Vô Hạn Tử Linh Sư
Chapter 14 Thử Thách Cạnh Tranh (3)

Chapter 14 - Thử Thách Cạnh Tranh (3) 


 

「Đã thành lập nhóm. 」

 

「Cổng trước của tòa thành sẽ mở ra sau 10 phút nữa. 」

 

「Hãy hòa hợp trước lúc đó và bắt đầu thử thách. 」

 

Ầm ầm ....!

 

Hai cánh cổng bất động bắt đầu rung lên.

 

Nhóm ba người…

 

Có lẽ thông tin đó không sai, vì có hai người tôi chưa gặp bao giờ bước ra khỏi hai cánh cổng đó.

 

“… Cạnh tranh, thứ chết tiệt này thực sự là thử thách tầng 4?”

 

Một gã khổng lồ toàn thân mặc giáp thì thầm với vẻ mặt cau có.

 

Có vẻ như cậu ta vừa thấy tin nhắn cuối cùng mà tòa tháp gửi.

 

Cậu ta có lẽ cũng không biết rằng đây thực sự là mục tiêu của thử thách này.

 

Ngược lại, người phụ nữ có vẻ không ngạc nhiên lắm.

 

“Trước hết thì, chúng ta giới thiệu về bản thân chứ nhỉ? "

 

Thực tế thì cô ấy xem xét xung quanh và đề nghị chúng tôi trao đổi thông tin với nhau.

 

Cô ấy có vẻ quá bình tĩnh nhưng điều đó lại giúp tránh được nói chuyện phiếm.

 

“Tôi là Han Sungyeun. Rất vui được gặp hai cậu."

 

Người phụ nữ hất tóc ra sau và đáp.

 

“Tôi là Lee Hayeon. Tôi cũng vậy. ”

 

Vẻ đẹp bắt mắt nhưng trầm tĩnh.

 

"Còn một người."

 

Người đàn ông to lớn mở miệng, gần như miễn cưỡng.

 

“... Tôi là Lee Sunghoon. Đừng cản đường tôi thì chúng ta sẽ không gặp bất kỳ vấn đề gì ”.

 

Không cản đường anh ta?

 

Đúng là một lời giới thiệu thú vị nhưng chúng tôi nhanh chóng chuyển chủ đề.

 

“Đầu tiên thì có ai tra cứu thông tin về thử thách không?”

 

Lee Hayeon bình tĩnh trả lời câu hỏi của Sunghoon.

 

“Có, tôi đã sử dụng câu hỏi để tìm hiểu thêm một số thông tin.”

 

"Tốt. Cậu tìm được gì?"

 

“... Tôi đã sử dụng khá nhiều câu hỏi nên hẳn là tôi đã biết tất cả những điều cơ bản rồi.”

 

“Hừm, có vẻ như tôi không hoàn toàn thua trong cuộc may rủi chọn đồng đội này nhỉ.”

 

Tôi cũng cảm thấy như vậy.

 

Anh chàng Lee Sunghoon đó trông hơi kiêu ngạo nhưng có vẻ không phải là kẻ xấu.

 

Những người như thế thường là những người mạnh nhất.

 

Nếu cậu ta là đồng đội vĩnh viễn thì khá đau đầu nhưng…

 

"Chỉ là một thử thách thôi thì cũng được."

 

Con đường của chúng tôi sẽ khác nhau sau khi hoàn thành thử thách này.

 

“Tiết lộ thiên phú trước khi bắt đầu nhé.”

 

Lee Sunghoon muốn bỏ qua cuộc nói chuyện phiếm và thảo luận về thiên phú.

 

Điều đó dường như là quy định dành cho những người cần làm việc cùng nhau.

 

Lee Hayeon có vẻ hơi do dự nhưng vẫn mở lời.

 

“Tôi có thiên phú dòng khám phá và có thể sử dụng phép thuật. Tôi không thích hợp chơi cận chiến. ”

 

Đôi mắt của Lee Sunghoon sáng lên khi nghe thấy phép thuật.

 

Anh ta có vẻ hơi lờ mờ nhưng vẫn biết pháp sư có giá trị như thế nào.

 

“Ồ, một pháp sư. Cậu có thể sử dụng loại phép thuật nào? ”

 

“Không dùng tấn công được. Tôi chuyên về phép hỗ trợ ”.

 

Một pháp sư không thể sử dụng các phép tấn công…

 

Nghe xong, tôi cuối cùng cũng mở miệng.

 

"Nhưng ít nhất thì cậu có thể sử dụng một phép tấn công phải không?"

 

Ngay cả những pháp sư hỗ trợ cũng có thể sử dụng ít nhất một phép tấn công.

 

Dù có lẽ cô ấy không nói dối về việc cận chiến vì thiếu thốn vũ khí…

 

Không đời nào cô ấy leo tháp mà không tấn công chút nào.

 

Dù tôi cũng không thể ý kiến gì nếu cô ấy nói rằng tất cả những thử thách đã trải qua đều là thử thách hỗ trợ…

 

Trông cô ấy không giống như có cách chiến đấu nào khác ngoài sử dụng phép thuật.

 

Lee Hayeon mở to mắt và thừa nhận.

 

“… Không nhiều nhưng tôi cũng có thể sử dụng một số ma thuật nguyên tố.”

 

Tôi nhận ra được rằng cô ấy định che giấu một lát nhưng cô ấy đã nhượng bộ.

 

Nhưng tôi cũng hiểu tại sao cô ấy lại muốn giấu giếm.

 

"Có lẽ cô ấy nghĩ có thể cần phải sử dụng một kỹ năng ẩn trong trường hợp xấu nhất."

 

Điều kiện thất bại dù sao thì cũng là cái chết của toàn đội mà.

 

Có nghĩa là miễn bạn còn sống thì điều gì xảy ra với đội của bạn không quan trọng.

 

Cũng có nghĩa là bạn không thể làm gì họ miễn là họ còn sống.

 

"Có rất nhiều lỗ hổng nếu muốn lạm dụng."

 

Có lẽ cô ấy muốn giấu ít nhất một điều để đề phòng.

 

Dù sao thì điều gì cũng có thể xảy ra trong tháp.

 

“Cậu nói rằng cậu là một pháp sư, nhưng có lẽ cậu phù hợp với vai trò hỗ trợ hơn.”

 

… Lee Sunghoon dường như không quan tâm đến điều đó.

 

Tôi cũng nghĩ về những gì mình nên tiết lộ trước khi lên tiếng.

 

"Tôi chuyên về cận chiến và tôi có thiên phú dòng tăng cường thể chất."

 

Vừa vặn phù hợp với tôi.

 

Tôi cũng không nói dối về vì thiên phú của tôi thực sự giúp cơ thể tôi mạnh hơn.

 

Họ dường như không nghi ngờ điều đó vì phù hợp với ngoại hình của tôi.

 

“Thật trùng hợp. Tôi cũng chuyên đánh cận chiến với thiên phú dòng kháng năng lượng. ”

 

“Kháng năng lượng sao… Một thiên phú hạng khá cao đấy.”

 

"Ở một cấp độ khác so với với những kẻ thua cuộc cấp độ trung bình"

 

Cậu ta nhếch mép cười khi nói về bản thân.

 

Có lẽ tôi biết sự kiêu ngạo của cậu ta đến từ đâu rồi.

 

"Là do cậu ta có thiên phú dòng kháng năng lượng."

 

Kháng năng lượng có thể giúp bạn chống lại tất cả những thứ liên quan đến năng lượng như ma thuật hoặc các kỹ năng dòng năng lượng.

 

Rất hợp với những người chuyên cận chiến.

 

"Chúng ta cũng nên tiết lộ cấp bậc thợ săn ở thế giới bên ngoài nhỉ."

 

Cậu ta nói vậy với khóe miệng nhếch lên.

 

"Tôi là một thợ săn hạng D trước khi đến đây."

 

“Ý hay đấy. Tôi xếp hạng E.”

 

“Với hỗ trợ thì như vậy cũng không tệ. Cậu hẳn vẫn ổn thôi. "

 

"Ừm, vẫn ổn."

 

Lee Hayeon gạt Sunghoon qua một bên và chuyển sự chú ý sang tôi.

 

Tôi thậm chí còn không có cấp bậc để tiết lộ cho họ.

 

Chỉ 7 năm vô dụng với tư cách là một thực tập sinh.

 

“Tôi không phải là một thợ săn ở thế giới bên ngoài, mà là một cầu thủ. Tôi đã chuẩn bị trở thành thợ săn ”.

 

Tất nhiên, tôi không đề cập rằng thời gian chuẩn bị là 7 năm.

 

"Hợp pháp?"

 

Đúng như dự đoán, khuôn mặt cậu ta nhăn lại với vẻ không tán thành.

 

“Tôi vẫn đủ tự tin vào khả năng chiến đấu của mình.”

 

Nhưng cậu ta thậm chí còn không định nghe tôi nói.

 

“Tự tin cái mông. Đừng kéo chân chúng tôi là được. "

 

Cậu ta trông như thể vừa thua cược vậy.

 

Ánh mắt quen thuộc.

 

“…”

 

Loại phản ứng duy nhất tôi nhận được trước khi tiến vào tháp.

 

"Ít nhất cậu có thể làm lá chắn thịt nếu thực sự có thể tăng sức mạnh cơ thể."

 

Chỉ là giọng điệu của cậu ta thể hiện rõ cậu ta không mong đợi bất cứ điều gì ở tôi.

 

Tôi im lặng và nhìn chằm chằm vào cậu ta.

 

Cậu ta hẳn đã coi sự im lặng của tôi như là sự chấp nhận.

 

"Chỉ cần đứng trước Lee Hayeon và làm theo lệnh của tôi nếu cậu muốn vượt qua thử thách."

 

Lee Hayeon cẩn thận mở miệng.

 

"Chà, nếu cậu ấy đến được đây thì có lẽ chúng ta mạnh ngang nhau thôi."

 

Dường như cô ấy đang cố gắng làm tôi bình tĩnh lại, nhưng tôi không có ý định đáp lại.

 

Trong tòa tháp này thì sức mạnh là vấn đề duy nhất.

 

Nếu cậu ta có đủ tư cách để nói với tôi như vậy thì tôi không còn gì để nói.

 

Niềm kiêu hãnh của tôi chả là gì so với tính mạng.

 

Nếu cậu ta có thể chứng tỏ sức mạnh của mình, tốt nhất là nên xuôi theo cậu ta…

 

Mặc dù nếu cậu ta không thể thì không có lý do gì để tôi bị đối xử như vậy cả.

 

"Sẽ sớm biết thôi."

 

「Cửa trước của tòa thành sẽ mở ra sau 3 phút. 」

 

Thử thách sẽ sớm chính thức bắt đầu.

 

Và-

“Nói nghe thông tin cậu tìm được khi sử dụng câu hỏi đi.”

 

Ăn miếng trả miếng.

 

Đáp trả cậu ta vào lúc này là chuyện vô ích.

 

Tôi sẽ không để cậu ta phách lối như vậy nếu cậu ta cản trở hoặc gây ra vấn đề.

 

Dù cậu ta có là một thợ săn trong quá khứ, dù tất cả chúng ta đã được tái thiết lập từ đầu…

 

"Chúng ta không nên quá sa đà vào sức mạnh."

 

Một số phần thưởng và thiên phú có lẽ sẽ hơi khác một chút.

 

Dù thế, tất cả hẳn là ở cùng một cấp độ…

 

Còn hơn thế kể từ khi tôi phát hiện ra thiên phú của mình áp đảo như thế nào.

 

“Để tôi nói cho mấy cậu biết điều gì sẽ xảy ra sau khi cánh cửa mở ra.”

 

Không giống như thể chúng ta chưa từng đối mặt bao giờ.

 

Chúng ta sẽ chiến đấu với ma vật, như thường lệ.

 

Ngoài ra, chúng ta phải vượt qua chúng càng nhanh càng tốt và giết thủ lĩnh yêu tinh.

 

“Trong những tòa thành này, có tổng cộng 5 con boss và chỉ 15 người có thể vượt qua thử thách.”

 

Chỉ một nửa trong số 30 người sống sót.

 

"Mỗi con boss là mục tiêu của hai đội, vì vậy có một đội chống lại chúng ta."

 

Điều đó không tệ, chỉ có 3 người chống lại chúng tôi…

 

"Sáu người cùng thực hiện một mục tiêu."

 

Được định sẵn là phải độc ác.

 

Chúng tôi thực sự sẽ giết đối thủ của mình.

 

Trên thực tế, cơ bản là họ đang ra lệnh cho chúng tôi hạ gục đội khác.

 

Việc tiêu diệt con boss sẽ dễ dàng hơn nhiều nếu chúng tôi hạ gục đội khác trước.

 

Nhưng Lee Sunghoon có vẻ thích nó hơn.

 

“Tôi thích đơn giản như thế đấy. Chúng ta chỉ cần giết nó trước đội kia. ”

 

"Chúng tôi ta phải lập bản đồ khu vực trước."

 

“Chẳng phải cậu nói rằng cậu có thiên phú dòng khám phá sao?”

 

"Ừm. Tôi sẽ dẫn đường nên hai người chỉ cần bảo vệ tôi thôi. "

 

“Nghe thấy chưa thực tập sinh? Chỉ cần đứng trước cậu ấy ”.

 

Tôi chỉ biết gật đầu.

 

Cậu ta chắc chắn không thích việc tôi chẳng nói năng gì, nhưng cậu ta không chỉ ra điều đó.

 

Chính xác hơn thì, cậu ta không có cơ hội.

 

「Hết giờ. 」

 

「Cổng thành đã mở và ma vật đang tràn vào.」

 

「Tìm mục tiêu càng sớm càng tốt và giết nó. 」

 

"Đứng ở phía trước."

 

Lee Sunghoon ngừng trò chuyện và lấy ra thanh trường kiếm.

 

Tôi gật đầu một lần nữa và đứng trước mặt Lee Hayeon.

 

"Vui lòng chỉ cho tôi biết đi chỗ nào."

 

"Nhờ cả vào cậu."

 

Cô ấy theo sát phía sau và Lee Sunghoon bảo vệ chúng tôi từ đằng sau.

 

Ngay khi chúng tôi bước ra…

 

KIEAAAKK!

 

Chỉ mới bắt đầu mà chuyện này đã xảy ra?

 

Ma vật đi qua các tòa nhà bằng đá.

 

Nhìn thấy một đội quân yêu tinh vũ trang đầy đủ khiến tôi dựng hết cả tóc gáy.

 

Chuẩn rồi. Không đời nào tòa tháp để dễ dàng đến vậy.

 

“… Tôi có thể dẫn đường sau. Sẵn sàng chiến đấu trước đã. ”

 

Tôi nhớ rằng mình đã không chọn đi dạo trong công viên…

 

Cấp độ khó khăn nhất trong ba cấp độ… “khó”.


 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương