Diệp Thiên Vân hưng phấn đến mức muốn gào lên hai tiếng, loại khyết điểm này giống như là có một con rắn đang quấn trên người như hình với bóng, nói không chừng sẽ đột nhiên xuất hiện cắn chết mình. Nếu như không phải ý chí kiên dị, khi luận võ vô cùng chuyên tâm, thì sợ rằng đã bị giết chết không dưới trăm lần.

Bởi vì tu luyện dược vật mang theo một căn bệnh vô cùng đáng sợ, nên Diệp Thiên Vân cũng lo lắng cho thân mình, chủ yếu là sợ người ngoài biến được bệnh tình của mình, sẽ gây ám ảnh tâm lý. Một khi nổi ám ảnh này hình thành, sẽ trở thành một kích tuyệt đối là trí mạng. Sau này mỗi lần giao thủ sẽ trở nên rụt rè. Đây không phải là đều hắn muốn thấy.

Một người có lá gan bé tí, thì đừng nghĩ là sẽ làm được chuyện gì! Trong lúc giao thủ là sợ hãi, khiếp hoảng thì chẳng khác nào là tự buông tay.

Hôm nay, Ngũ Vĩ có thể khẳng định như vậy, làm cho hắn cũng yên tâm hơn nhiều. Sau này cũng không cần lo lắng là khi đang đấu với người ta thì đột nhiên phát bệnh, gánh nặng tâm lý của hắn cũng được giảm bớt rất nhiều.

Ngũ Vĩ nhìn thấy bộ dáng hưng phấn của hắn, cũng vui mừng cho hắn, rất ít khi thấy được Diệp Thiên Vân nhảy nhót như một đứa con nít vậy, chậm rãi nói: "Ta phát hiện ra đơn thuốc dùng để luyện tập Kim Chung Tráo kia, hoàn toàn là được tái chế từ Đại Lực Kim Cương Hoàn. Tựa hồ như người chế thuốc còn muốn phát triển đơn thuốc này nữa, chỉ tiếc là hắn ta hình như chỉ biết được vài dược vật, mặc dù trên cơ bản là đã đạt được dược hiệu của Đại Lực Kim Cương hoàn, nhưng vẫn không loại bỏ được tác dụng phụ!"

Dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Cũng may con nắm bắt được chổ nguy hiểm của Đại Lực Kim Cương Hoàng, nếu con mà dùng nhiều năm, sẽ nổ tung bởi vì dương khí quá nặng, cái này tuyệt đối không phải là hù dọa con đâu!"

Diệp Thiên Vân gật đầu, đơn thuốc này thật ra là phát hiện khi tiến hành thí nghiệm, nếu như không có kiến thức rộng rãi, sợ rằng đã bỏ qua rồi.

Ngũ Vĩ trộn hai đơn thuốc lại với nhau, sau đó giải thích: "Thật ra có thể chế thành một đơn thuốc cho con, có tác dụng vô cùng lợi hại với võ học trên người con!"

"Lợi hại?" Diệp Thiên Vân nghe Ngũ Vĩ nói vậy, cười đáp: "Lợi hại thì cũng chẳng phải cũng làm ra thứ đó, luyện tập tiếp không phải là tự sát sao?"

"Con nói đúng, nhưng không đúng toàn bộ!" Ngũ Vĩ lấy mấy vị thuốc bên trong ra, chỉ cho Diệp Thiên Vân xem: "Đơn thuốc của con có lẽ là chỉ sản phẩm quá độ mà thôi!"Ông ta nhìn thấy Diệp Thiên Vân không hiểu gì cả, mới nói: "Sản phẩm quá độ theo như lời ta nói, là chỉ sử dụng trong một thời gian ngắn. Mặc dù biết đơn thuốc có tác dụng phu, nhưng nếu chỉ dùng trong một thời gian nhất định sẽ không gây ảnh hưởng đến cơ năng của thân thể, cũng là lợi nhiều hơn hại!"

Diệp Thiên Vân nghe xong, không khỏi lạnh sóng lưng, dựa theo lời của Ngũ Vĩ nói, thì người đó nhất định là một tên điên! Biết rõ đơn thuốc có tác dụng phụ, nhưng mà vẫn sử dụng bình thường, còn điên cuồng hơn cả mình nữa!

Ngũ Vĩ mừng rõ nói: "Hai đơn thuốc này có thể bù đắp lẫn nau, ta khẳng định có thể giúp đột phá cho Đại Lực Kim Cương Hoàn!" Truyện được copy tại Truyện FULL

"Thời gian bao lâu?" Diệp Thiên Vân không nhịn được, hỏi, rồi tiếp tục nói: "Còn một vấn đề nữa, mỗi lần luyện con cần phải dùng nước nóng ngâm toàn thân, cái này không quá thuận tiện!"

"Buổi tối có thể làm ra đơn thuốc mới!" Ngũ Vĩ khẳng dịnh nói: "Đơn thuốc mới thật ra chính là Đại Lực Kim Cương Hoàn, nó dùng tính chất của dược vật, có thể giải quyết được vấn đề của con!"

Diệp Thiên Vân gật đầu, trong mắt tràn đầy sự mừng rõ, có thể loại bỏ tâm bệnh lớn nhất của hắn: "Sư phụ, vậy ngài chế tạo cho con nhanh lên một chút, hơn nữa càng nhiều càng tốt!"

Ngũ Vĩ ừ một tiếng, khẳng định nói: "Tối nay con có thể đến lấy, mấy loại dược vị này trong Hình Ý môn cũng không thiếu. Một lần chế đủ dùng trong một năm! Còn có Hoàn Hồn Thang, ta cũng sẽ làm cho con một ít. Nếu có chuyện xảy ra... cũng có thể tự cứu mình được!"

Ngũ Vĩ biết tính tình của Diệp Thiên Vân, biết khuyên bảo cũng không được, đành phải thuận theo mà thôi. Một khi xảy ra chuyện cũng có chuẩn bị tốt.

Võ Đang, Thiếu Lâm hai phái đã đến!

Hai phái này cơ hồ như đến cùng một lúc, Diệp Thiên Vân không hy vọng là cả hai cùng nhau đến, nhưng mà thật là xui, bọn họ quả thật là cùng nhau đi đến, đồng thời đến sơn môn của Hình Ý môn.

Diệp Thiên Vân đã nhận được tin tức, liền đứng ở cửa sơm môn, cùng với mấy vị tông sư chào đón! Mặc dù hai bên bất hòa, nhưng mà Võ Đang và Thiếu Lâm quả thật là lão đại và lão nhị trong chốn võ lâm, cho dù Võ Đang đang hao tổn nhiều, nhưng danh tiếng vẫn còn!

Bất luận là Võ Đang hay Thiếu Lâm vì sao cùng đến, thì bọn họ đến đây cũng chỉ vì chúc mừng cho Diệp Thiên Vân! Cho nên không thể mất mặt với hai đại phái, nếu không thì Hình Ý môn sẽ không có khí độ.

Thú vị hơn nữa là, Tiêu Hùng mấy ngày nay không lộ diện lại xuất hiện như thần long hiện thân. Tiêu Hùng dẫn vài người đi đến trước, đầu tiên là ôm quyền tạ lỗi với Diệp Thiên Vân: "Thiên Vân, sắp đến đám cưới của ngài rồi, nhưng tôi không có thời gian để đến chúc mừng! Xin cáo tội trước, anh cũng đừng trách tôi, ha ha!"

Diệp Thiên Vân từ sau khi chấp chưởng sự tình, Tiêu Hùng liền không lộ mặt! Diệp Thiên Vân được bổ nhiệm, là do ý tứ của mấy lão tông sư, hoàn toàn không có sự đồng ý của Tiêu Hùng. Hiển nhiên là trong lòng không thoải mái rồi, nói cho cùng hắn vẫn là môn chủ của Hình Ý môn.

Diệp Thiên Vân cũng không nói nhảm nhiều, nhiêm mặt nói chuyện: "Tiêu Hùng sư diệt, lâu như vậy mới trở về, tôi lại không thấy bên trong Hình Ý môn có bao nhiêu chuyện bận rộn cả, có lẽ đều là chuyện riêng của anh thôi!"

Một lời châm chọc thẳng mặt, làm cho Tiêu Hùng chỉ có thể cười gượng mà thôi, bởi vì hắn không có lý do phản bác, cũng không có thực lực phản bác, cho nên đành cười khổ nói: "Sư bá, trong Hình Ý môn có rất nhiều chuyện, sau này tôi sẽ chú ý nhiều hơn!"

Vô Vi đạo nhân nhìn thoáng qua Tiêu Hùng, không chút khách khí nói: "Chuyện của Thiên Vân, chính là chuyện của mấy người sau núi chúng ta! Tiêu sư diệt, thoạt nhìn ngươi vẫn thiếu hỏa hầu, môn chủ đời trước cũng không bận rộn như ngươi!"

Vô Vi đạo nhân cũng không rãnh đùa giỡn với hắn, hung hăng trách cứ, làm cho sắc mặt Tiêu Hùng đổi màu liên tục! Muốn nói mấy câu, nhưng mà lại không thể nói được, đành phải ngậm miệng đứng một bên.

Diệp Thiên Vân nhìn thấy tình cảnh của Tiêu Hùng như vậy, cảm thấy như mình đã chiếm ưu thế hơn. Tiêu Hùng nói thế nào cũng là môn chủ của Hình Ý môn, chỉ là trên hắn còn có sáu vị sư thúc sư bá, điều này làm cho hắn tiến thối lưỡng nan. Vô Vị đạo nhân nhìn hắn không nói lời nào, nhưng vẫn chưa có ý định bỏ qua, lạnh lùng cười nói: "Loại người như hắn luôn e sợ người khác đứng chung vị trí với mình, thật đúng là một khuôn mẫu, thật sự là người kế tục có khác!"

Vô Vi đạo nhân đang nói về Thương Nhâm môn chủ, Diệp Thiên Vân nghiêng nghĩ, cũng không ngờ rằng khi bên trong Hình Ý môn lại có nhiều người tranh giành cái vị trí này,cho nên chỉ có thể không nghe không thấy luôn.

Hai bên lần đầu giao phong, Diệp Thiên Vân chưa nói gì mà Tiêu Hùng đã bại trận rồi, hắn ta căn bản là không thể đứng vững trước áp lực của sáu vị tông sư!

Nghiêm Hành nhìn thấy Vô Vi đạo nhân ra mặt cho Diệp Thiên Vân, thoáng nhìn ông ta một cái, cười nói: "Tiêu Hùng, sư điệt chúng ta đã lâu rồi không có nói chuyện với nhau. Nếu không tình huống có lẽ sẽ tốt hơn nhiều!"

Tiêu Hùng vội vã ôm quyền nói: "Sư bá nói đúng, con nhớ kỹ! Chờ thêm một thời gian nữa, nhất định con sẽ đến sau núi nghe các vị sư thúc sư bá chỉ giáo!"

Mấy người đệ tử chung quanh cũng âm thầm cắn lưỡi, sáu vị sư tổ ủng hộ Diệp Thiên Vân, cho dù là môn chủ Tiêu Hùng cũng chỉ có thể chịu đựng, không khỏi nhìn trộm Diệp Thiên Vân vài lần.

Đang nói chuyện thì cách đó không xa đã nhìn thấy bóng người, Diệp Thiên Vân vẫn nhìn chăm chú, Võ Đang và Thiếu Lâm cùng nhau lên núi, hai phái cộng lại có hơn mười người, cả đoàn người hùng hổ đi lên trên nước, lai giả bất thiện nha!

Ước chừng năm phút đồng hồ sau, người đã đến! Đi đằng trước là bốn vị danh tăng!

Diệp Thiên Vân nhìn thoáng qua Cuồng Cảnh, phát hiện ra hắn bước đi phảng phất như không bị thương! Diệp Thiên Vân nhớ rõ lúc đầu khi xông ra khỏi hắc ngụ đã giao thủ với Cuồng Cảnh, đã đánh hai đòn nghiêm trọng lên trên người hắn, với đạo lực lúc đó Cuồng Cảnh không chết đã là tốt lắm rồi, nhưng mà bây giờ hắn giống như người bình thường, cái này nói rõ là hắn đã dùng dược, hơn nữa còn có công hiệu khởi tử hồi sinh!

Thứ dược chi bảo của Thiếu Lâm là Hoàn Hồn Than, mấy tên hòa thượng này giống như kẻ trộm vậy, đem thứ tốt giấu đi, sau đó đến thời khắc mấu chốt mới lấy ra dùng như vũ khí bí mật vậy!

Cuồng Cảnh cũng nhìn thấy Diệp Thiên Vân, trong mắt hiện lên sự phức tạp không nói nên lời! Mấy người bọn họ đã nhốt Diệp Thiên Vân trong hắc ngục, nhưng không ngờ Diệp Thiên Vân lại hợp tác với đám cao thủ trong hắc ngủ để phá ngục đánh giết Thiếu Lâm. Đây là điều bọn họ có nằm mơ cũng không nghĩ đến!

Quan trọng hơn nữa chính là, trong thời gian mấy tháng ở hắc ngục, thực lực của Diệp Thiên Vân đột nhiên tăng tiến! Hắn không biết Diệp Thiên Vân đã luyện công phu gì, cho nên trừ thù hận ra, còn có tò mò nữa!

Hai bên gặp nhau, Nghiêm Hành ở phía sau vỗ vỗ Tiêu Hùng, lúc này Tiêu Hùng rõ ràng đã hiểu ý, đi về phía trước hai bước, ôm quyền cất cao giọng nói: "Không ngờ hai phái đường xa mà đến, tôi đại biểu cho Hình Ý môn tỏ vẻ hoan nghênh các vị!"

Cuồng Cảnh đứng đối diện, thấy Cuồng Vũ muốn nói cái gì đó, vội kéo hắn lại, để tránh hắn làm ra việc ngu ngốc. Đúng lúc nào, một tăng nhân mặc áo bào màu xám đứng dậy, hai tay chấp thành hình chữ thập, nhẹ giọng nói: "Bần tăng Độ Nan, đại biểu cho Thiếu Lâm cảm ơn các vị!" Nói xong liền lui trở lại, môi không ngừng niệm, đang tụng kinh phật!

Lúc hắn ta nói ra thân phận, mấy vị tông sư của Hình Ý môn không khỏi trợn tròn hai mắt, toát ra vẻ không thể tin được!

Mọi người đều khó hiểu, tăng nhân có thể đại biểu cho Thiếu Lâm, tất nhiên là quyền cao chức trọng! Nhưng mà, người trước mắt lại giống như một kẻ quét rác của Thiếu Lâm, ngay cả bọn họ cũng chưa từng nghe qua, điều này làm cho mọi người không thể hiểu nổi.

Diệp Thiên Vân ngẩn người ra, Nghiêm Hành thì hít một hơi nói: "Thiên Vân, phiền toái lớn của Hình Ý môn đã đến!"

"Là sao?" Diệp Thiên Vân thấp giọng hỏi: "Hắn ta là ai?Chúng ta chưa gặp qua hắn ở Thiếu Lâm!"

Nghiêm Hành nhìn lão tăng không chớp mắt miệng niệm kinh phật liên tục: "Bối phận của Thiếu Lâm luôn rõ ràng, phân ra thành Minh, Thanh, Đạo, Tuệ, Dũng, Huyền, Độ! Mà xá lợi của hắn là của cao tăng chữ Độ, hai mươi năm trước, giang hồ gọi hắn là Thác Thiên La Hán!"

Diệp Thiên Vân nghe xong, không lòng liền cảm thấy bất an! Trần Mễ Lạp đã từng nói qau, Thăng Tiên Điện của Võ Đang cũng đến, và Hình Ý môn sẽ biến thành một dòng xoáy tranh đấu, và trung tâm của dòng xoáy này hình như là mình!

Độ Nan lui về sau, một lão đạo lông mày bạc, tay cầm phất trần nghênh thân đi lên. Mặc dù tuổi đã cao, nhưng hai mắt vẫn rất có thần, ngẩng đầu cất cao giọng nói: "Bản đạo Ngọc Chân Nhân, tạ ơn các vị bằng hữu đường xa nghênh đón!" Nói xong, ánh mắt hắn đảo một vòng, lập tức hỏi: "Vị nào là Diệp Thiên Vân?"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương