Vợ Ơi! Theo Anh Về
-
Chương 10
Sân bay quốc tế thủ đô Bắc Kinh, ở cổng T2 người người ào ào đổ ra, chuyến bay từ nước Úc đến Bắc Kinh của hãng hàng không quốc tế vừa đáp xuống sân bay.
Bước ra là một cô gái tóc đen xoã tung, nhịp nhàng dao động theo từng bước đi của cô, chiếc áo hai dây Casual đồng bằng cắt ra trắng, làm lộ ra bờ vai thon trắng nõn của cô. Kết hợp với chiếc quần jeans xanh biển, bao bọc đôi chân thon dài.
Tuy đơn giản được cô mặc trên người so với người mẫu mặc sarê còn đẹp hơn, quả thật ‘phong tình vạn chủng’.
Đúng là người đẹp mạc gì cũng đẹp, bộ trang phục này càng làm tỏa sáng vóc dáng xinh đẹp và quyến rũ của cô.
Kính râm to bản che đi phân nửa gương mặt trắng ngần, dưới cái kính râm to bản đôi môi đỏ mọng càng thêm hấp dẫn, đôi giày cao gót tinh tế trắng tinh hở mũi, gõ từng bước trên nền gạch nghe như tiếng trống dội vào lòng người.
Kế bên cô là một người phụ nữ tầm khoảng 30 trưởng thành, nhìn hành động của cô mà nhíu mày cằn nhằn:
" Đinh Đinh, em giờ đã là minh tinh nổi tiếng, mặc dù ở đây còn rất nhiều người không biết em, nhưng em xinh đẹp như vậy, em không sợ họ sẽ ồn ào sao. Chị mệt lắm."
" Haha, em chỉ muốn cảm nhận sự thay đổi sau 3 năm bằng đôi mắt không bị che bởi kính đen thôi."
" Haizz...mỗi lần em như thế, bọn con trai đều như muốn chết hết, lúc ây chị luôn mệt đến không thể lết về nhà."
" Haha, bà chị của tôi ơi, tôi biết lỗi rồi, nào đi đâu nghỉ ngơi đây."
" Hừm, con nhỏ đáng ghét...chị đã đặt cho em và chị hai phòng ở khách sạn."
" A...vậy rồi, chúng ta về nghỉ ngơi, cái lưng của em sắp gẫy rồi đây này."
" Haha, cho gẫy chết luôn."
•
Trong xe chuyên dụng cho các ngôi sao, chị Mia hỏi Đinh Đinh: “Về nước rồi cảm thấy thế nào?”
Đinh Đinh hạ thấp kính xe xuống, hóng gió ban mai, nhẹ nhàng nói:
" Không có gì tuyệt bằng, quê hương nhiều năm thay đổi, rất nhớ."
Gió lướt qua từng kẽ ngón tay, cảm giác đó tựa như có thể nắm được, có thể tóm chặt làn gió trong tay.
Chị Mia nghe vậy, nhiệt tình gật đầu, chị là người cũng đã trải qua bị người thân vứt bỏ, không kiềm được hưng phấn:" Chắc em định làm một vụ nổ thật lớn???"
" Đúng vậy, em phải làm sẽ tận tình đặt bom."
Ngày đó cô cũng có nói, đừng để cô sống sót trở về, nếu không cô bóp nát bét mạng sống chết tiệt của họ.
Trong 3 năm lưu lạc nơi đất khách quê người, cô đã trốn thoát không biết bao nhiêu cuộc đuổi giết do nhà họ Đinh đứng đằng sau.
Giờ đây cô đã trở lại, không quấy long trời lở đất cái Bắc Kinh này lên sao xứng với những kẻ luôn nhớ thương cô không dứt đây?
Là họ tạo cho cô thêm cơ hội, thì sao cô lại không tận dụng được cơ chứ?
Chị Mia nhìn Đinh Đinh mà nuốt nước miếng, vỗ vai cô nói:" Được, ai kêu bọn họ động vào bảo bối của chị. Bây giờ em là máy kiếm tiền của chị, nghỉ ngơi cho thật tốt, chị sẽ dẫn em đi chinh phạt tứ hướng.”
" Ok."
" Hồi qua chị mới vừa nhận được một cuộc điện thoại. Họ muốn em làm đại diện cho tập đoàn của họ, dựa vào điều kiện họ đưa ra rất rất hấp dẫn, lương tháng 1 triệu vạn, họ cũng sẽ đầu tư nhiệt tình vào nhiều hoạt động của em..., nên chị đã đồng ý."
" Ừm, bọn họ còn nói gì nữa không?"
" Trong vòng 3 năm không được đưa đơn từ chức, sau 3 năm nếu muốn từ chức cũng phải bồi thường 1 tỉ vạn(*). Chị nghĩ với điều kiện hậu hĩnh như vậy. Làm sao có thể từ chức được chứ."
(*) 1 vạn = 10.000 (vnd) 10 vạn = 100.000 (vnd) 100 vạn = 1.000.000 (vnd)
" Hửm, giống như ăn cướp luôn rồi còn gì? Tập đoàn đó tên là gì?"
" À, là tập đoàn lớn mạnh nhất thế giới Hắc Âu."
"Đoàng.." trong đầu bỗng nổ ra tiếng sấm vang trời, đôi mắt to tròn của Đinh Đinh càng thêm trừng lớn nhìn chị Mia.
" Chị...chị nói cái gì? Em không nghe rõ."
" Chị nói mình kí hợp đồng với Hắc Âu, mà chủ tịch là Hắc Thần."
" Chị kí hợp đồng khi nào? Sao chị không nói em biết?"
" Chị có nói đấy chứ, ngày em đi ăn với học trưởng gì đó của em, chị nói là "chị đi kí hợp đồng cho em" chính em đã đồng ý."
Nghe chị Mia kể mà cô muốn khóc chảy ra nước mắt.
Nếu như chị nói đi kí hợp đồng với tên ác ma đó, thì em sẽ nhất quyết ngăn cản rồi.
Chỉ được từ chức sau 3 năm, mà phải bồi thường 1 tỉ. Đây chẳng phải hợp đồng bán thân sao chứ?
Mà nói đến Hắc Thần, bây giờ cô mới nhớ đến chuyện hôm qua hắn nói, tại sao đụng ai lại đụng phải ôn thần đó, khóc cũng không kịp nữa rồi.
Đã rơi vào tay giặc. Game Over.
Bước ra là một cô gái tóc đen xoã tung, nhịp nhàng dao động theo từng bước đi của cô, chiếc áo hai dây Casual đồng bằng cắt ra trắng, làm lộ ra bờ vai thon trắng nõn của cô. Kết hợp với chiếc quần jeans xanh biển, bao bọc đôi chân thon dài.
Tuy đơn giản được cô mặc trên người so với người mẫu mặc sarê còn đẹp hơn, quả thật ‘phong tình vạn chủng’.
Đúng là người đẹp mạc gì cũng đẹp, bộ trang phục này càng làm tỏa sáng vóc dáng xinh đẹp và quyến rũ của cô.
Kính râm to bản che đi phân nửa gương mặt trắng ngần, dưới cái kính râm to bản đôi môi đỏ mọng càng thêm hấp dẫn, đôi giày cao gót tinh tế trắng tinh hở mũi, gõ từng bước trên nền gạch nghe như tiếng trống dội vào lòng người.
Kế bên cô là một người phụ nữ tầm khoảng 30 trưởng thành, nhìn hành động của cô mà nhíu mày cằn nhằn:
" Đinh Đinh, em giờ đã là minh tinh nổi tiếng, mặc dù ở đây còn rất nhiều người không biết em, nhưng em xinh đẹp như vậy, em không sợ họ sẽ ồn ào sao. Chị mệt lắm."
" Haha, em chỉ muốn cảm nhận sự thay đổi sau 3 năm bằng đôi mắt không bị che bởi kính đen thôi."
" Haizz...mỗi lần em như thế, bọn con trai đều như muốn chết hết, lúc ây chị luôn mệt đến không thể lết về nhà."
" Haha, bà chị của tôi ơi, tôi biết lỗi rồi, nào đi đâu nghỉ ngơi đây."
" Hừm, con nhỏ đáng ghét...chị đã đặt cho em và chị hai phòng ở khách sạn."
" A...vậy rồi, chúng ta về nghỉ ngơi, cái lưng của em sắp gẫy rồi đây này."
" Haha, cho gẫy chết luôn."
•
Trong xe chuyên dụng cho các ngôi sao, chị Mia hỏi Đinh Đinh: “Về nước rồi cảm thấy thế nào?”
Đinh Đinh hạ thấp kính xe xuống, hóng gió ban mai, nhẹ nhàng nói:
" Không có gì tuyệt bằng, quê hương nhiều năm thay đổi, rất nhớ."
Gió lướt qua từng kẽ ngón tay, cảm giác đó tựa như có thể nắm được, có thể tóm chặt làn gió trong tay.
Chị Mia nghe vậy, nhiệt tình gật đầu, chị là người cũng đã trải qua bị người thân vứt bỏ, không kiềm được hưng phấn:" Chắc em định làm một vụ nổ thật lớn???"
" Đúng vậy, em phải làm sẽ tận tình đặt bom."
Ngày đó cô cũng có nói, đừng để cô sống sót trở về, nếu không cô bóp nát bét mạng sống chết tiệt của họ.
Trong 3 năm lưu lạc nơi đất khách quê người, cô đã trốn thoát không biết bao nhiêu cuộc đuổi giết do nhà họ Đinh đứng đằng sau.
Giờ đây cô đã trở lại, không quấy long trời lở đất cái Bắc Kinh này lên sao xứng với những kẻ luôn nhớ thương cô không dứt đây?
Là họ tạo cho cô thêm cơ hội, thì sao cô lại không tận dụng được cơ chứ?
Chị Mia nhìn Đinh Đinh mà nuốt nước miếng, vỗ vai cô nói:" Được, ai kêu bọn họ động vào bảo bối của chị. Bây giờ em là máy kiếm tiền của chị, nghỉ ngơi cho thật tốt, chị sẽ dẫn em đi chinh phạt tứ hướng.”
" Ok."
" Hồi qua chị mới vừa nhận được một cuộc điện thoại. Họ muốn em làm đại diện cho tập đoàn của họ, dựa vào điều kiện họ đưa ra rất rất hấp dẫn, lương tháng 1 triệu vạn, họ cũng sẽ đầu tư nhiệt tình vào nhiều hoạt động của em..., nên chị đã đồng ý."
" Ừm, bọn họ còn nói gì nữa không?"
" Trong vòng 3 năm không được đưa đơn từ chức, sau 3 năm nếu muốn từ chức cũng phải bồi thường 1 tỉ vạn(*). Chị nghĩ với điều kiện hậu hĩnh như vậy. Làm sao có thể từ chức được chứ."
(*) 1 vạn = 10.000 (vnd) 10 vạn = 100.000 (vnd) 100 vạn = 1.000.000 (vnd)
" Hửm, giống như ăn cướp luôn rồi còn gì? Tập đoàn đó tên là gì?"
" À, là tập đoàn lớn mạnh nhất thế giới Hắc Âu."
"Đoàng.." trong đầu bỗng nổ ra tiếng sấm vang trời, đôi mắt to tròn của Đinh Đinh càng thêm trừng lớn nhìn chị Mia.
" Chị...chị nói cái gì? Em không nghe rõ."
" Chị nói mình kí hợp đồng với Hắc Âu, mà chủ tịch là Hắc Thần."
" Chị kí hợp đồng khi nào? Sao chị không nói em biết?"
" Chị có nói đấy chứ, ngày em đi ăn với học trưởng gì đó của em, chị nói là "chị đi kí hợp đồng cho em" chính em đã đồng ý."
Nghe chị Mia kể mà cô muốn khóc chảy ra nước mắt.
Nếu như chị nói đi kí hợp đồng với tên ác ma đó, thì em sẽ nhất quyết ngăn cản rồi.
Chỉ được từ chức sau 3 năm, mà phải bồi thường 1 tỉ. Đây chẳng phải hợp đồng bán thân sao chứ?
Mà nói đến Hắc Thần, bây giờ cô mới nhớ đến chuyện hôm qua hắn nói, tại sao đụng ai lại đụng phải ôn thần đó, khóc cũng không kịp nữa rồi.
Đã rơi vào tay giặc. Game Over.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook