Vợ Mới Cầm Cương: Tổng Tài, Dốc Lòng Yêu!
-
Chương 84: Không ổn! Thật giống như là muốn hút hồn người khác!
Bánh bao nhỏ có khả năng thích ứng rất tốt, Vân Thuỷ Dạng không lo lắng bọn nhỏ sẽ không quen với sinh hoạt ở trường học, mà lo lắng lúc nào bọn nhỏ sẽ khiến cho cô gặp rắc rối.
Bảo bối của cô là long phượng thai rất hiếu động, cổ linh tinh quái, cô sợ bọn nhỏ sẽ bắt nạt bạn học.
Mơ hồ có chút bất an, Vân Thuỷ Dạng vẫn lái xe đến Tập đoàn Hoa Vũ.
Nên gặp người, cô phải đối mặt với từng việc, cô đã không còn là Vân Thuỷ Dạng năm nước trước tuỳ tiện để người khác ức hiếp nữa!
Cô đã chuần bị tốt tất cả!
~~~~~~~~
Chiếc Lamborghini màu trắng chậm rãi di chuyển, Cận Kỳ Ngôn nhìn thấy một chỗ đậu xe còn trống, anh đang chuẩn bị đổ vào.
Thình lình, một chiếc Audi A4 màu trắng nhanh hơn anh một bước, ngừng ngay ở chỗ đậu xe anh đã nhìn thấy.
Hơn nữa, anh thấy rõ người phụ nữ lái xe kia.
Lại là Vân Thuỷ Dạng!
Người phụ nữ kia biến mất năm năm!
Vân Thuỷ Dạng đương nhiên cũng nhìn thấy Cận Kỳ Ngôn, trên mặt cô không có bất kỳ áy náy gì, nét mặt của cô cũng vô cùng lạnh nhạt.
Cầm túi xách, cô xuống xe.
Giống như không nhìn thấy Cận Kỳ Ngôn, cô giẫm lên giày cao gót 10 phân hướng cửa thang máy đi, cô không cùng anh chào hỏi.
Cận Kỳ Ngôn nhẹ nhàng nhíu mày, môi mỏng gợi cảm mím chặt, anh khởi động chiếc Lamborghini tiếp tục đi về phía trước tìm chỗ đỗ khác.
Ngay ở cửa thang máy, anh lại nhìn thấy Vân Thuỷ Dạng.
Thang máy còn chưa tới, Cận Kỳ Ngôn cũng đứng ở đó chờ, thế nhưng, ai cũng không nói gì, bầu không khí có chút đóng băng.
Mấy năm không gặp, người phụ nữ này càng ngày càng đẹp!
Máitóc thẳng dài trước kia đã biến thành mái tóc dài màu nâu, toàn thân toả ra vẻ gợi cảm lôi cuốn!
Cô trang điểm rất nhạt, lại không mất đi sự quyến rũ, trên người còn toả ra mùi cỏ thơm thanh nhã.
So với những người phụ nữ xịt lên người mùi nước hoa tầm thường kia, trên người cô đương nhiên thơm hơn rất nhiều, ngửi vào cảm thấy đặc biệt dễ chịu!
Cô mặc váy, lại không khỏi quá ngắn đi!
Giống như mua không nổi vải!
Áo sơmi nhỏ màu trắng, còn cố ý mở hai cái cúc áo cổ, nơi đẫy đà kia như ẩn như hiện...
Không ổn! Thật giống như là muốn hút hồn người khác!
Cận Kỳ Ngôn đã thấy, Vân Thuỷ Dạng lái một chiếc Audi A4 màu trắng, chiếc xe kia cũng không tính là rẻ.
Cái túi cô xách, giá cũng không ít đi!
Xem ra, những năm vừa qua người phụ nữ này sống cũng không tệ.
Hay là, cô tìm được kim chủ rồi?
Vân Thuỷ Dạng đột nhiên xuất hiện ở Tập đoàn Hoa Vũ, Cận Kỳ Ngôn cũng có phần hơi ngạc nhiên!
Vân Thuỷ Dạng chưa từng để mắt, cô cũng không liếc nhìn Cận Kỳ Ngôn.
Giống như trước đây, cô cảm giác được sau lưng mình lạnh buốt!
Thang máy nhanh chóng đến, đột nhiên, Vân Thuỷ Dạng khẽ mở môi anh đào hồng, thú vị hỏi: "Cận Kỳ Ngôn, anh đã từng làm việc trái với lương tâm hay không?"
Khuôn mặt lạnh lùng của Cận Kỳ Ngôn không có chút nhiệt độ nào, anh hơi nhíu hai hàng lông mày, đôi mắt thâm thúy nheo lại.
"Vân Thuỷ Dạng, cô vẫn giống năm năm trước tự cho mình là đúng như thế! Cô đến Hoa Vũ làm gì? Đi nhầm chỗ rồi phải không!"
Giọng nói của Cận Kỳ Ngôn vẫn lạnh lùng như băng, Vân Thuỷ Dạng không để ý, khóe miệng của cô còn hiện lên nụ cười nhàn nhạt.
Từ đầu đến cuối, cô cũng chưa liếc mắt nhìn anh một chút nào.
Cô vẫn tiếp tục đưa lưng về phía anh.
"Nghe giọng điệu của Tổng giám đốc Cận thì hình như rất không muốn nhìn thấy tôi nha! Anh cũng rất không chào đón tôi trở về! Thật có lỗi, về sau ngày nào chúng ta cũng gặp mặt, cho dù là anh chán ghét tôi cũng vậy thôi!"
Bảo bối của cô là long phượng thai rất hiếu động, cổ linh tinh quái, cô sợ bọn nhỏ sẽ bắt nạt bạn học.
Mơ hồ có chút bất an, Vân Thuỷ Dạng vẫn lái xe đến Tập đoàn Hoa Vũ.
Nên gặp người, cô phải đối mặt với từng việc, cô đã không còn là Vân Thuỷ Dạng năm nước trước tuỳ tiện để người khác ức hiếp nữa!
Cô đã chuần bị tốt tất cả!
~~~~~~~~
Chiếc Lamborghini màu trắng chậm rãi di chuyển, Cận Kỳ Ngôn nhìn thấy một chỗ đậu xe còn trống, anh đang chuẩn bị đổ vào.
Thình lình, một chiếc Audi A4 màu trắng nhanh hơn anh một bước, ngừng ngay ở chỗ đậu xe anh đã nhìn thấy.
Hơn nữa, anh thấy rõ người phụ nữ lái xe kia.
Lại là Vân Thuỷ Dạng!
Người phụ nữ kia biến mất năm năm!
Vân Thuỷ Dạng đương nhiên cũng nhìn thấy Cận Kỳ Ngôn, trên mặt cô không có bất kỳ áy náy gì, nét mặt của cô cũng vô cùng lạnh nhạt.
Cầm túi xách, cô xuống xe.
Giống như không nhìn thấy Cận Kỳ Ngôn, cô giẫm lên giày cao gót 10 phân hướng cửa thang máy đi, cô không cùng anh chào hỏi.
Cận Kỳ Ngôn nhẹ nhàng nhíu mày, môi mỏng gợi cảm mím chặt, anh khởi động chiếc Lamborghini tiếp tục đi về phía trước tìm chỗ đỗ khác.
Ngay ở cửa thang máy, anh lại nhìn thấy Vân Thuỷ Dạng.
Thang máy còn chưa tới, Cận Kỳ Ngôn cũng đứng ở đó chờ, thế nhưng, ai cũng không nói gì, bầu không khí có chút đóng băng.
Mấy năm không gặp, người phụ nữ này càng ngày càng đẹp!
Máitóc thẳng dài trước kia đã biến thành mái tóc dài màu nâu, toàn thân toả ra vẻ gợi cảm lôi cuốn!
Cô trang điểm rất nhạt, lại không mất đi sự quyến rũ, trên người còn toả ra mùi cỏ thơm thanh nhã.
So với những người phụ nữ xịt lên người mùi nước hoa tầm thường kia, trên người cô đương nhiên thơm hơn rất nhiều, ngửi vào cảm thấy đặc biệt dễ chịu!
Cô mặc váy, lại không khỏi quá ngắn đi!
Giống như mua không nổi vải!
Áo sơmi nhỏ màu trắng, còn cố ý mở hai cái cúc áo cổ, nơi đẫy đà kia như ẩn như hiện...
Không ổn! Thật giống như là muốn hút hồn người khác!
Cận Kỳ Ngôn đã thấy, Vân Thuỷ Dạng lái một chiếc Audi A4 màu trắng, chiếc xe kia cũng không tính là rẻ.
Cái túi cô xách, giá cũng không ít đi!
Xem ra, những năm vừa qua người phụ nữ này sống cũng không tệ.
Hay là, cô tìm được kim chủ rồi?
Vân Thuỷ Dạng đột nhiên xuất hiện ở Tập đoàn Hoa Vũ, Cận Kỳ Ngôn cũng có phần hơi ngạc nhiên!
Vân Thuỷ Dạng chưa từng để mắt, cô cũng không liếc nhìn Cận Kỳ Ngôn.
Giống như trước đây, cô cảm giác được sau lưng mình lạnh buốt!
Thang máy nhanh chóng đến, đột nhiên, Vân Thuỷ Dạng khẽ mở môi anh đào hồng, thú vị hỏi: "Cận Kỳ Ngôn, anh đã từng làm việc trái với lương tâm hay không?"
Khuôn mặt lạnh lùng của Cận Kỳ Ngôn không có chút nhiệt độ nào, anh hơi nhíu hai hàng lông mày, đôi mắt thâm thúy nheo lại.
"Vân Thuỷ Dạng, cô vẫn giống năm năm trước tự cho mình là đúng như thế! Cô đến Hoa Vũ làm gì? Đi nhầm chỗ rồi phải không!"
Giọng nói của Cận Kỳ Ngôn vẫn lạnh lùng như băng, Vân Thuỷ Dạng không để ý, khóe miệng của cô còn hiện lên nụ cười nhàn nhạt.
Từ đầu đến cuối, cô cũng chưa liếc mắt nhìn anh một chút nào.
Cô vẫn tiếp tục đưa lưng về phía anh.
"Nghe giọng điệu của Tổng giám đốc Cận thì hình như rất không muốn nhìn thấy tôi nha! Anh cũng rất không chào đón tôi trở về! Thật có lỗi, về sau ngày nào chúng ta cũng gặp mặt, cho dù là anh chán ghét tôi cũng vậy thôi!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook