phương thấy được vẻ khó tin.
Thực lực của Diệp Biểu bọn họ vô cùng rõ ràng, cho dù là ở nội tông cường giả như mây, hắn cũng là người nổi bật, vẻn vẹn chỉ dưới ba vị hạch tâm đệ tử. Mà nay, thậm chí có người có thể làm cho hắn chật vật như vậy. Trong ngoại tông này lại có thể có người như vậy, mà bọn họ cũng chưa bao giờ nghe nói qua. Hay đây chính là Diệp Bồng Lai kia?
Nhưng khi hai người ánh mắt quét xuống phía dưới, lại không thể nào phát hiện ra người mà họ muốn tìm, sự kinh ngạc trong lòng lại càng nhiều hơn. Bất quá, hai người cũng là lão già thành tinh, trên mặt không hề lộ ra chút sơ hở, không ai phát hiện ra sự kinh ngạc trong lòng họ đã như long trời lở đất.
Chẳng lẽ, ngoại tông này ngoại trừ người được xưng là thiên hạ đệ nhất kỳ tài Diệp Bồng Lai, vẫn có người có thể sánh vai cùng hắn, cùng vị nội tông đệ tử kiệt xuất này chống đỡ được. Hơn nữa, nhìn bộ dáng, lại còn có thể thắng một cách dễ dàng, tựa hồ so với Diệp Biểu còn trên một bậc?
Diệp Biểu vẻ mặt chật vật, mặc dù lùi lại, không ngu ngốc ở trước mặt mọi người mà sinh ra kháng cự nhưng sắc mặt đã không còn khinh thường như lúc trước, hai mắt liền quét qua đám người, muốn xem ai đã buộc hắn phải xấu mặt, nhưng lại căn bản không có phát hiện ra. Mà bốn người nhìn qua thoạt xuất chúng ở dưới đài thì hắn căn bản là không thèm ngó tới. Thân là người thuộc top đầu trong hàng nội tông đệ tử, hắn chưa bao giờ chịu khổ như thế. Nhưng đồng dạng, thực lực của người kia đã làm hắn kinh hãi không thôi.
Hừ lạnh một tiếng, hắn không hề phát ra khí thế, quét ánh mắt xuống gần một ngàn vị ngoại tông đệ tử dưới đài, lạnh lùng nói: "Xếp thành hàng!..."
Những ngoại tông đệ tử còn lại lại không hiểu ra sao, tưởng đám người Diệp Phá liên thủ phá giải uy áp công kích của hắn, nhưng lại không biết rằng trong lòng bốn người Diệp Phá cũng là kinh ngạc không thôi, bởi vì bọn họ biết viêc này căn bản không phải là mình làm. Vậy, đó là ai?
Nhưng nghe thấy âm thành của Diệp Biểu, nghĩ đến hắn là đại biểu làm người giám thị thay cho Truyền công trưởng lão, mọi người mặc dù trong lòng không phục nhưng dù sao cũng không dám buông tha cho cơ hội mà mình vất vả nhiều năm mới có được này. Cả đám đành đầy bụng hỡn dỗi đi lên phía trước, một đám bắt đầu sắp xếp. Diệp Bạch trong đám người, nhịn không được liền mỉm cười.
Vừa rồi, may mắn là hắn thu nhanh, lúc hắn vừa thu lại khí thế không được bao lâu liền có hai đạo thần niệm từ trên người hắn quét qua, sau khi không có phát hiện dị thường gì thì mới thu về, không cần nghĩ hắn cũng biết đó là hai vị trưởng lão. Tạm thời mà nói, hắn cũng không muốn trở thành cái đích để mọi người chỉ trích, vì vậy tạm thời vẫn trầm lặng như trước là thỏa đáng.
Ngay tại lúc xếp hàng, gần như là kết thúc, cánh cửa Huyền Vũ Các trong nháy mắt liền được mở rộng ra. Bỗng nhiên, một tiếng cười dài từ đằng xa truyền tới, một đạo nhân ảnh màu trắng nhanh như tia chớp, cắt qua không khí, giống như một luồng điện chớp bắn tới.
"Ha ha ha, bực đại sự này làm sao có thể thiếu được Diệp Bồng Lai ta!"
Thanh âm chưa dứt, bóng người đã đến. Lời nói vừa dứt, một bạch y thanh niên trên lưng có một thanh kiếm liền rơi xuống thềm đá, cả người thoạt nhìn qua giống như Bạch Hạc Xuất Trần, phiêu dật như gió. So sánh với hắn, tên nội tông đệ tử Diệp Biểu kia quả thật không bằng. Nhất thời dưới đài truyền đến một trận kinh hô, mọi người chậm rãi lớn tiếng la lên: "Diệp Bồng Lai đã trở lại, Diệp Bồng Lai đã trở lại!" nguồn qtruyen.net
Mà ngay cả hai vị trưởng lão cũng không khỏi ngoài ý muốn, nhìn thoáng qua bạch y thanh niên không giống như ở trong trần thế kia. Khi nhìn hắn, hai người trong mắt không khỏi hiện lên một tia ngạc nhiên.
"Khí thế Thật kinh người, thân pháp Huyền kỹ thật huyền diệu!"
Thanh niên này, tự nhiên là người được ngoại tông đệ tử công nhận là đệ nhất nhân, "Thiên ngoại Bồng Lai" Diệp Bồng Lai. Hắn rốt cuộc trước thời điểm Huyền Vũ Các mở cửa, liền chạy tới.
Vị nội tông đệ tử Diệp Biểu kia thấy từ lúc hắn xuất hiện, tất cả ánh mắt tụ tập trên người mình lập tức chuyển hướng về phía đó, thậm chí cả hai vị trưởng lão cũng không có ngoại lệ, trong lòng liền không khỏi trầm xuống, trong mắt hiện lên một vẻ tàn nhẫn.
--------------------------
*ý nói những ưu thế về ngoại vật Diệp Bạch sẽ không còn thua kém bọn họ.
*vẫn lạc: lên đường sang thế giới bên kia.
*khai chi tán diệp: mọc lá thêm cành, ý ở đây là mở ra một chi nhánh nhỏ do mình làm chủ. Ngoài ra, còn 1 ý nghĩa khác, đây là lời chúc phúc của các bậc cha mẹ gửi đến hai vợ chồng mới cưới, ý là sớm sinh cháu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook