Anh lấy điện thoại gọi cho chàng đến vì ko còn ai để anh tâm sự nữa rồi. Anh và chàng dù gì cũng là bạn thân từ nhỏ nên sẽ lắng nghe anh.

Chàng đến chỗ anh.

"Sao cậu cứ như thế hoài vậy" chàng có chút bực.

"Tại sao?..." anh cảm thấy nghèn nghẹn. Chàng cũng hơi bất ngờ rồi cũng hiểu ra.

"Anh hãy từ bỏ đi" chàng ngồi xuống.

"Sao tui có thể từ bỏ được. Tui làm đã làm lỗi nhiều với cô ấy như vậy, chưa đền bù lại và...tui đã rất yêu cô ấy...tôi phải đưa cô ấy về bên tôi" anh cầm lấy ly rượu uống cạn một hơi.

"Ko, cậu sai rồi...Nếu anh yêu cô ấy thì phải nghĩ cho cô ấy chứ. Anh phải để cô ấy có một con đường mới vui tươi, hạnh phúc hơn chứ"Chàng nói

"Tôi..." anh hơi ngỡ ngàng.

"Thôi anh say rồi để tôi đưa anh về nhà" chàng.

Trên đường về ko khí trên xe trở nên trầm lặng.

"Anh hãy sũy nghĩ kĩ. Hãy buông bỏ đi, vì điều đó sẽ làm cho người anh yêu hạnh phúc và anh, cũng sẽ hạnh phúc" chàng nói xong cũng đã tới nhà anh.

Anh bước thế vào nhà trong đầu cứ quanh quẩn lời chàng nói.

*Phải, Di Di sẽ hạnh phúc hơn khi ko có một người làm cô ấy đau là mình, Di Di sẽ có một con đường sáng lạng hơn. Mình phải nghĩ cho cô ấy, Di Di hạnh phúc mình cũng sẽ hạnh phúc*

Anh tự cười bản thân. Khóe mắt cũng bắt đầu đỏ như nụ cười chua xót gủa anh bắt đầu hé lên.

*Hạnh Phúc nhé, Di Di! Dù là ko có anh*

Một nơi nào đó.

*Tất cả là vì cki*

Ny Ny chua sót khi cô tỉnh dậy cô ko còn là Di Di hiền lành chẳng dám ngoan ngoãn. Mà là cô gái năng động nhưng điều đó sẽ tốt cho cô.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương