Vợ Ơi! Theo Anh Về
-
Chương 39
Cả đoàn phim theo dõi Đinh Đinh bước đến chiếc xích đu đã chuẩn bị sẵn trong Hi Hòa cung của Chiêu Thanh.
Chiếc xích đừng được làm bằng gỗ hạng nhất, nó còn được cột trên nhánh cây mai to, nhìn rất đẹp lại được đặt đúng vị trí làm không gian càng thêm thơ mộng.
Đinh Đinh được đỡ nhẹ nhàng ngồi lên xích đu, chắc chắn đã ngồi được vững, trợ lý sản xuất rời chỗ, vì chiếc xích đu được đặt khá xa mặt đất,nên phải thật sự diễn viên an toàn mới tiếp tục quay tiếp.
" Đinh Đinh, cô sắn sàng chứ?"
" Ok."
" Ok, 1...2...3...Diễn." sau câu nói của đạo diễn, tất cả diễn viên tập trung lặp tức.
" Nương nương, người chơi chút rồi xuống đi ạ, hoàng thượng thấy sẽ la mất." khuôn mặt An Tĩnh không giấu được sự lo lắng, ngước mắt theo dõi Chiêu Thanh.
" Bệ hạ sao đến đây được, người đang bận triều chính,với lại ta đang chơi vui." Chiêu Thanh bỏ mặt lời nói của An Tĩnh, vẫn tiếp tục chơi vui vẻ.
Một lúc sau Hoàng đế không một tiếng động bước vào Hi Hoà cung, cung nhân thấy vậy sợ hãi đến xanh mặt cúi gầm mặt không dám ngước lên.
Hoàng đế khi bước vào thấy một cảnh này liền mặt đen như đít nồi nghiên mặt, vừa lo cho Chiêu Thanh được an toàn, vừa giận dữ quát lên:
"Nàng làm sao chơi cái trò nguy hiểm này."
" A...bệ hạ...Á..á..." Đinh Đinh đang ngồi trên xích đu đột nhiên không dấu hiệu từ đó té xuống.
Tất cả mọi người trong đoàn phim lặp tức bị làm cho giật mình hốt hoảng, Hắc Thần đứng đó lặp tức chạy tới, đúng ngay còn khoảng 1m nữa Đinh Đinh chạm đất, nhưng may mắn được hắn ôm chằm lấy, cả hai lăn trên đất 4-5 vòng rồi dừng lại.
Đạo diễn bị cảnh này làm cho sợ hãi, ngay cả Hắc Thần, nhà đầu tư cho bộ phim này cũng ra tay giúp đỡ cho Đinh Đinh, cộng với dáng vẻ hiện giờ thật sự rất tức giận, có phải ông sắp tiêu rồi không?
" Hắc tổng, Đinh Đinh hai người có sao không?", đạo diễn vội vàng hỏi thắm.
" Không sao, tôi không sao, mọi người không cần lo đâu." Đinh Đinh miễn cưỡng cười, may mắn là mình vẫn bình yên vô sự, ngại ngùng xoay mặt đối diện với Hắc Thần:" Cảm ơn Hắc tổng, ngài có sao không?" hỏi vậy là vì lúc nãy té xuống, hắn ta ôm chặt cô vào lòng lăn đi, bản chất là cô không hề bị gì, hắn không ngờ lại đỡ cho cô.
" Không có gì, cô thật sự là không bi sao không?" Hắc Thần nhì đinh Đinh hỏi chắc chắn lại.
" Thật mà, anh và mọi người không tin tôi à, đây tôi đứng lên cho mọi ngươi thấy...A..." chưa kịp đứng vững Đinh đinh lặp tức ngồi phịch xuống, đay đớn đến nhăn mặt.
Hắc Thần lặp tức biết được, mặt lạnh băng cầm chân cô xem thử, y như rằng là mắt cá chân phải của cô sưng phù to lớn.
" Trì hoản cảnh quay của Đinh Đinh lại, khi nào khoẻ thì cô ấy sẽ tiếp tục." vừa nói, hắn của ôm ngang cô đứng dậy, Đinh Đinh bất ngờ bị ôm lên giật mình kinh ngạc, tính vùng vẫy liền nhận được ánh mắt cảnh cáo hung dữ nên đành mặc anh muốn là gì.
" Vâng, Đinh Đinh cứ nghỉ ngơi, khi nào khoẻ hãy tới quay tiếp."
" Ừm, đạo diễn tôi cần nguyên nhân xảy ra sự việc này, nếu như sơ suất thì tôi không muốn người thiếu chuyên nghiệp làm trong đoàn phim của tôi, còn...có người nhúng tay vào...anh lặp tức lôi đầu người đến cho tôi, nhớ, tôi thích nhanh nhẹ và chính xác, anh hiểu tôi chứ.", nói xong ôm Đinh Đinh vào phòng thay đồ, cho Dĩ Mai thay đồ rồi ôm cô lên xe đi về.
Dĩ Mai vẫn còn ở lại phim trường là có nguyên nhân, ngay từ đầu cô và Đinh Đinh biết người tác quái là ai, thử xem cô ta muốn làm thế nào.
______
Lan Đình Uyển.
" Bốp...bốp...em vừa lòng em chưa, hả sao không nói gì, thiệt tình, em biết tôi lo lắng lắm không hả?" Hắc Thần tức tối ôm Đinh vào phòng khách, để cô nằm sấp xuống, vừa nói vừa vỗ mông cô hỏi tội.
" Tôi thật sự không biết mà, sao có thể lường được cô ta dám làm vậy chứ. Tôi bị như vậy, anh không xót mà còn đánh tôi."
" Hừm, tôi muốn đánh em chết cho rồi, đỡ phải bị em làm cho lo lắng như vậy."
" Được lắm, anh thư đánh đi đánh tôi chết cũng được, đến khi đó trở thành ma tôi bám theo anh không buông."
" Tôi nói, em ngoan ngoãn nghe lời không được sao, cứ thế thích cãi lại thế?"
" Tôi không thích nghe lời anh."
" Em...Hừm...xem như em giỏi." rất giỏi khi thành công ngồi lên đầu của anh.
Không thèm cãi nữa đem cô ngồi lại đàng hoàng, cầm hủ thuốc mỡ xoa lên chân cô. Cả quá tròn là cả sự ôn như dịu dàng làm Đinh Đinh thụ sủng nhược kinh, hắn ta mà cũng có mặt này, nhưng cũng đã làm trái tim cô đập liên hồi, cảm động...
******
Tá đa...tá đa. Dạo này ta lười thật sự luôn, đang tận lực giảm cân, béo quá mà.
Ta đang tìm trà uống giảm cân mà an toàn, mn có biết không giới thiệu cho ta nữa nha, mà dễ mua nha, ta nghèo lắm luôn 😖😖
Haha, cảm ơn mn.
********
🎉🎊🎉🎊🎉Alô...Alô🎉🎊🎉🎊🎉
Ta đang tìm và xuất bản một bộ truyện mới, do ta reup lại a, không phải tự viết đâu.
Truyện này hay lắm, có tên là: " Nhất sinh nhất thế tiếu hồng trần." tại ta thấy chưa ai reup bộ này hết nên ta muốn cho mn đọc thử.
Hài lắm luôn, ta vừa ra 3 chương, mong mn ủng hộ cho ai, để ta có động lực ra truyện a. Làm biếng...lười..
Chiếc xích đừng được làm bằng gỗ hạng nhất, nó còn được cột trên nhánh cây mai to, nhìn rất đẹp lại được đặt đúng vị trí làm không gian càng thêm thơ mộng.
Đinh Đinh được đỡ nhẹ nhàng ngồi lên xích đu, chắc chắn đã ngồi được vững, trợ lý sản xuất rời chỗ, vì chiếc xích đu được đặt khá xa mặt đất,nên phải thật sự diễn viên an toàn mới tiếp tục quay tiếp.
" Đinh Đinh, cô sắn sàng chứ?"
" Ok."
" Ok, 1...2...3...Diễn." sau câu nói của đạo diễn, tất cả diễn viên tập trung lặp tức.
" Nương nương, người chơi chút rồi xuống đi ạ, hoàng thượng thấy sẽ la mất." khuôn mặt An Tĩnh không giấu được sự lo lắng, ngước mắt theo dõi Chiêu Thanh.
" Bệ hạ sao đến đây được, người đang bận triều chính,với lại ta đang chơi vui." Chiêu Thanh bỏ mặt lời nói của An Tĩnh, vẫn tiếp tục chơi vui vẻ.
Một lúc sau Hoàng đế không một tiếng động bước vào Hi Hoà cung, cung nhân thấy vậy sợ hãi đến xanh mặt cúi gầm mặt không dám ngước lên.
Hoàng đế khi bước vào thấy một cảnh này liền mặt đen như đít nồi nghiên mặt, vừa lo cho Chiêu Thanh được an toàn, vừa giận dữ quát lên:
"Nàng làm sao chơi cái trò nguy hiểm này."
" A...bệ hạ...Á..á..." Đinh Đinh đang ngồi trên xích đu đột nhiên không dấu hiệu từ đó té xuống.
Tất cả mọi người trong đoàn phim lặp tức bị làm cho giật mình hốt hoảng, Hắc Thần đứng đó lặp tức chạy tới, đúng ngay còn khoảng 1m nữa Đinh Đinh chạm đất, nhưng may mắn được hắn ôm chằm lấy, cả hai lăn trên đất 4-5 vòng rồi dừng lại.
Đạo diễn bị cảnh này làm cho sợ hãi, ngay cả Hắc Thần, nhà đầu tư cho bộ phim này cũng ra tay giúp đỡ cho Đinh Đinh, cộng với dáng vẻ hiện giờ thật sự rất tức giận, có phải ông sắp tiêu rồi không?
" Hắc tổng, Đinh Đinh hai người có sao không?", đạo diễn vội vàng hỏi thắm.
" Không sao, tôi không sao, mọi người không cần lo đâu." Đinh Đinh miễn cưỡng cười, may mắn là mình vẫn bình yên vô sự, ngại ngùng xoay mặt đối diện với Hắc Thần:" Cảm ơn Hắc tổng, ngài có sao không?" hỏi vậy là vì lúc nãy té xuống, hắn ta ôm chặt cô vào lòng lăn đi, bản chất là cô không hề bị gì, hắn không ngờ lại đỡ cho cô.
" Không có gì, cô thật sự là không bi sao không?" Hắc Thần nhì đinh Đinh hỏi chắc chắn lại.
" Thật mà, anh và mọi người không tin tôi à, đây tôi đứng lên cho mọi ngươi thấy...A..." chưa kịp đứng vững Đinh đinh lặp tức ngồi phịch xuống, đay đớn đến nhăn mặt.
Hắc Thần lặp tức biết được, mặt lạnh băng cầm chân cô xem thử, y như rằng là mắt cá chân phải của cô sưng phù to lớn.
" Trì hoản cảnh quay của Đinh Đinh lại, khi nào khoẻ thì cô ấy sẽ tiếp tục." vừa nói, hắn của ôm ngang cô đứng dậy, Đinh Đinh bất ngờ bị ôm lên giật mình kinh ngạc, tính vùng vẫy liền nhận được ánh mắt cảnh cáo hung dữ nên đành mặc anh muốn là gì.
" Vâng, Đinh Đinh cứ nghỉ ngơi, khi nào khoẻ hãy tới quay tiếp."
" Ừm, đạo diễn tôi cần nguyên nhân xảy ra sự việc này, nếu như sơ suất thì tôi không muốn người thiếu chuyên nghiệp làm trong đoàn phim của tôi, còn...có người nhúng tay vào...anh lặp tức lôi đầu người đến cho tôi, nhớ, tôi thích nhanh nhẹ và chính xác, anh hiểu tôi chứ.", nói xong ôm Đinh Đinh vào phòng thay đồ, cho Dĩ Mai thay đồ rồi ôm cô lên xe đi về.
Dĩ Mai vẫn còn ở lại phim trường là có nguyên nhân, ngay từ đầu cô và Đinh Đinh biết người tác quái là ai, thử xem cô ta muốn làm thế nào.
______
Lan Đình Uyển.
" Bốp...bốp...em vừa lòng em chưa, hả sao không nói gì, thiệt tình, em biết tôi lo lắng lắm không hả?" Hắc Thần tức tối ôm Đinh vào phòng khách, để cô nằm sấp xuống, vừa nói vừa vỗ mông cô hỏi tội.
" Tôi thật sự không biết mà, sao có thể lường được cô ta dám làm vậy chứ. Tôi bị như vậy, anh không xót mà còn đánh tôi."
" Hừm, tôi muốn đánh em chết cho rồi, đỡ phải bị em làm cho lo lắng như vậy."
" Được lắm, anh thư đánh đi đánh tôi chết cũng được, đến khi đó trở thành ma tôi bám theo anh không buông."
" Tôi nói, em ngoan ngoãn nghe lời không được sao, cứ thế thích cãi lại thế?"
" Tôi không thích nghe lời anh."
" Em...Hừm...xem như em giỏi." rất giỏi khi thành công ngồi lên đầu của anh.
Không thèm cãi nữa đem cô ngồi lại đàng hoàng, cầm hủ thuốc mỡ xoa lên chân cô. Cả quá tròn là cả sự ôn như dịu dàng làm Đinh Đinh thụ sủng nhược kinh, hắn ta mà cũng có mặt này, nhưng cũng đã làm trái tim cô đập liên hồi, cảm động...
******
Tá đa...tá đa. Dạo này ta lười thật sự luôn, đang tận lực giảm cân, béo quá mà.
Ta đang tìm trà uống giảm cân mà an toàn, mn có biết không giới thiệu cho ta nữa nha, mà dễ mua nha, ta nghèo lắm luôn 😖😖
Haha, cảm ơn mn.
********
🎉🎊🎉🎊🎉Alô...Alô🎉🎊🎉🎊🎉
Ta đang tìm và xuất bản một bộ truyện mới, do ta reup lại a, không phải tự viết đâu.
Truyện này hay lắm, có tên là: " Nhất sinh nhất thế tiếu hồng trần." tại ta thấy chưa ai reup bộ này hết nên ta muốn cho mn đọc thử.
Hài lắm luôn, ta vừa ra 3 chương, mong mn ủng hộ cho ai, để ta có động lực ra truyện a. Làm biếng...lười..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook