Vô Hạn Tương Lai
Chương 257: Trở về (tam)

Bên ngoài phòng điều khiển, Trương Hằng đã rơi vào trạng thái tuyệt vọng, tầng phòng ngự của phòng điều khiển còn kiên cố hơn so với trong tưởng tượng của hắn, không nói gì đến bốn năm phút đồng hồ rồi, thời gian có tăng gấp đôi đi chăng nữa cũng không nhất định có thể khai mở được.

- Thật vất vả mới tìm được đồng đội, thật vất vả mới lại tin tưởng, tại sao lại cứ mất đi như vậy?!

Trương Hằng ngửa mặt lên trời gào thét, thanh âm càng lúc càng khàn đục, mà theo tâm trạng hắn trở nên kích động, khí tức huyền hoàng cũng dần trở nên hỗn loạn, bắt đầu thoát khỏi sự khống chế. Tuy vậy may mà khí tức huyền hoàng vốn tường hòa bình thản, sẽ không phát nổ như các loại năng lượng khác, nếu không Trương Hằng khẳng định là chết chắc.

Mà trong lúc Trương Hằng đang vô cùng ảo não, tầng phòng ngự lại bỗng nhiên bắt đầu chậm rãi biến mất, Trương Hằng lập tức sững sờ, sau đó liền trở nên vui mừng tột độ, hắn vội vàng khống chế khí tức huyền hoàng xâm nhập thật sâu, chỉ sau vài giây cửa phòng điều khiển đã mở ra. Cửa vừa mở, Trương Hằng lập tức lao vào, thứ đầu tiên lọt vào tầm mắt của hắn chính là Lý Cương Lôi đang lơ lửng giữa không trung, hai mắt nhắm nghiền, sắc mặt vô cùng nhợt nhạt, giống như ngay cả hô hấp cũng chuẩn bị dừng lại.

Trương Hằng vội vàng bay đến bên cạnh, khống chế khí tức huyền hoàng lập tức bao trùm Lý Cương Lôi, thời gian dần trôi qua, sắc mặt của Lý Cương Lôi dần trở nên có sinh khí, mí mắt cũng có chút cử động.

- Lý Cương Lôi! Ngươi còn sống, ha ha ha, ngươi quả nhiên còn sống!

Trong lòng Trương Hằng vô cùng vui mừng, nhưng hắn cũng không dám tùy ý đụng vào Lý Cương Lôi, chỉ có thể đứng cạnh đoàn khí tức huyền hoàng, nhìn vào trong hét lớn.

- Ồn ào quá...

Một lát sau, Lý Cương Lôi mới mở mắt ra, hắn lên tiếng hỏi:

- Ta còn chưa chết?

Trương Hằng lập tức ngẩng cao đầu nói với vẻ tự hào:

- Ha ha, đúng thế, ta dùng Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp cứu được ngươi, lúc trước cũng đã nói rồi, khí tức huyền hoàng có thể ổn định bệnh tình giúp ngươi, giống như trong truyền thuyết…

Lý Cương Lôi nhìn Trương Hằng rồi bĩu môi:

- Nói nhiều như vậy làm gì, mặc kệ nó là vật phẩm gì trong truyền thuyết, rốt cuộc ngươi cũng chỉ có thể sử dụng được một phần mười uy lực. Dùng thân phận tác giả xếp đặt ra vật phẩm bug, kết quả cũng chỉ đến thế...

Vẻ mặt Trương Hằng lập tức trở nên khó coi, hắn thì thào:

- Nói cái gì vật phẩm bug chứ, ngươi cho rằng xếp đặt ra một vật phẩm rất đơn giản sao? Mấu chốt chính là phải hợp tình hợp lý mới được! Ta dĩ nhiên là muốn thiết kế ra một vật phẩm siêu cấp, vẫy tay một cái hủy diệt thế giới, đạp chân san bằng vũ trụ, sau khi lấy được thì nuốt vật phẩm này vào bụng, lập tức trở thành Thánh nhân cấp độ mạnh nhất...

- Sao có thể đơn giản như vậy? Quy tắc của Vô hạn thế giới chính là muốn lấy được bao nhiêu thì cũng phải mất đi bấy nhiêu, các loại vật phẩm cũng không nằm ngoài quy tắc này. Nếu như muốn có lực công kích mạnh, như vậy nhất định cần tiêu hao năng lượng cực khủng bố, mặc dù Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp được gọi là vật phẩm nội vũ trụ, kỳ thực cũng không quá đáng là do có lộ tuyến nhân quả thôi, sao có khả năng giống như Thánh nhân nội vũ trụ được? Cái bảo tháp này đã là vật phẩm tốt nhất ta có thể thiết kế rồi, ngày đó vì thiết kế thứ này, ta không ngủ được liên tục mấy ngày mấy đêm, đây đã là cố gắng hết mức có thể…

Lý Cương Lôi cũng không để ý tới vẻ oán giận của Trương Hằng, hắn chỉ trầm tư giây lát rồi bỗng nhiên mở miệng nói:

-… Clone Sở Hiên… hắn chạy trốn rồi đúng không?

Trương Hằng vốn đang định tiếp tục thao thao bất tuyệt, nhưng sau khi nghe câu hỏi của Lý Cương Lôi, hắn lập tức trầm mặc, một lúc sau mới lên tiếng:

- Ừm, hắn xác thực là chạy trốn, trong lúc này phát sinh một số chuyện... Haiz, nói thẳng đi, Phản diện xuất hiện cứu Clone Sở Hiên, mà Phản diện thì lại chính là...

Lý Cương Lôi bỗng nhiên phất phất tay cắt đứt lời hắn:

- Bây giờ không phải là thời điểm nói những chuyện này, chờ chúng ta thoát khỏi hiểm cảnh đã rồi tính sau... Ta có một vấn đề muốn hỏi, khí tức huyền hoàng này có thể tồn tại bao lâu? Ta có thể sống đến khi nào?

Trương Hằng gật gật đầu:

- Khí tức huyền hoàng này gần như vô cùng vô tận, chỉ cần ngươi không ở xa ta quá một nghìn kilomet, như vậy ta vẫn có thể khống chế bảo tháp, khóa ngươi bên trong khí tức huyền hoàng, vì thế không cần phải lo lắng, hơn nữa chỉ cần còn ở trong khí tức huyền hoàng, tính mạng của ngươi sẽ không có gì đáng ngại. Đợi đến lúc vượt qua Deep Rising, ta sẽ lập tức hoán đổi vật phẩm để ngươi gia nhập vào Bắc Dương châu đội, khi đó chỉ cần Chủ thần chữa trị toàn thân một lần, bệnh tình của ngươi sẽ được chữa khỏi hoàn toàn.

Lý Cương Lôi thở dài, hắn nhắm mắt lại một lát, sau đó mới nói với Trương Hằng:

- Như thế là tốt rồi, vẫn chưa báo thù được, ta có chết cũng không yên... Vậy còn khe hở kết nối với Vực sâu không đáy thì thế nào rồi?

Trương Hằng lập tức cười khổ:

- Khe hở kết nối với Vực sâu không đáy đã không cách nào đóng lại, mặc dù Vu tộc không có lý trí, nhưng bản năng vẫn khiến chúng tập trung về nơi có năng lượng và tài nguyên khổng lồ nhất. Cho dù chúng ta cường hành yếu thế đóng khe hở này lại, Vu tộc cũng sẽ dùng toàn lực ngăn cản, chúng nó nhất định sẽ khiến khe hở kết nối với Vực sâu không đáy trở nên càng lúc càng lớn, cuối cùng hoàn toàn mở ra, sau đó tiến vào thế giới này. Chỉ có thể vứt bỏ Địa ngục đạo, cắt đứt kết nối của Địa ngục đạo với Lục Đạo luân hồi, khi đó Ngũ đạo còn lại sẽ an toàn.

Lý Cương Lôi nhắm mắt cẩn thận cảm giác phòng điều khiển một lát rồi mới lên tiếng:

- Năng lượng còn lại của phòng điều khiển đã không còn đủ để chia cắt thế giới, nhất định phải có ngoại lực hỗ trợ thì mới được.

Trương Hằng lập tức nói:

- Ta sẽ thử dùng khí tức huyền hoàng của bảo tháp, có thể giam cầm không gian, giam cầm thế giới, như vậy chia cắt thế giới chắc là không có vấn đề gì... Nhất định phải thử, mộng tưởng vẫn còn chưa hoàn thành, do vậy cho dù như thế nào cũng phải sống sót!

Lý Cương Lôi cũng không nhiều lời, giờ phút này ý thức của hắn vẫn đang kết nối với phòng điều khiển, sau khi hắn thao tác giây lát, toàn bộ Địa ngục đạo đều lập tức rung chuyển kịch liệt. Đây là một loại cảm giác rất quỷ dị, động đất bình thường thì chỉ có mặt đất chấn động mà thôi, nhưng hiện tại ngay cả bầu trời, không khí, mặt đất, thậm chí cả những sinh vật trong thế giới này cũng đều rơi vào chấn động. Cũng may những người đang ở trong thế giới này đều không bình thường, bất kể là Trương Hằng và Lý Cương Lôi được khí tức huyền hoàng bảo vệ, hay là Vu tộc và Trịnh Xá, không ai bị chấn động ảnh hưởng. Nhưng nếu như có một người bình thường ở trong thế giới này mà nói... chấn động kịch liệt như vậy, nhất định sẽ tan xương nát thịt mà chết trong nháy mắt.

Theo Địa ngục đạo bắt đầu rung chuyển, Vu tộc cũng giống như đã nhận ra điều gì đó, nguyên một đám căn bản không để ý đến ngăn cản của Trịnh Xá, điên cuồng lao ra từ trong khe hở, vô số các loại năng lượng thi nhau oanh kích về hướng Trịnh Xá, mà Trịnh Xá thì chỉ dùng thân thể của người khổng lồ siêu cấp trên tay để ngăn cản. Người khổng lồ màu xanh siêu cấp này quả không hổ là một thành viên của Vu tộc, mức độ cứng rắn của thân thể nó khiến cho Trịnh Xá cũng phải tán thưởng không thôi, bị hắn huy động lâu như vậy, nó rõ ràng vẫn còn sức kháng cự, công kích do những Vu khác đánh trúng thân thể cũng chỉ khiến nó đau không thương, sau chốc lát, ngay cả bàn tay bị Trịnh Xá đánh nát lúc trước cũng đã phục hồi lại như cũ.

Có lẽ dùng thực lực của Trịnh Xá mà nói, muốn giết chết người khổng lồ siêu cấp này cũng không khó khăn, chỉ cần tập trung sức mạnh tiến hành đả kích toàn diện là được. Chẳng qua là địch nhân không phải chỉ có mỗi người khổng lồ màu xanh này, phía dưới vẫn còn không biết bao nhiêu Vu đang liều mạng xông lên, số lượng quái vật chen chúc trong khe hở đã lên đến mấy chục con rồi. Cho dù là Trịnh Xá đi nữa, số lượng như vậy cũng là một mối uy hiếp cực lớn, hắn có thể dùng Hồng hoang khai thiên tích địa tiêu diệt mười mấy hai chục con, nhưng số còn lại tuyệt đối có thể làm thịt hắn.

Vu tộc, sinh mạng thể chiến đấu thời kỳ Hồng Hoang đại chiến, là sinh vật khủng bố tiếp cận nhất với Thánh nhân, ngoại trừ khuyết điểm duy nhất là không có thần trí, sức chiến đấu đã tương đương với Thánh nhân. Khống chế năng lượng, ngưng đọng thời gian, gia tốc thời gian, chữa trị thân thể, cộng thêm cả kỹ xảo chiến đấu vốn có, nếu có quái vật như vậy xuất hiện tại thế giới thực tế, chỉ cần một con thôi cũng đủ để cắn nuốt toàn bộ Trái đất rồi... Đây chính là Vu, sinh mạng thể sinh ra với mục đích duy nhất là chiến đấu, cũng chỉ có loại biến thái như Trịnh Xá mới ngăn cản được, nếu như đổi một người khác đến mà nói... cho dù là cường giả tầng thứ tư có ánh sáng tâm linh vô hạn như La Cam Đạo đi chăng nữa, cũng nhất định sẽ bị đánh thành tiểu bánh bánh.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương