Vô Hạn Chi Tuyệt Địa Âu Hoàng
43: Trận Chiến Vương Giả 6


Tuyển thủ số 2 thu lại hộp năng lượng xuất hiện trên đài sen, cao giọng đọc lớn phần thưởng của mình cho đồng đội phía sau.
Này mới phải chứ! Đây mới là đúng là dáng vẻ của khen thưởng! Sau khi xác nhận không phải toàn bộ đài sen đều là trừng phạt, các tuyển thủ âm thầm thở ra một hơi.
Không đợi một hơi này buông xuống, tuyển thủ số 2 đứng gần nhất rốt cuộc nhìn thấy trừng phạt trên đài sen thứ 6:
[ Trừng phạt: Rơi xuống nước một lần.

]
Hắn lập tức chia sẻ lại tin tức này cho đồng đội, tâm mọi người lại trầm xuống, hiện tại bọn họ có chút bóng ma với hồ nước, dưới tình huống không có trang bị chuyên nghiệp căn bản không muốn rơi vào trong hồ!
Trong lòng Hạ Thụy Trạch thầm động, trừng phạt là "Rơi xuống nước một lần", mà không phải "Rơi xuống nước", vậy nghĩa là nếu có thể tự tránh thoát trừng phạt hoặc là sau khi rơi xuống nước có thể kịp thời an toàn thoát ly, từng phạt này sẽ được tính là chấp hành xong?
Chuyện này còn phải chờ các tuyển thủ khác thăm dò.
Tiếp theo, số 1 của Bắc kịch trường cũng chọn tiến lên trước 5 bước, chờ hắn nơm nớp lo sợ đứng trên đài sen, đài sen chìm xuống, sau đó không phải từ từ nâng lên mà đột ngột bắn lên cao, khiến vị tuyển thủ phía trên bay thẳng lên trời.
Tuyển thủ số 1 chỉ lo phòng bị sẽ rơi xuống nước vội vàng điều chỉnh thân mình giữa không trung, nhưng vẫn là quá muộn, bởi vì tư thế ban đầu khiến hắn bị bắn nghiêng ra ngoài, cho dù liều mạng giãy giụa, khoảng cách với đài sen vẫn càng ngày càng xa, giây tiếp theo "bùm" một tiếng rơi vào trong nước.
Tuyển thủ số 1 hoảng loạn lập tức tạo ra vòng phòng hộ, một tay ra sức bơi về phía đài sen gần nhất, một tay cầm súng lazer không ngừng bắn loạn xạ xuống nước, tức thì, mặt nước quay cuồng, tựa như có thứ gì đó ở dưới bị thương làm ra phản ứng kịch liệt.
Có vòng phòng hộ nên tuyển thủ số 1 của Bắc kịch trường cũng không giống tuyển thủ số 1 của Đông kịch trường trước đó sau khi rơi xuống nước lập tức biến mất vô tung vô ảnh, ngược lại, hắn nổi trên mặt nước một đoạn thời gian.
Lúc này, không chỉ hắn công kích xuống dưới hồ, các đồng đội ở trên ban công cũng hỗ trợ nổ súng xung quanh người hắn, rất nhanh mặt nước liền nổi lên từng bọt máu màu xanh.
Còn có đồng đội ném dây thừng về phía tuyển thủ số 1 muốn kéo hắn lên bờ, đáng tiếc đây thừng không đủ dài, tuyển thủ số 1 không bắt được.
Càng không tốt chính là thứ đồ trong nước đang điên cuồng kéo tuyển thủ số 1 xuống, vì để duy trì khôi giáp phòng hộ cùng súng lazer, hộp năng lượng hắn dự trữ nhanh chóng tiêu hao.
Ngắn ngủi hai phút, tuyển thủ số 1 của Bắc kịch trường đã bơi được 5-6m, trong lúc đó có mấy lần hoàn toàn bị kéo vào trong nước, mỗi lần thân ảnh hắn biến mất, đồng đội sợ ngộ thương nên chỉ có thể tạm dừng xạ kích.
Sau hai phút, tuyển thủ số 1 cách đài hoa sen thứ 4 còn khoảng 3m, lại bởi vì năng lượng của khôi giáp phòng hộ cạn kiệt, lưới phòng hộ bị triệt tiêu, cả người lập tức bị kéo xuống dưới nước.
Khiến người khác kinh ngạc chính là, trước khi hoàn toàn bị kéo xuống nước, tuyển thủ số 1 buông súng lazer, trong tay đột nhiên xuất hiện một cây súng máy hạng nặng được trang bị hoả dược, thậm chỉ còn ném xuống nước vài quả lựu đạn.
Đáng tiếc cái này cũng không thể thay đổi kết cục của hắn, sau khi bị kéo xuống nước lần nữa, tuyển thủ số 1 rốt cuộc không hiện lên nữa.

Rất nhanh mặt nước đã khôi phục tĩnh lặng, ngoại trừ mảng lớn máu xanh, không có bất kì dị thường.
Hạ Thụy Trạch nhìn một màn này được chiếu phía trên màn sân khấu, đồng tử hơi co rút, biểu hiện cuối cùng của tuyển thủ số 1 kia làm cậu nhớ tới thí luyện giả.
Hạ Thụy Trạch đoán không sai, vị tuyển thủ số 1 của Bắc kịch trường đúng là một vị thí luyện giả, bắt đầu từ cửa thứ nhất hắn đã không kiêng nể gì móc ra lượng lớn vũ khí hạng nặng cổ xưa tùy ý bắn loạn xạ, muốn phá hư trạm kiểm soát do ban tổ chức thiết kế.
Ở cửa ải mật thất đầu tiên, người này dùng 16 viên địa lôi khiến toàn bộ khóa bị nổ tung, cánh cửa cường ngạnh mở ra.
Nhưng hành động như vậy chính là đang khiêu khích ban tổ chức, đạo diễn tức giận chửi ầm lên.
Hình ảnh của tuyển thủ dự thi đều phải được triển lãm chân thật cho khán giả, có đám gia hỏa phá hư quy tắc này tồn tại khiến không ít khán giả kêu gảo tiết mục có lỗ hổng, không thú vị, có bệnh,....!ban tổ chức vô năng, gian lận, rác rưởi....
Độ đánh giá tiết mục giảm xuống, đạo diễn hận không thể trực tiếp nhào lên cắn chết đám người chết tiệt kia.
Vị tuyển thủ vừa mới bỏ mạng dưới hồ thời điểm thả đơn tuyên truyền đã bị đạo diễn chuyên môn an bài ném số 1 xuống đầu hắn, mục đích là muốn hắn chết! Cho dù lượt đầu tiên không chết, cũng nhất định có một đài sen khiến hắn phải chết!
Kết quả đương nhiên vô cùng khả quan, "First Blood!" đạo diễn vui tươi hớn hở hoan hô.
Tuyển thủ hoàn toàn không biết ban tổ chức âm thầm điều khiển phía sau, chỉ biết số 1 của Bắc kịch trường bị đào thải là kết cục đã định, ngoại trừ tiếp nhận không còn biện pháp nào khác, chỉ đành trầm mặc chuyển tầm mắt về phía tuyển thủ số 1 của Nam kịch trường.
Chỉ thấy số 1 của Nam kịch trường nơm nớp lo sợ đưa một chân ra liền bất động, rõ ràng là chuẩn bị vạn nhất phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn liền lập tức trốn lên bờ.
Đài sen trầm xuống lại nổi lên, cuối cùng không xảy ra chuyện gì, đây là một đài sen trống rỗng.
Nhưng đối với các tuyển thủ chỉ cầu không xui xẻo, không cần khen thưởng mà nói, đây đã là kết quả không tồi.
Đến lúc này, lượt thứ hai đại phú ông kết thúc.
Hai lượt giảm mất hai người khiến các tuyển thủ khác không khỏi khẩn trương, đặc biệt còn là tuyển thủ số 1 của các kịch trường, quả thực làm cho các tuyển thủ lấy được số đầu hoảng muốn chết.
Ngay sau đó, lượt thứ ba đại phú ông bắt đầu.
Nếu nói lượt thứ nhất các tuyển thủ còn khá mờ mịt về quy tắc, đến lượt thứ hai các tuyển thủ mặt ngoài nhìn như bình tĩnh, nhưng mỗi người đều có tâm tư của mình, mâu thuẫn đã gieo, như vậy đến vòng thứ ba mẫu thuẫn hoàn toàn được kích phát, ngay cả vẻ ngoài bình tĩnh cũng mất.
Lần này, số 12 của Đông kịch trường đấu với số 13 của Bắc kịch trường, số 7 của Nam kịch trường đấu với số 14 của Tây kịch trường.
Bốn tuyển thủ được đưa đến trung tâm đảo nhỏ hoàn toàn không biết, ban tổ chức cùng khán giả rốt cuộc ôm bao nhiêu ác ý cùng chờ mong vào lượt đấu này.
Ngay từ đầu số 14 của Tây kịch trường đã noi theo đồng đội phía trước, ý đồ thuyết phục số 7 của Nam kịch trường chủ động nhận thua:

"Anh trực tiếp nhận thua được không? Như vậy hai đội chúng ta đều có thể đi.

Bên các anh số người ít nhất, bên chúng tôi lại nhiều nhất, lần này lại nhường chúng tôi đi, xin nhờ anh."
Đổi lại sự khẩn cầu của số 14 Tây kịch trường là nụ cười xán lạn của số 7 Nam kịch trường, chỉ nghe hắn sảng khoái đáp: "Được a."
Số 14 của Tây kịch trường lập tức thả lỏng, rất tốt, tiếp theo chỉ cần đối thủ hô "nhận thua", vòng này hắn xem như hoàn thành nhiệm vụ.
Đáng tiếc, số 14 cảm thấy mình đã hoàn thành nhiệm vụ mà thả lỏng cuối cùng lại không chờ đươc đối thủ nhận thua, mà ngược lại là hình ảnh số 7 Nam kịch trường hướng về phía hắn bắn ra một phát.
Khôi giáp không mở vòng phòng hộ không có cách nào bảo vệ người sử dụng khỏi một kích của súng lazer, trên mặt số 14 của Tây kịch trường dừng lại ở biểu tình vừa ngoài ý vừa hoảng sợ, cả người hắn cứng đờ ngã ngược về phía sau, ngón tay không cam lòng chỉ về phía đối thủ, tựa hồ đang chất vấn đối phương vì sao không tuân thủ ước định đánh lén hắn?
Dưới sự kinh ngạc của các tuyển thủ chứng kiến xung quanh, số 7 của Nam kịch trường vẫn tươi cười như cũ, hắn thoải mái tiến lại gần đối thủ đã ngã xuống, từ trong khôi giáp phòng hộ của đối phương lấy ra 3 chiếc hộp năng lượng, ngữ khí thoải mái giải thích:
"Ai nha, không phải nghe nói nhân số bên đội các người quá nhiều sao, tôi đột nhiên nghĩ ra một chú ý càng tốt hơn, như vậy các người không cần lo lắng đông người nữa rồi, ha ha ha ha...."
Nghe tiếng cười bừa bãi kiêu ngạo của hắn, các tuyển thủ đều kinh ngạc nhìn về phía Nam kịch trường, lại phát hiện 8 tuyển thủ còn lại của Nam kịch trường đã yên lặng tu lại với nhau, đột nhiên có người ý thức được, vì sao số lượng tuyển thủ thành công đến được cửa thứ 3 của Nam kịch trường lại ít như vậy....
Hạ Thụy Trạch không biết chính là, số 14 vừa ngã xuống kỳ thật cũng là một thí luyện giả, rất độc đáo, năng lực của hắn là ba cái ma pháp hệ hỏa.
Ở cửa thứ nhất, thời điểm hắn dùng ma pháp hệ hỏa đốt cháy dây da trên người, sau lại không ngừng thi triển 12 loại ma pháp hệ hỏa phá hỏng khóa cửa, đạo diễn đã sớm cho tên hắn vào danh sách đen.
Mà số 7 của Nam kịch trường ở trong mê cung thứ 2 không ngừng giết chết các tuyển thủ gặp được, đến khu nghỉ ngơi lại đối đầu với 8 tuyển thủ khác không chịu hợp tác, phần tử bạo lực nguy hiểm như vậy trực tiếp được đạo diễn xem trọng, còn tỉ mỉ an bài để hắn giải quyết số 14 của Tây kịch trường.
Cục diện quả nhiên phát triển theo đạo diễn dự liệu, hai kẻ chướng mắt là số 1 của Bắc kịch trường cùng số 14 của Tây kịch trường đều thành công biến mất, hơn nũa quá trình tử vong còn phi thường kịch tính, một kẻ chết trong giãy giụa tuyệt vọng, một kẻ chết trong sự thiếu phòng bị nực cười, trước khi chết còn có thể cống hiến tiết mục cho các khán giả giải trí cũng xem như lấy công chuộc tội.
"Double kill!" đạo diễn hưng phấn hô lớn, các tuyển thủ ở hiện trường thì không vui vẻ như vậy.
Bị hành vi của số 7 Nam kịch trường ảnh hưởng, bầu không khí giữa số 12 của Đông kịch trường cùng số 13 của Bắc kịch trường vốn đang ôn hòa đột nhiên trở nên quỷ dị.
Bọn họ vừa rồi đều nhìn thấy rõ ràng, nếu giải quyết đối thủ ở trong trận chiến là có thể lấy được hộp năng lượng của đối phương.
Tuyển thủ số 1 của Bắc kịch trường đã dùng sinh mệnh quý giá nghiệm chứng ra điểm mấu chốt, súng lazer có thể bắn trúng sinh vật biến dị dưới nước, mà vòng phòng hộ của khôi giáp cũng có thể bảo hộ bọn họ.


Điều này có nghĩa là, cho dù bọn họ không cẩn thận rơi xuống nước, chỉ cần có đủ hộp năng lượng chống đỡ, hoàn toàn có khả năng sống tiếp, vì vậy nghĩ cách đạt được càng nhiều hộp năng lương cũng là thủ đoạn giữ mạng vô cùng quan trọng.
Suy nghĩ rõ ràng, ánh mắt số 12 Đông kịch trường cùng số 13 Bắc kịch trường nhìn nhau càng thêm quỷ dị, đồng thời trong lòng đều đang nghĩ cách giải quyết đối phương, lấy được hộp năng lượng.
Giằng co một hồi, số 13 của Bắc kịch trường đưa ra một đề nghị:
"Chúng ta dùng súng lazer bắn đối phương chỉ lãng phí năng lượng mà không có tác dụng gì, không bằng bỏ qua súng lazer, một một cận chiến công bằng, đến khi có người nhận thua mới thôi, thế nào?"
Để bày tỏ thành ý, số 13 còn chủ động đặt súng lazer của mình xuống đất, cầm lấy thanh kiếm chấn động năng lượng cao.
Số 12 của Đông kịch trường đánh giá đối thủ vài lần, không biết suy nghĩ cái gì, cuối cùng gật đầu tỏ vẻ đồng ý, phối hợp thả súng lazer xuống.

Bất quá vũ khí cận chiến hắn lấy ra lại là một thanh chùy thủ chỉ lớn khoảng một cánh tay, so với đại đao của số 13 mà nói thì quá tinh xảo nhỏ bé.
Trong mắt số 13 Bắc kịch trường hiện lên vẻ kích động, trong cận chiến, vũ khí ngắn hơn một tấc là nguy hiểm hơn một tấc, đại đao cùng chùy thủ chênh lệch quá lớn, chỉ sợ đại đao của hắn đánh trúng đối phương, chùy thủ của đối phương còn chưa chạm tới người hắn.
Càng không cần phải nói trước khi tiến vào thế giới nhiệm vụ này hắn đã tiêu phí toàn bộ điểm sinh tồn đổi lấy một bộ đao pháp bạch sắc thượng phẩm, hiện tại đúng là lúc triển lãm uy lực của nó!
Không sai, số 13 của Bắc kịch trường cũng là một vị thí luyện giả, thậm chí hắn cùng số 1 của Bắc kịch trường vừa bị đào thải còn là đồng đội!
Đáng tiếc hắn còn chưa ý thức được, bọn họ đã bị ban tổ chức theo dõi.
Dưới sự vây xem của toàn bộ tuyển thủ, số 13 của Bắc kịch trường cầm kiếm chấn động năng lượng cao, số 12 của Đông kịch trường cầm chùy thủ, mặc khôi giáp phòng hộ, chuẩn bị cho một hồi cận chiến cứng đối cứng.
Chính là, trận chiến bắt đầu còn chưa đến một phút, hiện trường lần nữa phát triển theo phương hướng hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Chỉ thấy số 12 của Đông kịch trường nhìn như mạo hiểm cầm chùy thủ nhỏ liều mạng đối đầu với số 13 của Đông kịch trường mấy chiêu, liền như không địch lại mà cong eo, sau đó đột nhiên từ trong không gian vũ khí của khôi giáp rút ra một khẩu súng lục, quyết đoán nhắm về phía đối thủ bóp cò.
Số 13 hoàn toàn tin tưởng đây là một hồi cận chiến bằng vũ khí lạnh, còn đang chìm đắm trong khoái cảm áp chế đối thủ đương nhiên không mở vòng phòng hộ, vì vậy mũ giáp trúng đạn lập tức vỡ tan, giao diện trong suốt bị nhuộm đỏ máu tươi.
Chiến đấu kết thúc, số 13 của Bắc kịch trường bị đào thải.
Số 12 của Đông kịch trường sau khi thắng lợi thì lùi về sau hai bước, giơ tay hướng xung quanh giải thích: "Hắn nói không dùng súng lazer tôi xác thật không dùng a."
Ý ngoài lời chính là số 13 của Bắc kịch trường cũng không nói không thể dùng loại súng khác, hắn dùng súng lục không có gì không đúng.
Các tuyển thủ xung quanh hoàn toàn im lặng, không phải bất mãn với hai tuyển thủ thắng bằng cách chơi xấu, dù sao muốn thắng chính là phải không từ thủ đoạn.

Bọn họ chỉ là cảm khái, trước lượt đấu này, ai có thể nghĩ đến kết cục chính là hai vị tuyển thủ tử vong thảm thiết?
Kết quả này khiến bầu không khí bình tĩnh giữa bốn kịch trường hoàn toàn bị đánh vỡ, tràn đầy mùi khói thuốc, ánh mắt nhìn về phía đối thủ tràn đầy cảnh giác cùng lạnh băng, nghĩ lại bắt đầu từ trận chiến sau giữa bọn họ sẽ không có thương lượng cùng thoái nhượng, chỉ có một mục tiêu, chính là đánh bại đối thủ!
So sánh ra, ánh mắt Hạ Thụy Trạch càng thêm lạnh lùng.

Nếu cậu nhớ không nhầm, lượt đấu thứ hai số 1 Bắc kịch trường sau khi bị đài sen bắn rơi xuống nước, người cứu viện tích cực nhất, lo lắng chân tình cho hắn nhất chính là số 13 của Bắc kịch trường.
Hơn nữa trong sự hỗn loạn, số 13 của Bắc kịch trường còn từng ném một sơi dây thừng về phía số 1, Hạ Thụy Trạch xác định, trước khi tiến vào thế giới nhiệm vụ lần này, cậu căn bản chưa từng thấy qua thứ công cụ như dây thừng.
Nếu tình huống bên Bắc kịch trường tương đồng với bọn họ bên này, không phải chứng tỏ số 13 cũng là thí luyện giả của thế giới vô tận, dây thừng là đạo cụ trong không gian của hắn?
Nếu phỏng đoán này chính xác, hai vị thí luyện giả hư hư thực thực là số 1 cùng số 13 của Bắc kịch trường trước sau đều tử vong chẳng lẽ thật sự là trùng hợp?
Hay là ban tổ chức nắm được cách phân biệt tuyển thủ bản xứ cùng thí luyển giả? Đang muốn đuổi tận giết tuyệt thí luyện giả?
Nghĩ đến đây, trong mắt Hạ Thụy Trạch hiện lên vẻ tàn nhẫn, xem ra cậu cần phải cẩn thận hơn.

Cũng may nhìn tình hình trước mắt ban tổ chức sẽ không trực tiếp ra tay, mà mượn quy tắc để giết người.
Phỏng đoán của Hạ Thụy Trạch đương nhiên không sai, vị tuyển thủ số 13 của Bắc kịch trường ngay từ đầu đã móc ra chùy thủ cắt đứt dây da, vì vậy hắn cũng đã sớm bị ban tổ chức theo dõi.
Trên thực tế, càng làm cho ban tổ chức khó chịu chính là, ở trong khu vực nghỉ ngơi của cửa thứ hai, số 1 cùng số 13 của Bắc kịch trường sau khi hôi họp tựa như hiểu rõ ăn ý đạt thành liên minh, muốn liên thủ áp chế những tuyển thủ khác, xác định quyền lãnh đạo ở Bắc kịch trường.
Chuyện này sao có thể nhịn?
Đạo diễn cực kỳ xác đinh, bộ ngoại cần lúc chiêu nạp tuyển thủ tham gia Trận Chiến Vương Giả phi thường cẩn thận, giai đoạn đầu là tiến hành thu thập lượng lớn tư liệu, phải bảo đảm người được chọn có tài nghệ, có thể khơi dậy hứng thú của người xem, cũng phải đảm bảo tuyển thủ dự thi trước đó hoàn toàn chưa từng tiếp xúc qua trận hắc tái nào, hơn nữa giữa các tuyển thủ cùng kỳ không thể nhận thức lẫn nhau.
Sau khi bộ ngoại cần xác định được người thích hợp sẽ dành lượng lớn thời gian tiếp cận với mục tiêu một cách tự nhiên nhất, cuối cùng hoặc lừa gạt hoặc cưỡng ép dụ dỗ, chiêu nạp đối phương tham gia vào Trận chiến vương giả.
Vậy nên hành vi kết minh của tuyển thủ số 1 cùng số 13 Bắc kịch trường là phi thường quái dị, hơn nữa còn đánh thẳng vào mặt mũi ban tổ chức, đặc biệt là bộ ngoại cần, ngạn chọn vạn chọn lại chiêu mộ đến hai kẻ nhận thức nhau muốn tổ đội phá hư cân bằng?
Càng đừng nói dáng vẻ của bọn họ không có chút gì là ngoài ý muốn, tựa hồ đã sớm biết sẽ gặp được đối phương, quả thực là đang vả mặt ban tổ chức bôm bốp.
Đạo diễn đã có thể dự kiến trước, sau tiết mục kỳ này, người phụ trách bộ ngoại cần, thậm chí là bản thân hắn đều sẽ bị cao tầng trách phạt, vì vậy đạo diễn sao có thể để yên cho bọn họ?
"Triple kill!"
Đạo diễn đắc ý hoan hô, tiếng cười
vang vọng toàn bộ hậu trường, hắn có quyền không chế hoàn toàn đối với tiết mục này, đám con rệp chết tiệt đừng khiêu khích sự nhẫn nại của hắn!
Đạo diễn sau khi phát hiện ba kẻ đáng chết này tựa hồ đều có chung một khuyết điểm, chính là không quá thuần thục với vũ khí ban tổ chức cung cấp, hắn liền tỉ mỉ an bài kết cục cho bọn chúng, lần lượt tiễn người lên đường.
Không có những thứ đáng chết muốn phá hư quy tắc, cảm giác mọi chuyện đều phát triển theo kế hoạch thật là tốt đẹp, nhìn lượt xem không ngừng tăng lên cùng khán giả hài lòng khen thưởng, đạo diễn cao giọng cười to.
Ba giây sau, đạo diễn nháy mắt thu hồi tươi cười, đôi mắt âm trầm nhìn chằm chằm về phía màn hình theo dõi, còn chưa đủ, tất cả những kẻ muốn phá hư tác phẩm của hắn đều phải chết!.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương