Vô Địch Hắc Quyền
Chương 653: Tái chiến giang hồ

Thiên Vân suy nghĩ hồi lâu, rốt cuộc cũng gật đầu!

Ba ngày sau, trong chốn võ lâm xuất hiện tin tức có mấy người không rõ lai lịch xuất hiện, "Thiếu Lâm tại Thục Trung phát hiện có kho báu, nhưng lại có tuyệt kỷ thất truyền từ lâu của Nga Mi"......" Thục Trung đột nhiên xuất hiện rất nhiều cao thủ"......" Hậu duệ của Nga Mi rốt cuộc cũng xuất thế!" Những tin tức này ùn ùn được truyền bá rộng ra.

Tin tức chỉ một ngày đã truyền tới các môn phái, khiến võ lâm nổi lên một trận sóng to gió lớn! Một ít người trẻ tuổi không biết Nga Mi mạnh thế nào, nhưng đám tông sư kia lại hoàn toàn bất đồng, bọn họ sớm đã có ấn tượng với Nga Mi. Tuy niên đại đã lâu nhưng mà chính xác là bọn họ có tồn tại.

Không ít võ giả nghe được tin này sau đó như ong gặp mật hoa, chậm rãi bắt đầu rục rịch.

Một ít võ giả ổn trọng hơn đầu tiên lợi dụng người của mình tìm hiểu cùng xác thực tin tức, rất nhanh phải có được thông tinh chính xác. Động tĩnh lớn như vậy trong võ lâm, căn bản không thoát khỏi tai mắt của bọn họ.

Có tin tức chỉ ra, Thiếu Lâm đã động thủ trước một bước, đi tìm kiếm kho báu cùng với tuyệt kỹ thất lạc của Nga Mi! Điều này làm cho vài môn chủ môn phái trong võ lâm đỏ mắt, vì sao chuyện tốt như vậy chung quy chỉ rơi lên trên người của Thiếu Lâm? Bọn họ cho dù không nghĩ đi theo ăn được canh, cũng phải kiếm chút hơi ấm.

Rất nhanh, phần lớn võ giả đều ngồi không yên. Nơi Thiếu Lâm tới, cho dù không có kho báu bí kỹ, cũng tuyệt đối có thể xem náo nhiệt! Võ lâm đã yên bình rất lâu rồi, cũng đã tịch mịch thật lâu, lần này rốt cuộc cũng có sóng gió, bọn người há lại không hưng phấn? Người nóng vội đã sớm ngồi máy bay đáp xuống Thục Trung, tới sớm một ngày, có lẽ sẽ có thu hoạch ngoày ý muốn!

Phái Nga Mi huy hoàng cùng nổi danh cùng Thiếu Lâm, Võ Đang, đương nhiên là thực lực của bọn họ vượt qua các môn phái khác! Một số người rất cao hứng chứng kiến võ lâm đã đánh mất vẻ yên bình, bởi vì lần này đồng nghĩa với thế lực trong võ lâm một lần nữa bị phân chia, càng có nhiều cơ hội hơn! Không chỉ có chỗ tốt đối với cá nhân, mà ngay cả đối với môn phái cũng có thể vơ vét một hồi.

Có lẽ bởi vì Nga Mi, sẽ có một ít người chết, sẽ có một ít người kiếm được lợi ích không nhỏ, cho nên chỉ đành nhìn xem ai có mệnh không tốt mà thôi!

Trong phòng Tổng Thống tại khách sạn Khải Tân Tư, đám người khơi xướng nên trường sóng gió này đang nhâm nhi uống trà, Ngô Lập Sâm nâng trén trà lên vui vẻ nói: "Không tới vài ngày, môn phái trong võ lâm đã lộ diện hết, đến lúc đó sẽ có trò hay để xem rồi!"

Sắc mặt Diệp Thiên Vân có chút lo lắng, đối với hắn, võ lâm cũng không phải nơi tốt lành gì! Nơi đó chính là người ăn thịt người, nơi đó đầy máu tanh, hắn vừa mới trốn từ nơi đó ra, nhưng hiện tại lại bị cuốn vào.

Nếu như lúc trước Diệp Thiên Vân lọc lõi một chút, hắn tuyệt đối sẽ không để ý tới thứ này. Nhưng hiện tại... Nghĩ đến con trai cùng Hứa Tình, khuôn mặt hắn lại lộ vẻ áy náy. Hắn không phải là một người chồng tốt, không phải là người cha giỏi! Hắn chỉ là một người muốn buông tha tất cả để đi tìm con đường võ giả.

"Lão đệ!" Một giây suy tư này khiến Ngô Lập Sâm nhìn thấu biểu tình của hắn. Lão nâng chén uống cạn, sau đó nhàn nhạt nói: "Lão ca có hai câu thật lòng muốn nói! Một khi bước vào võ lâm sẽ vĩnh viễn không thoát khỏi thị phi! Tôi đã từng sinh ra ý nghĩ như cậu. Còn muốn đoạn tuyệt với võ lâm! Chẳng qua là quyết định này, khiến tôi mất mười năm ngồi trong nhà giam đó!"

Ngô Lập Sâm có phần thương cảm, hôm nay lão đặc biệt nói nhiều: "Chỉ cần một khi bước vào võ lâm. Chẳng khác nào bị đóng dấu, không ai có thể thong dong trở ra. Đây chính là số mệnh!

Diệp Thiên Vân nhớ lại lúc mới bước vào võ lâm. Vương Vĩnh Cường cũng từng nói với hắn. Hôm nay nhớ lại, quả thực là cảm khái vạn phần. Võ lâm chỉ có hai chữ, nhưng đã dính biết bao máu người. Không giết chóc sẽ bị giệt vong. Trong lúc giết chóc điên cuồng hắn đã từng trải qua "Diệt vong". Chẳng lẽ lại phải điên cuồng như vậy sao?

Ngô Lập Sâm cảm thấy chủ đề này có phần nặng nề. Lông mày lão nhướng lên, vừa cười vừa nói: "Không đề cập tới những thứ này nữa. Đúng rồi! Tôi từng nghe sư phụ nói qua, Phái Nga Mi cùng phái Thiếu Lâm, Vũ Đương đều cường đại về mọi mặt, nội ngoại song tu. Thế nhưng phong cách của ba phái lại bất đồng. Ai cũng có sở trường riêng. Từ "Nội ngoại" "Cương nhu" "Trường đoản" ba phương diện khác nhau. Phái Nga Mi Phái Nga Mi còn có một tuyệt kỹ rất lợi hại, tên là Thiên Cương Chỉ Huyệt Pháp!"

Diệp Thiên Vân đã giao thủ qua với ông nội của Nguyễn Tiểu Thất là Nguyễn Đồng. Một chiêu cuối cùng đối phương đã dùng một loại chỉ pháp quái dị. Hắn có thể cảm nhận được cường đại uy hiếp trong đó. Cảm giác của võ giả rất linh mẫn. Có khi thường lấy trực giác làm tiêu chí phán đoán chuẩn. Lúc này hắn nói: "Có lẽ tôi đã gặp qua!"

Thần sắc của Ngô Lập Sâm lộ vẻ hâm mộ, nói: "Chỉ pháp này bình thường chỉ dùng để mát xa, cứu người, thế nhưng một khi võ giả dùng nó, có thể biết thành thủ đoạn giết người hoàn hảo!"

Diệp Thiên Vân cảm nhận được võ học Trung Hoa quả là có nhiều điều kỳ diệu, Thiên Cương Chỉ huyệt giống như một thanh thái đao, có thể thái rau, cũng có thể giết người, đơn giản là nhìn công phu của người sử dụng như thế nào mà thôi!

"Lão đệ, nhìn hai đầu lông mày của cậu tựa hồ so với lần trước gặp mặt có điểm bất đồng, tựa hồ... Có phần biến hóa, chẳng lẽ công phu lại tinh tiến?" Khi đang nói chuyện Ngô Lập Sâm làm như lơ đãng dò hỏi, phát hiện ngón tay cầm chén trà của Diệp Thiên Vân trắng nõn như ngọc, lập tức quyền kén cơ bản nhất đều biết mất không thấy! Lão lập tức lắc đầu thở dài nói: "Tôi cả đời đều nghiên cứu võ học, nhưng lại không thể nhìn thấu!"

Diệp Thiên Vân biết bản thân mình có biến hóa vi diệu, Kim Chung Tráo đột phá tầng thứ chín khiến hắn mơ hồ cảm nhận được. Đặc biệt là tới trung kỳ, loại biến hóa này tựa hồ như rõ ràng hơn, nhưng hắn không muốn bạo lộ công phu của mình, vì vậy chỉ mỉm cười nói: "Chắc là lão ca hoa mắt rồi, luyện tới trình độ như của chúng ta, muốn đề cao thêm một tầng thứ, phải nói là rất rất khó khăn..."

Một câu nói kia khiến Ngô Lập Sâm đồng cảm, lão bị nhốt mười năm tại trong nhà giam, cơ hồ tất cả thời gian đều dùng để tìm hiểu công phu. Nhưng lão cũng biết so với võ giả bên ngoài, bản thân cũng chỉ vượt qua một chiêu nửa thức mà thôi, lão rất đồng cảm nói: "Đúng vậy, lão ca tôi năm mười tuổi đã nổi bật, thẳng đến hiện tại vẫn không có bao nhiêu tinh tiến, có thể thấy được con đường võ học khó như lên trời vậy!"

...

"Tiên sinh, không phụ sự ủy thác!" Hai ngày này Mông Nghĩa vẫn luôn âm thầm tiến hành liên lạc cùng Hồng gia.

Bởi vì có quân cờ gia chủ Hồng Hiển Phương này, đương nhiên có thể trực tiếp có được tin tức của Thiếu Lâm! Nói không dễ nghe một chút, cho dù mấy tên tăng nhân của Thiếu Lâm lúc nào thì đi vệ sinh cũng không chạy khỏi tầm khống chế của hắn.

Mông Nghĩa tuy có phần mệt mỏi nhưng lại không cách nào che dấu hưng phấn nói: "Hồng Hiển Phương đã phái người gặp tôi!"

Diệp Thiên Vân không nhịn được cười một tiếng, viên Kim Cương đan này quả nhiên có phần hiệu quả. "Ừm", hắn lên tiếng hỏi: "Phái Thiếu Lâm tới bao nhiêu người?"

"Chừng mười mấy người!" Mông Nghĩa thở dài một hơi nói: "Nguyên bản tôi cho rằng bọn họ sẽ tới tầm mười người, như vậy ít nhất sẽ không tạo thành uy hiếp tới sản nghiệp của chúng tôi!"

Diệp Thiên Vân không đáp lại, tiếp tục hỏi: "Là loại người thế nào, cụ thể là có đặc thù gì?"

"Ừm... Đại sư chữ huyền mười người, cao tăng chữ độ sáu người!"

"Gì?" Con mắt Ngô Lập Sâm trừng lên còn to hơn hạt bồ đào, lão kinh hãi lẩm bẩm: "Thiếu Lâm lôi ở đâu ra nhiều cao thủ như vậy? Sáu người chữ độ, điều này... Thật là đáng sợ..."

Lần trước Diệp Thiên Vân tại Hình Ý Môn cùng giao thủ với hai tên chữ độ, hơn nữa còn đánh chết đối phương. Nhưng hiện tại có tới sáu người, hắn cũng đồng dạng khó hiểu nói: "Chẳng lẽ Thiếu Lâm còn che giấu thực lực?"

"Không biết!" Ngô Lập Sâm không nghĩ tới Thiếu Lâm lại có nhiều cao thủ như vậy, lão than dài một tiếng: "Thoạt nhìn chúng ta đi bước này là đúng rồi! Nếu quả thật lúc trước chúng ta cứ cứng rắn đối đầu như vậy, ngay cả chết như thế nào còn không biết a!"

Trong lòng Diệp Thiên Vân cũng bị rung động không thôi! Sáu vị chữ độ, mỗi một vị đều là cao thủ trong cao thủ! Một đại tông sư Hình Ý Môn cùng đối chiến với một vị chữ độ, kết quả chính là chết, hoặc tổn thương thảm trọng! Giả thiết có sáu vị chữ độ cùng nhau xuất thủ, như vậy... Hắn không dám tưởng tượng tiếp, bởi vì...Kết quả thực đáng sợ!

Tâm cơ của Thiếu Lâm quả thực quá sâu, rõ ràng có thực lực khống chế võ lâm lại che giấu không phát, đợi cho tới khi có người khiêu chiến mới phát uy, như vậy sẽ dữ tợn giống như dã thú đang nhe nanh vậy!

"Làm sao bây giờ?" Ngô Lập Sâm vò đầu, những thông tin này đúng là đả kích không nhỏ đối với lão, lão có phần tiêu cực nói: "Chúng ta thật sự phải vứt bỏ sao?"

Mông Nghĩa có thể cảm giác được biến hóa cửa hai người, địch nhân so với trong tưởng tượng còn cường đại hơn! Hắn hắng giọng một tiếng, có phần trầm ngâm nói: "Không biết vì cái gì, mấy ngày nay rất nhiều cao thủ lạ tới Thục Trung, có lẽ có liên quan tới hai nhà này?"

Một câu này nhắc nhở Ngô Lập Sâm, lão hơi âm trầm cười nói: "Thiếu Lâm làm cho chướng khí trong võ lâm càng thêm mù mịt, hiện tại muốn tới Thục Trung để ăn thịt! Hơn nữa chúng ta, phương đã sớm bất mãn đối với bọn họ. Nếu chúng ta có thể lợi dụng, nói không chừng có thể đạt được thắng lợi bất ngờ!"

Diệp Thiên Vân cân nhắc sau đó nặng nề gật đầu. Muốn vĩnh viễn quật ngã Thiếu Lâm, cần phải có thực lực cực đại. Thiết yếu là phải dẫn thêm vài thế lực lớn nữa, tạo thành một cỗ lực lượng, như vậy mới đủ để chống lại Thiếu Lâm. Truyện được copy tại Truyện FULL

"Hẳn là nên liên lạc với Trần Mira!" Tâm tư của Ngô Lập Sâm linh hoạt trở lại, lão vỗ vỗ vai Diệp Thiên Vân áy náy nói: "Tôi biết cậu không muốn liên hệ với người này, nhưng mà vì kế hoạch của chúng ta, cậu đúng là nên gặp lại lão bằng hữu! Nhiều người thực lực sẽ tăng lên, đến lúc đó chúng ta đem thế lực hợp lại một chỗ, ít nhất có thể ứng chiến lẫn nhau, không phải sao?"

Sắc mặt Mông Nghĩa đột nhiên trở nên vui vẻ, nói: "Tôi có một phương pháp chưa được hoàn chỉnh, không biết là...!"

"Phương pháp gì?" Hiện tại trong đầu Ngô Lập Sâm đều là ý nghĩ muốn hợp tác, thực lực của hai bên cách nhau quá xa. Tại lực lượng tuyệt đối trước mắt, bất kỳ âm mưu quỷ kế gì cũng không dùng được, lão nhìn hắn bằng ánh mắt khác, nói: "Mông tiên sinh quả nhiên là đại tài, nói ra cách nhìn của cậu đi!"

"Không dám, không dám!" Mông Nghĩa vừa rồi nghe hai người phân tích, một bên đắn đo nói: "Hiện tại chúng ta đã khống chế được Hồng gia, cũng chẳng khác nào nắm giữ việc ăn, mặc, ở đi lại của tăng nhân Thiếu Lâm!"

"Chúng ta đã có ưu thế này, vì sao không lợi dụng nó?"

"Ý của cậu là... Lợi dụng Hồng gia làm việc mờ ám?" Sau nửa ngày Diệp Thiên Vân mới nghi hoặc hỏi!

"Đúng vậy!" Mông Nghĩa tàn nhẫn gật đầu: "Chỉ cần chúng ta động chân động tay vào thức ăn của bọn họ, cho dù Thiếu Lâm đến tột cùng là cường đại cỡ nào, cuối cùng khẳng định sẽ không phải là đối thủ của chúng ta! Huống hồ..."

"Không thể!" Ngô Lập Sâm thật không ngờ Mông Nghĩa lại có chiêu này! Phía sau lão chính là Thái Cực môn, một khi sự việc này được tiết lộ ra ngoài ánh sáng, như vậy kết quả có thể đoán được, Thái Cực môn nhất định sẽ biến mất trong võ lâm!

Võ lâm có một quy tắc mà lão biết rất rõ, nếu như lợi dụng mưu kế để đối phó với kẻ hơn mình, như vậy bất luận kẻ nào cũng không nói được gì. Nhưng một khi chạm tới võ giả, chẳng khác nào đối nghịch với cả võ lâm. Như vậy Thái Cực môn sau này sao có thể đường đường chính chính xưng là đệ nhất thiên hạ? Cho dù có được, cũng chỉ nhận được lời giễu cợt mà thôi.

Diệp Thiên Vân đồng dạng cũng không tán thành, điểm mấu chốt cần làm bây giờ là chuẩn bị đối mặt với võ lâm, hắn thở ra một hơi dài, nói: "Phương pháp này không thể làm! Hay là để tôi liên lạc với Trần Mira xem sao!"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương