Vô Hạn Tương Lai
Chương 254: Địa ngục đạo (ngũ)

Bên kia, chiến đấu giữa Lý Cương Lôi và Clone Sở Hiên vẫn tiếp tục, trên thực tế, đều là Lý Cương Lôi tiến hành công kích, Clone Sở Hiên chỉ đứng yên không nhúc nhích phía trước đoàn nguyên lực, phảng phất như đang tập trung cẩn thận quan sát. Chỉ mỗi khi đòn tấn công của Lý Cương Lôi có thể tạo ra nguy hiểm, Phong Thần bảng trên tay hắn mới rung lên, lập tức tất cả công kích đều lướt qua thân thể hắn đánh về bốn phương tám hướng.

Giờ phút này Lý Cương Lôi đang ở trong phòng điều khiển của Lục đạo, mà phòng điều khiển vốn là tạo vật của Thánh nhân, mặc dù trình độ khoa học kỹ thuật có thể thua kém so với một vài tạo vật của Tu chân giả, nhưng thủ đoạn của Thánh nhân sao có thể tầm thường? Cái phòng điều khiển này chính là hạch tâm của toàn bộ Lục đạo luân hồi, tuy đã chỉ còn lại một ít năng lượng, nhưng vẫn đủ để điều động các phương thức tấn công của thế giới, từng luồng lôi điện từ trên cao không ngừng đánh xuống, cuồng phong quét qua, không gian vặn vẹo, tuy chỉ có thể đến được phạm vi vài trăm mét quanh Clone Sở Hiên, nhưng uy lực cùng thanh thế vẫn khiến cho người khác phải sợ hãi.

Chỉ tiếc người bị công kích là Sở Hiên, mặc dù là Clone, nhưng hắn vẫn được gọi là Doraemon, có trời mới biết đến cùng hắn chế tạo ra thứ gì, từng quả cầu ánh sáng lơ lửng khắp xung quanh, mỗi luồng lôi điện đánh xuống đều bị những quả cầu này hấp thu. Tiếp đó năng lượng bị hấp thu lại chuyển hóa thành vòng bảo vệ, ngăn cản tấn công từ gió lốc cùng không gian vặn vẹo, chỉ đến khi năng lượng của cầu ánh sáng đã hết hắn mới sử dụng Phong Thần bảng. Thủ đoạn quả thực là bất phàm, mà năng lượng của phòng điều khiển cũng dần dần tiêu hao, Lý Cương Lôi thực sự không nghĩ ra phải dùng thủ đoạn công kích nào mới có thể giết chết Sở Hiên.

-... Bất quá cũng không sao, ta đã khởi động chương trình tự hủy của phòng điều khiển, khe hở kết nối với Vực sâu không đáy cũng đã càng lúc càng lớn, đợi sau khi Vu tộc xuất hiện, cho dù ngươi có Phong Thần bảng cũng không còn là vấn đề.

Trong phòng, Lý Cương Lôi đang tập trung tâm thần, không ngừng tấn công Clone Sở Hiên, tuy hắn biết rõ công kích như vậy căn bản không có khả năng khiến đối phương bị thương tổn, nhưng mà những đòn tấn công này vẫn có thể cầm chân được Clone Sở Hiên, không cho hắn có cơ hội chạy trốn trước khi Vực sâu không đáy mở ra, đây là chuyện duy nhất hắn có thể làm trong thời điểm hiện tại.

Chỉ là tâm thần Lý Cương Lôi đã bắt đầu tan rã, đau đớn trên phương diện thân thể đã hoàn toàn không cảm nhận được nữa rồi, hắn chỉ cảm thấy cảnh vật trước mắt dần trở nên tối tăm, mệt mỏi không cách nào kháng cự. Lý Cương Lôi thật sự là hận không thể lập tức nhắm mắt ngủ say một giấc, nhưng nghĩ đến kẻ địch vẫn chưa bị tiêu diệt, hắn lập tức cắn mạnh vào đầu lưỡi, mượn cảm giác đau đớn mờ nhạt để miễn cưỡng mở mắt ra.

- Hận ta đến vậy sao?

Ngay lúc tinh thần và thân thể của Lý Cương Lôi đều đã đạt đến cực hạn, bỗng nhiên một giọng nói trong trẻo vang lên, Lý Cương Lôi đã từng gặp Clone Sở Hiên tại Châu Âu, biết đây là giọng nói của Sở Hiên, hắn lập tức cười lạnh:

- Không cần phải dùng ngôn từ để đầu độc ta, chúng ta đều là trí giả, có lẽ ngươi xác thực là mạnh hơn không ít so với ta, nhưng mà muốn dùng ngôn ngữ để đầu độc ta, khiến ta bị ngươi tính toán như người bình thường, vậy thì không nên mơ tưởng, tốt nhất là im lặng chờ Vực sâu không đáy mở ra đi, cho dù thế nào ta cũng phải nhìn thấy ngươi chết!

Giờ phút này Clone Sở Hiên đang đứng từ xa nhìn về phía phòng điều khiển, hắn nói với vẻ lãnh đạm:

- Ngươi nghĩ ta sẽ dùng ngôn ngữ để đầu độc ngươi sao? Không lẽ Trương Hằng chưa từng nói cho ngươi biết khác biệt giữa các trí giả?

Lý Cương Lôi lại cười lạnh:

- Khác biệt giữa các trí giả? Đơn giản là phương thức suy nghĩ bất đồng mà thôi, ví dụ như ta là chi tiết, ngươi là đại thế... Đại thế? Hiện tại ngươi có thể có đại thế nào? Trương Hằng chẳng những nói với ta ưu thế của ngươi, mà còn nói ta biết nhược điểm của ngươi! Không tình cảm, không cảm giác, sao có thể cảm nhận được mức độ quan trọng của những thứ này? Nguyên nhân ngươi thất bại chính là vì không hiểu được nhân tâm cùng tình cảm, tỷ lệ? Sao có thể tính toán tình cảm bằng tỷ lệ, bằng xác suất?

Clone Sở Hiên chỉ lắc lắc đầu:

-... Đúng vậy, không thể tính toán được tình cảm, thậm chí cũng không thể thay đổi nhân tâm bằng Phong Thần bảng, nhưng tình cảm chỉ ảnh hưởng đến cá nhân, đối với thế giới, sức mạnh của một cá nhân là không có ý nghĩa. Có lẽ ngươi biết lý luận hồ điệp? Nhưng cũng không nên quên lý luận hỗn độn, cái gọi là đại thế, là chỉ lực lượng một khi đã hình thành sẽ không cách nào nghịch chuyển, sẽ không bởi vì cá nhân thay đổi mà biến đổi, đó mới là đại thế…

Trong lòng Lý Cương Lôi khẽ động, hắn mơ hồ cảm giác như mình đã tính thiếu chuyện gì đó, nhưng mà cẩn thận suy nghĩ thì lại không thấy có gı̀ bị bỏ sót, trước mắt kết quả của Clone Sở Hiên chắc chắn là phải chết rồi. Tuy năng lượng của phòng điều khiển không còn nhiều, nhưng dù sao đây cũng là tạo vật của Thánh nhân, một khi bị giam cầm, cho dù Clone Sở Hiên có Phong Thần bảng cũng không thể thoát, chỉ cần đợi Vu tộc xuất hiện, Clone Sở Hiên nhất định sẽ xong đời, hắn còn có thể sử dụng biện pháp gì để chạy trốn đây?

( Nơi này còn có đại thế gì, tại đây ngoại trừ ta và hắn, một người cũng không có, huống hồ Trương Hằng đã nói, một khi bị phòng điều khiển giam cầm, trừ phi là có Thánh nhân cưỡng ép phá vỡ vị diện tinh bích, nếu không căn bản không có khả năng chạy trốn ra ngoài... )

Trong lúc Lý Cương Lôi đang rơi vào trầm tư, bỗng nhiên trên bầu trời phía xa xuất hiện từng vòng chấn động như gợn sóng, từng vòng rồi lại từng vòng, chấn động càng lúc càng trở nên kịch liệt, thẳng đến khi toàn bộ bầu trời đều vỡ vụn ra như thủy tinh, khí tức huyền hoàng vô biên lập tức xuyên qua từ trong hư không tối đen, trực tiếp dừng quá trình sụp đổ của không gian lại, tiếp đó một nam tử lưng mọc hai cánh, thân cao năm mét mãnh liệt lao đến, khoảng cách mấy chục kilomet chỉ mất vài giây đã vượt qua.

- Clone Sở Hiên!

Nam tử này đúng là Trịnh Xá, hắn hét lớn một tiếng, sau đó lập tức bay đến đánh thẳng một quyền về phía Clone Sở Hiên, lực đạo bá tuyệt vô song mạnh mẽ đập thẳng vào vòng bảo vệ bên ngoài cơ thể Clone Sở Hiên, một tiếng nổ nhẹ vang lên, vòng bảo vệ này ngay cả ngăn chặn một giây cũng không thể, lập tức bị chôn vùi.

Tuy vậy sau khi vòng bảo vệ bị phá vỡ, Clone Sở Hiên lại rõ ràng không hề né tránh, thậm chí ngay cả Phong Thần bảng cũng không sử dụng, cứ thế đứng yên tại chỗ, cứng rắn tiếp nhận một quyền của Trịnh Xá, mà cùng lúc đó, giọng nói trong trẻo lại một lần nữa vang lên bên tai Lý Cương Lôi.

- Lý Cương Lôi, muốn biết cái gì là đại thế sao? Đây chính là đại thế.

- Nói đùa gì vậy, sắp chết rồi còn đại thế cái gì...

Lý Cương Lôi cười lạnh, nhưng mà hắn còn chưa nói xong, vô cùng đột ngột, một bàn tay bỗng nhiên xuất hiện phía trước Trịnh Xá, lực đạo vạn quân lập tức biến mất, cái này cũng chưa tính, bàn tay này nhẹ nhàng ấn lên ngực Trịnh Xá, nhìn như không có gì khác thường, nhưng lại khiến cho Trịnh Xá phải lập tức rút lui hướng về bầu trời phía xa với vẻ mặt kinh ngạc, tốc độ rút lui của hắn thậm chí không thua gì tốc độ lao đến lúc trước.

- Đến rồi sao?

Clone Sở Hiên giống như không hề bất ngờ, thản nhiên quan sát chủ nhân bàn tay vừa xuất hiện, đây là một thanh niên anh tuấn, thoạt nhìn cũng không có điểm nào đặc biệt, hắn nở nụ cười ôn hòa:

- Ta thật sự là hiếu kỳ a, làm sao ngươi có thể biết được sự tồn tại của ta?

Không trả lời câu hỏi, Clone Sở Hiên chỉ liếc nhìn Phong thần bảng trên tay, thấy vậy thanh niên anh tuấn cũng không nói thêm gì nữa, hắn phất phất tay, một thông đạo màu đen xuất hiện, tiếp đó hai người đồng thời bước vào.

Trịnh Xá đang ở chân trời phía xa lập tức hét lớn:

- Đứng lại! Clone Sở Hiên, đừng tưởng có thể trốn thoát, cho dù ngươi chạy đến chân trời góc biển, ta cũng nhất định sẽ đuổi theo!

- Trí tuệ của người bình thường, đây không phải thông đạo có tính định hướng, mà là một loại thông đạo bất định, một khi tiến vào lập tức bị truyền tống ngẫu nhiên, cho dù là ngươi cũng không thể đuổi theo.

Clone Sở Hiên trả lời với vẻ lạnh nhạt, giây lát sau đã biến mất trong thông đạo cùng với thanh niên anh tuấn, Trịnh Xá sửng sốt một chút, sau đó mới lớn tiếng chửi với vẻ rất không cam lòng, do đang tập trung quan sát về một hướng khác nên hắn cũng không nhìn thấy biểu lộ khác thường của Trương Hằng.

- Làm sao có thể? Làm sao có thể là ngươi? Làm sao ngươi có thể ở đây? Không lẽ, ngươi chính là Phản diện? Không lẽ, lúc trước ngươi cố ý làm như vậy để bức ép ta? Khiến ta tiến vào Vô hạn thế giới...

Trương Hằng tự thì thào một mình với thần sắc ảm đạm, trong lúc hắn đang đau khổ suy tư, bỗng nhiên tại nơi sâu nhất của Địa ngục đạo, mặt đất mãnh liệt tan vỡ, hai bàn tay màu xanh nhạt lớn tầm trăm mét vươn ra từ trong khe hở, mà theo bàn tay khổng lồ vươn ra, vô số âm thanh gào thét khủng bố cũng truyền đến...

Vực sâu không đáy đã mở ra!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương