Vô Địch Thăng Cấp Vương
-
Chương 195: Ngươi có dám cược lớn không?
Mọi người đều biết rằng, Kim Phượng của Phong Tế Vũ lâu, chỉ là bậc vãn bối.
Ở cái Lôi đài đẫm máu cái này, Kim Phượng đã từng tự lên quyết đấu, chỉ một chưởng đã đánh chết đối thủ, không thua kém các bực mày râu. sau khi Kim Phượng xuất hiện, bọn họ đã không ngừng lưu tâm đến.
Ở Sơn Hà hội sở, chuyện gì cũng không thể qua mắt được, rất nhanh biết rõ chuyện gì đang xảy ra. Thì ra là như vậy! Sau khi biết là xảy ra chuyện gì, bọn họ đều không cảm thấy bất ngờ, ngược lại một vài kẻ còn lộ ra vẻ thích thú.
“Hay, hay lắm!”
“Kim Phượng của Kim Phong Tế Vũ lâu, Trần Huyền của bang Thiên Hạ, xem ra trận đấu này đến những kẻ tay sai cũng phải tham gia đến cùng rồi”
“Không biết là ai sẽ giành phần thắng đâu!”
…
Kim Phượng không đến ghế lô ngồi mà đi thẳng đến cao đài chọn lấy một vị trí.
Trần Huyền cũng tìm một vị trí kế cận Kim Phượng rồi ngồi xuống.Lúc này trên Lôi đài đẫm máu, không một bóng người, có chăng cũng chỉ là một vài kẻ hầu đang dọn dẹp vết máu, rất nhanh lôi đài đã khôi phục lại trạng thái bình thường, trừ những mùi máu tanh bên ngoài,chỉ nhìn qua thôi thì cũng không có gì khác biệt.
“Kim Phượng, ngươi đi thẳng lên cao đài có phải hơi đơn giản quá không, chi bằng chúng ta cá thêm phần thưởng?”
Trần Huyền quay lại nói với Kim Phượng.
“Ngươi đã muốn thêm tiền thưởng, vậy thì thêm tiền thưởng, ta chiều theo ý ngươi!”
Về mặt này, Kim Phượng không hề kém cạnh.
Trần Huyền vỗ tay: “Đây là một số Linh Dịch chọn lọc”
Tên thủ hạ phái sau, cầm lên một cái hộp, trong hộp là một lọ Linh Dịch, còn chưa mở nắp đã có thể mơ hồ ngửi thấy được mùi hương. Kẻ nào sau khi ngửi Bình Ngọc ba ngàn sáu trăm năm mươi đều sẽ cảm thấy toàn thân vô cùng thoải mái.
Đúng là cực phẩm!
Trên mặt Kim Phượng khoomg một phản ứng gì: “Chỉ vì Linh Dịch có đáng cho ta phải cùng ngươi đánh cược!”
Trong con mắt của những kẻ ngoài cuộc, cả hai đều rất mạnh.
Lâm Phi một mực chú ý tới từng hành động của đối phương, thật ra thì trong đầu, vẫn luôn hoài nghi lần này là cố ý gây khó dễ cho hắn, nếu như không phải là như thế thì mọi chuyện thật sự quá trùng hợp.
“Đông Sơn đại ca, Linh Dịch này là?”
Lâm Phi tạm thời không thấy bọn họ xuất chiêu đành gỡ bỏ mối nghi ngờ trong lòng,tiếp tục quan sát nếu quả thật là nhắm vào hắn, tất nhiên sẽ không khách khí với bọn họ.
Đông Sơn giải thích: “Linh Dịch này,người bình thường thật không thể biết được, ta và ngươi đã hành tẩu giang hồ nhiều năm đều không biết Linh Dịch là gì, ta cũng chỉ biết được rằng Linh Dịch được chế tạo từ những loại thảo dược quý hiếm, giá cả ít nhất cũng phải bán trăm vạn Huyền Linh Thạch.”
Lâm Phi hít một hơi thật sâu: “Thực sự là quá đắt!”
“Đó là điều tất nhiên, Linh Dịch chính là bảo vật, vô cùng có giá trị, dùng để tu luyện cơ thể trở nên mạnh hơn. Đồng thời gia tăng thực lực, đối với cảnh giới Huyền giả và cảnh giới Huyền Sư đều có giá trị rất lớn!”
Lâm Phi nhìn về phía Linh Dịch, trực tiếp mở hệ thống ra.
Linh Dịch: Đặc thù Linh Dịch, có giá trị tu luyện cơ thể, vô cùng hiệu quả, đối với thể trạng ngươi lúc này, Linh Dịch cực kỳ có giá trị với việc mơ rộng kinh mạch!
Lâm Phi vô cùng kinh ngạc, mở rộng kinh mạch?
Lúc trước luyện võ, mình đã từng uống đan dược, để mở rộng kinh mạch. Không ngờ rằng Linh Dịch cũng có thể mở rộng kinh mạch?
Sau khi suy nghĩ được những lợi ích của việc mở rộng kinh mạch, Lâm Phi chợt bừng tỉnh, mình có thể giết chết những kẻ cùng cấp chính là do kinh mạch mở rộng, thể lực cũng tăng lên không ít.
“Nếu như có thể lấy được Linh Dịch ngay tốt quá. Trăm vạn hạ phẩm Huyền Linh Thạch và hai mươi khối trung phẩm Huyền Linh Thạch,tính ra cũng chỉ đổi được thành hai vạn hạ phẩm Huyền Linh Thạch.”
…
Trần Huyền cùng Kim Phượng mỗi người sắc xếp một thị vệ đi xuống.
Thực lực của hai kẻ đều là Huyền Giả Chu kỳ.
Đây xem như là sự thăm dò.
Một kẻ tu luyện Thổ hệ công pháp, một kẻ tu luyện Kim hệ công pháp.
Trần Huyền tu luyện Thổ hệ công pháp, Kim Phượng tu luyện Kim hệ công pháp, khi cả hai xuất chiêu, Kim hệ thị vệ chính là đòn tiến công cuồng phong vũ bạo.
Đối với những kẻ thị vệ mà nói, nếu như giành được thắng lợi, không chỉ khiến chủ nhân nở mày nở mặt mà còn sẽ giúp ích cho bản thân.
Sau một trận cuồng phong vũ bạo, Thổ hệ Võ giả liền phản kích, Thổ hệ thần thông, hướng phía dưới phản công, đánh chết Kim hệ Võ giả trên lôi đài.
Trận đấu của hai kẻ thị vệ chỉ xảy ra vẻn vẹn vài hơi thở mà thôi.
“Xin lỗi, Bổn Thiếu gia thắng rồi!” Trần Huyền cười nói: “Đồ ta cũng thu nhận rồi, tâm tình vô cùng tốt nếu như ngươi bằng lòng để tên thị vệ kia nói xin lỗi với ta, ta sẽ lập tức kết thúc trận đấu, ngươi thấy thế nào?”
Kim Phượng nói: “Không cần, tiếp tục!”
Đường đường là một Thổ hệ Võ giả lại bị một Kim hệ Võ giả đánh bại,Kim Phượng cảm thấy vô cùng khó hiểu, mới vừa rồi quan sát, luôn cảm thấy có điều gì đó rất bất thường, lòng vô cùng bất an.
“Chương Hoa, ngươi xuống đi!”
Vốn dĩ Kim Phượng cử Chương Hoa ra nghênh chiến là bởi hắn chính là một Thổ hệ Võ giả,Thổ hệ Võ giả đánh với Thổ hệ Võ giả, chắn chắn là một kế hay.
Chương Hoa bay xuống ngay chỗ máu tanh trên lôi đài.
“Lần này chúng ta đánh cuộc hai bình Linh Dịch”
Trần Huyền biết chắc rằng, Lúc trước Kim Phượng tu được vô số Linh Dịch, lần này không chỉ phải lấy toàn bộ Linh Dịch đi, mà còn phải đánh chết đám thị vệ của Kim Phượng.
“Hừ hừ, đến lúc đó biết ta vị kia thổ hệ võ giả chính là một con thổ hệ yêu thú, không biết sẽ có biểu cảm như nào?” Trần Huyền không nắm chắc chuyện.
Hôm nay thì phải mượn cơ hội này đánh Kim Phượng thua thảm hại.
“Ta theo ngươi!”
Trận đấu tiếp theo bắt đầu.
Hai vị Thổ hệ võ giả, vừa mở màn liền công kích lẫn nhau không phân cao thấp, không nhìn ra ai sẽ thắng.
“Đông Sơn đại ca, kẻ kia có chút kỳ lạ!”
Lâm Phi nhìn về phía Đông Sơn, thấp giọng nói.
“Quả thật có chút kỳ lạ” Đông Sơn gật đầu: “Thổ hệ phòng ngự của người kia rất mạnh, trước là Kim hệ võ giả, công kích từ phía trên, thổ hệ võ giả kia lại không chút thương tích, một võ giả bình thường sẽ không làm được!”
Lâm Phi nhìn về phía người kia, cảm giác kẻ đó rất kỳ lạ, có gì đó không giống với võ giả bình thường.
Mùi này, có chút quen thuộc, nhưng Lâm Phi không nhớ nổi là gì.
“Thổ Long Nhất!”
Chương Hoa trường kiếm vung lên, hóa thành Thổ Long, bay lên trời, cắn Thổ hệ võ giả.
Ầm vang một tiếng, Thổ Long chạm phải một bức tường, chợt một mảnh cát vàng đánh úp lại, bao phủ về hướng của Chương Hoa.
“A!”
Một tiếng gầm lên thảm thiết, từ phía Cát vàng bên trong truyền ra.
Ầm! Ầm!.
Cát vàng tản ra. Mặt đất toàn là hài cốt và mùi máu tươi.
“Ngươi cũng thú vị đấy, sắp chết đến nơi rồi còn phá đi phòng ngự của ta!”
Máu tươi từ trong khóe miệng của Thổ hệ võ giả chảy ra, bộ dáng hoàn toàn không giống với trước đây, hình thể trở nên lớn mạnh, khổng lồ, ước chừng cao tới hai trượng, cũng chính là địa cầu sáu thước, phía sau lưng lộ ra sáu vệt đen, tỏa ra ánh hàn quang, và một cái đuôi thật lớn. Giữ thế cân bằng.
“Yêu thú!”
“Thổ Long thú của Huyền giả cảnh”
“Chẳng trách, Thổ hệ thi triển của người này mạnh như vậy, thì ra là Thổ hệ yêu thú!”
“Quá mạnh. Thổ Long thú của Huyền giả cảnh, lại là yêu thú của thổ hệ phòng ngự tăng trưởng, mặc dù Huyền giả hậu kỳ, nhưng đối đầu với yêu thú này phải hết sức cẩn thận!”
“Kim Phượng gặp rắc rối lớn rồi!”
Những kẻ xung quanh lộ ra biểu cảm kỳ quặc.
Trong đó không ít người tỏ vẻ vô cùng ngạc nhiên.
Yêu thú xuất hiện không phải chuyện hiếm gặp, số lượng cũng không ít, yêu thú sau khi biến hóa, thực lực đều rất mạnh. Cảnh giới giống nhau có thể giết chết kẻ cùng cấp.
Kim Phượng sắc mặt trầm xuống, ánh mắt lạnh như băng nhìn qua: “Trần Thiếu, ngươi thật thủ đoạn, tiểu nữ tử cảm thấy không công bằng...!”
Trần Huyền đắc ý cười nói: “Ngươi quá xem nhẹ đối phương, ngươi chỉ có chút bản lĩnh thế thôi sao? Bổn Thiếu gia vẫn câu nói ấy, bắt tên thị vệ cuat ngươi xin lỗi ta, nếu không ta giết cả đám người nhà ngươi!”
Giọng điệu Trần Huyền không kiêng nể ai.
Lâm Phi ở phía sau vẫn đang quan sát mọi chuyện. Ánh mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên.
“Thì ra là yêu thú, trách gì ta ngửi thấy mùi vô cùng quen thuộc, lúc trước luyện cấp giết không ít yêu thú, mùi trên người yêu thú đều giống nhau, chút nữa thì bị yêu thú lừa!”
Lâm Phi nhận ra kẻ tiểu nhân Trần Huyền này. Dáng vẻ bình tĩnh chính là để chuẩn bị cho chiêu đòn phía sau.
Lôi đài đẫm máu không cấm kẻ nào tham gia, yêu thú đồng dạng cũng không ngoại lệ.
Rất nhiều kẻ thị vệ bên người đều là yêu thú, thực lực yêu thú vô cùng mạnh, thậm chí còn mạnh hơn cả võ giả.
Trên lôi đài đẫm máu mỗi tháng có không ít yêu thú thảm trận.
“Tiểu thư, chỉ là một con yêu thú, ta thà chết trận, cũng sẽ không xin lỗi hắn!”
Giọng Đông Sơn nghiêm định, ánh mắt đầy căm tức.
“Câm miệng, đi về chỗ, nơi này không phải là nơi ngươi có quyền lên tiếng.” Kim Phượng giọng lạnh lùng nói, nhìn về phía Trần Huyền nói: “Trần Thiếu, đều này Kim Phượng ta không thể đáp ứng, ta đã rất lâu chưa ra chiến trận, muốn luyện tập chút với yêu quái của ngươi!”
Lý Vân ở phái sau có chút ngạc nhiên.
Kế hoạch ban đầu không phải như vậy, nếu Kim Phượng chết trên lôi đài, chắc chắn sẽ gây nên cuộc đại chiến hai đại bang phái, đến lúc đó rắc rối sẽ không nhỏ, vội tiến gần về phía Trần Huyền nói: “Trần Thiếu, ta nên dùng kế hoạch hai.”
Trần Huyền muốn giết chết Kim Phượng ngay trên lôi đài này, nhưng tạm thời không thể, Kim Phượng có thể chết dưới tay kẻ khác, nhưng tuyệt đối không thể chết dưới tay bang Thiên Hạ.
“Kim tiểu thư cành vàng lá ngọc, không nên tự mình đi xuống, sẽ ảnh hưởng tới quan hệ hai nhà chúng ta!” Trần Huyền ra dáng người tốt, khó xử nói: “Hay là như này, Kim tiểu thư cũng không cần tự mình đi xuống, Bổn Thiếu gia ta tự ý gọi một thị vệ của ngươi lên, xem như chuyện này chấm dứt thế nào?”
Kẻ không biết chuyện sẽ nghĩ Trần Huyền thật tốt bụng.
Nhưng đây mới chính là kế hoạch của Trần Huyền, từ đầu tới cuối đã đoán trước được tính cách của Kim Phượng, bọn họ chắc chắn Kim Phượng sẽ đồng ý.
Đến lúc đó... mục đích bọn họ đã đạt được.
“Tiểu thư, ta sẽ lên!”
“Tiểu thư, ta lên!”
Đông Sơn, Lý Minh đều mở miệng.
Lúc đó Lâm Phi chú ý tới sắc mặt của bọn người Trần Huyền, vẻ mặt như âm mưu đã thành công.
“Không được!”
Kim Phượng biết có kẻ đang tính kế, nàng sẽ không cho thị vệ lên chiến trận, điều này không giống với tính cách của nàng, thân là đệ tử của Kim Phong Tế lâu, nàng chưa bao giờ biết sợ là gì.
Trần Huyền cười nói: “Chỉ đơn giản chính là một câu xin lỗi, Kim Phượng tiểu thư thân phận cao quý, ta nghĩ hãy cứ để cho thuộc hạ ngươi lên chiến trận, ta thấy kẻ phía sau kia không tồi, tuổi trẻ tài cao, một đối thủ không tồi!”
Ngay lập tức, không ít ánh mắt nhìn Lâm Phi.
“Thật là một kẻ tiểu nhân, làm ra một chuyện như thế chỉ vì muốn gây sự với ta”
Lâm Phi đã có dự cảm từ đầu khi nhìn thấy hành động của Lý Vân, không thấy bọn họ để ý tới hắn nên hắn cũng không để ý thêm.
Nhưng khi Trần Huyền gọi đến tên hắn, Lâm Phi liền hiểu hết mọi chuyện.
Bọn họ ta muốn gây khó dễ với hắn.
Lâm Phi đoán không sai, Lý Vân chính là kẻ tiểu nhân, chỉ có kẻ tiểu nhân mới nghĩ ra chiêu trò hèn hạ như thế, việc hôm nay cũng do bản thân hắn mà ra.
Đã có hai kẻ người bị chết, trong lòng Lâm Phi có chút áy náy.
“Kim tiểu thư, ta sẽ lên trận này.”
Lâm phi đi đến trước mặt Kim Phượng.
Kim Phượng trừng mắt nhìn hắn: “Không được, ngươi lên chính là đi tìm cái chết.”
Lâm Phi nói: “Chưa thử làm sao biết được, hơn nữa dựa vào thực lực của ta, yêu thú kia dù lợi hại, nhưng cũng chỉ là yêu thú, với một kẻ thông minh như ta, chẳng lẽ đấu không lại yêu thú?”
Kim Phượng vô cùng bất ngờ khi Lâm Phi chủ động đứng ra, gánh vác nhiệm vụ này, nàng biết, Lâm Phi là người của Thần võ môn, danh tiếng không nhỏ, nếu hắn chết tại đây, sẽ gây ra những ảnh hưởng vô cùng to lớn.
Đây chính là lý do Kim Phượng không đồng ý, nàng lo lắng nếu có sai lầm gì xảy ra, sẽ liên lụy tới Kim Phong Tế lâu.
Trong lòng Trần Huyền rất đắc ý, tiểu tử này quả nhiên đã ra mặt.
“Kim tiểu thư, tiểu tử này nói rất đúng, không thử làm sao biết thế nào, ngươi cứ yên tâm, dù là thắng hay thua, Bổn Thiếu gia sẽ giữ hắn một mạng, thế nào con người ta rất tốt phải không!”
Trần Huyền cười nói.
Bộ dạng của Trần Huyền lộ rõ vẻ châm biếm và cười nhạo.
Lý Vân đứng phía sau cũng thở dài nhẹ nhõm, trong lòng vô cùng thích thú, trong lòng hừ nhạt: “Lâm Phi ơi là Lâm Phi, có chết ngươi cũng không ngờ rằng, chỉ cần vài lời nói của Lý Vân ta đã làm ngươi khó chịu, thực lực của ngươi có mạnh đến đâu, đều sẽ chết dưới tay Thổ Long thú, đáng tiếc ngươi không phải chết dưới tay ta, còn tên Trần Huyền ngu ngốc này, nếu lôi kéo được tên tiểu tử này, Lý gia sẽ oai phong lẫy lừng.”
Kim Phượng đang muốn nói gì đó bỗng nhận thấy Lâm Phi liếc mắt một cái: “Kim tiểu thư không cần nói nữa, Trần Thiếu gọi ta lên, đó là vinh hạnh của ta!”
Không biết vì sao cái liếc mắt ấy của Lâm Phi, Kim Phượng cảm thấy một nguồn áp lực mạnh mẽ.
“Lần trước hắn không ra tay toàn lực?”
Trong lòng Kim Phượng nảy ra ý tưởng như vậy.
“Kim tỷ tỷ, người này nếu đã muốn lên như thế, vậy người hãy cho hắn lên!” Vương Mẫn Mẫn nói.
Kim Phượng xuôi lòng: “Nếu ngươi đã muốn như vậy, vậy ngươi hãy lên đi, chú ý bảo vệ bản thân”
Bỗng nhiên, Kim Phượng nghe thấy có kẻ nói.
“Kim tiểu thư, nếu ta là ngươi, ta sẽ cược lớn, hắn không phải có rất nhiều Linh Dịch sao, mang toàn bộ phần thắng đi luôn.”
Kim Phượng đã quá quen với cảnh này, trên mặt không lộ chút biểu cảm, xem như không nghe thấy gì.
“Đa tạ kim tiểu thư nhắc nhở, ta sẽ chú ý!”
Lâm Phi vô cùng tự tin, dáng vẻ bê con không sợ hổ ra trận.
Trần Huyền và Lý Vân nhìn thấy bộ dạng ấy của hắn không khỏi âm thầm vui vẻ, Lâm Phi vang tiếng lẫy lừng suy cho cùng cũng chỉ là tên tiểu tử, quá dễ đối phó.
“Trần Thiếu, ngươi đã đích thân gọi hắn lên, trận này chúng ta sẽ cược lớn!” Kim Phượng nói với Trần Huyền.
Trần Huyền càng đắc ý hơn: “Cược thế nào!”
“Trên tay ta là tám lượng Linh Dịch, cược tám lượng Linh Dịch của ngươi, ngươi có dám cược không!”
“Chỉ là tám lượng Linh Dịch, ta cược, tặng không cho ngươi, không ai không muốn!” Trần Huyền không chút nghĩ ngợi, tám lượng Linh Dịch này, đối với hắn có tác dụng rất lớn, nói không chừng có thể gia nhập Huyền giả hậu kỳ.
Thực lực của Thổ Ma, Trần Huyền vô cùng tin tưởng, đây chính là yêu thú do bang thái hắn bắt giữ được, tốn rất nhiều thời gian hàng phục, được nuôi dưỡng trong bang phái.
Nếu không phải trong thời gian này có nguy hiểm, Trần Huyền cũng không cách nào mang Thổ Ma ra, ngày trước không dùng tới cao thủ của Huyền giả hậu kỳ, đặc biệt là có Thổ Ma.
Ở cái Lôi đài đẫm máu cái này, Kim Phượng đã từng tự lên quyết đấu, chỉ một chưởng đã đánh chết đối thủ, không thua kém các bực mày râu. sau khi Kim Phượng xuất hiện, bọn họ đã không ngừng lưu tâm đến.
Ở Sơn Hà hội sở, chuyện gì cũng không thể qua mắt được, rất nhanh biết rõ chuyện gì đang xảy ra. Thì ra là như vậy! Sau khi biết là xảy ra chuyện gì, bọn họ đều không cảm thấy bất ngờ, ngược lại một vài kẻ còn lộ ra vẻ thích thú.
“Hay, hay lắm!”
“Kim Phượng của Kim Phong Tế Vũ lâu, Trần Huyền của bang Thiên Hạ, xem ra trận đấu này đến những kẻ tay sai cũng phải tham gia đến cùng rồi”
“Không biết là ai sẽ giành phần thắng đâu!”
…
Kim Phượng không đến ghế lô ngồi mà đi thẳng đến cao đài chọn lấy một vị trí.
Trần Huyền cũng tìm một vị trí kế cận Kim Phượng rồi ngồi xuống.Lúc này trên Lôi đài đẫm máu, không một bóng người, có chăng cũng chỉ là một vài kẻ hầu đang dọn dẹp vết máu, rất nhanh lôi đài đã khôi phục lại trạng thái bình thường, trừ những mùi máu tanh bên ngoài,chỉ nhìn qua thôi thì cũng không có gì khác biệt.
“Kim Phượng, ngươi đi thẳng lên cao đài có phải hơi đơn giản quá không, chi bằng chúng ta cá thêm phần thưởng?”
Trần Huyền quay lại nói với Kim Phượng.
“Ngươi đã muốn thêm tiền thưởng, vậy thì thêm tiền thưởng, ta chiều theo ý ngươi!”
Về mặt này, Kim Phượng không hề kém cạnh.
Trần Huyền vỗ tay: “Đây là một số Linh Dịch chọn lọc”
Tên thủ hạ phái sau, cầm lên một cái hộp, trong hộp là một lọ Linh Dịch, còn chưa mở nắp đã có thể mơ hồ ngửi thấy được mùi hương. Kẻ nào sau khi ngửi Bình Ngọc ba ngàn sáu trăm năm mươi đều sẽ cảm thấy toàn thân vô cùng thoải mái.
Đúng là cực phẩm!
Trên mặt Kim Phượng khoomg một phản ứng gì: “Chỉ vì Linh Dịch có đáng cho ta phải cùng ngươi đánh cược!”
Trong con mắt của những kẻ ngoài cuộc, cả hai đều rất mạnh.
Lâm Phi một mực chú ý tới từng hành động của đối phương, thật ra thì trong đầu, vẫn luôn hoài nghi lần này là cố ý gây khó dễ cho hắn, nếu như không phải là như thế thì mọi chuyện thật sự quá trùng hợp.
“Đông Sơn đại ca, Linh Dịch này là?”
Lâm Phi tạm thời không thấy bọn họ xuất chiêu đành gỡ bỏ mối nghi ngờ trong lòng,tiếp tục quan sát nếu quả thật là nhắm vào hắn, tất nhiên sẽ không khách khí với bọn họ.
Đông Sơn giải thích: “Linh Dịch này,người bình thường thật không thể biết được, ta và ngươi đã hành tẩu giang hồ nhiều năm đều không biết Linh Dịch là gì, ta cũng chỉ biết được rằng Linh Dịch được chế tạo từ những loại thảo dược quý hiếm, giá cả ít nhất cũng phải bán trăm vạn Huyền Linh Thạch.”
Lâm Phi hít một hơi thật sâu: “Thực sự là quá đắt!”
“Đó là điều tất nhiên, Linh Dịch chính là bảo vật, vô cùng có giá trị, dùng để tu luyện cơ thể trở nên mạnh hơn. Đồng thời gia tăng thực lực, đối với cảnh giới Huyền giả và cảnh giới Huyền Sư đều có giá trị rất lớn!”
Lâm Phi nhìn về phía Linh Dịch, trực tiếp mở hệ thống ra.
Linh Dịch: Đặc thù Linh Dịch, có giá trị tu luyện cơ thể, vô cùng hiệu quả, đối với thể trạng ngươi lúc này, Linh Dịch cực kỳ có giá trị với việc mơ rộng kinh mạch!
Lâm Phi vô cùng kinh ngạc, mở rộng kinh mạch?
Lúc trước luyện võ, mình đã từng uống đan dược, để mở rộng kinh mạch. Không ngờ rằng Linh Dịch cũng có thể mở rộng kinh mạch?
Sau khi suy nghĩ được những lợi ích của việc mở rộng kinh mạch, Lâm Phi chợt bừng tỉnh, mình có thể giết chết những kẻ cùng cấp chính là do kinh mạch mở rộng, thể lực cũng tăng lên không ít.
“Nếu như có thể lấy được Linh Dịch ngay tốt quá. Trăm vạn hạ phẩm Huyền Linh Thạch và hai mươi khối trung phẩm Huyền Linh Thạch,tính ra cũng chỉ đổi được thành hai vạn hạ phẩm Huyền Linh Thạch.”
…
Trần Huyền cùng Kim Phượng mỗi người sắc xếp một thị vệ đi xuống.
Thực lực của hai kẻ đều là Huyền Giả Chu kỳ.
Đây xem như là sự thăm dò.
Một kẻ tu luyện Thổ hệ công pháp, một kẻ tu luyện Kim hệ công pháp.
Trần Huyền tu luyện Thổ hệ công pháp, Kim Phượng tu luyện Kim hệ công pháp, khi cả hai xuất chiêu, Kim hệ thị vệ chính là đòn tiến công cuồng phong vũ bạo.
Đối với những kẻ thị vệ mà nói, nếu như giành được thắng lợi, không chỉ khiến chủ nhân nở mày nở mặt mà còn sẽ giúp ích cho bản thân.
Sau một trận cuồng phong vũ bạo, Thổ hệ Võ giả liền phản kích, Thổ hệ thần thông, hướng phía dưới phản công, đánh chết Kim hệ Võ giả trên lôi đài.
Trận đấu của hai kẻ thị vệ chỉ xảy ra vẻn vẹn vài hơi thở mà thôi.
“Xin lỗi, Bổn Thiếu gia thắng rồi!” Trần Huyền cười nói: “Đồ ta cũng thu nhận rồi, tâm tình vô cùng tốt nếu như ngươi bằng lòng để tên thị vệ kia nói xin lỗi với ta, ta sẽ lập tức kết thúc trận đấu, ngươi thấy thế nào?”
Kim Phượng nói: “Không cần, tiếp tục!”
Đường đường là một Thổ hệ Võ giả lại bị một Kim hệ Võ giả đánh bại,Kim Phượng cảm thấy vô cùng khó hiểu, mới vừa rồi quan sát, luôn cảm thấy có điều gì đó rất bất thường, lòng vô cùng bất an.
“Chương Hoa, ngươi xuống đi!”
Vốn dĩ Kim Phượng cử Chương Hoa ra nghênh chiến là bởi hắn chính là một Thổ hệ Võ giả,Thổ hệ Võ giả đánh với Thổ hệ Võ giả, chắn chắn là một kế hay.
Chương Hoa bay xuống ngay chỗ máu tanh trên lôi đài.
“Lần này chúng ta đánh cuộc hai bình Linh Dịch”
Trần Huyền biết chắc rằng, Lúc trước Kim Phượng tu được vô số Linh Dịch, lần này không chỉ phải lấy toàn bộ Linh Dịch đi, mà còn phải đánh chết đám thị vệ của Kim Phượng.
“Hừ hừ, đến lúc đó biết ta vị kia thổ hệ võ giả chính là một con thổ hệ yêu thú, không biết sẽ có biểu cảm như nào?” Trần Huyền không nắm chắc chuyện.
Hôm nay thì phải mượn cơ hội này đánh Kim Phượng thua thảm hại.
“Ta theo ngươi!”
Trận đấu tiếp theo bắt đầu.
Hai vị Thổ hệ võ giả, vừa mở màn liền công kích lẫn nhau không phân cao thấp, không nhìn ra ai sẽ thắng.
“Đông Sơn đại ca, kẻ kia có chút kỳ lạ!”
Lâm Phi nhìn về phía Đông Sơn, thấp giọng nói.
“Quả thật có chút kỳ lạ” Đông Sơn gật đầu: “Thổ hệ phòng ngự của người kia rất mạnh, trước là Kim hệ võ giả, công kích từ phía trên, thổ hệ võ giả kia lại không chút thương tích, một võ giả bình thường sẽ không làm được!”
Lâm Phi nhìn về phía người kia, cảm giác kẻ đó rất kỳ lạ, có gì đó không giống với võ giả bình thường.
Mùi này, có chút quen thuộc, nhưng Lâm Phi không nhớ nổi là gì.
“Thổ Long Nhất!”
Chương Hoa trường kiếm vung lên, hóa thành Thổ Long, bay lên trời, cắn Thổ hệ võ giả.
Ầm vang một tiếng, Thổ Long chạm phải một bức tường, chợt một mảnh cát vàng đánh úp lại, bao phủ về hướng của Chương Hoa.
“A!”
Một tiếng gầm lên thảm thiết, từ phía Cát vàng bên trong truyền ra.
Ầm! Ầm!.
Cát vàng tản ra. Mặt đất toàn là hài cốt và mùi máu tươi.
“Ngươi cũng thú vị đấy, sắp chết đến nơi rồi còn phá đi phòng ngự của ta!”
Máu tươi từ trong khóe miệng của Thổ hệ võ giả chảy ra, bộ dáng hoàn toàn không giống với trước đây, hình thể trở nên lớn mạnh, khổng lồ, ước chừng cao tới hai trượng, cũng chính là địa cầu sáu thước, phía sau lưng lộ ra sáu vệt đen, tỏa ra ánh hàn quang, và một cái đuôi thật lớn. Giữ thế cân bằng.
“Yêu thú!”
“Thổ Long thú của Huyền giả cảnh”
“Chẳng trách, Thổ hệ thi triển của người này mạnh như vậy, thì ra là Thổ hệ yêu thú!”
“Quá mạnh. Thổ Long thú của Huyền giả cảnh, lại là yêu thú của thổ hệ phòng ngự tăng trưởng, mặc dù Huyền giả hậu kỳ, nhưng đối đầu với yêu thú này phải hết sức cẩn thận!”
“Kim Phượng gặp rắc rối lớn rồi!”
Những kẻ xung quanh lộ ra biểu cảm kỳ quặc.
Trong đó không ít người tỏ vẻ vô cùng ngạc nhiên.
Yêu thú xuất hiện không phải chuyện hiếm gặp, số lượng cũng không ít, yêu thú sau khi biến hóa, thực lực đều rất mạnh. Cảnh giới giống nhau có thể giết chết kẻ cùng cấp.
Kim Phượng sắc mặt trầm xuống, ánh mắt lạnh như băng nhìn qua: “Trần Thiếu, ngươi thật thủ đoạn, tiểu nữ tử cảm thấy không công bằng...!”
Trần Huyền đắc ý cười nói: “Ngươi quá xem nhẹ đối phương, ngươi chỉ có chút bản lĩnh thế thôi sao? Bổn Thiếu gia vẫn câu nói ấy, bắt tên thị vệ cuat ngươi xin lỗi ta, nếu không ta giết cả đám người nhà ngươi!”
Giọng điệu Trần Huyền không kiêng nể ai.
Lâm Phi ở phía sau vẫn đang quan sát mọi chuyện. Ánh mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên.
“Thì ra là yêu thú, trách gì ta ngửi thấy mùi vô cùng quen thuộc, lúc trước luyện cấp giết không ít yêu thú, mùi trên người yêu thú đều giống nhau, chút nữa thì bị yêu thú lừa!”
Lâm Phi nhận ra kẻ tiểu nhân Trần Huyền này. Dáng vẻ bình tĩnh chính là để chuẩn bị cho chiêu đòn phía sau.
Lôi đài đẫm máu không cấm kẻ nào tham gia, yêu thú đồng dạng cũng không ngoại lệ.
Rất nhiều kẻ thị vệ bên người đều là yêu thú, thực lực yêu thú vô cùng mạnh, thậm chí còn mạnh hơn cả võ giả.
Trên lôi đài đẫm máu mỗi tháng có không ít yêu thú thảm trận.
“Tiểu thư, chỉ là một con yêu thú, ta thà chết trận, cũng sẽ không xin lỗi hắn!”
Giọng Đông Sơn nghiêm định, ánh mắt đầy căm tức.
“Câm miệng, đi về chỗ, nơi này không phải là nơi ngươi có quyền lên tiếng.” Kim Phượng giọng lạnh lùng nói, nhìn về phía Trần Huyền nói: “Trần Thiếu, đều này Kim Phượng ta không thể đáp ứng, ta đã rất lâu chưa ra chiến trận, muốn luyện tập chút với yêu quái của ngươi!”
Lý Vân ở phái sau có chút ngạc nhiên.
Kế hoạch ban đầu không phải như vậy, nếu Kim Phượng chết trên lôi đài, chắc chắn sẽ gây nên cuộc đại chiến hai đại bang phái, đến lúc đó rắc rối sẽ không nhỏ, vội tiến gần về phía Trần Huyền nói: “Trần Thiếu, ta nên dùng kế hoạch hai.”
Trần Huyền muốn giết chết Kim Phượng ngay trên lôi đài này, nhưng tạm thời không thể, Kim Phượng có thể chết dưới tay kẻ khác, nhưng tuyệt đối không thể chết dưới tay bang Thiên Hạ.
“Kim tiểu thư cành vàng lá ngọc, không nên tự mình đi xuống, sẽ ảnh hưởng tới quan hệ hai nhà chúng ta!” Trần Huyền ra dáng người tốt, khó xử nói: “Hay là như này, Kim tiểu thư cũng không cần tự mình đi xuống, Bổn Thiếu gia ta tự ý gọi một thị vệ của ngươi lên, xem như chuyện này chấm dứt thế nào?”
Kẻ không biết chuyện sẽ nghĩ Trần Huyền thật tốt bụng.
Nhưng đây mới chính là kế hoạch của Trần Huyền, từ đầu tới cuối đã đoán trước được tính cách của Kim Phượng, bọn họ chắc chắn Kim Phượng sẽ đồng ý.
Đến lúc đó... mục đích bọn họ đã đạt được.
“Tiểu thư, ta sẽ lên!”
“Tiểu thư, ta lên!”
Đông Sơn, Lý Minh đều mở miệng.
Lúc đó Lâm Phi chú ý tới sắc mặt của bọn người Trần Huyền, vẻ mặt như âm mưu đã thành công.
“Không được!”
Kim Phượng biết có kẻ đang tính kế, nàng sẽ không cho thị vệ lên chiến trận, điều này không giống với tính cách của nàng, thân là đệ tử của Kim Phong Tế lâu, nàng chưa bao giờ biết sợ là gì.
Trần Huyền cười nói: “Chỉ đơn giản chính là một câu xin lỗi, Kim Phượng tiểu thư thân phận cao quý, ta nghĩ hãy cứ để cho thuộc hạ ngươi lên chiến trận, ta thấy kẻ phía sau kia không tồi, tuổi trẻ tài cao, một đối thủ không tồi!”
Ngay lập tức, không ít ánh mắt nhìn Lâm Phi.
“Thật là một kẻ tiểu nhân, làm ra một chuyện như thế chỉ vì muốn gây sự với ta”
Lâm Phi đã có dự cảm từ đầu khi nhìn thấy hành động của Lý Vân, không thấy bọn họ để ý tới hắn nên hắn cũng không để ý thêm.
Nhưng khi Trần Huyền gọi đến tên hắn, Lâm Phi liền hiểu hết mọi chuyện.
Bọn họ ta muốn gây khó dễ với hắn.
Lâm Phi đoán không sai, Lý Vân chính là kẻ tiểu nhân, chỉ có kẻ tiểu nhân mới nghĩ ra chiêu trò hèn hạ như thế, việc hôm nay cũng do bản thân hắn mà ra.
Đã có hai kẻ người bị chết, trong lòng Lâm Phi có chút áy náy.
“Kim tiểu thư, ta sẽ lên trận này.”
Lâm phi đi đến trước mặt Kim Phượng.
Kim Phượng trừng mắt nhìn hắn: “Không được, ngươi lên chính là đi tìm cái chết.”
Lâm Phi nói: “Chưa thử làm sao biết được, hơn nữa dựa vào thực lực của ta, yêu thú kia dù lợi hại, nhưng cũng chỉ là yêu thú, với một kẻ thông minh như ta, chẳng lẽ đấu không lại yêu thú?”
Kim Phượng vô cùng bất ngờ khi Lâm Phi chủ động đứng ra, gánh vác nhiệm vụ này, nàng biết, Lâm Phi là người của Thần võ môn, danh tiếng không nhỏ, nếu hắn chết tại đây, sẽ gây ra những ảnh hưởng vô cùng to lớn.
Đây chính là lý do Kim Phượng không đồng ý, nàng lo lắng nếu có sai lầm gì xảy ra, sẽ liên lụy tới Kim Phong Tế lâu.
Trong lòng Trần Huyền rất đắc ý, tiểu tử này quả nhiên đã ra mặt.
“Kim tiểu thư, tiểu tử này nói rất đúng, không thử làm sao biết thế nào, ngươi cứ yên tâm, dù là thắng hay thua, Bổn Thiếu gia sẽ giữ hắn một mạng, thế nào con người ta rất tốt phải không!”
Trần Huyền cười nói.
Bộ dạng của Trần Huyền lộ rõ vẻ châm biếm và cười nhạo.
Lý Vân đứng phía sau cũng thở dài nhẹ nhõm, trong lòng vô cùng thích thú, trong lòng hừ nhạt: “Lâm Phi ơi là Lâm Phi, có chết ngươi cũng không ngờ rằng, chỉ cần vài lời nói của Lý Vân ta đã làm ngươi khó chịu, thực lực của ngươi có mạnh đến đâu, đều sẽ chết dưới tay Thổ Long thú, đáng tiếc ngươi không phải chết dưới tay ta, còn tên Trần Huyền ngu ngốc này, nếu lôi kéo được tên tiểu tử này, Lý gia sẽ oai phong lẫy lừng.”
Kim Phượng đang muốn nói gì đó bỗng nhận thấy Lâm Phi liếc mắt một cái: “Kim tiểu thư không cần nói nữa, Trần Thiếu gọi ta lên, đó là vinh hạnh của ta!”
Không biết vì sao cái liếc mắt ấy của Lâm Phi, Kim Phượng cảm thấy một nguồn áp lực mạnh mẽ.
“Lần trước hắn không ra tay toàn lực?”
Trong lòng Kim Phượng nảy ra ý tưởng như vậy.
“Kim tỷ tỷ, người này nếu đã muốn lên như thế, vậy người hãy cho hắn lên!” Vương Mẫn Mẫn nói.
Kim Phượng xuôi lòng: “Nếu ngươi đã muốn như vậy, vậy ngươi hãy lên đi, chú ý bảo vệ bản thân”
Bỗng nhiên, Kim Phượng nghe thấy có kẻ nói.
“Kim tiểu thư, nếu ta là ngươi, ta sẽ cược lớn, hắn không phải có rất nhiều Linh Dịch sao, mang toàn bộ phần thắng đi luôn.”
Kim Phượng đã quá quen với cảnh này, trên mặt không lộ chút biểu cảm, xem như không nghe thấy gì.
“Đa tạ kim tiểu thư nhắc nhở, ta sẽ chú ý!”
Lâm Phi vô cùng tự tin, dáng vẻ bê con không sợ hổ ra trận.
Trần Huyền và Lý Vân nhìn thấy bộ dạng ấy của hắn không khỏi âm thầm vui vẻ, Lâm Phi vang tiếng lẫy lừng suy cho cùng cũng chỉ là tên tiểu tử, quá dễ đối phó.
“Trần Thiếu, ngươi đã đích thân gọi hắn lên, trận này chúng ta sẽ cược lớn!” Kim Phượng nói với Trần Huyền.
Trần Huyền càng đắc ý hơn: “Cược thế nào!”
“Trên tay ta là tám lượng Linh Dịch, cược tám lượng Linh Dịch của ngươi, ngươi có dám cược không!”
“Chỉ là tám lượng Linh Dịch, ta cược, tặng không cho ngươi, không ai không muốn!” Trần Huyền không chút nghĩ ngợi, tám lượng Linh Dịch này, đối với hắn có tác dụng rất lớn, nói không chừng có thể gia nhập Huyền giả hậu kỳ.
Thực lực của Thổ Ma, Trần Huyền vô cùng tin tưởng, đây chính là yêu thú do bang thái hắn bắt giữ được, tốn rất nhiều thời gian hàng phục, được nuôi dưỡng trong bang phái.
Nếu không phải trong thời gian này có nguy hiểm, Trần Huyền cũng không cách nào mang Thổ Ma ra, ngày trước không dùng tới cao thủ của Huyền giả hậu kỳ, đặc biệt là có Thổ Ma.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook