Vô Hạn Tử Linh Sư
Chapter 62 Quản trị viên khác (3)

Chương 62: Quản trị viên khác (3)

 

 

Sảnh công cộng.

 

Một sảnh có ở mỗi tầng được tạo ra cho mục đích kết giao của những người thách đấu.

 

Một nơi cho phép những người thách đấu tiếp xúc với những người thách đấu nước ngoài mà bình thường họ không bao giờ có thể gặp được.

 

‘Có thể kết giao với nhiều người thách đấu hơn... Tốt mà nhỉ?’

 

Đây là cơ hội để được tất cả các quản trị viên chú ý, những người mà chưa bao giờ gặp những kẻ thách đấu chúng tôi trong các thử thách.

 

Lee Sungjin nghĩ rằng chỉ thế thôi cũng đã khiến việc đến sảnh công cộng xứng đáng rồi.

 

'Không phải là chỉ có những lợi ích đó nhưng...'

 

Sau khi sử dụng các câu hỏi để hỏi người quản trị viên đã ký hợp đồng với mình, anh ta đã tìm ra rất nhiều công dụng của sảnh công cộng.

 

Tham dự các cuộc đấu giá, thi đấu thể thao, đánh bạc, v.v…

 

Có rất nhiều phương tiện để mọi người đều có thể hưởng lợi.

 

Vì vậy, Sungjin đã hủy bỏ kế hoạch quay trở về Trái Đất và thay vào đó, chọn đến đây.

 

Nhưng…

 

Có phải là do anh ta được triệu tập trong một con hẻm trống gần sảnh chính nơi mà mọi người đang tụ tập hay không?

 

"Không phải những tên khốn này đều là thợ săn Hàn Quốc sao?"

 

Điều kỳ lạ nào đó đang xảy ra.

 

"Ừ. Những tên khốn này đều là người Hàn Quốc. Và tên kia không phải là thợ săn hạng A sao? "

 

“Chết tiệt, mình cứ tưởng Hàn Quốc phải là một thành trì của thợ săn hay gì đó chứ. Có lẽ ngay cả họ cũng không thể làm gì được tòa tháp."

 

“Họ nói như thể họ giỏi hơn Trung Quốc rất nhiều và bây giờ thì nhìn xem. Cứt chó nhầy nhụa chết tiệt…”

 

「Tiêu tốn mana tăng 100% do tác dụng của thiên phú ‘Suy Quang’.」

 

「Tất cả các chỉ số đều giảm 20% do tác dụng của thiên phú ‘Xâm Chiếm’.」

 

「Các bộ phận trên cơ thể bạn bị tê liệt do tác dụng của thiên phú ‘Kinh Nhãn’.」

 

Những người thách đấu khác được triệu tập trong con hẻm đã sử dụng tất cả các loại kỹ năng làm yếu để hạn chế chuyển động của Lee Sungjin.

 

‘Cái quái gì...?’

 

Anh ta chắc chắn rằng điều gì đó tồi tệ sắp xảy ra.

 

Trong một sảnh chỉ có 6 người mà ba người trong số đó đã bất ngờ kích hoạt thiên phú rồi.

 

Lee Sungjin nhớ mình đã từng đọc về việc phải đi bộ một chút trước khi đến khu vực có tất cả mọi người ở sảnh công cộng.

 

Do đó, nếu ở đây xảy ra một vụ giết người thì chẳng ai có thể biết được.

 

“…C-Chờ chút đã. Mấy người nghĩ mấy người đang làm gì thế hả?’

 

Trong sự giật mình, Lee Sungjin tra hỏi ba kẻ thách đấu đó nhưng…

 

"Ai biết…? Cậu nghĩ chúng tôi đang làm gì? Tại sao cậu không suy nghĩ thật kỹ đi?"

 

“Không đời nào mà kẻ đến từ thành trì thợ săn của thế giới lại không biết, đúng không?”

 

“Haha, tất nhiên. Hắn là người Hàn Quốc mà."

 

Cả ba chỉ chế nhạo anh ta.

 

"A, tiêu đời rồi..."

 

Thật vậy.

 

Lee Sungjin là một thợ săn hạng A trước khi vào tháp.

 

Với tất cả kinh nghiệm mà anh ta có khi đối phó với những thợ săn khác, anh ta biết chuyện gì sắp xảy ra.

 

‘Họ làm chuyện như thế này ở đây…? Thậm chí không phải trong một thử thách luôn…?’

 

Hẳn họ phải cố gắng giết hoặc vô hiệu hóa mình trước khi lấy đi những gì họ muốn từ mình.

 

Người phụ nữ đứng sau Lee Sungjin bắt đầu nói.

 

“N-Nghe ngôn ngữ của cậu thì có vẻ như cậu là người Trung Quốc nhưng… Cậu nghĩ cậu lo liệu được không? Nếu giờ chúng ta để lộ cậu trong cộng đồng thì sẽ không phải chuyện tốt đẹp gì đâu."

 

Lee Sungjin ngay lập tức nhận ra rằng đó cũng là một lựa chọn, nhưng điều đó dường như không thay đổi suy nghĩ của họ.

 

“Và cậu nghĩ cách đó hiệu quả được đến mức nào? Và ngay cả khi cậu có thể đưa tin tức này ra khỏi tòa tháp thì tại sao mọi người lại tin cậu hơn là chúng tôi? "

 

Như thể họ không ngại giết người miễn là không gây ra vấn đề ở thế giới bên ngoài vậy.

 

"Chà, đâu có nghĩa là chúng tôi sẽ giết tất cả đâu."

 

“…?”

 

“Nếu mấy người bỏ tất cả trang bị xuống và làm theo những gì chúng tôi nói, chúng tôi sẽ cho phép ít nhất một trong số các người sống sót”.

 

“…”

 

Lee Sungjin không thể không nhăn nhó trước giọng điệu thô thiển của họ.

 

Không chỉ vậy…

 

「Quản trị viên ‘Hắc Quỷ’ đang quan sát tình huống này đầy thích thú.」

 

「Quản trị viên ‘Kẻ Háu Ăn’ bảo bạn bỏ tay ra khỏi người ký hợp đồng với họ.」

 

「Quản trị viên ‘Hắc Quỷ’ cười và nói rằng chả thèm nữa.」

 

「Quản trị viên ‘Kẻ Háu Ăn’ cảnh báo người ký hợp đồng với họ nên lùi lại.」

 

Quản trị viên của Lee Sungjin là ‘Kẻ Háu Ăn’ đã mắng quản trị viên của những kẻ thách đấu đến từ Trung Quốc nhưng vô ích.

 

'Mình nên làm gì đây…?'

 

Anh ta không thể tìm ra giải pháp nào tốt để giải quyết tình hình cả.

 

Người phụ nữ đứng đằng sau anh ta cũng sợ hãi lùi lại vài bước.

 

"Chúng ta sẽ tiếp tục trò chuyện sau khi mấy cậu tự cởi bỏ trang bị chứ nhỉ?"

 

Khi kẻ thách đấu đang cười khẩy—

 

"Nếu không thì sao?"

 

Người đàn ông mặc áo choàng đen đứng im lặng suốt thời gian qua cuối cùng cũng lên tiếng.

 

"…Gì?"

 

"Tôi nói là tôi không nghĩ chúng tôi cần làm vậy."

 

“…Cậu có biết bây giờ mình đang nói gì không?”

 

"Rất rõ ràng là đằng khác. Tôi đang nói rằng chúng tôi không cần phải ngồi đây và nghe theo những lời đe dọa ngu ngốc của mấy người."

 

“…Ha, hahaha. Buồn cười thật đấy."

 

Nhưng khuôn mặt của anh ta trông không có vẻ gì là thích thú cho lắm.

 

Kẻ thách đấu buông lời đe dọa ấy nhìn hai kẻ thách đấu khác và tiếp tục nói bằng giọng lạnh lùng.

 

"Không biết liệu cậu có còn nghĩ như vậy sau khi đã chết hay không đấy."

 

Tình huống xấu nhất có thể xảy ra giờ đây dường như không thể tránh khỏi, và cơ thể Lee Sungjin trở nên căng thẳng.

 

‘Có lẽ mình phải chiến đấu thôi... !?’

 

Nhưng một điều bất ngờ đã xảy ra.

 

Taaang…!

 

「Kích hoạt năng lực ‘Chủ Nhân Kiếm Khí’.」

 

「Kích hoạt kỹ năng ‘Tăng Tốc Tức Thời’.」

 

Xoẹttttt-!

 

"…Hử?"

 

Đầu của kẻ thách đấu đầy kích động ấy bay qua không khí trong nháy mắt.

 

Bởi không ai khác ngoài chính người đàn ông mặc áo choàng đen.

 

***

 

Thành thật mà nói thì tôi đã kỳ vọng khá nhiều vào sảnh công cộng.

 

Cuối cùng thì cũng có cơ hội để gặp gỡ những người thách đấu khác trong một môi trường không phải các thử thách…

 

Và điều đó có thể dẫn đến một số tương tác thích hợp.

 

Nhưng…

 

‘Nhiều người trong số này... Phát ngán mất thôi.’

 

Những kỳ vọng nhỏ nhoi mà tôi có được đã hoàn toàn tan vỡ ngay khi tôi bước vào nơi này.

 

Tôi thậm chí không thể tưởng tượng được rằng những kẻ thách đấu đến từ các quốc gia khác sẽ cố cướp các vật phẩm của chúng tôi.

 

Đặt sự thất vọng sang một bên thì chỉ đơn giản là tôi không thích những kẻ này thôi.

 

Đe dọa mọi người để đạt được những gì họ muốn…

 

Một trong những kỹ năng chính của tôi, ‘Phước Lành Của Gió’, đang ở trạng thái hồi chiêu nhưng…

 

「Kích hoạt kỹ năng ‘Đột Phá Uy Lực’.」

 

「Kích hoạt kỹ năng ‘Kháng Mana’.」

 

Họ thậm chí còn chẳng phải là những kẻ thách đấu đến thế giới khác.

 

Lúc này thì mấy miếng khoai chiên nhỏ xíu này chỉ là một trò đùa thôi.

 

「Việc tiêu tốn mana tăng 100% đã bị hủy bỏ.」

 

「Việc chỉ số giảm 20% đã bị hủy bỏ.」

 

「Hiệu ứng tê liệt đã bị hủy bỏ.」

 

'Dễ ẹc.'

 

Tôi xóa bỏ các kỹ năng làm yếu và lại là chính mình.

 

「Kích hoạt năng lực ‘Chủ Nhân Kiếm Khí’.」

 

Róetttt—!

 

Sau khi chặt đầu người đứng đằng trước…

 

Tôi đẩy mình nhanh hơn một chút để chạy đến chỗ hai người kia.

 

“C-Cái quái gì…! Tốc độ chớp—! ”

 

Roẹttttt…!

 

Tôi cắt đôi người kẻ chuẩn bị kích hoạt một kỹ năng và…

 

“A-Áaaaa! Đ-đừng gi…!”

 

Bộp…!

 

Tôi đá vào kẻ vừa vứt bỏ vũ khí và đầu hàng.

 

Hắn bay về phía sau và gục xuống trong cơn đau đớn như thể bị gãy xương.

 

“Aghhhh…!”

 

Nhìn từ biểu cảm của hắn ta thì hẳn một chiếc xương sườn bị gãy đã chọc thủng một trong các nội tạng của hắn.

 

Nhìn những giọt nước mắt tuôn rơi từ đôi mắt đỏ ngầu của hắn khiến tôi ghê tởm.

 

Hắn ta đã cười ngay trước khi chuẩn bị giết người nhưng…

 

Hắn ta không nghĩ rằng điều này có thể xảy ra à?

 

“Ghughhhh. L-Làm ơn… C-Cho tôi một cơ…”

 

Nhưng rõ ràng là tôi không cho và bước tới giáng cho hắn ta đòn kết liễu.

 

Bộp.

 

“…”

 

Có phải là vì giờ đây tôi gần như không cảm thấy gì không?

 

「Mở khóa thành tích ‘Lấy Độc Trị Độc’.」

 

「Sức mạnh +1.」

 

Trong miệng tôi còn dư vị đắng chát khi tôi nhận ra mình vô cảm với cái chết đến mức nào.

 

「Quản trị viên ‘Thiết Huyết Vương’ hài lòng với sự táo bạo của người ký hợp đồng với họ.」

 

Tất nhiên, Thiết Huyết Vương có vẻ thích điều đó.

 

「Bạn đã hấp thụ linh hồn của người chơi ‘Hyun Moojin’.」

 

「Bạn đã hấp thụ linh hồn của người chơi ‘Lee Chunjin’.」

 

「Bạn đã hấp thụ linh hồn của người chơi ‘Nam Jinhyun’.」

 

「Độ thông thạo +6,4%.」

 

Nếu độ thông thạo tăng ít như vậy thì chắc hẳn họ cũng không mạnh đến như vậy…

 

Nhưng chỉ cần trang bị của họ thôi cũng đủ khiến cho việc này trở nên xứng đáng.

 

'Dù sao thì mình cũng muốn xem Kiếm Khí mạnh đến mức nào nhưng...'

 

Họ không đủ mạnh để làm thước đo.

 

‘Chà, mình sẽ sớm có cơ hội khác thôi.’

 

Cho dù là khi quay trở về Trái Đất hay ở đây.

 

Tôi quay lại, gạt những tiếc nuối của mình sang một bên.

 

Sau đó…

 

“C-Cậu phải chăng là một người được xếp hạng…?”

 

Một trong những người bị đe dọa cùng tôi đang nhìn chằm chằm vào tôi.

 

Như thể cậu ấy không thể tin được rằng tình huống này giải quyết nhanh đến thế nào.

 

"Một người được xếp hạng... ừm, có lẽ cậu có thể gọi tôi như vậy."

 

Tôi luôn nằm trong top 10 trong các đánh giá thử thách, vậy nên tôi nghĩ mình đủ điều kiện để trở thành một trong số đó.

 

“Tôi-tôi hiểu rồi. Rất hân hạnh được gặp cậu. Cám ơn sự giúp đỡ của cậu."

 

Sau khi người đàn ông cảm ơn tôi, người phụ nữ cũng làm theo.

 

“X-Xin lỗi. Lẽ ra tôi phải giúp nhưng… nó kết thúc nhanh hơn tôi nghĩ…”

 

Tôi không làm vì họ.

 

"Không có gì."

 

Tôi không có phức cảm trở thành cứu tinh và tôi cũng không ở đây để cứu bất kỳ ai.

 

Họ chỉ tình cờ ở bên cạnh tôi khi tôi bị đe dọa và phải tự vệ.

 

"Giờ các cậu có thể đi rồi."

 

"Vâng? N-Nhưng để cảm ơn… ”

 

"Không cần. Cứ đi đi. ”

 

"À, được rồi…"

 

Nữ thách đấu có vẻ như muốn làm điều gì đó để đáp lại nhưng…

 

Thành thật mà nói thì tôi không thực sự muốn bất cứ thứ gì từ cô ấy cả.

 

Ngoài ra thì tôi nghi ngờ rằng sẽ chẳng có gì hữu ích.

 

Khi tôi chuẩn bị bước qua những xác chết trên mặt đất—

 

“X-Xin lỗi…”

 

Một giọng nói nhỏ nhẹ ở phía sau thu hút sự chú ý của tôi.

 

"Cậu vẫn ở đây sao?"

 

Tôi nhìn chằm chằm vào nam thách đấu vẫn chưa di chuyển.

 

'Gì đây? Mình đã bảo rằng mình không cần bất cứ thứ gì cơ mà.’

 

Kẻ thách đấu đáng ngờ ấy mở miệng.

 

“À, tôi chỉ muốn cho…”

 

“Tôi đã nói là không cần. Đừng lo lắng về việc đó."

 

"V-Vậy còn việc này thì sao?"

 

“…?”

 

"Cậu có thể cho tôi mấy cái xác được không?"

 

"Gì…"

 

Cậu ta thậm chí còn không nhấc một ngón tay khi tôi xé toạc chúng.

 

Tôi cau mày với cái thứ vớ vẩn mà cậu ta gọi là một lời đề nghị.

 

“Xin lỗi, tôi không nghĩ…”

 

“Đổi lại, tôi sẽ trao cho bạn một năng lực thông qua quản trị viên của tôi.”

 

"Nghe hay đấy."

 

Nam thách đấu tròn mắt ngạc nhiên.

 

"Ồ? T-Thật không?”

 

Tôi nghiêm túc.

 

Tôi không quan tâm đến những thứ khác, nhưng năng lực thì khác.

 

Một năng lực đổi lấy ba xác chết?

 

Tôi chắc chắn không phải là bên chịu thiệt trong thỏa thuận này.

 

「Quản trị viên ‘Thiết Huyết Vương’ ngưỡng mộ sự thay đổi nhanh chóng của bạn.」

 

Thiết Huyết Vương ngưỡng mộ điều này, nhưng con người là thế đấy.

 

“Tôi sẽ đồng ý lấy năng lực miễn là cậu cho tôi biết nó có tác dụng gì. Sau đó tôi sẽ quyết định phải làm gì."

 

「Quản trị viên ‘Kẻ Háu Ăn’ mỉm cười trước sự thông minh của bạn. 」

 

「Quản trị viên ‘Bạch Hạc Kiếm Thánh’ quan sát tình huống này một cách đầy thích thú.」

 

「Quản trị viên ‘Hắc Quỷ’ phát ngán vì vận may của bạn.」

 

'Gì?'

 

Những hàng tin nhắn liên tục khiến tôi bị sốc trong chốc lát.

 

Được chú ý nhiều hơn tôi nghĩ.

 

Nhưng càng có nhiều con mắt nhìn vào tôi thì tôi càng nhanh thoát ra khỏi chúng.

 

Tôi kìm nén mọi cảm xúc nào và bắt đầu nói bằng chất giọng đều đều.

 

"Cậu nghĩ sao?"

 

Kẻ thách đấu ấy gật đầu không chút do dự và…

 

"Được chứ. Để giải thích năng lực này…”

 

Tôi mở to mắt khi nghe lời giải thích của cậu ta.

 

Tôi nhận ra rằng mình đã giành được một năng lực khá tốt ngay khi mới bước vào sảnh công cộng.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương