Vợ Ơi! Anh Xin Lỗi!
Chương 1: Niềm vui mong manh

Hôm nay là một ngày đẹp trời. Có cô gái bước ra từ bệnh viện ôm một tờ xét nghiệm, đôi môi đỏ hồng căng mọng nở một nụ cười đẹp như hoa anh đào, mặc một chiếc đầm trắng là cô. Hôm nay cô đi khám bệnh vì mấy bữa nay cô hay nôn khan hay mệt cô nghĩ cô bị bệnh nên đi khám và cô có một niềm vui nhỏ bé.

Cô ra bắt xe về, ghé qua siêu thị mua chút đồ để nấu một bữa thật ngon cho anh và cho anh biết niềm vui này.

" Giờ là 10h, 11h nghĩ trưa" cô lầm bầm hôm nay cô nấu những món anh thích.

11h15

Cô bước vào công ty đi thẳng lên phòng chủ tịch, thì gặp Tuấn Thiên

"Cki Dâu!" Cậu

♥GTNV♥

♥Vương Tuấn Thiên là em trai của Tuấn Anh♥

"Chào hihi" cô cười chào lại rồi cô bước tiếp

"Cki dâu! cki tới gặp Anh Tuấn Anh hả?. Ảnh đi hợp rồi, qua phòng em chơi đi há" cậu cố cảng cô lại

"Thôi! cki vô phòng đợi" cô vẫn bước vào phòng anh

Mở cánh của ra hình ảnh của anh lịch lãm, nhu tình ngồi đó mái tóc màu tím bồng bềnh hơi rối, áo sơ mi trắng ko cài nút. Kế bên là một cô gái dáng vẻ kiêu sa mặc chiếc đầm dây bó sát màu đỏ tôn lên thân hình gợi cảm trên gương mặt còn đọng vài giọt nước mắt, hai hình ảnh đang dây dưa trao nhau nụ hôn say đấm.

Hộp cơm tình yêu của cô rơi xuống như tình cảnh bây giờ, tình yêu vỡ tan, cô mong nó là giấc mơ nhưng nó đã là sự thật. Sự xuất hiện của cô làm hai thân hình đang dính vs nhau ngưng mọi hoạt động lại anh nhìn ra tức giận chọi bình hoa lao về phía cô bình hoa vỡ vụn ra những mảnh bình khứa qua tay, chân cô, một chắt lỏng màu đỏ chảy ra tay cô nhiểu giọt xuống nền gạch trắng tinh như một hoa hồng đỏ nở rộ. Trên Gương mặt xinh đẹp của cô giọt nước mắt pha lệ đã ko kiềm chế được mà rơi xuống lăn dài trên má cô.

Anh tức giận mà sâu thẳm trong tim một nỗi đau đến anh chưa xát định được.

"Cút. Cô biến khỏi đây" anh tức giận vì cô làm gián đoạn cuộc ân ái của anh với người anh yêu mới trở về

"Anh làm gì vậy? Khánh ly sao lại ở đây? Anh đang đùa phải ko? Anh yêu em mà? Anh nói đi" cô cố gắng kìm chế đi nỗi đau này tim cô đã vỡ tan.

"Tôi nói cho cô biết cô chỉ là người thay thế trong thời gian Khánh Ly đi du học, tôi ko yêu cô tôi chỉ yêu mình Khánh ly. Giờ cô BIẾN KHỎI ĐÂY." Anh nói với giọng đầy tức giận và kiên quyết. Khánh ly nhếch môi nhanh lập tức tỏ ra tội nghiệp

"Cki à! Em xin lỗi cki tha lỗi cho em nhưng em và anh Tuấn Anh yêu nhau thật lòng" ả giả bộ khóc còn hay hơn diễn viên.

Cô khóc, cô lao đi cô chạy, chạy thật nhanh nhanh thoái khỏi cái nơi giả tạo đó nhưng lời nói làm cô đau lòng của anh. Khánh ly là con của mẹ kế và ba cô, mẹ cô vì đau lòng mà chết đi. Ả và mẹ ả đã đuổi cô ra khỏi nhà.

Cô chạy đi thật xa, ông trời cũng khóc thương cho cô mưa lớn nước mắt cô hoà cùng mưa chảy trên má cô

"Thì ra bao năm qua cô chỉ là một người thay thế, thay thế cho người anh yêu. Giờ người anh yêu trở về thì anh gạt bỏ tui đi. Haha cũng tại tui ngu si nên yêu anh nhiều giờ thì chỉ còn tui một mình, à ko Tiểu bảo bối nữa mẹ con con bầu bạn haha" cô đưa tay lên bụng xoa xoa rồi cười.

Sao niềm vui của cô mong manh quá, mới biết mình có tiểu bảo bối thì biết mình cũng là một người thay thế biết được người anh yêu thật sự ko phải là mình. Giả tạo. Dối trá.

Đôi mắt cô đỏ hoe nước mắt rơi rơi rất nhiều, cô cứ bước, bước đi cô ko sát định cô sẽ đi về đâu nữa. Trước mắt cô mờ dần mờ dần rồi ngất lịm đi.

****nếu thấy có sai j cứ nói mình sửa nhé****

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương