Võ Động Càn Khôn Chi Vô Hạn Bí Cảnh
Chương 11: Tổ Thạch Khí Linh - Nham

“Đây là… hàn khí rút lui! Tốt quá đi! Thanh Đàn được cứu rồi! Đa tạ! Lâm Duyên đại ca!”

Lâm Duyên vừa thu hồi Tổ Thạch thì Lâm Động chạy đến xác nhận tình trạng của Lâm Thanh Đàn, sau một hồi lâu thì Lâm Động vô cùng mừng rỡ đối với Lâm Duyên nói mà cậu cũng đáp lại:

“Lâm Động! Tạm thời để Thanh Đàn nghỉ ngơi trước đi! Dù sao bị hàn khí dày vò lâu như vậy thì muội ấy chắc cũng rất mệt rồi! Xong việc thì ra ngoài một chút! Ta có chuyện muốn nói!”

Lâm Duyên nói xong liền đi ra ngoài trước, mục đích của cậu lần này là Lâm Thanh Đàn phát ra âm sát chi khí để đột phá Địa Nguyên Cảnh đã đạt được, chỉ cần Lâm Duyên trở về liền có thể đột phá thành công.

Về phần của Lâm Động, sau khi giúp muội muội là Lâm Thanh Đàn đắp chăn đi ngủ xong cũng chạy ra ngoài theo Lâm Duyên, thiếu niên lúc này rất muốn biết Lâm Duyên định nói gì với mình.

Cửa phòng ngủ vừa đóng lại thì vốn nhắm mắt nghỉ ngơi Lâm Thanh Đàn đột nhiên mở mắt ra, nàng lúc này giống như một tiểu mỹ nhân nằm trên giường mơ tưởng về điều gì đó về tương lai xa xôi.

“Lâm Duyên đại ca lại giúp ta một lần! Thanh Đàn phải báo đáp như thế nào đây!”

Âm thanh thiếu nữ có chút lười biếng mang theo một ít vũ mị vang lên, tay nhỏ nâng hai má, đôi chân nhỏ tại sau lưng nhẹ nhàng đung đưa, tại khóe môi mang theo một nụ cười ngọt ngào.

Cả ba người Lâm Duyên, Lâm Động và Lâm Thanh Đàn đều không hề hay biết trong đêm nay một loại tình cảm vượt qua bằng hữu của Lâm Thanh Đàn đối với Lâm Duyên đã bị vô tình trồng xuống chờ ngày nảy nở.

“Lâm Duyên đại ca! Ngươi muốn nói với ta chuyện gì vậy!”

Cùng lúc đó, Lâm Động đã ra tới trước ngoài cửa nhà mình, vừa nhìn thấy Lâm Duyên đã chờ đợi sẵn từ trước, Lâm Động trước tiên lên tiếng hỏi thăm mà Lâm Duyên cũng mở miệng đáp lại:

“Lâm Động! Chắc vừa rồi ngươi cũng nhìn thấy ta dùng bảo vật gì đó hút đi hàn khí a! Không dấu gì ngươi nó là Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Nhị - Tổ Thạch! Hơn nữa trên người ngươi cũng có đồ vật giống nó! Đúng chứ!”

“Lâm Động! Không cần phải giấu giếm gì! Ta có thể cảm nhận được nó! Hơn nữa Viễn Cổ Thần Vật kia của ngươi còn có đồ vật gì khác nữa! Đúng không! Nếu ta đoán không sai thì có thể là linh hồn thể gì đó!”

Lâm Động nghe Lâm Duyên nói vậy liền giật mình, hai chân lùi về phía sau, khuôn mặt hiện lên vẻ không thể nào nghờ tới rằng Lâm Duyên lại biết chuyện ở trên người mình, cuối cùng sau một hồi lâu đắn đo thì Lâm Động nói:

“Lâm Duyên đại ca! Những gì ngươi vừa nói đều đúng! Trên người ta quả thật có thứ đó! Đây là Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Thất - Thiên Địa Môn! Còn đồ vật khác ngươi đoán là Hoang Lão!”

Lâm Động vừa nói xong thì một cái cánh cửa mang hai màu trắng và đen, có khắc hoạ thái cực lưỡng nhi bát quái, v.v… hiện ra trước mặt Lâm Duyên khiến cậu thật sự không có nghờ tới Lâm Động lại quả quyết như vậy

“Lâm Động! Ngươi lại đem những thứ này bộc lộ cho ta xem? Thật sự không sợ ta ra tay cướp đoạt sao? Dù sao Viễn Cổ Thần Vật giá trị chắc đầu tiểu ngư kia đã nói với ngươi rồi! Phải không!”

Lâm Duyên nhìn Lâm Động hồi lâu mới lên tiếng nói, nhân cơ hội này cậu cũng dùng tinh thần lực đã đến Sơ Cấp Linh Phù Sư của mình đè ép thử xem Lâm Động đang suy nghĩ điều gì.

“Lâm Duyên đại ca! Ta biết những điều ngươi nói nhưng ta cũng hiểu Lâm Duyên đại ca sẽ không ra tay với ta! Dù sao nếu muốn cướp đoạt thì Lâm Duyên đại ca đã sớm ra tay rồi mà không phải đứng đây nói chuyện với ta!”

Lâm Động gắng chịu đựng tinh thần lực đè ép nói, tuy nhiên Lâm Duyên vẫn nhận ra Lâm Động có làm ra vẻ phòng thủ, dù sao Lâm Động cũng không nắm chắc Lâm Duyên sẽ không đối với Viễn Cổ Thần Vật động tâm.



“Lâm Động! Ngươi đoán đúng! Ta chỉ hứng thú với Viễn Cổ Thần Vật công dụng thôi! Hơn nữa bây giờ nó nằm trong tay ngươi thì có thể hỏi mượn bất cứ lúc nào! Cần gì phải cướp chứ!”

Lâm Duyên khuôn mặt đang hiện lên nghiêm túc bộ dạng liền biến đổi thành vui vẻ mỉm cười nói, tinh thần lực vốn tràn ra đè ép Lâm Động thu hồi trở về, sau đó lại lần nữa lên tiếng căn dặn:

“Lâm Động! Tuy ta đối với Viễn Cổ Thần Vật trên thân ngươi không có hứng thú cướp đoạt nhưng người khác thì không chắc đâu! Muốn không bị người ta đánh chủ ý thì tốt nhất là dấu cho kỹ vào!”

“Lâm Duyên đại ca! Ta hiểu rồi! Ta sẽ không để người khác phát hiện ra Thiên Địa Môn!”

Lâm Động thở phào nhẹ nhõm nói, vừa lúc nãy bị Lâm Duyên dùng tinh thần lực đè ép thì còn tưởng Lâm Duyên định ra tay với hắn, may mắn là chỉ trêu đùa thôi, nếu không thì tất có tử chiến một trận.

Tuy Lâm Động không sợ vì Hoang Lão vẫn còn ở bên nhưng phụ thân, mẫu thân và muội muội nếu bị dư uy lan tới thì rất nguy hiểm, sau đó hai người Lâm Duyên và Lâm Động làm hoà và bắt đầu nói ra tác dụng kim thủ chỉ của mình.

“Tinh luyện dược thảo thành đan dược! Thôi diễn võ học! Rèn luyện tinh thần lực! Những công dụng này cũng quá lợi hại đi! Đáng tiếc của ta lại không lợi hại như vậy! Chỉ có thể đối với chủ nhân…!”

Lâm Động nghe xong công dụng của Tổ Thạch liền giật mình nói mà Lâm Duyên thông qua trao đổi cùng Lâm Động cũng biết được Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Thất - Thiên Địa Môn năng lực.

Một là Thiên Địa Môn có thể di chuyển khắp cả đại lục nếu chủ nhân biết địa điểm đó ở đâu và có đầy đủ năng lượng để khởi động di chuyển, hai là bên trong Thiên Địa Môn có hình thành một tiểu thiên địa thế giới để sinh sống.

Ngoài ra Thiên Địa Môn chủ nhân có khả năng khống chế tiểu thiên địa thế giới bên trong nó, từ đó đứng ở thế tiên thiên bất bại nếu kẻ địch bị kéo vào Thiên Địa Môn có tu vi chỉ ngang bằng hoặc yếu hơn chủ nhân của nó.

Qua lần trò chuyện về kim thủ chỉ của mình này, cả hai người Lâm Duyên và Lâm Động do đã không có gì dấu nhau(chỉ Lâm Động thôi) nên bắt đầu có sự tin tưởng lẫn nhau thong qua cách nói chuyện cũng gần gũi hơn.

“Đúng rồi! Lâm Động! Không phải đệ nói bên cạnh mình còn có Hoang Lão gì đó chỉ bảo nên mới tiến triển nhanh đến như vậy nhưng tại sao ta không thấy người đó đâu!”

Lâm Duyên đang trò chuyện thì đột nhiên phát hiện ra Lâm Động bên người linh hồn thể chưa từng xuất hiện và bảo hộ Lâm Động nên lên tiếng hỏi thăm, dù sao đây là một vị Luân Hồi Cảnh Tam Trọng Luân Hồi Kiếp a.

Ở Vũ Động Càn Khôn Thế Giới có được tu vi như vậy chỉ có đứng đầu cường giả như Viễn Cổ Bát Chủ, Dị Ma Tộc Vương Điện, v.v… mới có được nên Lâm Động trên người Hoang Lão thân phận không phải rất đơn giản.

“Lâm Duyên đại ca! Hoang Lão không phải thường xuyên ở bên cạnh ta chỉ bảo! Đôi khi Hoang Lão phải ở trong Thiên Địa Môn trấn áp thứ gì đó gọi là Dị Ma nên trừ khi ta gọi tới! Nếu không hắn sẽ không đi ra!”

Lâm Duyên nghe Lâm Động nói xong liền giật mình, Dị Ma - hai chữ này có lẽ ở nơi xa xôi hẻo lánh Thanh Sơn Trấn thuộc Đại Viêm Vương Triều sẽ không có ai hiểu nhưng Lâm Duyên là xuyên việt giả nên hiểu rất rõ.

Thiên Huyền Đại Lục thời kì viễn cổ bị Dị Ma Tộc từ ngoại vực xâm lấn, cuối cùng là Phù Tổ dẫn dắt toàn bộ sinh linh Thiên Huyền Đại Lục đại chiến với Dị Ma Tộc và giành được chiến thắng tạm thời.

Phù Tổ phong ấn Dị Ma Hoàng và Thiên Huyền Đại Lục mà thiêu đốt luân hồi chiến tử, không ít cường giả đến từ các loại chủng tộc khác nhau cũng bỏ mạng nên sau đại chiến Dị Ma Tộc bị tất cả sinh linh căm thù và đuổi giết khắp nơi.

Hiện tại Dị Ma Tộc mặc dù vẫn tồn tại ở Thiên Huyền Đại Lục nhưng ẩn nấp rất sâu để tránh bị phát hiện, dù sao đối với tất cả sinh linh trên Thiên Huyền Đại Lục thì bọn chúng là “ma” cần phải tiêu diệt hết.

“Lâm Duyên đạo ca! Lâm Duyên đại ca! Lâm Duyên đại ca!”

Đang lâm vào suy nghĩ Lâm Duyên đột nhiên bị âm thanh của Lâm Động đánh thức và tỉnh táo trở lại, Lâm Duyên nhanh chóng giữ lại sự bình tĩnh mới ngẩng đầu nhìn Lâm Động, cuối cùng sau một hồi đắn đo vẫn nói:



“Lâm Động! Ta không sao! Chỉ là đang bận suy nghĩ nên không để ý đến bên ngoài thôi! Đúng rồi! Đệ nghe cho kĩ đây! Dị Ma đối với toàn bộ sinh linh của Thiên Huyền Đại Lục là tai nạn, là tà ác…! Nó là…!”

Lâm Duyên lần này chủ động nói ra Dị Ma Tộc với Lâm Động không phải là không có chủ ý, dù sao Lâm Động là vi diện này khí vận chi tử, tương lai tất xảy ra tử chiến với Dị Ma Tộc nên biết sớm một chút cũng không sao.

“Không nghờ Dị Ma Tộc lại nguy hiểm như vậy! Lâm Duyên đại ca! Bây giờ ta phải làm gì đây! Dù sao nếu đúng như lời Lâm Duyên đại ca nói thì bên trong Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Thất - Thiên Địa Môn đang có Dị Ma bị phong ấn!”

Lâm Động nghe xong tất cả mọi tin tức về Dị Ma thì có chút sợ hãi cùng hoảng loạn nhưng rất nhanh đã kịp thích ứng và bình tĩnh trở lại, sau đó nhìn Lâm Duyên hỏi thăm mà cậu cũng đáp lại:

“Lâm Động! Hiện tại Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Thất - Thiên Địa Môn tạm thời không có dị biến gì nên chứng tỏ Dị Ma bên trong thường xuyên bị Hoang Lão trấn áp thành công! Cái chúng ta cần làm bây giờ là trợ giúp hắn!”

“Lâm Động! Hãy thử liên lạc xem Hoang Lão có thể trở lại được không! Ta cần nói chuyện với hắn! Chỉ cần Hoang Lão đồng ý hợp tác thì Dị Ma bị phong ấn bên trong ta có cách để một lần triệt để tiêu diệt nó!”

Lâm Động nghe Lâm Duyên nói vậy liền gật đầu nghe theo, sau đó nhắm mắt lại và dùng bí thuật nào đó để có thể liên lạc nói chuyện với Hoang Lão bên trong Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Thất - Thiên Địa Môn.

“Nham! Ta biết ngươi đã tỉnh lại rồi! Thân là Tổ Thạch khí linh ngươi sẽ không để Dị Ma chạy ra ngoài tác quai tác quái chứ! Đúng không! Ra đây gặp ta đi! Chúng ta cần ngươi trợ giúp đối phó với Dị Ma!”

Cùng lúc Lâm Động liên lạc với Hoang Lão thì Lâm Duyên cũng đi vào trong Tổ Thạch và hét lớn khiến Tiểu Điêu ở xa cũng giật mình, dù sao nó rơi vào tình trạng hiện tại cũng là do Dị Ma ban tặng cho.

“Lâm Duyên lão đại! Thật sự có Dị Ma ở gần đây sao? Hiện tại nên ứng phó không được nên mới tới đây nhờ Tổ Thạch khí linh trợ giúp sao?”

Chính vì thế Tiểu Điêu đối với Dị Ma cực kỳ hận chỉ thấy thân ảnh nó loé lên một cái liền xuất hiện trên vai của Lâm Duyên hỏi thăm nhưng không có manh động vì Tiểu Điêu hiểu bây giờ chủ động đi tìm Dị Ma tính sổ là tìm cái chết.

Bọn nó đội hình bây giờ Lâm Duyên tuy bí ẩn nhưng thực lực quá yếu, nó thì đã tàn phế chỉ còn mỗi yêu linh, muốn đối phó Dị Ma nhưng không có sức, hiện tại chỉ có thể mong chờ Tổ Thạch khí linh như lời Lâm Duyên nói.

“Kỳ quái thiếu niên! Ngươi không có Luân Hồi Ấn nên không phải Luân Hồi Cảnh cường giả luân hồi trở về nhưng tại sao lại biết đến ta! Phải biết Tổ Thạch có khí linh và tên thật của ta người đều đến từ viễn cổ thời đại mới đúng!”

Một âm thanh cổ lão vang lên, chỉ thấy một đạo bóng mờ xuất hiện trước mặt Lâm Duyên và Tiểu Điêu hiếu kỳ hỏi nhưng Lâm Duyên lại không có ý định trả lời mà chỉ lên tiếng nói:

“Cái đó là bí mật của ta! Không thể nói nhưng chuyện này không quan trọng lắm! Dù sao bây giờ đối phó với Dị Ma trước mới là điều cần thiết nhất! Đúng chứ! Tổ Thạch khí linh - Nham!”

Lâm Duyên nói xong liền yên tĩnh chờ đợi, Tiểu Điêu ở bên cạnh cũng không lên tiếng gì, Tổ Thạch không gian không khí bỗng trở nên yên tĩnh kỳ lạ, sau một hồi lâu thì Tổ Thạch khí linh - Nham mới lần nữa lên tiếng:

“Thiếu niên! Ngươi nói rất đúng! Có lẽ bí mật của ngươi rất lớn nhưng ta không có ý định tìm hiểu thêm! Dù sao chủ động muốn đối phó với Dị Ma người đều là bằng hữu! Chỉ là ta vẫn muốn biết ngươi làm sao biết ta đã tỉnh lại!”

“Là do nó! Ngươi hấp thu Lưu Tinh Lệ của ta năng lượng khiến nó ít đi không ít nên ta nghi nghờ và suy đoán ra! Lần này ra tay đối phó Dị Ma ngươi phải đi lên tuyến đầu để trả nợ hút đi năng lượng bảo vật của ta!”

Lâm Duyên mỉm cười nói, sau đó còn giơ bàn tay đem Lưu Tinh Lệ lấy ra đối chứng khiến Thạch khí linh - Nham không thể nào chối cãi liền nhận tội nhưng nó không biết đây vốn dĩ là một cái bẫy.

Là Lâm Duyên ngay từ lúc đạt được Tổ Thạch đã biết nó cần năng lượng khổng lồ để thức tỉnh nên mới chủ động đem Lưu Tinh Lệ cho nó mượn hút, nếu không Lưu Tinh Lệ vốn ở trong cơ thể cậu đâu phải muốn hút là được.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương