Xe taxi dừng lại trước của cô nhi viện Nam Sơn.

Vào thời gian này trời đã rất tối rồi, cô nhỉ viện là một mảnh yên lặng.

Sau khi Tần Hoài An đi vào mới biết được, bà nội của cô cũng không có tới nơi này.

Cô lập tức cảm thấy lo lắng.

Không phải đã nói ở nơi này chờ cô sao? Bà nội đi nơi nào.

Nghĩ đến bà nội đã tuổi cao như vậy, cũng không quen thuộc với Hải Lam, hơn nữa hiện tại đã trễ thế này Tần Hoài An sao có thể yên tâm cho được?
Cô hít một hơi thật sâu để khiến mình bình tĩnh lại, nhớ lại những nơi mà bà nội có thể đến.

Nhà họ Chung?
Sau khi bà nội xuất viện tình nguyện ở lại cô nhi viện cũng không muốn đến nhà của bố mẹ nuôi, có thể thấy được bà nội không có khả năng sẽ trở lại nơi đó.

Vậy thì bà nội sẽ đi chỗ nào?

Tần Hoài An đột nhiên nghĩ tới nhà họ Chử, nhưng rất nhanh đã lắc đầu.

Cô và bà nội vừa ra khỏi đó, sao có thể trở về? Nhưng mà… nếu bà nội tìm nhà họ Chử vì cô thì sao?
Nghĩ đến khả năng này, Tần Hoài An không có chần chờ vội vàng rời khỏi cô nhi viện.

Cùng lúc đó, cô cũng gọi điện thoại báo nguy, nhờ cảnh sát hỗ trợ tìm bà nội của cô.

Nhà họ Chử.

Chử Gia Mỹ đang đứng trước mặt người nhà họ Chử tường thuật lại chuyện đã phát sinh ở đồn cảnh sát.

“Con và Thanh Hà đều có lòng tốt khuyên nhủ cô ta, hy vọng cô ta thành tâm nhận lỗi, biết sai liền sửa.

Nhưng mà cô ta không hề cảm kích xíu nào, còn nói chúng con là làm bộ làm tịch”
Chử Gia Mỹ ra vẻ bất đắc dĩ buông ta: “Dạng người giống như cô ta, chỉ có ở trong tù mới có thể biết được sai lâm của mình!”
Tống Cẩn Dung thở dài, lắc đầu nói: “Tần Hoài An là một đứa bé tốt, ngày mai tôi đi đồn cảnh sát nhìn con bé, nói chuyện đàng hoàng với con bé lại.

Nếu như con bé có thể nhận thức được lỗi lâm của mình, chúng ta cũng không cần thiết phải đưa nó vào tù?”

Chử Hoài Sơn không tán đồng nói: “Mẹ, Tần Hoài An cô ta sai ở chỗ dám uy hiếp chúng ta, đây là đang khiêu khích uy nghiêm của nhà họ Chử chúng ta, nếu như không nghiêm túc xử lý chuyện này, sau này người khác sẽ nói nhà họ Chử của chúng ta như thế nào? Có thể sẽ xuất hiện Tần Hoài An thứ hai hay không, cũng trắng trợn táo bạo tới uy hiếp chúng ta?”
“Bố nói không sai” Chử Gia Mỹ gật đầu phụ họa, nhìn Tống Cẩn Dung: “Bà nội chính là quá mềm lòng, Tần Hoài An có lẽ nhìn trúng điểm này, ngày thường mới có thể tìm mọi cách lấy lòng bà, chờ xảy ra chuyện để bà làm chống lưng cho cô ta”
Liễu Giai Tâm nhìn sắc mặt của Tống Cẩn Dung, nhíu mày, nói với Chử Gia Mỹ: “Được rồi, con bớt nói lại đi”
Lúc này, ngoài cửa lớn nhà họ Chử.

Một bà cụ bước đi tập tênh từ nơi xa đi tới.

Người giúp việc trung niên béo mập nhận ra thân phận của đối phương liền biến sắc, lập tức nói với bảo vệ ở cửa: “Bà già kia chính là bà nội của Tần Hoài An, cô Chử đã nói không cho những người đó bước qua cổng nhà họ Chử, anh mau ngăn người đó lại”
Bảo vệ gật đầu, đi lên.

“Nơi này là nhà họ Chử, người không liên quan không được đi vào!”
Bảo vệ sắc mặt lạnh lùng nói.

.

Truyện hay luôn có tại ( TRÙMTRUYỆN.

or g )
Tần Thanh Giang ngẩng đầu, nhìn bảo vệ cao lớn trước mặt, vẻ mặt hòa nhã nói: “Tôi lại bà nội của Tần Hoài An, tôi muốn gặp bà cụ Chử”
“Hiện tại đã là giờ nào rồi? Bà cụ Chử đã đi nghỉ ngơi từ lâu, không phải ai muốn thấy là có thể th: Tần Thanh Giang sắc mặt chần chờ: “Vậy, bà Chử đâu? Có thể phiền anh thông báo một tiếng hay không? Tôi đây vì chuyện cháu gái tôi.”
“Tôi đã nói, bọn họ đã nghỉ ngơi” Bảo vệ không kiên nhẫn phủi tay: “Tôi nói sao bà lại thế này? Đã trễ thế này, mau đi đi, nhà họ Chử không phải là nơi mà các người có thể tùy tiện đi vào”
“Này…”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương