Thư cứ đứng thập thò ngoài của lớp Nhi chẵng dám bước vào đến khi nghe tiếng cô giáo.

_Nhi sao chưa vào lớp

Lúc này Thư giật bằn người,bước từ từ vào lớp nhìn xung quanh nó thấy ai cũng nhìn nó,nhất là hắn ===>>tuấn anh.

_dạ thưa cô em là thư không phải nhi_thư nói

Cô giáo ngạc nhiên

_thế nhi đâu???

_dạ nhi nhập viện rồi em tới xin cô cho nó nghỉ ạ

Hắn ngồi dưới quan sát từng cử chỉ của Thư,nhi bị bệnh phải nghỉ học sao???.Hèn chi từ sớm hắn đã không thấy nó rồi.Thở dài rồi hắn nằm xuống bàn đeo handphone ngủ típ.

_ùm cô biết rồi em về lớp đi

_dạ thưa cô em zìa

bệnh viện*********

.Nó hát day by day của t-ara,chị ấy rành tiếng Hàn lắm.Nó hát nhưng đâu hay có người đang lại

_chài ơi bệnh viện này mới lọt zô con bò hay sao ngồi rống hoài

_xì tui hát hay hơn anh mở miệng ra là móc họng tui hoài_đồ ăn đâu_nó chìa tay

_này tui biết cô ăn đơn sơ lắm thôi thì cô ăn mì gói nhé tôi ăn bò bít tết.

_trời ơi cái đồ thú vật,vào thăm người bệnh mà bắt người bệnh ăn mì gói mình thì ăn bò bít tết._nó rủa hắn

_ăn không

_ăn chứ chẳng lẽ ngồi nhìn

Nó cắn răng nhận phần mì gói về phía mình,tuy mì có ngon thật nhưng nhìn hắn ăn bò bít tết nó năm nỉ

_cho miếng đi

_không

_miếng thui mà

_không

Nó bay lại chụp đầu hắn lấy được miếng bò là nó ăn ngay không để ý đến khuôn mặt của hắn,vậy mà nó vô tư ăn xong thì ngủ.Hắn chẵng nói gì chờ nó khỏe hắn sẽ trả thù.Rồi hắn cũng ngủ lun.Hôm nay thật sự nó rất vui khi hắn bên đó hầu như là nguyên ngày.Nhưng sụ vui chưa bao lâu thì nỗi buồn sẽ tới.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương