Giới thiệu
Vì lời nhờ giúp đỡ từ người chị gái, cô đã gạt đi ước mơ cùng tình yêu đẹp của mình mà trở thành vợ của anh.
Anh-một Tổng giám đốc của một tập đoàn lớn, lúc nào cũng có những bữa tiệc trong giới nên mỗi khi đối mặt với cô, anh chỉ có sự lạnh nhạt.
Cô đã hi sinh mọi thứ của mình để trở thành vợ của một người quyền lực nhưng với sự lạnh nhạt của anh, cô phải làm sao? Liệu sự quan tâm và thuần khiết của cô có thể làm anh rung động?
******
Trong một buổi chiều mùa hạ, dưới ánh nắng chói chang vào đầu giờ chiều, hai cái bóng một lớn một nhỏ với hay bàn tay nắm lấy nhau chiếu xuống nền đất xi măng trong một khu vườn nơi căn biệt thự to lớn...
"Mẹ...", giọng một cậu bé vang lên trong khoảng không gian im lặng.
Khả Di đứng như chôn chân, ánh mắt hoảng hốt nhìn cảnh tượng trước mặt, chính âm thanh non trử kia vang lên đã kéo cô về với thực tại, cô đưa bàn tay nhỏ trắng ngần ra:
"Bối, qua đây với mẹ."
Cậu nhóc vui vẻ định chạy qua đến bên mẹ thì lại bị người đàn ông bên cạnh giữ lại.
"Thằng bé đúng là con của chúng ta.", anh ta nhếch miệng.
"Anh nhầm rồi, nó là con của riêng tôi.", Khả Di thẳng thần nhưng cũng lộ ra chút sự run nhẹ trong lời nói.
"Nhìn dáng vẻ tuấn tú của nó là biết do di truyền từ người cha rồi, tôi thì rất tin vào khả năng "sản xuất" của mình, nhưng nếu em lo lắng, tôi sẽ đưa nó đi xét nghiệm."
Ân Vương Hoàng vừa cười vừa nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn đầy thịt của cậu nhóc bên cạnh, ánh mắt nhìn Khả Di tràn đầy yêu thương và nuông chiều...❤️❤️❤️❤️
Anh-một Tổng giám đốc của một tập đoàn lớn, lúc nào cũng có những bữa tiệc trong giới nên mỗi khi đối mặt với cô, anh chỉ có sự lạnh nhạt.
Cô đã hi sinh mọi thứ của mình để trở thành vợ của một người quyền lực nhưng với sự lạnh nhạt của anh, cô phải làm sao? Liệu sự quan tâm và thuần khiết của cô có thể làm anh rung động?
******
Trong một buổi chiều mùa hạ, dưới ánh nắng chói chang vào đầu giờ chiều, hai cái bóng một lớn một nhỏ với hay bàn tay nắm lấy nhau chiếu xuống nền đất xi măng trong một khu vườn nơi căn biệt thự to lớn...
"Mẹ...", giọng một cậu bé vang lên trong khoảng không gian im lặng.
Khả Di đứng như chôn chân, ánh mắt hoảng hốt nhìn cảnh tượng trước mặt, chính âm thanh non trử kia vang lên đã kéo cô về với thực tại, cô đưa bàn tay nhỏ trắng ngần ra:
"Bối, qua đây với mẹ."
Cậu nhóc vui vẻ định chạy qua đến bên mẹ thì lại bị người đàn ông bên cạnh giữ lại.
"Thằng bé đúng là con của chúng ta.", anh ta nhếch miệng.
"Anh nhầm rồi, nó là con của riêng tôi.", Khả Di thẳng thần nhưng cũng lộ ra chút sự run nhẹ trong lời nói.
"Nhìn dáng vẻ tuấn tú của nó là biết do di truyền từ người cha rồi, tôi thì rất tin vào khả năng "sản xuất" của mình, nhưng nếu em lo lắng, tôi sẽ đưa nó đi xét nghiệm."
Ân Vương Hoàng vừa cười vừa nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn đầy thịt của cậu nhóc bên cạnh, ánh mắt nhìn Khả Di tràn đầy yêu thương và nuông chiều...❤️❤️❤️❤️
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook