Vô Hữu Khả Cập
Chương 1: Tiệc tối

Namdiễn viên trẻ, nổi tiếng cả lĩnh vực điện ảnh và truyền hình Lâm Vị, đang nằm nghỉ ngơi trên ghế sofa ở phòng sinh hoạt, thân thể có chỗ đúng là không thoải mái. Thật ra chuyện này Lâm Vị cũng đã quen thuộc rồi, vùng bụng dưới đau đau, lại trướng lên, khiến lòng hắn thấp thỏm không yên! Rõ ràng là đàn ông con trai, vì sao lại giống con gái, đều phải trải qua những “ngày ấy”?

Từ khi biết thân thể mình cùng những người khác có điểm khác biệt, Lâm Vị cũng chưa từng oán trách ba mẹ mình chút nào. Ba mẹ đã vì hắn đã phải trả giá rất nhiều, lại sợ hắn cảm thấy mình bị coi nhẹ lơ là tình cảm mà không sinh thêm đứa em nào nữa, toàn tâm toàn ý dành hết tình yêu thương cho hắn.

Lâm Vị thực đã muốn trở về nghỉ ngơi, nhưng tiệc tối đêm nay lại không thể vắng mặt, vì thế Chu tỷ đặc biệt gọi hắn từ đoàn phim “Tiêu dao du 2″ đến, điều này khiến Lâm Vị cảm thấy bất an. Tiệc tối là nơi xa hoa thanh nhã, cử chỉ đều phải tao nhã duyên dáng, ăn uống đầy phép tắc lễ nghi, lại còn phải trò truyện, cười cười nói nói. Thật là biết cách làm người ta mệt mỏi!

Cửa phòng đột nhiên mở ra,Chutỷ trong bộ lễ phục màu bạc bắt mắt chống nạnh nhìn Lâm Vị nằm dài trên ghế: “Mệt chết hả? Đừng ngủ, cố chịu một chút, lễ lộc bình thường chị cũng không gọi em về làm gì, cũng chỉ người này nói qua người kia nói lại, xã giao này nọ, nhưng quả thật lần này rất quan trọng. Cố lên, cố lên nào.” Nàng đi tới phủi phủi đầu Lâm Vị, cười cười nói: “Một hồi về sớm cũng không sao, tinh thần sa sút, mặt mày cứ ủ rũ vậy ở lại cũng không có tác dụng gì.”

Lâm Vị chậm rãi ngồi dậy, mặt vẫn ngơ ngác, vỗ nhẹ hai bên má để lấy lại tinh thần, làm cho mình trở nên có sức sống một chút, rồi mới nháy nháy mắt gian xảo mà nói với Chu tỷ: ” Em trưng ra bộ mặt này, chỉ chờ mấy lời đó của chị thôi đó, hahaha.”

Chỉ trước mặt người đại diện của mình, Lâm Vị mới không phòng bị mà thoải mái một chút.Chutỷ lớn hơn hắn 20 tuổi, phát hiện ra hắn rồi tự mình đào tạo bồi dưỡng, giúp đỡ tận lực để hắn có được ngày hôm nay. Lâm Vị không biết Chu tỷ có biết hắn giấu trong lòng một bí mật hay không, hay biết mà không nói ra, chỉ là như vậy đối với Lâm Vị mà nói, cũng đã là một ơn huệ to lớn.

Sửa soạn lại quần áo của mình, khoác lên bộ âu phục màu xám bạc được cắt may tinh tế, Lâm Vị trở lại với hình tượng “bạch mã hoàng tử” trong lòng hàng vạn thiếu nữ mới lớn, xua tan vẻ mệt mỏi vừa rồi trong tức khắc.

Chutỷ không cùng Lâm Vị vào bàn tiệc. Là một người đại diện nổi tiếng, trong tayChutỷ còn có một ngôi sao đắt giá khác cần phải lo lắng – Vương Uyển, mà Lâm Vị cũng có một vị trợ lý theo chăm lo cạnh mình là Tiểu Quách. Dù mới chỉ vào nghề được vài năm, nhưng tài năng sớm bộc lộ và được khẳng định đã làm cho Lâm Vị trở nên lãnh đạm hơn một chút, tâm sự, chuyện trò cùng người khác cũng ít đi, thực tâm mà thổ lộ tâm tình lại càng không có, vậy nên Tiểu Quách dù lòng rất muốn cũng không thể vượt quá bổn phận mà quan tâm, chăm sóc hắn nhiều hơn được.

Cùng nói đôi ba câu với Tiểu Quách trên đường đến buổi tiệc, Lâm Vị mới biết nhân vật chính của buổi tiệc chính là vị chủ tịch chuẩn bị được kế thừa trong truyền thuyết của Lương thị, Lương Cảnh Thâm. Công ty quản lý của Lâm Vị, Thịnh Thế là một nhánh thuộc tập đoàn giải trí của gia tộc Lương thị. Lần này, ông Lương không biết vô tình hay hữu ý mang con trai cả của mình rèn luyện trong lĩnh vực bất động sản (nguyên mẫu là 房地产) vài năm nay trở về, trước là quản lý Thịnh Thế này, sau là làm quen với tất cả sản nghiệp của dòng họ, coi như là bước đầu kế nghiệp.

Tiểu Lương tổng anh tuấn, giỏi giang thân chinh đến, tất nhiên các ngôi sao của công ty cũng không thể vắng mặt, cũng mặt mày rạng rỡ, vui mừng mà tham dự buổi tiệc chào đón. Không khí náo nhiệt này khiến Lâm Vị có phần không thích nghi được, hắn lẩm nhẩm trong miệng: “Còn không phải là cúp đuôi lấy lòng người khác, hừ.”

Vừa đến khách sạn 5 sao xa hoa lộng lẫy của Lương thị, hàng trăm phóng viên chờ sẵn vội vàng vây quanh xe, tạo ra một khung cảnh nhốn nháo chưa từng có. Cũng phải, Thịnh Thế đổi chủ tịch, tin tức trọng đại biết bao nhiêu, nói cho cùng, Thịnh Thế không phải nhất thì cũng là nhì ở nơi này, chính bản thân Lâm Vị hắn đứng ngoài cũng quan tâm không ít, vậy nên báo chí vội vàng đưa tin nóng sốt cũng phải.

Lâm Vị vừa bước xuống xe, hai bên trái phải đã thấy các vệ sĩ tiến lên hộ tống hắn vào trong an toàn. Hắn tuy là ngôi sao của dòng phim cổ trang truyền hình, có hơi xa lạ và hoang đường so với hiện thực, thế nhưng các bạn trẻ quan tâm ái mộ vẫn rất nhiều, chuyện xấu đương nhiên cũng được ít nhiều thiếu nữ chú ý.

Chen lấn xô đẩy loạn thành một đoàn, Lâm Vị nghe thấp thoáng câu hỏi của một ký giả nào đó: “Lâm Vị, xin cho biết ý kiến của anh về việc Tiêu Dao Du 2 đổi người hợp tác?”, “Lâm Vị, Lý Khả và Lưu Thần, anh thích đóng chung với cô gái nào hơn?”

Những lời đó quả thật đều đến tai Lâm Vị, nhưng giữ thái độ trầm mặc, hắn đi thẳng vào bàn. Những chuyện này đều không thể trả lời lung tung, phát ngôn bừa bãi, nếu không, ngày mai trên trang nhất các báo lá cải sẽ chạy tít “Lâm Vị bất mãn XX, công khai khen ngợi ngưỡng mộ YY”. Hơn nữa, thân thể chẳng lấy gì làm thoải mái càng khiến hắn lười tỏ ra vui vẻ, hợp tác.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương