Vô Địch Thôn Phệ
-
Chương 33: Che Giấu Thiên Cơ
Hằng Nga dùng dây Điếu Long buộc vào lệnh bài lấy được từ chỗ Ngô Cương, sau đó đeo lên cổ Tần Thọ.
Xích Cước đại tiên im lặng một lát rồi nói:
-Ngươi thật quá lãng phí rồi, mặc dù nói dây Điếu Long này dùng để câu rồng, nhưng là có thể câu cũng có thể trói, chỉ cần một ý niệm là trói được Thiên Long. Bảo bối như vậy ngươi lại dùng làm dây đeo cổ… A? Con thỏ, lệnh bài trên cổ người từ đâu mà có vậy?
Tần Thọ nghe xong liền chết lặng, lẽ nào Xích Cước đại tiên biết được lai lịch của lệnh bài này? Hay là con hàng này nhắm tới nó?
Tần Thọ tự mình biết mình, hắn là cái gì? Hắn chẳng là cái gì cả!
Còn Hằng Nga mặc dù xinh đẹp, nhưng rõ ràng Xích Cước đại tiên không có chút hứng thú nào với Hằng Nga, chỉ là có hứng thú với Tần Thọ. Vậy Tần Thọ có gì để một Đại La Kim Tiên đáng tôn kính tới bắt chuyện chứ?
Lẽ nào là nhân thú yêu? Hiển nhiên là không thể nào.
Không có chuyện gì mà tự nhiên ân cần, không phải kẻ gian thì cũng là kẻ trộm. Cho nên suy nghĩ của Tần Thọ rất đơn giản, dù sao sống cũng không lâu nữa, chẳng cần biết ngươi là ai, tới làm kẻ gian hay kẻ trộm, nhạn bay qua ông đây nhổ lông nhạn! Nhổ bao nhiêu lông tính bấy nhiêu lông! Nhổ xuống được chính là có lời, nhổ không được thì cũng không lỗ.
Trong tư liệu mà Ngô Cương đưa cho Tần Thọ có ghi chép về Xích Cước đại tiên, vị tiên này không phải là một vị tiên bình thường, mà là Tán Tiên có địa vị tôn quý.
Tán Tiên ở đây không phải loại cặn bã phi thăng thất bại trong tiểu thuyết ở địa cầu, mà là một loại thân phận!
Ở Thiên Đình, Tán Tiên chính là chỉ những vị tiên nhàn hạ không nhận bổng lộc của Thiên Đình. Không do Thiên Đình quản lý, không nghe thánh chỉ, không nghe cai quản, tiêu dao tự tại!
Còn tiên nhân nhận bổng lộc Thiên Đình, thì gọi là thần tiên.
Đây chính là khác biệt giữa đại nội thị vệ và cao thủ nhân gian.
Mà phân chia cấp bậc của tiên nhân chân chính, là căn cứ vào mức độ lĩnh ngộ thiên địa đại đạo để phân chia, chia thành Nhân Tiên, Địa Tiên, Thiên Tiên, Kim Tiên, Đại La Kim Tiên, Nhân Hoàng, Thiên Đế, Chí Tôn Thánh Nhân.
Trong đó, mỗi cấp bậc, lại phân thành chín cấp bậc, thực sự là từng bước lên trời, muốn lên trời phải qua chín tầng! Thực lực đúng là khác xa một trời một vực, không thể vượt qua.
Thiên Đế chính là Ngọc Hoàng Đại Đế, bậc Đại Đế cai quản bốn phương, cấp bậc này căn bản là không hiện diện trên thế gian.
Nhân Hoàng chính là cấp bậc Tam Hoàng, ngự tại Hỏa Vân Cung, rất ít ra ngoài.
Trừ bỏ bọn họ, thường ở bên ngoài hành tẩu, lại ở bên ngoài giả danh lừa bịp, lừa một đám người, tiên tu Phật đạo trở thành tổ sư, chính là Đại La Kim Tiên!
Những người này, thường đại diện cho lực lượng mạnh nhất đang hành tẩu bên ngoài, cho dù là đến Thiên Đình, cũng là được đối xử lễ ngộ có thừa.
Phải biết rằng, cho dù là Thái Ất Chân Nhân, Ngọc Đỉnh Chân Nhân, Hoàng Long Chân Nhân trong《Phong Thần Bảng》 cũng chỉ là tầng Kim Tiên.
Từ đó có thể thấy được, Xích Cước đại tiên trước mắt đáng sợ tới mức nào.
Mặc dù, thực lực của Xích Cước đại tiên rất đáng sợ, nhưng trong tư liệu mà Ngô Cương đưa cho hắn có ghi chú rõ là 【Có thể bắt nạt】!
Hơn nữa, dường như chỉ sợ Tần Thọ không nhìn thấy, còn nhấn mạnh bằng màu đỏ, chữ đậm lớn nhấp nháy!
Xem tới đây, nếu Tần Thọ không hạ độc thủ, sẽ cảm thấy có lỗi với đồng hương Ngô Cương kia.
Nghĩ đến Ngô Cương, Tần Thọ lại nhìn nhìn Xích Cước đại tiên, trong lòng tự nhủ, chẳng lẽ hắn nhắm tới lệnh bài này là nhắm tới Ngô Cương?
Cũng chỉ có lý do này là có lý.
Tần Thọ không phải là tên ngốc, người mà Ngô Cương muốn hắn đi bắt nạt, chắc chắn là có thù oán với gã. Nếu hắn nói tên của Ngô Cương, tám phần sẽ bị nấu lên ăn thịt…
Cho nên, Tần Thọ quả quyết nói:
-Nhặt được.
-Nhặt được? Nhặt ở đâu?
Xích Cước đại tiên hiếu kỳ hỏi.
Tần Thọ nhìn thẳng Xích Cước đại tiên nói:
-Ta cũng không biết bay, đương nhiên là nhặt trên mặt đất rồi.
Xích Cước đại tiên lập tức không còn gì để nói, lắc lắc đầu nói:
-Không cần biết người có được từ đâu, nhân quả của lệnh bài này không nhỏ, ngươi chú ý một chút.
Tần Thọ tỏ ra không để ý, nói:
-Ta chỉ là một con thỏ nhỏ bé, ai thèm quan tâm tới ta chứ.
Xích Cước đại tiên cười cười, sau đó nhìn Tần Thọ đầy ẩn ý:
-Thỏ con, trong thân thể ngươi có một góc Hạnh Hoàng Kỳ, Hạnh Hoàng Kỳ kia trong cơ thể ngươi là phúc hay họa còn rất khó nói. Thánh Nhân Nhân Quả, không phải dễ dính tới, nếu như có cơ hội, vẫn là nên vứt bỏ đi.
Tần Thọ giật mình:
-Ách, việc này ngươi cũng biết?
Xích Cước đại tiên ha ha cười lớn nói:
-Ta biết nhiều hơn so với suy đoán của ngươi.
Lòng Tần Thọ thắt lại, Thánh Nhân Nhân Quả, việc này có chút lớn rồi! Vội vàng hỏi:
-Đại Tiên, ngươi nói rõ ràng đi, làm sao để vứt bỏ đây? Hay là ngươi giúp đỡ ta?
Xích Cước Đại Tiên liên tục lắc đầu:
-Thánh Nhân Nhân Quả, bần đạo không muốn dính tới. Nhưng ngươi cũng không cần lo lắng, Hạnh Hoàng Kỳ này đối với ngươi mà nói không phải hoàn toàn là chuyện xấu. Trước tiên, hắn là Thánh Nhân Nhân Quả, Thánh Nhân không ai muốn dính dáng tới, tự nhiên cũng không ai muốn trêu chọc vào. Tiếp đó, Hạnh Hoàng Kỳ này là một trong Ngũ Phương Kỳ, có tác dụng bảo hộ, trừ tà. Mặc dù chỉ là một góc, nhưng cũng kỳ diệu vô cùng. Gặp nhau chính là duyên phận, bần đạo liền giúp ngươi một chút đi.
Nói xong, Xích Cước đại tiên chỉ một cái lên trán Tần Thọ, Tần Thọ chỉ cảm thấy sâu trong linh hồn có vật gì bị tan chảy, tiếp đó liền không có cảm giác.
Tần Thọ không hiểu hỏi:
-Đại Tiên, ngươi đã làm cái gì?
Xích Cước đại tiên cười nói:
-Không có gì, không phải trước đó ngươi lo lắng trước bị ta đọc được tâm tư sao? Hiện tại ngươi không cần lo lắng nữa, có lực lượng của Hạnh Hoàng Kỳ này, tất cả của ngươi đều bị Thiên Đạo hỗn loạn, âm dương đảo lộn, người khác đọc không được tâm tư suy nghĩ của ngươi, cũng không tính ra được quá khứ tương lai của ngươi.
Khi nghe được chữ tính này, đột nhiên Tần Thọ vỗ đầu một cái, cuối cùng hắn cũng đã biết được làm thế nào mà Vô Lượng tổ sư biết được hắn rồi. Không phải thần tiên đều có thể thần cơ diệu toán sao! Muốn biết một chút chuyện, còn không phải bấm ngón tay tính ra à?
Nhưng hiện tại được Hạnh Hoàng Kỳ bảo vệ, đối phương tính không ra nữa, nghĩ tới đây, Tần Thọ thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng Tần Thọ vẫn là nghĩ không thông, sao Xích Cước đại tiên này lại đối tốt với hắn như vậy chứ?
Xích Cước Đại Tiên làm xong tất cả, nói:
-Bần đạo còn có chuyện, ngày sau có duyên thì gặp lại.
Nói xong, Xích Cước đại tiên đột nhiên tăng tốc, cáo từ rời đi.
Nhưng trước khi đi, dường như Xích Cước đại tiên có ý như vô tình liếc nhìn Hằng Nga…
Trong lòng Tần Thọ run lên…
Tần Thọ lăn lộn ở địa cầu nhiều năm như vậy, từ tầng thấp nhất bò lên, hắn có thể không sống lâu hơn Hằng Nga, nhưng tiếp xúc nhiều người, biết lòng người phức tạp nhiều hơn Hằng Nga. Tần Thọ tự nhiên cũng nghĩ nhiều hơn!
Ánh mắt Xích Cước đại tiên trước khi rời đi, Tần Thọ có một ý nghĩ điên cuồng, hắn không phải nhắm tới Tần Thọ mà tới! Cũng không phải nhắm tới lệnh bài mà tới! Hắn chính là nhắm tới Hằng Nga mà tới!
Lẽ nào Xích Cước đại tiên cũng là kẻ háo sắc?
Tần Thọ suy nghĩ, thầm nói:
-Mặc kệ có nguyên nhân hay không, lão đầu này chắc chắn cũng là kẻ háo sắc, nếu không cũng sẽ không xem xxx say sưa hứng thú như thế.
Hằng Nga cáo biệt Xích Cước đại tiên, nhất cử nhất động, làm đủ lễ phép lễ nghi.
Sau khi tiễn Xích Cước đại tiên, Hằng Nga thở phào nhẹ nhõm:
-Dọa chết ta rồi! Lúc đầu khi ta còn chưa phi thăng lên cung trăng, đã nghe qua tên tuổi của Xích Cước đại tiên. Đó chính là Đại La Kim Tiên đấy… Không ngờ có may mắn được gặp người. Cũng may người đối với chúng ta là thiện ý, nếu là ác ý thì chúng ta đều xong rồi.
Xích Cước đại tiên im lặng một lát rồi nói:
-Ngươi thật quá lãng phí rồi, mặc dù nói dây Điếu Long này dùng để câu rồng, nhưng là có thể câu cũng có thể trói, chỉ cần một ý niệm là trói được Thiên Long. Bảo bối như vậy ngươi lại dùng làm dây đeo cổ… A? Con thỏ, lệnh bài trên cổ người từ đâu mà có vậy?
Tần Thọ nghe xong liền chết lặng, lẽ nào Xích Cước đại tiên biết được lai lịch của lệnh bài này? Hay là con hàng này nhắm tới nó?
Tần Thọ tự mình biết mình, hắn là cái gì? Hắn chẳng là cái gì cả!
Còn Hằng Nga mặc dù xinh đẹp, nhưng rõ ràng Xích Cước đại tiên không có chút hứng thú nào với Hằng Nga, chỉ là có hứng thú với Tần Thọ. Vậy Tần Thọ có gì để một Đại La Kim Tiên đáng tôn kính tới bắt chuyện chứ?
Lẽ nào là nhân thú yêu? Hiển nhiên là không thể nào.
Không có chuyện gì mà tự nhiên ân cần, không phải kẻ gian thì cũng là kẻ trộm. Cho nên suy nghĩ của Tần Thọ rất đơn giản, dù sao sống cũng không lâu nữa, chẳng cần biết ngươi là ai, tới làm kẻ gian hay kẻ trộm, nhạn bay qua ông đây nhổ lông nhạn! Nhổ bao nhiêu lông tính bấy nhiêu lông! Nhổ xuống được chính là có lời, nhổ không được thì cũng không lỗ.
Trong tư liệu mà Ngô Cương đưa cho Tần Thọ có ghi chép về Xích Cước đại tiên, vị tiên này không phải là một vị tiên bình thường, mà là Tán Tiên có địa vị tôn quý.
Tán Tiên ở đây không phải loại cặn bã phi thăng thất bại trong tiểu thuyết ở địa cầu, mà là một loại thân phận!
Ở Thiên Đình, Tán Tiên chính là chỉ những vị tiên nhàn hạ không nhận bổng lộc của Thiên Đình. Không do Thiên Đình quản lý, không nghe thánh chỉ, không nghe cai quản, tiêu dao tự tại!
Còn tiên nhân nhận bổng lộc Thiên Đình, thì gọi là thần tiên.
Đây chính là khác biệt giữa đại nội thị vệ và cao thủ nhân gian.
Mà phân chia cấp bậc của tiên nhân chân chính, là căn cứ vào mức độ lĩnh ngộ thiên địa đại đạo để phân chia, chia thành Nhân Tiên, Địa Tiên, Thiên Tiên, Kim Tiên, Đại La Kim Tiên, Nhân Hoàng, Thiên Đế, Chí Tôn Thánh Nhân.
Trong đó, mỗi cấp bậc, lại phân thành chín cấp bậc, thực sự là từng bước lên trời, muốn lên trời phải qua chín tầng! Thực lực đúng là khác xa một trời một vực, không thể vượt qua.
Thiên Đế chính là Ngọc Hoàng Đại Đế, bậc Đại Đế cai quản bốn phương, cấp bậc này căn bản là không hiện diện trên thế gian.
Nhân Hoàng chính là cấp bậc Tam Hoàng, ngự tại Hỏa Vân Cung, rất ít ra ngoài.
Trừ bỏ bọn họ, thường ở bên ngoài hành tẩu, lại ở bên ngoài giả danh lừa bịp, lừa một đám người, tiên tu Phật đạo trở thành tổ sư, chính là Đại La Kim Tiên!
Những người này, thường đại diện cho lực lượng mạnh nhất đang hành tẩu bên ngoài, cho dù là đến Thiên Đình, cũng là được đối xử lễ ngộ có thừa.
Phải biết rằng, cho dù là Thái Ất Chân Nhân, Ngọc Đỉnh Chân Nhân, Hoàng Long Chân Nhân trong《Phong Thần Bảng》 cũng chỉ là tầng Kim Tiên.
Từ đó có thể thấy được, Xích Cước đại tiên trước mắt đáng sợ tới mức nào.
Mặc dù, thực lực của Xích Cước đại tiên rất đáng sợ, nhưng trong tư liệu mà Ngô Cương đưa cho hắn có ghi chú rõ là 【Có thể bắt nạt】!
Hơn nữa, dường như chỉ sợ Tần Thọ không nhìn thấy, còn nhấn mạnh bằng màu đỏ, chữ đậm lớn nhấp nháy!
Xem tới đây, nếu Tần Thọ không hạ độc thủ, sẽ cảm thấy có lỗi với đồng hương Ngô Cương kia.
Nghĩ đến Ngô Cương, Tần Thọ lại nhìn nhìn Xích Cước đại tiên, trong lòng tự nhủ, chẳng lẽ hắn nhắm tới lệnh bài này là nhắm tới Ngô Cương?
Cũng chỉ có lý do này là có lý.
Tần Thọ không phải là tên ngốc, người mà Ngô Cương muốn hắn đi bắt nạt, chắc chắn là có thù oán với gã. Nếu hắn nói tên của Ngô Cương, tám phần sẽ bị nấu lên ăn thịt…
Cho nên, Tần Thọ quả quyết nói:
-Nhặt được.
-Nhặt được? Nhặt ở đâu?
Xích Cước đại tiên hiếu kỳ hỏi.
Tần Thọ nhìn thẳng Xích Cước đại tiên nói:
-Ta cũng không biết bay, đương nhiên là nhặt trên mặt đất rồi.
Xích Cước đại tiên lập tức không còn gì để nói, lắc lắc đầu nói:
-Không cần biết người có được từ đâu, nhân quả của lệnh bài này không nhỏ, ngươi chú ý một chút.
Tần Thọ tỏ ra không để ý, nói:
-Ta chỉ là một con thỏ nhỏ bé, ai thèm quan tâm tới ta chứ.
Xích Cước đại tiên cười cười, sau đó nhìn Tần Thọ đầy ẩn ý:
-Thỏ con, trong thân thể ngươi có một góc Hạnh Hoàng Kỳ, Hạnh Hoàng Kỳ kia trong cơ thể ngươi là phúc hay họa còn rất khó nói. Thánh Nhân Nhân Quả, không phải dễ dính tới, nếu như có cơ hội, vẫn là nên vứt bỏ đi.
Tần Thọ giật mình:
-Ách, việc này ngươi cũng biết?
Xích Cước đại tiên ha ha cười lớn nói:
-Ta biết nhiều hơn so với suy đoán của ngươi.
Lòng Tần Thọ thắt lại, Thánh Nhân Nhân Quả, việc này có chút lớn rồi! Vội vàng hỏi:
-Đại Tiên, ngươi nói rõ ràng đi, làm sao để vứt bỏ đây? Hay là ngươi giúp đỡ ta?
Xích Cước Đại Tiên liên tục lắc đầu:
-Thánh Nhân Nhân Quả, bần đạo không muốn dính tới. Nhưng ngươi cũng không cần lo lắng, Hạnh Hoàng Kỳ này đối với ngươi mà nói không phải hoàn toàn là chuyện xấu. Trước tiên, hắn là Thánh Nhân Nhân Quả, Thánh Nhân không ai muốn dính dáng tới, tự nhiên cũng không ai muốn trêu chọc vào. Tiếp đó, Hạnh Hoàng Kỳ này là một trong Ngũ Phương Kỳ, có tác dụng bảo hộ, trừ tà. Mặc dù chỉ là một góc, nhưng cũng kỳ diệu vô cùng. Gặp nhau chính là duyên phận, bần đạo liền giúp ngươi một chút đi.
Nói xong, Xích Cước đại tiên chỉ một cái lên trán Tần Thọ, Tần Thọ chỉ cảm thấy sâu trong linh hồn có vật gì bị tan chảy, tiếp đó liền không có cảm giác.
Tần Thọ không hiểu hỏi:
-Đại Tiên, ngươi đã làm cái gì?
Xích Cước đại tiên cười nói:
-Không có gì, không phải trước đó ngươi lo lắng trước bị ta đọc được tâm tư sao? Hiện tại ngươi không cần lo lắng nữa, có lực lượng của Hạnh Hoàng Kỳ này, tất cả của ngươi đều bị Thiên Đạo hỗn loạn, âm dương đảo lộn, người khác đọc không được tâm tư suy nghĩ của ngươi, cũng không tính ra được quá khứ tương lai của ngươi.
Khi nghe được chữ tính này, đột nhiên Tần Thọ vỗ đầu một cái, cuối cùng hắn cũng đã biết được làm thế nào mà Vô Lượng tổ sư biết được hắn rồi. Không phải thần tiên đều có thể thần cơ diệu toán sao! Muốn biết một chút chuyện, còn không phải bấm ngón tay tính ra à?
Nhưng hiện tại được Hạnh Hoàng Kỳ bảo vệ, đối phương tính không ra nữa, nghĩ tới đây, Tần Thọ thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng Tần Thọ vẫn là nghĩ không thông, sao Xích Cước đại tiên này lại đối tốt với hắn như vậy chứ?
Xích Cước Đại Tiên làm xong tất cả, nói:
-Bần đạo còn có chuyện, ngày sau có duyên thì gặp lại.
Nói xong, Xích Cước đại tiên đột nhiên tăng tốc, cáo từ rời đi.
Nhưng trước khi đi, dường như Xích Cước đại tiên có ý như vô tình liếc nhìn Hằng Nga…
Trong lòng Tần Thọ run lên…
Tần Thọ lăn lộn ở địa cầu nhiều năm như vậy, từ tầng thấp nhất bò lên, hắn có thể không sống lâu hơn Hằng Nga, nhưng tiếp xúc nhiều người, biết lòng người phức tạp nhiều hơn Hằng Nga. Tần Thọ tự nhiên cũng nghĩ nhiều hơn!
Ánh mắt Xích Cước đại tiên trước khi rời đi, Tần Thọ có một ý nghĩ điên cuồng, hắn không phải nhắm tới Tần Thọ mà tới! Cũng không phải nhắm tới lệnh bài mà tới! Hắn chính là nhắm tới Hằng Nga mà tới!
Lẽ nào Xích Cước đại tiên cũng là kẻ háo sắc?
Tần Thọ suy nghĩ, thầm nói:
-Mặc kệ có nguyên nhân hay không, lão đầu này chắc chắn cũng là kẻ háo sắc, nếu không cũng sẽ không xem xxx say sưa hứng thú như thế.
Hằng Nga cáo biệt Xích Cước đại tiên, nhất cử nhất động, làm đủ lễ phép lễ nghi.
Sau khi tiễn Xích Cước đại tiên, Hằng Nga thở phào nhẹ nhõm:
-Dọa chết ta rồi! Lúc đầu khi ta còn chưa phi thăng lên cung trăng, đã nghe qua tên tuổi của Xích Cước đại tiên. Đó chính là Đại La Kim Tiên đấy… Không ngờ có may mắn được gặp người. Cũng may người đối với chúng ta là thiện ý, nếu là ác ý thì chúng ta đều xong rồi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook