Vô Hạn Chi Tuyệt Địa Âu Hoàng
48: Trận Chiến Vương Giả 11


Hai tuyển thủ kinh hãi! Vội vàng duỗi tay bắt!
Nhưng thế cục chỉ thay đổi trong nháy mắt, hai tuyển thủ bị vô số sinh vật biến dị bao phủ căn bản không thấy rõ tình hình, một người không cẩn thận bị một con cá tam giác đã sớm chuẩn bị bên cạnh nuốt vào miệng, sau đó nó liền xoay người rời đi.
Tuyển thủ còn lại bị bầy cá va chạm xoay vòng vòng đến đầu váng mắt hoa căn bản không kịp trả lời các tuyển thủ khác đang mồm năm miệng mười dò hỏi, may mắn thời gian đếm ngược đã về 0, sau đó, âm thanh tràn đầy tiếc nuối của người chủ trì vang lên trên kênh liên lạc:
"Các vị dũng sĩ biểu hiện thật xuất sắc, chúc mừng các vị thành công vượt qua cửa ải thứ 4, tiền thưởng qua cửa tăng thêm 100 vạn! Kế tiếp, mọi người có thể trở lại căn phòng thủy tinh ban đầu nghỉ ngơi trong chốc lát đợi cửa thứ 5 bắt đầu."
Cửa thứ 4 từ đầu đến cuối chỉ giảm đi ba tuyển thủ thật sự nằm ngoài dự đoán của ban tổ chức, không giảm quân số thì không có hình ảnh xuất sắc chiếu cho khán giả, bọn họ thật sự sợ hãi.
May mắn màn biểu diễn của Hạ Thụy Trạch đủ kinh diễm, khơi dậy hứng thú của khán giả, bằng không tỉ lệ tử vong thấp như vậy nhất định sẽ khiến các đại lão không hài lòng.
Còn về hướng trùng tạm thời bị đánh rơi cũng không phải vấn đề gì lớn, dù sao hướng trùng cũng bị phong bế trong khu vực này chạy không thoát, quan trọng nhất là, sinh vật biến dị đều tụ tập ở phu cận hướng trùng, rất dễ để xác định vị trí của nó, sau trận đấu bắt lại là được.

Thậm chí chuyện làm rơi hướng trùng vốn cũng nằm trong kế hoạch của ban tổ chức, ban tổ chức rất chờ mong sau khi hướng trùng thoát khỏi khống chế sẽ mang theo lượng lớn sinh vật biến dị vây giết tuyển thủ.
Hoặc là các tuyển thủ vì để né tránh công kích của nhẫn quy mà không thể không đuổi theo hướng trùng, ai, đáng tiếc, bởi vì sự tồn tại của Hạ Thụy Trạch, những hình ảnh xuất sắc đó vẫn chưa được trình diễn, thật là tiếc nuối.
Nghe người chủ trì tuyên bố cửa thứ 4 kết thúc, Hạ Thụy Trạch không chút do dự thúc đẩy lỗ khí nhanh chóng bơi về phía phòng thủy tinh, chờ sau khi tất cả tuyển thủ đều tiến vào trong, xung quanh lần nữa phong bế, tiếp theo đợi lượng nước trong phòng thoát ra ngoài, các tuyển thủ rốt cuộc có thể tháo mũ giáp xuống thở hổn hển.
Hạ Thụy Trạch dựa vào vách tường trong góc nhắm mắt dưỡng thần, các tuyển thủ khác liếc nhìn đầy sợ hãi nhưng cũng không dám tùy ý lại gần quấy rầy, thậm chí còn không tự giác hạ thấp âm lượng, sợ quấy rầy đến Hạ Thụy Trạch.
Trên thực tế, Hạ Thụy Trạch đang chuyên tâm tiến hành kế hoạch lớn của mình.
Nhẫn quy của cậu tuy nhỏ nhưng trình độ sắc bén của móng vuốt không chút suy giảm, sau khi không ngừng công kích vách tường kim loại, kết quả cuối cùng chính là xuyên thủng một lỗ nhỏ.
Bên dưới tấm kim loại đúng là một trong những mạch nước ngầm kết nối toàn bộ căn cứ.
Quỷ dị chính là, nước ngầm vốn nên trống không, vậy mà lại xuất hiện một thứ màu xanh mọc đầy dây leo?!
Càng quỷ dị hơn là, đàn sinh vật biến dị đã dần di chuyển đến phụ cận chỗ này, lớp bùn phủ phía trên bị nước cuốn xuống dưới, miệng lỗ bị đầu một con cá tam giác chặn kín, chỉ thấy nó há miệng, một con trùng nhỏ mập mạp đáng yêu cỡ bàn tay liền chui vào mạch nước ngầm.
Tiếp theo, dây đằng màu xanh phía dưới thả ra một sợi thủy tảo trợ giúp cá tam giác đang mặc kẹt.

Bởi vì tin tức tố của hướng trùng lưu lại nơi này cuối cùng, đàn sinh vật biến dị tiếp tục vây quanh chỗ đó không rời đi, mà ban tổ chức cũng không phát hiện, mảnh hồ bị phong bế của bọn họ thế nhưng bị mở ra một lỗ!
Hướng trùng tiến vào mạch nước ngầm ngoan ngoãn tạm thời dừng phân bố tin tức tố, chỉ bơi qua bơi lại.
Nhẫn quy ở ngay bên dưới, bốn móng vuốt ra sức, dưới sự chỉ dẫn của dây đằng, nhanh chóng bơi ra phía ngoài.
Cho dù gặp phải ống dẫn vuông góc, nhẫn quy cũng có thể nhẹ nhàng đào ra một lỗ, bơi lên trên.
Hướng trùng nhỏ theo sát phía sau nhẫn quy trong đầu vô cùng nghi hoặc, con rùa nhìn qua cực kỳ quen mắt này không phải luôn tránh nó sao? Thế nào hiện tại lại cùng nhau trốn?
Hướng trùng đương nhiên không biết, con nhẫn quy này nói đúng ra thì không phải sinh vật chân chính, nó là được hệ thống tạo ra, mặt khuyết điểm bị suy yếu, hơn nữa hướng trùng hiện tại không phân bố ra tin tức tố nó chán ghét, cho nên dưới mệnh lệnh của chủ nhân, nó chỉ đành cố gắng nhẫn nhịn.
Dù sao sức chịu đựng của nhẫn quy cũng phi thương cường đại.
Con nhẫn quy chỉ lớn bằng bàn tay này đang gánh vác nhiệm vụ gian khổ Hạ Thụy Trạch giao phó, đương nhiên phải biết tự giác.

Nhiệm vụ của nhẫn quy là dựa theo con đường sát nhân đằng thăm dò ra, đưa hướng trùng đến tòa căn cứ của tổ chức Trận Chiến Vương Giả.

Có một vài khu vực sát nhân đằng không có cách nào tiến vào, móng vuốt sắc bén của nhẫn quy có thể đục lỗ, cho dù cuối cùng xuyên cả tòa căn cứ thành một cái động, nó cũng kiên trì hoàn thành nhiệm vụ.

Hơn nữa Hạ Thụy Trạch lo lắng khoảng cách quá xa không thể khống chế hướng trùng, nên trước khi đưa nó đi đã không ngừng hạ ám chỉ, sau khi nhẫn quy rời đi nó mới có thể phân bổ tin tức tố ra bốn phía.
Vì vậy ngoài nhiệm vụ làm dẫn đường, nhẫn quy còn gánh vác trách nhiệm làm chốt mở.
Trải qua hơn một tiếng đồng hồ không ngừng sinh trưởng, sát nhân đằng đã mọc đầy trong khu vực mạch nước ngầm, thuận thế thăm dò địa hình của tổ chức Trận Chiến Vương Giả.
Sân thi đấu của Trận Chiến Vương Giả kỳ thật được đặt ở một hòn đảo nhỏ trên biển, cả hòn đạo được ban tổ chức không ngừng cải tạo, lắp đặt đủ loại trạm kiểm soát, cuối cùng biến thành một tòa căn cứ khủng bố chết chóc.


Hòn đảo nhỏ này hoàn toàn ngăn cách với thế giới bên ngoài, đồ vật bên trong cực kỳ tiên tiến, nhưng dù là một địa phương tiên tiến được phong bế, mạch nước ngầm vẫn phải liên thông với biển.
Từ lúc đầu sau khi thông qua quyển biết được loại sinh vật biến dị hướng trùng này tồn tại, Hạ Thụy Trạch liền hy vọng có thể lợi dụng được đặc tính của nó, không nghĩ tới thật sự may mắn gặp được trạm kiểm soát có hường trùng, thật là trời cũng giúp cậu.
Chờ nhẫn quy mang hướng trùng ra ngoài căn cứ sau đó trốn đi, mà hướng trùng không nhìn thấy nhẫn quy sẽ theo bản năng phân bổ ra tin tức tố.
Hướng trùng được thả ra tự nhiên mới chân chính hiện ra uy lực của sinh vật biến dị khủng bố được liệt vào danh sách báo động.

Đến lúc đó, chính phủ của tinh cầu này hẳn có thể phát hiện tình huống dị thường mà tìm tới đây đi?
Thật chờ mong biểu tình của ban tổ chức sau khi ý thức được tình huống không ổn, bọn họ không phải thích dùng các loại sinh vật biến dị bức bách tuyển thủ sao? Vậy để bọn họ cũng nếm thử cảm giác bị sinh vật biến dị vây công đi.
Kế hoạch lén lút của Hạ Thụy Trạch đang thuận lợi tiến hành khiến tâm tình của cậu rất tốt, lúc này thật muốn có người có thể cùng nhau chia sẻ vui sướng, đáng tiếc đồng đội ăn ý nhất lại không ở đây.
Ban tổ chức cho các tuyển thủ 20 phút nghỉ ngơi, sau đó dưới sàn nhà phòng thủy tinh mở ra một cửa hầm ngầm, ngay lối vào có đặt một cái rương khá lớn.
"Chúc mừng các vị dũng sĩ, cửa thứ năm đánh chuột đất sẽ là cửa cuối cùng trước trận chung kết, để trợ giúp các vị thăm dò hang động đá vôi, chúng tôi đã chuẩn bị cho mọi người đèn pha đội đầu kích cỡ thích hợp.
Các vị chỉ cần thuận lợi thông qua cửa ải này, trận chung kết căn bản không ngăn cản được bước chân của mọi người, ai cũng có thể trở thành vị vương giả cuối cùng! Chúng ta đã vì các vị chuẩn bị nghi thức trao giải long trọng, tôi chờ các vị ở đó!"
Người chủ trì lần này không còn cười nham hiểm như trước đó, âm thanh dâng trào kích thích không ít tuyển thủ đang mệt mỏi khơi dậy động lực.

Trải qua trăm cay ngàn đắng, rốt cuộc bọn họ cũng sắp chạm đến thắng lợi!
Số tiền thưởng hàng ngàn vạn đã gần trong gang tấc, vinh hoa phú quý đang ở phía trước, một vài tuyển thủ kích động đến mức hô hấp cũng trở nên nặng nề.
Cũng may vẫn có vài tuyển thủ bảo trì lý trí, nghe người chủ trì nhắc nhở địa hình ở cửa tiếp theo là hang động đá vôi, có tuyển thủ đề nghị đổi khôi giáp lưu tuyến về khôi giáp phòng hộ, thích hợp tác chiến trên mặt đất.
Bất quá lần này người chủ trì không lên tiếng nữa, chỉ mở rộng cửa hầm ngầm cùng cái rương chất đầy đèn pha, tựa hồ đang thúc giục các tuyển thủ nhanh chóng hành động.
Phần dưới khôi giáp lưu tuyến có trang bị chân vịt, tuy có thể thu hồi nhưng đi trên mặt đất lại không quá thích hợp, người chủ trì không đáp lại lời đề nghị đổi qua khôi giáp phòng hộ của bọn họ, hơn nữa đèn pha trong rương là hình thức đội đầu, không phải đội trên mũ giáp, vì vậy có tuyển thủ muốn cởi khôi giáp lưu tuyến ra trước mới tiến vào cửa thứ năm.
Hạ Thụy Trạch vừa nghe cửa thứ năm là hang động đá vôi trong lòng liền động, lại nhìn ban tổ chức không ngừng ám chỉ bọn họ cởi bỏ khôi giáp lưu tuyến, thậm chí có tuyển thủ đã bắt đầu động thủ, Hạ Thụy Trạch càng thêm xác nhận suy đoán trong lòng, vì vậy lên tiếng ngăn cản:
"Vẫn là mặc đi, khôi giáp lưu tuyến tốt xấu gì cũng có vòng phòng hộ, ít nhiều có thể bảo đảm an toàn, cửa tiếp theo khả năng sẽ có quỷ dơi."
Lời này vừa nói ra, không khí nháy mắt yên tĩnh.
Từng gương mặt vừa khiếp sợ vừa hoang mang nhìn về phía Hạ Thụy Trạch, có người lắp bắp dò hỏi:
"Có quỷ, quỷ dơi? Hạ thần, cậu làm sao biết được?"
"Thời điểm kết thúc cửa ải thứ nhất không phải được tặng một quyển sổ tay giới thiệu về sinh vật biến dị sao? Tôi thấy bên trong có đề cập đến việc quỷ dơi rất thích sinh hoạt trong hang động đá đá vôi, cửa ải trước ngay cả hướng trùng cũng đã xuất hiện, mà độ khó của cửa sau hẳn sẽ tăng lên, khả năng có quỷ dơi cũng không thấp."
Trong lòng Hạ Thụy Trạch còn nghi hoặc hơn các tuyển thủ, mấy dân bản xứ này có chuyện gì vậy, lòng cảnh giác thấp như vậy? Rõ ràng càng về sau trạm kiểm soát sẽ càng khó hơn, mà quỷ dơi nổi tiếng gần xa ngay cả một dân bản xứ giả như cậu cũng biết, mà bọn họ lại không chút suy xét đã vội vã cởi khôi giáp đi chịu chết?
Hạ Thụy Trạch đúng là oan uổng tuyển thủ bản xứ rồi, so với cậu chỉ biết mấy chục loại sinh vật biến dị được nhắc tới trong sách, trong đó sinh hoạt trong hang động đá vôi chỉ có hai loại bất đồng, phần lớn dân bản xứ đều biết đến mấy trăm loại sinh vật biến dị, nhắc tới hang động đá vôi đã có thể liên tưởng đến mấy chục loại, nên ban đầu không lập tức nghĩ đến quỷ dơi.
Càng đừng nói quỷ dơi cùng hướng trùng giống nhau, đều thuộc về loại sinh vật biến dị cấp bậc khủng bố chỉ nghe danh chưa từng gặp mặt, điểm khủng bố của hướng trùng là có thể tập hợp lượng lớn sinh vật biến dị, gây ra tai họa.
Mà điểm khủng bố của quỷ dơi nằm ở thực lực, chỗ đáng sợ nhất của nó chính là có thể lợi dụng nguyên lý quang học để tàng hình, ngoại trừ cái này, tốc độ công kích của quỷ dơi cực nhanh, kinh khủng hơn là móng vuốt của nó ngay cả nhẫn quy cũng không bằng.
Nếu nhân loại chính diện đối chiến với nhẫn quy, khó công phá nhất là phần mai của nó, mà nhân loại đối chiến với quỷ dơi, ngay cả phải công kích chỗ nào cũng không biết.
Những tuyển thủ đã cởi được một nửa không khỏi nghĩ đến bản thân có khả năng đụng phải quỷ dơi dưới tình huống không có vòng phòng hộ, lập tức rùng mình, ngoại trừ bỏ mạng thật không nghĩ ra kết quả thứ hai.
Trước đó các tuyển thủ xác thật không suy xét đến quỷ dơi, nhưng sau khi được Hạ Thụy Trạch nhắc nhở, hầu hết tuyển thủ ngay lập tức đồng ý với khả năng này, dù sao ngay cả hướng trùng trong truyền thuyết cũng đã xuất hiện.

Ai, bọn họ cũng là bị lời nói của người chủ trì lừa gạt, gì mà trận chung kết không thể ngăn cản bước chân của bọn họ, khiến họ theo bản năng cho rằng độ khó của cửa thứ năm đánh chuột đất hẳn không cao, đúng là bẫy a.
Các tuyển thủ tỉnh ngộ nhanh chóng mặc lại khôi giáp lưu tuyến khiến khán giả thất vọng thở dài một hơi, chờ những tuyển thủ này tử thương hơn nửa lại ý thức được công kích mình chính là quỷ dơi, tình cảnh đó khẳng định thú vị hơn nhiều.
Bất quá, có tuyển thủ chú ý đến vấn đề khác: "Cậu thế nào lại có sách giới thiệu?" số 8 của Nam kịch trường trước đó nghi ngờ hỏi Hạ Thụy Trạch, sao hắn không thấy sách giới thiệu gì cả?

Hạ Thụy Trạch nhìn lướt qua đèn pha có ghi tên mình được phân đến trong tay, lại nhìn thẳng vào người vừa lên tiếng, không chút giấu giếm, trực tiếp đáp:
"Là khen thưởng sau khi thông qua cửa ải thứ nhất."
Đối phương nghe được đáp án so với không nghe còn khó chịu hơn, phi thường hối hận thì ra cửa thứ nhất còn có phúc lợi lớn như vậy? Nếu hắn cũng nhận được không phải sẽ thuận lợi hơn sao?
Các tuyển thủ khác thì lại nghĩ là, Hạ thần quả nhiên là Hạ thần, từ lúc bắt đầu đã bưu hãn như vậy.

Về phía Hạ Thụy Trạch, cậu liếc nhìn tuyển thủ số 8 một cái, sau đó thu hồi tầm mắt.
Bắt đầu từ cửa thứ ba Hạ Thụy Trạch đã âm thầm đề cao chú ý đến những tuyển thủ khác, đặc biệt là giai đoạn chuyển tiếp từ cửa thứ 3 sang cửa thứ 4, quan sát một hồi, Hạ Thụy Trạch nhắm chặt mục tiêu là vị tuyển thủ số 8 của Nam kịch trường này.
Vị số 8 này rất không quen thuộc với cách mặc khôi giáp lưu tuyến, hoàn toàn là học theo tuyển thủ bên cạnh, nếu hắn là dân bản xứ, biểu hiện như vậy thật không tương xứng với thực lực cường hãn biểu hiện ra ngoài.
Vì tuyển thủ bản xứ thực lực mạnh đa phần là quân lữ hoặc lính đánh thuê, không có khả năng không quen thuộc với khôi giáp chuyên dùng dưới nước.
Càng quan trọng hơn là, lúc vị này nhìn thấy hướng trùng rõ ràng có chút mờ mịt trong chốc lát, sau mới căn cứ theo vẻ mặt của các tuyển thủ khác điều chỉnh biểu tình của mình, sau đó cũng không đưa ra bất kỳ lời kiến nghị nào.
Vậy nên Hạ Thụy Trạch hoài nghi hắn cũng là thí luyện giả của thế giới vô tận.
Nhớ tới các tuyển thủ ở cửa thứ ba bị độc thủ sau màn trong tối ngoài sáng giết chết, Hạ Thụy Trạch có chút nghi ngờ đèn pha đã được ghi tên trên tay mình cùng số 8.
Chia đèn xong, các tuyển thủ lần lượt tiến vào tầng hầm ngầm.
Trong hầm ngầm âm u ẩm ướt, mấu chốt chính là đường cực kỳ khó đi, ngoại trừ lúc đầu có mấy bậc thang đi xuống, sau đó đều là những tảng đá dựng đứng lởm chởm, quả thực khiến người ta không biết đặt chân ở đâu.
Cũng may, sau khi đi qua cửa động chật hẹp, phần hang động bên trong dần mở rộng, các tuyển thủ chia ra, nương theo ánh đèn trên đầu tìm kiếm chỗ đặt chân thích hợp.

Sau khi tuyển thủ cuối cùng tiến vào trong động, cửa hầm ngầm phía sau nhanh chóng đóng lại, các tuyển thủ hoàn toàn bị nhốt trong này, chỉ có thể tiếp tục đi tới.
Hạ Thụy Trạch mở ra năng lực của mình, hình ảnh lập thể xung quanh lập tức hiện lên trong đầu, khiến cậu có chút tê dại chính là, phần vách đá xung quanh đỉnh hang nơi ánh đèn không chiếu tới, xuất hiện rậm rạp dơi biến dị.
Số lượng dày đặc khiến tâm lý Hạ Thụy Trạch có chút không khỏe.
Có tuyển thủ không cẩn thận bước hụt rơi xuống dưới khe hở nham thạch, trong hoảng loạn lại ngoài ý muốn chiếu đèn lên vách động, vì vậy tất cả tuyển thủ lập tức phát hiện bọn họ đã bị sinh vật biến dị bao vây.
Các tuyển thủ theo bản năng dựa sát vào nhau, cùng đề phòng tiến về phía trước, phòng bị tùy thời có khả năng đối mặt với công kích.

Không biết xuất phát từ nguyên nhân gì mà đám dơi biến dị này tạm thời không công kích các tuyển thủ, chỉ di động theo bọn họ, phảng phất như giám thị.
Địa hình của hang động đá vôi thật sự không thuận tiện cho con người, di chuyển cực kỳ gian nan, hơi không cẩn thận sẽ rơi xuống, cũng may tạm thời không phải đối mặt với công kích nên các tuyển thủ cũng đủ tinh lực ứng phó vấn đề này.

Đúng lúc này, Hạ Thụy Trạch đột nhiên thốt ra một câu kinh người:
"Chúng ta có phải thiếu người hay không?"
Tuyển thủ số 8 vốn đứng sau Hạ Thụy Trạch tốc độ đột nhiên chậm lại, dần dần rời khỏi phạm vi cảm giác của cậu, qua một hồi, Hạ Thụy Trạch cảm thấy kỳ quái, cố ý thả chậm tốc độ để chờ số 8, nhưng mãi vẫn không thấy vị thí luyện giả còn đang trong tầm nghi hoặc kia.
Hạ Thụy Trạch vừa nói xong, tựa hồ có gió lạnh từ sau lưng thổi qua, các tuyển thủ cảm thấy trái tim cũng trở nên lạnh lẽo, vội vàng xác định lại nhân số, kết quả đúng là chỉ có 18 người!
Nhưng trước khi tiến vào cửa thứ 5, bọn họ rõ ràng có 21 tuyển thủ!
Cứ vậy không chút tiếng động biến mất 3 người?!
Kỳ thật cũng không tính là không chút tiếng động, thỉnh thoảng có tuyển thủ rơi xuống hố hét lên, trong hỗn loạn đôi khi có âm thanh quỷ dị vang lên cũng bị xem nhẹ, hiện tại bị Hạ Thụy Trạch vạch trần, các tuyển thủ mới phát hiện ngay cả người rơi ở nơi nào cũng không biết!
"Mở vòng phòng hộ đi..."
Seymour đau đầu kiến nghị, bọn họ vẫn là sơ sót, cho rằng sinh vật biến dị thật sự kiềm chế không tùy tiện công kích, kỳ thật đối phương có khả năng đã sớm ra tay.
Dơi biến dị xung quanh quá nhiều, cũng không biết con nào sẽ công kích, các tuyển thủ không dám tùy tiện phản kích, sợ kinh động đến toàn bộ sinh vật biến dị trong hang, đến lúc đó thật sự sẽ bị sinh vật biến dị bao phủ.

Mở vòng phòng hộ hiện tại là biện pháp tốt nhất, có thể lên đường mà không phải lo sợ.
Kiến nghị này khiến không ít tuyển thủ lộ ra vẻ mặt khó xử, cửa ải trước bởi vì mở vòng phòng hộ cùng lỗ khí thúc đẩy tốc độ trong thời gian dài mà tiêu hao lượng lớn năng lượng, mà hang động đá vôi này không biết còn xa bao nhiêu, hộp năng lượng có thể chống đỡ hay không?
Vì vậy có người mở miệng đề nghị: "Không thì chúng ta quay lại tìm ba người kia xem? Nói không chừng bọn họ còn thừa không ít hộp năng lượng..."
Đề nghị này lập tức bị những tuyển thủ tạm thời còn nhiều hộp năng lượng phản đối: "Muốn về thì anh tự về đi, tìm được hộp năng lượng thì tự mà cầm, tôi không muốn quay lại đâu." Dứt lời liền xoay người tiếp tục đi về phía trước.
Thắng lợi đã ở phía trước, không ai muốn tạo thêm chuyện để làm, phần lớn tuyển thủ đều lựa chọn đi tiếp, bất đồng chính là, lúc này ai nấy đều mở ra vòng phòng hộ.
Hai tuyển thủ lo lắng hộp năng lượng của mình không đủ liền thương lượng, quyết định cùng nhau quay lại tìm, muốn thu thập hộp năng lượng trên người những tuyển thủ đã bị đào thải.
Sau khi mở vòng phòng hộ, vấn đề lớn nhất chính là đi đường, trước đó thời điểm cần xuyên qua khe đá chỉ cần suy xét bản thân có thể chen qua hay không, hiện tại còn phải suy xét vòng phòng hộ có thể chen qua hay không, thật sự phiền lòng.
So sánh ra trạng thái của Hạ Thụy Trạch còn tính không tệ, bởi vì thân pháp cùng chân pháp của cậu đều đã trải qua quá trình luyện tập lâu dài, sớm không chế thuần thục, vậy nên địa hình hang động đá vôi không ảnh hưởng quá lớn đến cậu.
Nhưng năng lực Không gian hồi tưởng lại ảnh hưởng rất lớn đến Hạ Thụy Trạch, trước không nói đám dơi biến dị rậm rạp có chút ghê tởm phía trên, chỉ nói đến chuyện không bao lâu sau cậu lại phát hiện một tuyển thủ bị đào thải, thật sự muốn tắc nghẽn cơ tim.
Đi được năm phút, giọng nói của Hạ Thụy Trạch lần nữa vang lên:
"Chúng ta tựa hồ lại có người biến mất...."
Giọng Hạ Thụy Trạch tràn đầy bất đắc dĩ, bởi vì bản thân cậu cũng không biết chuyện gì xảy ra, dưới tình huống không mở vòng phòng hộ bị công kích còn có thể hiểu, hiện tại đã mở vòng phòng hộ mà vẫn không chút tiếng động biến mất?
Đếm lại một lượt, lần này mất đi một tuyển thủ, hơn nữa hai tuyển thủ trước đó quay về tìm kiếm hộp năng lượng cũng đã biến mất trên kênh liên lạc.
Các tuyển thủ rốt cuộc ý thức được tình huống không ổn, vì vậy sau khi thương lượng một phen, mọi người quyến định tận lực tập trung lại với nhau, khoảng cách gần có xảy ra chuyện gì cũng có thể hỗ trợ nhau, ngoại trừ cái này, từ số 1 đến số 15 không ngừng đếm số điểm danh, tùy thời nắm giữ tình huống nhân số.
Lúc này Hạ Thụy Trạch cố ý đi giữa các tuyển thủ, cậu có thể cảm nhận được 7-8 vị tuyển thủ trong phạm vi 10m quanh thân, cùng lúc quan sát nhiều tuyển thủ nhất có thể, cậu muốn nhìn xem, rốt cuộc là thứ gì công kích bọn họ.
Ba phút sau, một vị tuyển thủ phía trước Hạ Thụy Trạch muốn thông qua khe đá, nhưng vòng phòng hộ thật sự chen không được, hắn lại không muốn đi đường vòng, dứt khoát tạm thời đóng lại vòng phòng hộ, cho rằng sau khi chen qua lập tức mở lại sẽ không sao.
Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, một con dơi lớn cỡ bàn tay đột nhiên nhắm thẳng về phía cổ của tuyển thủ kia, một kích cào đứt cổ họng hắn, chết ngay lập tức.
Tốc độ của nó cực kỳ nhanh, Hạ Thụy Trạch chưa kịp lên tiếng nhắc nhở, toàn bộ quá trình công kích cũng đã kết thúc.
Hạ Thụy Trạch dừng lại, các tuyển thủ phía sau cũng dừng lại theo, sau đó theo tầm mắt cậu nhìn thấy tuyển thủ bất động ở khe đá.
Lúc này mọi người mới biết vì sao đã mở vòng phòng hộ vẫn bị suy giảm quân số, bởi vì có người ôm tâm lý may mắn tạm thời đóng lại.

"Nếu cứ tiếp tục như vậy thì không được, chúng ta phải nghĩ cách giải quyết, nếu đi tiếp chỉ sợ chẳng còn ai toàn thân trở ra."
Seymour buồn rầu nói, cửa ải này bọn họ còn chưa chính diện đối mặt với nguy hiểm mà đã giảm mất 7 người, thật sự quá nhiều quá nhanh.
"Mở vòng phòng hộ chính là biện pháp tốt nhất, đã nói không được đóng lại, bọn họ tự ý còn trách ai? Lấy hộp năng lượng của hắn ra chia rồi chúng ta tiếp tục lên đường thôi."
Cloris không tán đồng, đã biết hang động đá vôi nguy hiểm còn dám tắt đi vòng phòng hộ chính là tự tìm chết, không trách người khác được.
Đa số tuyển thủ đều tán thành lời nói của Cloris, trường hợp này chỉ nhắc nhở mọi người tuyệt đối không được đóng vòng phòng hộ!
Tiếp theo là chuyện nên giải quyết hộp năng lượng của tuyển thủ bị đào thải thế nào, về lý thuyết thì ai cũng sẽ có phần, nhưng hắn chỉ có 4 hộp năng lượng, chia ra mỗi tuyển thủ còn không được 1/3, lại nói hộp năng lượng thật sự không bẻ ra được.
"Đã đến lúc này rồi, không bằng chúng ta báo lại số hộp năng lượng của mình một chút, sau đó chia số hộp năng lượng này cho người có ít hơn?"
Seymour đề nghị, nhưng ý kiến của hắn lần nữa bị phủ quyết.
Không ít tuyển thủ cho rằng, nếu trận chung kết không thiết lập chướng ngại vật nào, vậy cửa ải này sẽ là nơi sàng lọc ra người chiến thắng, ai biết đi tiếp giữa các tuyển thủ có xảy ra xung đột hay không? Vẫn nên giữ lại át chủ bài cho mình.
Vì vậy bốn hộp năng lượng này tạm thời được để ở chỗ Seymour, tạm gác lại tranh luận, chờ sau này nói không chừng sẽ thu được càng nhiều hộp năng lượng, đủ chia cho mọi người.
Tận mắt chứng kiến giáo huấn, lần này tốc độ của các tuyển thủ càng chậm hơn, bởi vì có nơi vòng phòng hộ không cách nào thông qua được, bắt buộc phải đổi đường hoặc công kích nham thạch mở rộng đường.
Lần này qua một thời gian dài cũng không có tuyển thủ bị tụt lại phía sau, trên kênh liên lạc không ngừng vang lên âm thanh điểm danh khiến các tuyển thủ an tâm, chứng tỏ mở vòng phòng hộ vẫn có thể đảm bảo an toàn.
Nghi hoặc duy nhất chính là, hang động này rốt cuộc dài bao nhiêu? Rốt cuộc còn phải đi bao lâu?
Bị giam cầm trong hoàn cảnh tĩnh lặng dễ dàng khiến con người sinh ra áp lực cùng bực bội, cộng thêm năng lượng hao tổn cùng sinh mệnh bị uy hiếp đè nặng trên đầu, có không ít tuyển thủ cảm xúc dần trở nên táo bạo.
Hạ Thụy Trạch ý thức được nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ không ổn, vì vậy bất động thanh sắc rời khỏi vị trí trung tâm, dần dần tụt lại phía sau.
Thời điểm các tuyển thủ chưa chú ý tới, Hạ Thụy Trạch đã tắt đi vòng phòng hộ của mình, đưa tay lần mò trong không gian của khôi giáp, Bạo vũ lê hoa châm đạt được ở thế giới tân thủ lập tức xuất hiện trong tay.
Đây là một chiếc hộp màu đen lớn cỡ lòng bàn tay, rất khó nhìn thấy, Bạo vũ lê hoa châm bạch sắc trung phẩm một ngày chỉ có thể sử dụng hai lần, nhưng mỗi lần có thể trong nháy mắt bắn ra 360 châm độc, có thể nói là vương của các loại ám khí.
Theo quan sát của Hạ Thụy Trạch, dơi biến dị đánh lén hình thể không lớn nhưng tốc độ phi thường nhanh, lực công kích cũng cực kỳ mạnh mẽ, nếu đối chiến ở trong phạm vi nhỏ, súng lazer cùng súng không thúc động tĩnh quá lớn, một phát không trúng cũng không kịp bắn ra phát thứ hai.
Ngược lại Bạo vũ lê hoa châm có thể nói là ám khí tuyệt hảo dùng chiến đấu trong phạm vi nhỏ.
Ỷ vào việc sinh vật biến dị của tinh cầu Rogge không có khả năng nhận thức loại vũ khí như bạo vũ lê hoa châm, Hạ Thụy Trạch dứt khoát dùng tinh lực khống chế đặt hộp nhỏ lên vai mình, đến lúc cần thiết có thể dùng tinh thần lực thúc đẩy, dù sao cũng nhanh hơn dùng tay.
Chuẩn bị xong hết thảy, Hạ Thụy Trạch giống như không có chuyện gì tiếp tục đi về phía trước, trên thực tế đã phân ra hơn nửa tinh thần lực chờ kẻ đánh lén tới cửa.

Mười mấy giây sau, không ngoài dự liệu của Hạ Thụy Trạch, một con dơi cỡ bàn tay đột niên xâm nhập vào phạm vi của Không gian hồi tưởng, cơ hồ trong nháy mắt nhìn thấy địch nhân, Hạ Thụy Trạch lập tức sử dụng tay niệm giả ấn chốt mở bạo vũ lê hoa châm.
Đồng thời thi triển kỹ năng Mị hoặc sinh vật, cậu muốn thử xem có thể mời chào tiểu gia hỏa khủng bố này không.
Mật độ của bạo vũ lê hoa châm tuy dày đặc, sức tấn công ở cự ly gần cũng mạnh nhưng độ cứng của một cây châm không thể đe dọa đến tính mạng của tiểu gia hỏa này.
Bất quá công kích bất thình lình nằm ngoài dự liệu cộng thêm độc tố trên cây châm vẫn khiến động tác của kẻ đánh lén ngưng trệ, công kích tinh thần lực làm nhiễu loạn kế hoạch của nó, dưới đả kích liên tiếp, nó lập tức trở nên rối loạn.
Kẻ đánh lén đang lơ lửng giữa không trung, chớp mắt một cái đã rơi thẳng xuống dưới, chỉ là không rơi được mấy chục cm đã nhanh chóng bị khống chế.
Bề ngoài là Hạ Thụy Trạch xoay người nắm lấy cánh của kẻ đánh lén, trên thực tế, Hạ Thụy Trạch trước tiên dùng tay niệm giả giữ lấy nó, sau mới chuyển qua tay mình.
Áp chế sự phản kháng của tiểu gia hỏa, Hạ Thụy Trạch nhấc nó lên đưa đến trước mặt, sau đó ngạc nhiên phát hiện trong tầm mắt hoàn toàn không nhìn thấy gì cả, nhưng tinh thần lực cùng tay niệm giả của cậu lại xác nhận với đại não, trong tay xác thật có một con dơi biến dị.
Lúc này Hạ Thụy Trạch cơ bản đã có thể khẳng định kẻ đánh lén là thứ gì, chính là quỷ dơi khủng bố đáng sợ trong truyền thuyết!
Quả nhiên là sinh vật mang theo thiên phú ẩn thân, tiểu gia hỏa này cũng không phải mạnh bình thường đâu.
Quỷ dơi bị túm chặt cánh điên cuồng vùng vẫy muốn cắn chết tên nhân loại đáng ghét này, nhưng bị khống chế một hồi, sức phản kháng dần yếu đi, sau ba lần liên tiếp Hạ Thụy Trạch rốt cuộc thi triển thành công mị hoặc sinh vật, quỷ dơi hoàn toàn an tĩnh lại, không còn xúc động muốn công kích Hạ Thụy Trạch.
Hạ Thụy Trạch thông qua đại não của quỷ dơi mơ hồ phát hiện, trên người đám tuyển thủ bọn họ đều có một loại mùi vị quỷ dơi chán ghét, mà nơi phát ra mùi hương đó chính là từ đèn pha trên đầu.
Khống chế hang động đá vôi này là ba con quỷ dơi, trước khi quỷ dơi từ bỏ tấn công tuyển thủ, các con dơi biến dị khác sẽ chỉ nhìn mà không ra tay.
Biết trong này có 3 con quỷ dơi, Hạ Thụy Trạch không khỏi kinh hỷ, giết chết quỷ dơi nói không chừng có thể xuất hiện bảo rương, so với việc khống chế thông qua đủ loại kỹ năng mơ mơ hồ hồ, Hạ Thụy Trạch càng hy vọng đạt được sinh vật biến dị từ Chủ Thần.
Tính toán một phen, cuối cùng Hạ Thụy Trạch vẫn giúp con quỷ dơi này rút độc châm trên người, còn lấy ra thuốc giải độc chuyên dụng cho nó uống, sau đó buông tay thả nó đi tiếp tục tự do hành động.
Con quỷ dơi này tạm thời không thể giết, vạn nhất không hiện ra bảo rương, nó sẽ vô cùng hữu dụng.
Hạ Thụy Trạch ở phía sau bận rộn cả nửa ngày cũng không quên đếm số, vì vậy các tuyển thủ khác chỉ lo tiến về phía trước căn bản không chú ý tới dị thường của cậu, ngược lại, ban tổ chức cùng khán giả xem đến mơ mơ hồ hồ.
Bởi vì tính đặc thù của cửa thứ 5, thiết bị hồng ngoại quay chụp tuyển thủ không quá rõ ràng, chỉ có thể nhìn thấy đại khái động tác của bọn họ, còn sinh vật biến dị thì phải thông qua thiết bị cảm nhiệt mới bắt được quỹ đạo hành động, mà khi quỷ dơi xuất hiện lại chỉ có một đoàn mơ hồ, bởi vì tốc độ quá nhanh, thậm chí tạo thành một vệt dài trên màn hình.
Vì vậy, cảnh tượng ban tổ chức cùng khán giả nhìn thấy chính là, Hạ Thụy Trạch đột ngột tắt đi vòng phòng hộ, quả nhiên ngay lập tức bị một con quỷ dơi công kích.
Quỷ dị chính là, quỷ dơi lao đến cách Hạ Thụy Trạch một khoảng nhất định lại đột nhiên dừng lại, thậm chí giống như bị thương rơi xuống.
Càng quỷ dị hơn là, Hạ Thụy Trạch xoay người túm lấy quỷ dơi? Quỷ dơi không tiếp tục công kích mà an tĩnh nằm trên tay Hạ Thụy Trạch? Cuối cùng còn bình yên rời đi.
Đây là cái tiết tấu rối loạn gì a?
Đạo diễn nhìn một loạt dị thường liên tiếp phát sinh, biểu tình dần trở nên ngưng trọng, càng ngày càng âm trầm, cuối cùng thậm chí lóe ra sát khí.
Đạo diễn cũng không xa lạ với tình cảnh quỷ dị này, ít nhất trong kỳ Trận chiến vương giả này hắn đã được nhiều lần tận mắt chứng kiến.
Cửa thứ nhất có tuyển thủ trong tay đột nhiên xuất hiện súng ống, chủy thủ, thậm chí là dùng một ngọn lửa quỷ dị đốt cháy dây da, không chỉ đạo diễn cùng nhân viên công tác, ngay cả khán giả cũng tận mắt nhìn thấy, vì vậy những kẻ dám uy hiếp đến quyền uy của ban tổ chức, phá hư quy tắc công bằng đều sẽ bị giải quyết ở cửa thứ ba.
Ngoại trừ cái này, chỉ có nhân viên công tác biết, lúc tiến hành cửa thứ ba kỳ thật đạo diễn muốn xử lý tổng cộng 4 tuyển thủ, một kẻ còn lại chính là số 8 của Nam kịch trường.
Vị tuyển thủ này ở cửa thứ nhất không biểu hiện ra cái gì dị thường, chân chính làm hắn bại lộ là cửa thứ 2.

Lúc bị sinh vật biến dị công kích, cơ thể hắn đột nhiên xuất hiện biến hóa quỷ dị, vậy mà lại có thể tùy ý kéo dài, uốn cong.

Thậm chí, có một lần sắp bị sinh vật biến dị giết chết, trên người hắn lại xuất hiện một tia sáng khó giải thích, giúp chặn lại công kích chí mạng.
Tiếp đó, sau khi uống xong một loại chất lỏng không rõ, số 8 của Nam kịch trường vốn đang trọng thương lại nhanh chóng khôi phục bình thường, đạo diễn cùng nhân viên công tác và khán giả đến lúc này mới ý thức được, đây cũng là một tên đáng ghét phá hư quy tắc.
Khiến đạo diễn phải quay lại quan sát kỹ càng tỉ mỉ biểu hiện của vị này ở cửa thứ nhất, sau đó lập tức phát hiện chỗ không thích hợp.
Vị tuyển thủ này lúc đầu bị chói trên giường, hai cánh tay đồng thời mò xuống phía dười sờ soạng, sau đó lập tức đụng trúng cây kéo, mà hành động này trước đó nhìn qua rất bình thường.
Nhưng cẩn thận quan sát lại sẽ phát hiện, với chiều dài của cánh tay hắn lúc ấy hẳn không thể với tới cây kéo mới đúng.
Đạo diễn tức khắc giận tím mặt, ý thức được người này từ cửa thứ nhất đã để lộ dấu vết, chỉ là bọn họ không phát hiện, còn thiếu chút nữa bị hắn lừa gạt.
Vì vậy ở vòng thứ ba đại phú ông, đạo diễn đã thay hắn thiết lập bẫy rập, đáng tiếc thời gian gấp gáp không chuẩn bị tốt, khiến hắn thoát được, sau lại được Hạ Thụy Trạch dẫn dắt vượt qua cửa thứ 4, thẳng đến cửa thứ 5 mới bị đạo diễn thuận lợi giải quyết.
Phương thức rất đơn giản, chính là bôi chút hương vị quỷ dơi chán ghét lên đèn chiếu của hắn.
Quả nhiên hắn liền trở thành mục tiêu ưu tiên công kích của quỷ dơi, nhanh chóng bị đào thải.
Lúc đó tâm trạng của đạo diễn rốt cuộc mới thoải mãi, tự nhân đã giải quyết toàn bộ sâu mọt, tiết mục vẫn nằm trong sự khống chế của hắn.
Nhưng biểu hiện của Hạ Thụy Trạch lúc này đã hoàn toàn đánh vào mặt đạo diễn, lúc trước đạo diễn có bao nhiêu vui sướng, hiện tại liền có bấy nhiêu phẫn nộ!
Hắn không thể ngờ tới, người nhìn qua quy quy củ củ không chút dị thường như Hạ Thụy Trạch lại là kẻ phá hư quy tắc che giấu sâu nhất..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương