Vô Hạn Tử Linh Sư
Chapter 29 Đột nhập (2)

Chapter 29 - Đột Nhập (2)


 

Tsssssk....!

 

Thanh kiếm dần loé sáng  khi nó xuyên qua cơ thể con sói.

 

‘Không phải ngẫu nhiên mà nó được xếp vào hạng C.’

 

Tôi nhận ra câu trả lời khi thấy những đòn tấn công được kèm thêm bởi hiệu ứng sốc điện.

 

Giống như tên gọi của thanh kiếm, ánh sáng tràn ra khỏi lưỡi kiếm, và ngay lập tức lấy mạng con sói điên cuồng.

 

‘Có vẻ thứ này hữu dụng hơn mình nghĩ đấy.’

 

Chỉ cần thứ này là đủ để hoàn toàn xử lý tất cả ma vật xung quanh rồi.

 

Sau khi thí nghiệm một chút, tôi đã có thể áp dụng nó vào combo các đòn đánh của mình.

 

Khiêu chiến thứ 5 có vẻ đã tương đối ổn rồi.

 

‘Ngoài ra…’

 

Đó không phải là thứ duy nhất mà tôi nhận được.

 

[Độ thông thạo kỹ năng Thuật Phi Đao của thợ săn (E) đạt 100%.]

 

[Kỹ năng Thuật Phi Đao của thợ săn (E) lên cấp.]

 

[Độ thông thạo kỹ năng Phục Hồi Nhanh Chóng (E+) đạt 100%.]

 

[Kỹ năng Phục Hồi Nhanh Chóng (E+) lên cấp.]

 

Một vài thông báo xuất hiện trước mặt tôi sau khi tôi tiêu diệt được khoảng 10 con sói.

 

“Mình không thể phàn nàn gì về những phần thưởng này.”

 

Việc phát triển đã ngưng trong một thời gian dài giờ đây lại ồ ạt xuất hiện cùng một lúc, và tăng cấp cho cả hai kỹ năng của tôi.

 

Việc tôi dành thời gian đi săn để tăng độ thông thạo đúng là có hiệu quả mà.

 

Tôi tránh không giết đám ma vật chỉ bằng một đòn đánh, mà thay vào đó là gây ra một vài vết thương nho nhỏ để nhận thêm ít điểm thông thạo.

 

Cho dù vậy, thì tốc độ tiến bộ này cũng thật đáng kinh ngạc.

 

[Kỹ năng - Thuật Phi Đao của thợ săn (E+)]

 

[Độ thông thạo – 0%]

 

[Giới thiệu – Một kỹ thuật được phát triển bởi các thợ săn để quá trình đi săn được hiệu quả.]

 

[Tác dụng – Khi sử dụng một thanh đoản đao, lực chém của vũ khí sẽ được tăng lên hai lần.]

 

[Kỹ năng - Phục Hồi Nhanh Chóng (D)]

 

[Độ thông thạo – 0%]

 

[Tác dụng – Giúp người dùng có thể nhanh chóng hồi phục những vết thương không nguy hiểm đến tính mạng.]

 

Sự khác biệt duy nhất về nội tại mà hệ thống đưa ra chỉ là lực chém, nhưng…

 

Trong lúc thực hành, những kỹ năng này lại đặc biệt hữu dụng.

 

“Thuật Phi Đao vốn đã ở hạng E+…”

 

Tôi có thể nhận ra bản thân đang tiến gần đến giới hạn rồi.

 

Tất cả kỹ năng đều có cấp độ giới hạn, khi đạt giới hạn đó thì chúng sẽ không tăng lên nữa.

 

Và kỹ năng Thuật Phi Đao của thợ săn cũng không phải là ngoại lệ.

 

‘Từ những gì mình nghe được, kỹ năng này sẽ không lên cấp nữa khi đạt tới hạng D.’

 

Chỉ cần lên cấp một lần nữa thôi, tôi sẽ bị chặn bởi một bức tường.

 

Tôi không có bất kỳ thông tin nào về kỹ năng Phục Hồi Nhanh Chóng, nhưng mà—

 

“Mình cần kiếm thêm một vũ khí dạng kiếm trước đã.”

 

Kỹ năng sử dụng vũ khí nói chung có thể dùng để tăng độ thông thạo của những kỹ năng sử dụng vũ khí cấp cao cùng hệ.

 

Một khi tôi nhận được kỹ năng Thuật Phi Đao cao cấp hơn, tôi sẽ không gặp bất kỳ vấn đề nào nữa.

 

Và tôi biết chắc chắn cách để nhận được kỹ năng đó.

 

‘Mình chỉ cần hấp thụ nó từ đúng kẻ thù thôi.’

 

Bởi tôi không thể mở khóa bất kỳ khả năng nào bởi việc tập luyện, lựa chọn duy nhất của tôi chính là sử dụng thiên phú của mình mà thôi.

 

Dù sao thì, đó không phải là chuyện mà tôi cần suy nghĩ đến trong lúc này.

 

‘Mình cần phải tìm ra cách vượt qua những Tầng cao hơn mới được.’

 

[Bạn đã hấp thụ linh hồn của sói điên.]

 

[Bạn đã hấp thụ linh hồn của sói điên.]

 

[Bạn đã hấp thụ linh hồn của sói điên.]

 

 

 

[Độ thông thạo tăng lên 16%]

 

“Độ thông thạo của Thuật Triệu hồn cũng khá cao rồi đấy.’

 

Tôi sẽ không bất ngờ nếu thấy thiên phú này lên cấp trong khiêu chiến.

 

Tôi đang dần hấp thụ nhiều linh hồn hơn trong các Tầng của khiêu chiến.

 

Và các chỉ số cũng như độ thông thạo của tôi cũng đang tăng liên tục.

 

Vậy nên…

 

“Mình cần phải tiêu diệt chúng cho tới con cuối cùng.”

 

Bây giờ là lúc dọn sạch hang động này trước khi tiến tới chỗ boss.

 

***

 

Bước, bước.

 

“…”

 

Tôi nhận thấy có gì đó khá kỳ lạ khi đi qua hang động ẩm ướt này.

 

Tòa tháp gọi nơi này là ‘Hang Sói’.

 

Vậy thì tại sao tôi lại thấy càng ngày càng ít ma vật khi càng đi sâu vào trong thế này?

 

Ít đến mức mà tôi cảm thấy khiêu chiến lần này còn dễ hơn khiêu chiến thứ 4 nữa.

 

‘Tòa tháp chắc chắn không nương tay với mình.’

 

Không giống Tòa tháp mà tôi đã trải nghiệm qua chút nào.

 

Nhưng mà tại sao?

 

Trước khi tôi có thể nghĩ ra câu trả lời, một vật dưới chân chợt làm rối loạn mạch suy nghĩ của tôi.

 

Bịch.

 

“Cái thứ chết tiệt gì đây…”

 

Vật đó chính là một cái xác sói.

 

‘Đây là một trận chiến tranh giành lãnh thổ hay sao nhỉ?’

 

Quái vật vẫn thường xô xát với nhau, vậy nên đây là chuyện dễ hiểu.

 

Trong những tình huống như thế này, hầu hết các thợ săn sẽ chờ tới phút cuối cùng để nhận tất cả phần thưởng từ cuộc chiến.

 

Đây là một tình huống mà tôi có thể hiểu được.

 

Nhưng vấn đề ở đây chính là, chuyện này xảy ra trong Tòa tháp, chứ không phải trong một hầm ngục.

 

Tại sao họ lại giảm độ khó ở đây trong khi việc tăng độ khó thì hợp lý hơn?

 

“Mình có linh cảm không lành về điều này.”

 

Để chắc chắn hơn, tôi dừng lại một vài giây để quan sát thật kỹ những cái xác.

 

Và rồi—

 

“Vết chém của kiếm?”

 

Tôi có thể nhìn thấy một vết cắt sắc lẹm trên cơ thể con sói.

 

‘Ai đó đã đâm vào tim nó để tiêu diệt nó trong một đòn.’

 

Kiếm thuật rất chính xác và gọn gàng— chắc chắn là được thi triển bởi một người có tên tuổi.

 

‘Thứ này đã thay đổi tất cả.’

 

Có ai đó ngoài tôi đang ở trong hang động.

 

Đáng lẽ ra chuyện này là không thể, nhưng đây là cách giải thích duy nhất rồi.

 

‘Những ma vật cấp thấp như yêu tinh sẽ không thể nào chém gọn gàng như thế này được…’

 

Bất cứ thứ gì làm ra chuyện này chắc hẳn phải là con người, hoặc là một ma vật với trí thông minh gần bằng con người.

 

‘Không hề có bất kỳ thông báo nào về những sự kiện đặc biệt xảy ra ở khiêu chiến thứ 5, cũng như không có ai đề cập đến việc khiêu chiến này là một khiêu chiến tổ đội.’

 

Vậy thì, khả năng có một người thách đấu khác ở đây là rất thấp.

 

Đương nhiên, tôi không mù quáng tin vào hướng dẫn của Tòa tháp, nhưng điều này thật sự rất bất khả thi.

 

Khả năng duy nhất còn sót lại chính là một ma vật có thể dùng vũ khí giống như con người.

 

‘…Nếu có thứ như thế tồn tại, mình sẽ gặp rắc rối mất.’

 

Tên của một vài loại ma vật chợt nảy ra trong đầu tôi khiến tôi lạnh sống lưng.

 

‘Mình phải tăng cường phòng thủ mới được.’

 

Một thứ như thế có thể giết tôi trong chớp mắt.

 

Gồng mình lên, tôi bước sâu hơn vào trong hang động.

 

Một bước, hai bước, ba…

 

Xác chết dường như càng ngày càng chất đống lên trên đường tôi tiến vào.

 

‘Nó đã giết bao nhiêu con rồi vậy…’

 

Con quái vật nào càng to thì càng có nhiều vết cắt trên xác, và tường của hang động thì chi chít những vết kiếm chém.

 

Vấn đề ở đây là, những vết chém ấy không hề thô chút nào… chúng đều rất sắc bén.

 

Điều đó chứng tỏ bức tường không chỉ bị chém bởi kiếm, mà còn là vết tích của một cuộc tàn sát bầy sói.

 

“Con Mắt Của Sự Thật.”

 

[Vết tích của Aura]

 

[Hạng: D-]

 

[Dấu vết để lại bởi một người dùng aura vô cùng thuần thục.]

 

Lần này, thay vì bức tường bình thường, Con Mắt Của Sự Thật lại tiết lộ một ít thông tin về những vết tích đó.

 

“Có thể là do mình đã tập trung vào những vết tích thay vì bức tường…”

 

Điều thú vị hơn là thứ này được gọi là aura.

 

‘Aura.’

 

Đây là một kỹ năng à?

 

Tôi không chắc lắm, nhưng những thông tin này đã làm rõ một điều.

 

Cho dù người đi trước tôi có là ai đi nữa, thì đó cũng là người tài năng điêu luyện đến mức có thể cắt một tảng đá vô cùng dễ dàng.

 

Tôi không thể làm được việc này, thậm chí là với những kỹ năng và chỉ số mới của tôi nữa.

 

Haiz, tôi chỉ có thể cố gắng thi triển nó đến một mức độ nào đó, nhưng không thể bắt chước được hoàn toàn. 

 

‘Biết ngay là Tòa tháp này sẽ không để mình vượt khiêu chiến dễ dàng mà.’

 

Bây giờ mọi chuyện đang bắt đầu trở nên hợp lý hơn rồi.

 

Đây là điều mà tôi đang nhắm tới.

 

Tôi rất hào hứng với thử thách này.

 

Mạo hiểm càng nhiều thì càng có nhiều phần thưởng.

 

Đây sẽ là cách trở nên mạnh mẽ tốt nhất trước khi đến với khiêu chiến cạnh tranh trên Tầng 6.

 

Và đến nước này có vẻ như tôi cũng không thể làm gì thêm.

 

Tốt nhất là nên cố gắng nghĩ tích cực.

 

Tôi nắm chặt bàn tay trái và đi về phía trước.

 

Tôi giữ lấy chiếc khiên của mình, chuẩn bị để đối phó với bất cứ thứ gì sắp xảy tới.

 

‘Nếu mình chặn nó với khiên và khởi động kỹ năng, có thể mình sẽ đối đầu được với hầu hết đòn tấn công.’

 

Đúng lúc đó—

 

Kraaaaaw…!

 

Cả cơ thể tôi run lên khi nghe thấy tiếng hét kinh khủng xuyên thẳng qua màng nhĩ.

 

‘Cái quái gì…’

 

Chợt một dòng thông báo nảy ra trước mặt tôi.

 

[Mục tiêu khiêu chiến, Người Sói, đã chết.]

 

“Gì cơ?”

 

Tôi thậm chí không thể hiểu nổi thông báo trước mặt tôi viết gì nữa.

 

‘Gì cơ? Mục tiêu của khiêu chiến này bỗng nhiên chết rồi?’

 

Tôi nhìn chằm chằm dòng thông báo, và Tòa tháp dường như muốn trả lời lại câu hỏi của tôi khi một dòng thông báo nữa xuất hiện.

 

[Đang tìm hiểu nguyên nhân…]

 

[Người thách đấu sẽ không phải chết vì bạn không có các điều kiện để đánh giá là thua cuộc.]

 

[Thời gian còn lại trong khiêu chiến sẽ không giảm đi cho tới khi chúng tôi tìm ra nguyên nhân.]

 

Thật nhẹ nhõm rằng tình huống này không được tính là một lần thất bại.

 

Nhưng nhìn thấy dòng thông báo đó chỉ khiến tôi cảm thấy lo lắng hơn.

 

Điều đó chứng tỏ ngay cả Tòa tháp cũng không biết chính xác thứ gì đã giết Người Sói đó…

 

Ít nhất thì tôi có thể biết rằng có một chuyện không ai ngờ đến đã xảy ra ở đây.

 

‘Mẹ kiếp.’

 

Bản năng nguyên sơ sâu thẳm trong tôi nói rằng tôi cần phải rời khỏi đây.

 

Nó không rõ lý do, nhưng nó biết rằng tôi đang gặp nguy hiểm.

 

Tôi đứng như trời trồng ở một chỗ, và hệ thống gửi tới một thông báo khác.

 

[Xử lý dữ liệu hoàn thành.]

 

[Chúng tôi đã tìm được dấu hiệu của sự can thiệp vào cuộc khiêu chiến người thách đấu Han Sungyeun.]

 

Sự can thiệp— tức là, đã có ai đó xâm nhập vào đây mà chưa được cho phép.

 

‘Chờ đã, điều đó có thể sao?’

 

Tôi biết chắc chắn một điều rằng, không có cách nào xâm nhập được vào khiêu chiến không phải của mình cả.

 

Làm sao người đó có thể làm được chuyện này chứ?

 

Trong khi tôi đang vô cùng rối trí, Tòa tháp đã đưa ra câu trả lời.

 

[Đang hiệu chỉnh lại mục tiêu khiêu chiến.]

 

Câu trả lời chính xác về việc mà tôi cần làm.

 

[Một thực thể không tồn tại ở chiều không gian Trái Đất, ‘Sự can thiệp’ đã xuất hiện.]

 

[Hãy loại bỏ người thách đấu xâm nhập trái phép từ chiều không gian khác.]

 

Tòa tháp đưa ra cách giải quyết khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm đi rất nhiều.

 

Cho dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, ‘kẻ thù’ vẫn còn tồn tại, và tôi sẽ được đi tiếp sau khi tiêu diệt chúng.

 

Thứ duy nhất khiến tôi bận tâm chính là cách hệ thống nói về vật thể đó, ‘chiều không gian khác’.

 

‘Giống như muốn nói rằng có rất nhiều thế giới khác giống với Trái Đất của mình…’

 

Một loạt tiếng thở hằn học vang vọng ở cuối đường hầm tối đen.

 

Cạch, cạch.

 

Tôi chưa từng nghe âm thanh nào đáng sợ như vậy trước đây, và cơ thể tôi đông cứng lại vì sợ hãi.

 

Giờ đây tôi giống như một con mồi đứng trước kẻ săn mồi vậy, thậm chí không thể thở được.

 

“…”

 

Trong lúc tôi đứng đó, hoảng sợ vì không biết thứ gì đang ở trong đường hầm, một thân hình bắt đầu lộ ra.

 

Thân hình lộ ra kia trông giống một kỵ sĩ của thời trung cổ.

 

Được trang bị giáp đen từ đầu đến chân, cùng với thanh kiếm nhuốm máu cho đủ bộ.

 

Anh ta trông không hề hợp với khung cảnh xung quanh chút nào, giống như được cắt ghép vào vậy.

 

“…Hừm, ta nghĩ ngươi đã mất mạng rồi chứ. Ta đoán ngươi vẫn là chủ của khiêu chiến này đúng không?”

 

Bằng cách nào đó tôi hiểu được thứ ngôn ngữ mà tôi chưa từng nghe tới bao giờ, nhưng điều đó không phải chuyện quan trọng.

 

Mọi suy nghĩ cảnh báo trong đầu tôi bắt đầu vang lên trước khi tôi kịp nghĩ tới bất kỳ thứ gì.

 

“Ta không nghĩ một kẻ nguyên thủy như ngươi lại vẫn còn sống. Có vẻ khá thú vị đây.”

 

Tôi chưa từng nghĩ đến chuyện này bao giờ.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương