Vô Hạn Tử Linh Sư
Chapter 5 Thử Thách Thứ Hai (2)

Chương 5: Thử thách thứ hai (2)

「Thử thách tầng 2 sẽ bắt đầu sau - 1 giờ 47 phút」

 

Kang Sunwoo: Ây da. Vừa nãy đúng là một giấc ngủ ngon nhất đời tôi đấy.

 

Oh Choonsuk: Chết tiệt, cơ thể tôi đau nhức khi phải ngủ trên chiếc giường rẻ rách này.

 

Hyuk Sukjin: Ý tôi là… Anh vẫn có thể mua được một chiếc giường tốt hơn từ chợ mà.

 

Oh Choonsuk: Thôi tha, tôi thà mua một chiếc bát  đầy cơm và súp ngon tuyệt từ số tiền đó còn hơn.

 

Hyuk Sukjin: Ôi trời, anh làm tôi đói rồi đấy .

 

Oh Choonsuk: Khó hiểu thật. Chúng ta không có bất kỳ nhu cầu nào khác. Tại sao tôi vẫn thấy đói vậy?

 

Kang Sunwoo: Cậu chỉ toàn nói về đồ ăn vào lúc này thôi. Chỉ cần đi mua một ít thịt khô từ chợ. Đó là món rẻ nhất mà cậu có thể mua được.

Oh Choonsuk: Đa tạ. Lời khuyên hữu ích đấy.

Tách!

“Đã đến lúc rồi.”

Tôi vươn vai trong khi nhìn vào Cộng đồng.

20 giờ đã trôi qua trong lúc tôi vẫn đang lăn lộn trong khu vực chờ huấn luyện.

Tôi đã học được rất nhiều điều trong thời gian này.

Thức ăn rẻ nhất trong thị trường, và cách thức hoạt động của khu vực chờ.

"Tôi hiểu rõ nhất về khu vực chờ."

Bạn không thể cảm nhận thấy hầu hết các nhu cầu sinh lý ngoại trừ cơn đói ở khu vực này.

Tôi cũng biết được rằng việc chữa lành trong khu vực này không phải là tuyệt đối hiệu quả.

"Khó có thể gọi nó là chữa lành."

Như một thử nghiệm, tôi đã tự cắt tay mình một lúc trước đó và máu đã ứa ra chảy ngược lại vào trong trước khi miệng vết thương khép lại.

Máu đã chảy ra lại quay ngược trở lại nơi chảy thường không phải là "chữa lành".

Nó giống với nghịch chuyển hơn .

Tuy nhiên, nó không quay lại thời điểm mà bạn không còn thấy đói nữa.

Điều đó có nghĩa rằng bạn có thể chết vì đói.

"Tôi cũng đã học được cách kích hoạt và dừng lại việc chữa lành."

Chẳng có bất cứ điều gì khác đặc biệt hữu ích.

Tôi vẫn chưa thử qua vì chúng tốn điểm.

Kích hoạt và ngưng hiệu ứng chữa lành tốn tổng cộng 100 điểm.

Nhận thấy bản thân chỉ còn 373 điểm nên tôi rất hạn chế việc tiêu xài.

Mặc dù khi tôi đạt đủ điểm, tôi sẽ phải thử chúng.

Tôi kết thúc dòng suy nghĩ của mình và mua một phần thịt khô.

Chóp chép.

"Cứng ngắc và nhạt nhẽo."

Tôi khó khăn cố ăn hết món thịt khô mà ngay cả chút vị mặn còn không có.

Nhưng với 10 điểm cho mỗi phần, đó là cách sử dụng điểm hiệu quả nhất của bạn.

Bất cứ thứ gì rẻ hơn hầu như không được con người tiêu thụ.

Họ nói rằng thậm chí  bạn chẳng thể nhai nổi bánh mì đen, được làm từ bột mì và cát, cũng như các loại thực phẩm rẻ tiền khác.

Thực sự không thể nào ăn chúng được. Chỉ là kiếm thứ gì đó dùng để lấp đầy dạ dày của bạn.

"Tôi sẽ không thể sống được vì điều đó."

Vì vậy thịt khô là sự lựa chọn tốt nhất lúc này.

Vẫn tiếp tục nhai, tôi mua ít nước và đồ sơ cứu.

Tôi đã phải sẵn sàng cho bất cứ điều gì.

「Điểm còn lại - 40」

"Tôi hầu như chẳng còn lại chút nào."

Tôi sẽ chẳng còn lại gì nếu tôi không nhận được phần thưởng bổ sung.

Tôi có thể thấy được tình huống đó khi nhìn vào Cộng đồng.

Lee Heejin: Tôi không thể mua bất kỳ vật dụng y tế nào vì tôi không có điểm nào cả; Tại sao các vật phẩm phép thuật lại đắt đến thế;

Kim Seunghoon: Phép thuật là đấng từ lúc bắt đầu rồi. Tất nhiên là đắt. 

Hyuk Sukjin: Tôi là người duy nhất nhận được phần thưởng sao? Tôi có nhận một số điểm kha khá từ đó.

Kim Seunghoon: Tôi cũng có nhưng của tôi là kỹ năng chứ không phải điểm. Gì?

Oh Choonsuk: Tôi không nhận được bất cứ thứ gì như vậy. Gì chứ? Cậu đã đưa tiền hay gì đó cho quản trị viên sao?

Lee Heejin: Hả? Tôi cũng không nhận được gì.

Chỉ một phần nhỏ người nhận được phần thưởng.

Có vẻ như hầu hết mọi người trong Cộng đồng đều là lần đầu tiên được nghe về phần thưởng bổ sung.

"Nó có phụ thuộc vào mức độ hoàn thành bạn đã đạt được trong hướng dẫn không?"

Tất cả những người nhận được phần thưởng cho biết họ chỉ nhận được một trong hai thứ, điểm hoặc một kỹ năng.

Nhưng…

 

"Tôi lại có cả hai?"

Hmm…

Có thể có những yêu cầu đặc biệt để mở khóa phần thưởng bổ sung.

Giống như nếu bạn giết được kẻ thù trong khi mục tiêu của thử thách chỉ là sống sót.

"Có lẽ đó là lý do tại sao tôi nhận được hai phần thưởng."

Điều đó có nghĩa là tôi phải tìm ra những yêu cầu đó trong các thử thách sắp tới.

Tôi cần phải tìm ra nếu tôi có muốn có lợi thế hơn những người khác khi leo lên tháp.

Cấp độ mà tôi chọn cũng là cao nhất trong ba cấp độ.

Nếu một quái vật hạng E xuất hiện trong hướng dẫn, rất có thể, mọi việc  sẽ trở nên tồi tệ hơn.

"Điều đáng mừng là tôi đã luyện tập không ngừng nghỉ."

Tôi cảm thấy như thanh kiếm và chiếc khiên đã trở thành một phần cơ thể của mình.

Tại thời điểm này, ngay cả một con quái vật cát cũng không phải là vấn đề quá lớn đối với tôi.

"Bây giờ tôi còn có thêm một cái khiên."

Cất tất cả trang bị vào kho lưu trữ, tôi kiểm tra thời gian.

「Thử thách tầng 2 sẽ bắt đầu sau - 17 phút 17 giây」

Khá nhiều thời gian đã trôi qua trong khi tôi luyện tập và tìm hiểu thị trường.

Tin nhắn trong Cộng đồng cũng dần chậm lại.

Oh Choonsuk: Hướng dẫn đã khoai như thế… Tầng 2 sẽ còn khó đến mức nào?

Hyuk Sukjin: Tôi chẳng cần thức tỉnh hay bất cứ điều gì cả. Tôi chỉ muốn về nhà thôi.

Kim Seunghoon: Đừng tè ra quần nữa và sẵn sàng chiến đấu đi.

Lee Jinwoo: Mẹ kiếp, tôi thực sự không muốn đi. Tại sao tôi lại chọn cấp độ khó nhất… Tôi không thể thay đổi nó sao?

Hyuk Sukjin: Anh có thả một con cá sau khi nó đã cắn câu không?

Oh Choonsuk: Cậu nói đúng. Tôi sẽ không thả con cá ngu ngốc đó đi.

Dường như Cộng đồng mỗi lúc một tồi tệ hơn theo thời gian đếm ngược.

Tôi không phải là một ngoại lệ.

‘Liệu tôi có thể sống sót không? Chính tôi?'

Tay tôi run lên và tim tôi đập nhanh khi nghĩ đến trận chiến sắp tới.

Nếu tôi không chiến đấu, điều duy nhất còn lại đối với tôi sẽ là sự chọn lọc tự nhiên.

Cuối con đường đó, tất cả những gì còn lại chỉ là một cái chết nhục nhã.

Đó là lý do tại sao mọi người đều phải chiến đấu để tồn tại.

「Thử thách tầng 2 bắt đầu sau - 10 giây」

10, 9, 8, 7…

Khi đồng hồ đếm ngược, cộng đồng hoàn toàn im lặng.

Chính là sự bình yên trước cơn bão.

Và…

「Thử thách tầng 2 bắt đầu sau - 0 giây」

" Hết giờ. 」

Khi hết thời gian…

"Bắt đầu."

Tôi lập tức thốt ra mệnh lệnh.

「Bạn có chấp nhận thử thách ở tầng 2 không? 」

「Y / N」

Tôi đã chọn ‘Y’ mà không do dự, và cổng thông tin tương tự hôm qua đã xuất hiện.

Tôi bước vào mà không cần suy nghĩ, và cánh cổng bao bọc lấy cơ thể tôi.

Bơi vì nếu bây giờ tôi chần chừ, có lẽ tôi sẽ không bao giờ có thể tiến thêm một bước.

Đi nào.

「Vào Tháp thử thách tầng 2.」

「Cấp độ - Khó」

「Mục tiêu của thử thách là 'ám sát.'」

「Chúng tôi mong người thách đấu có một kết thúc tốt đẹp với sự lựa chọn của họ. 」

"Một khu rừng ư?"

Một khu rừng xanh tươi chào đón tôi ở phía bên kia của cánh cổng.

「Thử Thách tầng 2 đang bắt đầu. 」

「Thời gian còn lại - 3 ngày」

「Điều kiện thành công của thử thách - Giết thủ lĩnh Orc trước khi hết giờ」

「Điều kiện thử thách thất bại – Người thách đấu chết hoặc hết thời gian」

「Phần thưởng thử thách thành công - Áo choàng sát thủ (D), Dao găm hắc diệu thạch (E+)」

「Hình phạt thử thách thất bại - Cái chết」

"Ám sát ư……."

Có vẻ như thử thách ở tầng 2 là một vụ ám sát.

‘Bây giờ tôi phải ám sát một con ma vật sao?’

Tôi chưa bao giờ làm điều đó và cũng chưa bao giờ nghĩ đến nó.

Ý tôi là, loại thợ săn nào lại ám sát một con ma vật chứ?

Họ chỉ cần đến và giết chúng. Chẳng ai lại lên một kế hoạch ám sát cả…

Nó cũng có thể đã xảy ra một hoặc hai lần nhưng…

Có vẻ không phổ biến lắm.

Điều này cũng không gây phiền cho tôi.

Nó không thay đổi những gì tôi cần phải làm.

"Bất cứ điều gì họ muốn."

Đó là cách tòa tháp này hoạt động.

Sau đó-

「Đang tiến hành mở bản đồ thử thách tầng 2. 」

「Định vị bộ tộc Orc trên bản đồ. 」

Sau thông báo, một bản đồ hiện lên nơi khóe mắt tôi.

Tôi đã nghĩ rằng cấp độ khó nhất sẽ rất tàn nhẫn .

Tôi đoán tòa tháp vẫn có một chút ý đồ xấu.

Sau khi nhìn vào bản đồ, tôi đã hiểu tại sao tôi cần phải có nó.

 Một vị trí khuất ẩn náu giữa rừng cây.

Nếu không có bản đồ, có lẽ phải mất một tuần để tìm thấy chúng.

Tòa tháp không coi việc xác định vị trí của lũ Orc là một phần của thử thách.

"Điều đó giúp bỏ qua việc thám xét khu rừng."

Đây đã là một tín hiệu vô cùng tích cực rồi.

Tôi đã chuẩn bị một lượng thực phẩm và nước uống dùng cho vài ngày trong kho dự trữ nên tôi không cần phải lo lắng về điều đó.

Tôi đã chuẩn bị sẵn một số lọ thuốc cho những trường hợp khẩn cấp và hàng tá thứ khác.

"Đi nào."

Tôi di chuyển chậm rãi với thanh kiếm và chiếc khiên trên tay.

***

Khoảng được nửa đường đến vị trí đã đánh dấu, tôi nằm thấp và bắt đầu bò.

Tôi không thể gọi đây là chiến lược của thợ săn, nhưng đó là điều tôi tìm ra sau một thời gian suy nghĩ.

"Bọn Orc có thể chú ý đến tôi nếu chúng có những tên do thám."

Nếu đây là thử thách mô phỏng ngục tối, điều đó hoàn toàn có thể xảy ra.

Sẽ rất khó nhằn để tránh các trinh sát trừ khi bạn có một vật phẩm hoặc một kỹ năng đặc biệt.

Dù cho một thợ săn bình thường chắc chắn sẽ có một trong những…

Nhưng vì bản thân lại không có, đây là đặt cược tốt nhất của tôi.

"Tôi nên thận trọng nếu không muốn bị bắt."

Tôi tiếp tục hạ thấp người và trườn về phía trước.

"Shiek, shieek."

Cả người tôi đông cứng khi âm thanh truyền đến tai tôi.

Hơi thở của quái thú cấp E, một con orc.

“……”

Với một chút do dự, tôi tiếp tục đi về phía trước.

Xa xa phía trước, một cảnh tượng hé mở ra qua mép cỏ.

Một hàng rào bằng gỗ được mài thô, và hai con quái vật bảo vệ nó.

"Vệ binh Orc."

Hơi thở mà tôi nghe thấy trước đó có lẽ cũng là từ một vệ binh.

"Shieeek."

Mang trên mình chiếc áo giáp da, được trang bị một thanh đại đao, trông chúng thật hung bạo.

“Tôi muốn tiếp tục quan sát chúng nhưng….”

Vì tôi đã hoàn tất việc điều tra, tôi nên rút lui và lập chiến lược.

Nếu một vệ binh Orc phát hiện ra tôi, tôi sẽ buộc phải chiến đấu.

Và điều đó làm giảm cơ hội sống sót của tôi.

Tôi chầm chậm rời khỏi ngôi làng của chúng và đứng lên để kiểm tra khu vực gần đó.

Bây giờ tôi đã tìm thấy lũ Orc, tôi cần một nơi để quan sát chúng mà không bị bắt.

'Năng lượng dày đặc đủ qua mặt đám quái vật và sự ẩm ướt này ... Cần phải có thứ đó...’

「Bùn thiên đường」

「Hạng: F」

「Bùn đầy năng lượng được tạo ra ở những khu vực dày đặc năng lượng. 」

「Bôi nó lên cơ thể sẽ giúp bạn tránh khỏi việc bị phát hiện bởi khứu giác và thị giác. 」

「Hiệu ứng chỉ tồn tại trong 12 giờ và có mùi hôi thối khủng khiếp trong suốt thời gian đó.」

…Tìm thấy rồi.

"Tôi đoán thứ này cũng ở đây."

Tôi chỉ mới nghe nói về bùn được tích hợp với mana trong ngục tối.

Tòa tháp thực sự khá giống với ngục tối.

"Tôi cũng có thể sử dụng một số kiến ​​thức của mình ở đây."

Múc bùn từ vũng nước gần đó, tôi che toàn thân mình bằng bùn.

Cái mùi này làm tôi nhớ đến một miếng thịt bị thối rữa, nhưng điều đó chẳng sao cả.

Tôi không rõ về những con ma vật khác, nhưng điều này là đủ để vượt qua lũ Orc.

"Những con ma vật như yêu tinh và Orc không thể phát hiện ra bạn qua lớp bùn này."

"Bây giờ, tôi nên làm gì đây ..."

Thông thường, nếu những vệ binh Orc được phái đến ngục tối, điều đó có nghĩa là sẽ có những 'thợ săn' và 'công nhân.'

Vệ binh, thợ săn, công nhân và thủ lĩnh.

Orc đóng vai trò rõ ràng và khác biệt.

"Những con Orc biết cách phối hợp, ít nhất là một thử thách hạng E."

Nó không ở cấp độ mà tôi có thể thực hiện một cách dễ dàng.

Có lẽ tôi còn chẳng thể đánh bại nó ngay cả khi tôi liều mạng.

Khi nào các thợ săn Orc còn đóng quân, khi đó tôi sẽ không bao giờ chế ngự được chúng.

"Bạn cần một đội hạng E để giết một thợ săn Orc, vì vậy tôi không thể làm điều đó một mình."

Khách quan mà nói, thể lực của tôi rất yêu nên không có cơ hội thắng trong cuộc đối đầu trực tiếp.

Một thứ có khả năng hành động cho tôi chính là thiên phú của tôi.

Nhưng ngay cả nó cũng sẽ không được kích hoạt nếu tôi không thể giết được thứ gì đó.

‘Làm thế nào tôi có thể giết được thủ lĩnh đây?’

Vào lúc đó, một điều điên rồ hiện lên trong đầu tôi.

Không, có một cách.

Miễn là tôi không giới hạn mục tiêu của mình chỉ là ‘thủ lĩnh…’

“… Có một cách. Để giết tất cả lũ Orc. "

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương