Võ Đạo Đan Tôn
-
Chương 1263: Mỗi phe phái đều có kế hoạch nham hiểm (2)
Dù sao Long Tượng Vương cùng Thiết Lân Vương cũng chỉ là thành viên Yêu Vương cung trong Sơn mạch Liên Vân, tuy địa vị cao nhưng hiểu biết có hạn, mà Phi Loan Vương lại là nhân vật ngang hàng với tam đại cung chủ Yêu Vương cung.
- Phi Loan Vương nói đúng, chư vị đều phải chú ý, tới Phế khu Cổ Thần đừng tùy ý hành động, đến lúc đó xảy ra biến cố gì, đừng trách ta không khách khí.
Thiên Ngạc Vương cũng lên tiếng, trừng mắt liếc Tà Thử Vương:
- Tà Thử Vương, ngươi nên sửa lại tính tình một chút, hiện tại chúng ta ở chung một thuyền, nên cân nhắc làm sao đối phó cường giả Nhân tộc cùng Man tộc mới phải.
- Cường giả Man tộc mọi người đều biết, có man vương ngũ đại man quốc, hơn nữa Đại Tế Ti cực kỳ thần bí trong thần điện, không ai từng gặp qua hắn ra tay, khí tức có vẻ yếu ớt không khác gì năm man vương, nhưng năm man vương đều nghe lệnh của hắn, mọi người đừng nên khinh thường.
- Về phần Nhân tộc, người có hình dáng cực cao kia là Linh Diệt Vương, là lão tổ Huyền Linh tông Đế quốc Thiên Huyền.
Thiên Ngạc Vương nói:
- Mà nam tử trung niên mặc áo lam là Thiên Uyên Vương, vốn thuộc hoàng thất Đế quốc Thần Võ của Nhân tộc.
Gật gật đầu, Phi Loan Vương nói:
- Người được Mê Không Châu, nếu ta không đoán sai chính là Tà Hồn Vương, không thuộc tứ đại đế quốc, là tông chủ Âm Tà tông Nhân tộc, tu luyện tà khí cùng hồn lực.
Long Tượng Vương cũng lên tiếng:
- Ta biết trung niên tóc xanh kia, là Huyền Diệu Vương cốc chủ Minh Nguyệt cốc Đế quốc Minh Nguyệt, Minh Nguyệt cốc là một tông môn thập phần cường đại trong Đế quốc Minh Nguyệt, vợ của Huyền Diệu Vương chính là muội muội của hoàng đế Đế quốc Minh Nguyệt, mà nữ tử duy nhất kia…
Nói tới đây, sắc mặt Long Tượng Vương thập phần ngưng trọng:
- Người này có một danh xưng Nhân tộc đệ nhất thiên tài, Tịnh Thiên Huyên cung chủ Di Thiên cung Đế quốc Thần Võ, nàng quật khởi từ hai mươi năm trước, lần trước nghe nói nàng đạt tới sinh tử nhị trọng, không nghĩ tới mới qua vài năm ngắn ngủi đã đột phá sinh tử tam trọng, tuyệt đối là đại địch thủ.
(Ở những chương trước thi thoảng có để là Nhu Thiên Huyên. Tên đúng của nàng ta là Tịnh Thiên Huyên. Xin chân thành cáo lỗi các độc giả)
- Hóa ra nàng chính là Tịnh Thiên Huyên, ta nghe qua tên nàng, nhìn qua cũng không có gì đặc biệt đi? Vài năm trước mới đột phá sinh tử tam trọng, có năng lực mạnh bao nhiêu?
Tà Thử Vương xoay chuyển ánh mắt, đầy vẻ khinh thường.
Long Tượng Vương không thèm để ý hắn.
- Đừng xem thường đối phương, Tịnh Thiên Huyên đích xác là thiên tài.
Phi Loan Vương thản nhiên nói:
- Năm ấy nàng mới tới sinh tử nhị trọng, Tử Vong Chi Sâm từng phái đi yêu vương tam trọng ám sát nàng, kết quả không thành công, hiện tại nàng đã thành châu báu, còn muốn giết nàng, khó lắm!
Thiên Ngạc Vương quay đầu, cười khổ:
- Phi Loan huynh, Sơn mạch Vạn Thú cũng từng phái yêu vương đi ám sát, vẫn thất bại như các ngươi.
- Sơn mạch Liên Vân cũng thế.
Long Tượng Vương lắc đầu, thần sắc bất đắc dĩ.
Tà Thử Vương trợn mắt há hốc mồm, Lâm Tiêu cũng giật mình.
Trời ạ, nguyên lai ba đại thế lực Yêu tộc từng phái yêu vương đi ám sát Tịnh Thiên Huyên, nhưng đều không thành công, thực lực của nàng không khỏi quá nghịch thiên.
- Các vị tiền bối, ta biết Nhân tộc cuối cùng kia, gọi là Lâm Tiêu, trước đó không lâu vãn bối từng gặp hắn trong Hỏa Diệm sơn tại Chiến trường Cổ Tộc, thực lực cực kỳ đáng sợ, có được một bộ Man Vương sáo trang nhị tinh, thực lực vượt xa vương giả Nhân tộc nhị trọng bình thường.
Kim Giáp cùng Lâm Tiêu từng tham gia tranh đoạt Dung Hỏa thần quả, không ít yêu vương Yêu tộc đều biết, Phân thân Toản Địa Giáp đương nhiên không thể tránh hiềm nghi nên đã nói ra.
- Ân, Kim Giáp, không sai.
Phi Loan Vương mỉm cười gật đầu.
Tà Thử Vương cười lạnh, đang định nói gì, nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Phi Loan Vương cùng Thiên Ngạc Vương nhìn qua liền ngậm miệng, trong lòng lại thầm khinh thường, chỉ là vương giả nhị trọng Nhân tộc, cần gì quản tới.
- Được rồi, lần này đi Phế khu Cổ Thần, quan trọng nhất là đoạt được bảo vật, tiếp theo là kích sát cường giả Nhân tộc, đặc biệt là Tịnh Thiên Huyên, chỉ cần diệt sát toàn bộ bọn hắn đối với Yêu tộc mà nói là một trận thắng lợi thật lớn.
Thiên Ngạc Vương lên tiếng.
Yêu tộc quan sát Nhân tộc, mà bên Nhân tộc, Thiên Uyên Vương bọn họ cũng đang quan sát Yêu tộc.
- Trọng yếu nhất trong nhóm Yêu tộc phải là Phi Loan Vương Tử Vong Chi Sâm và Thiên Ngạc Vương Sơn mạch Vạn Thú, chỉ cần trừ bỏ bọn hắn, đội ngũ Yêu tộc không còn đáng sợ, về phần bên Man tộc, vài đại man vương thực lực tuy đáng sợ nhưng so sánh với Yêu tộc còn chưa đáng cho chúng ta xem trọng.
Thiên Uyên Vương tổng kết.
- Hừ, lần này ta muốn cho bọn hắn có thể đi vào nhưng không thể đi ra.
Linh Diệt Vương cười lạnh nói.
- Cẩn thận một chút tốt hơn, ta luôn có cảm giác lần này Chí Bảo điện xuất thế có chút quỷ dị.
Huyền Diệu Vương nhíu mày, hắn tu luyện công pháp thập phần huyền diệu, trong minh minh luôn sẽ có cảm ứng.
- Huyền Diệu Vương, ngươi không khỏi quá đa tâm rồi đi.
Tà Hồn Vương lãnh đạm nói.
Trong nhóm người, chỉ có Tịnh Thiên Huyên không lên tiếng, chỉ nhìn về hướng Man tộc, khẽ nhíu mày như suy nghĩ chuyện gì.
- Chậc chậc, mấy vương giả Nhân tộc các ngươi cũng chỉ vậy thôi, ánh mắt đều quá kém, chỉ có nha đầu kia đỡ hơn một chút.
Thanh âm Long gia chợt truyền ra từ Thương Long Tí.
- Long gia, sao vậy?
Lâm Tiêu sửng sốt, thần thức truyền âm.
Bên trong Thương Long Tí, Long gia đang chơi đùa cùng tiểu Viêm, từ sau khi Long gia khôi phục một bộ phận thực lực, Thương Long Tí càng thêm thần bí, chỉ cần đối phương không phản kháng, có thể thu nạp bất luận kẻ nào, mà không giống như trước kia phải dựa vào linh hồn quan hệ cùng Lâm Tiêu mới có thể.
Lần này đi tìm Chí Bảo điện, Lâm Tiêu cũng mang theo tiểu Viêm, nhưng lại để hắn lưu lại trong Thương Long Tí.
- Lão đầu tử Man tộc có chút cổ quái!
Long gia chắt lưỡi, có chút tùy ý nói.
Ánh mắt Lâm Tiêu nghi hoặc.
- Trên người hắn có một tia lực lượng tôn giả!
Tôn giả lực? Lâm Tiêu chấn kinh, trên người lão giả kia có tôn giả lực, sẽ không phải là tôn giả đi?
Tựa hồ hiểu được ý tưởng của Lâm Tiêu, Long gia cười thành tiếng:
- Yên tâm đi, tên kia cũng không phải tôn giả, nhưng trên người đích xác có một tia tôn giả lực, nếu ta không đoán sai, hắn là cường giả mạnh nhất Man tộc, nhưng ngươi cũng không cần lo lắng, trời sập xuống còn có kẻ cao hơn chống đỡ, nếu tên kia thật muốn ra tay, trước phải đối phó chính là vương giả tam trọng của Nhân tộc cùng Yêu tộc các ngươi.
Lâm Tiêu thầm thở ra, đưa mắt nhìn Đại Tế Ti, trong lòng càng thêm cảnh giác.
Sưu…
Ba đội ngũ không ngừng bay nhanh về hướng Phế khu Cổ Thần.
Trong quá trình gấp rút lên đường, Lâm Tiêu rất ít trao đổi cùng người khác, chỉ yên lặng hấp thu thiên địa nguyên khí, mà trong đội ngũ Nhân tộc ngoại trừ Huyền Diệu Vương, những người khác căn bản không xem Lâm Tiêu vào trong mắt, mỗi khi nói chuyện đều không để ý hắn, đương nhiên, trong Nhân tộc còn có một người khá đặc thù, cho tới bây giờ không hề trao đổi với nhóm người Linh Diệt Vương, chính là Tịnh Thiên Huyên cung chủ Di Thiên cung.
- Phi Loan Vương nói đúng, chư vị đều phải chú ý, tới Phế khu Cổ Thần đừng tùy ý hành động, đến lúc đó xảy ra biến cố gì, đừng trách ta không khách khí.
Thiên Ngạc Vương cũng lên tiếng, trừng mắt liếc Tà Thử Vương:
- Tà Thử Vương, ngươi nên sửa lại tính tình một chút, hiện tại chúng ta ở chung một thuyền, nên cân nhắc làm sao đối phó cường giả Nhân tộc cùng Man tộc mới phải.
- Cường giả Man tộc mọi người đều biết, có man vương ngũ đại man quốc, hơn nữa Đại Tế Ti cực kỳ thần bí trong thần điện, không ai từng gặp qua hắn ra tay, khí tức có vẻ yếu ớt không khác gì năm man vương, nhưng năm man vương đều nghe lệnh của hắn, mọi người đừng nên khinh thường.
- Về phần Nhân tộc, người có hình dáng cực cao kia là Linh Diệt Vương, là lão tổ Huyền Linh tông Đế quốc Thiên Huyền.
Thiên Ngạc Vương nói:
- Mà nam tử trung niên mặc áo lam là Thiên Uyên Vương, vốn thuộc hoàng thất Đế quốc Thần Võ của Nhân tộc.
Gật gật đầu, Phi Loan Vương nói:
- Người được Mê Không Châu, nếu ta không đoán sai chính là Tà Hồn Vương, không thuộc tứ đại đế quốc, là tông chủ Âm Tà tông Nhân tộc, tu luyện tà khí cùng hồn lực.
Long Tượng Vương cũng lên tiếng:
- Ta biết trung niên tóc xanh kia, là Huyền Diệu Vương cốc chủ Minh Nguyệt cốc Đế quốc Minh Nguyệt, Minh Nguyệt cốc là một tông môn thập phần cường đại trong Đế quốc Minh Nguyệt, vợ của Huyền Diệu Vương chính là muội muội của hoàng đế Đế quốc Minh Nguyệt, mà nữ tử duy nhất kia…
Nói tới đây, sắc mặt Long Tượng Vương thập phần ngưng trọng:
- Người này có một danh xưng Nhân tộc đệ nhất thiên tài, Tịnh Thiên Huyên cung chủ Di Thiên cung Đế quốc Thần Võ, nàng quật khởi từ hai mươi năm trước, lần trước nghe nói nàng đạt tới sinh tử nhị trọng, không nghĩ tới mới qua vài năm ngắn ngủi đã đột phá sinh tử tam trọng, tuyệt đối là đại địch thủ.
(Ở những chương trước thi thoảng có để là Nhu Thiên Huyên. Tên đúng của nàng ta là Tịnh Thiên Huyên. Xin chân thành cáo lỗi các độc giả)
- Hóa ra nàng chính là Tịnh Thiên Huyên, ta nghe qua tên nàng, nhìn qua cũng không có gì đặc biệt đi? Vài năm trước mới đột phá sinh tử tam trọng, có năng lực mạnh bao nhiêu?
Tà Thử Vương xoay chuyển ánh mắt, đầy vẻ khinh thường.
Long Tượng Vương không thèm để ý hắn.
- Đừng xem thường đối phương, Tịnh Thiên Huyên đích xác là thiên tài.
Phi Loan Vương thản nhiên nói:
- Năm ấy nàng mới tới sinh tử nhị trọng, Tử Vong Chi Sâm từng phái đi yêu vương tam trọng ám sát nàng, kết quả không thành công, hiện tại nàng đã thành châu báu, còn muốn giết nàng, khó lắm!
Thiên Ngạc Vương quay đầu, cười khổ:
- Phi Loan huynh, Sơn mạch Vạn Thú cũng từng phái yêu vương đi ám sát, vẫn thất bại như các ngươi.
- Sơn mạch Liên Vân cũng thế.
Long Tượng Vương lắc đầu, thần sắc bất đắc dĩ.
Tà Thử Vương trợn mắt há hốc mồm, Lâm Tiêu cũng giật mình.
Trời ạ, nguyên lai ba đại thế lực Yêu tộc từng phái yêu vương đi ám sát Tịnh Thiên Huyên, nhưng đều không thành công, thực lực của nàng không khỏi quá nghịch thiên.
- Các vị tiền bối, ta biết Nhân tộc cuối cùng kia, gọi là Lâm Tiêu, trước đó không lâu vãn bối từng gặp hắn trong Hỏa Diệm sơn tại Chiến trường Cổ Tộc, thực lực cực kỳ đáng sợ, có được một bộ Man Vương sáo trang nhị tinh, thực lực vượt xa vương giả Nhân tộc nhị trọng bình thường.
Kim Giáp cùng Lâm Tiêu từng tham gia tranh đoạt Dung Hỏa thần quả, không ít yêu vương Yêu tộc đều biết, Phân thân Toản Địa Giáp đương nhiên không thể tránh hiềm nghi nên đã nói ra.
- Ân, Kim Giáp, không sai.
Phi Loan Vương mỉm cười gật đầu.
Tà Thử Vương cười lạnh, đang định nói gì, nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Phi Loan Vương cùng Thiên Ngạc Vương nhìn qua liền ngậm miệng, trong lòng lại thầm khinh thường, chỉ là vương giả nhị trọng Nhân tộc, cần gì quản tới.
- Được rồi, lần này đi Phế khu Cổ Thần, quan trọng nhất là đoạt được bảo vật, tiếp theo là kích sát cường giả Nhân tộc, đặc biệt là Tịnh Thiên Huyên, chỉ cần diệt sát toàn bộ bọn hắn đối với Yêu tộc mà nói là một trận thắng lợi thật lớn.
Thiên Ngạc Vương lên tiếng.
Yêu tộc quan sát Nhân tộc, mà bên Nhân tộc, Thiên Uyên Vương bọn họ cũng đang quan sát Yêu tộc.
- Trọng yếu nhất trong nhóm Yêu tộc phải là Phi Loan Vương Tử Vong Chi Sâm và Thiên Ngạc Vương Sơn mạch Vạn Thú, chỉ cần trừ bỏ bọn hắn, đội ngũ Yêu tộc không còn đáng sợ, về phần bên Man tộc, vài đại man vương thực lực tuy đáng sợ nhưng so sánh với Yêu tộc còn chưa đáng cho chúng ta xem trọng.
Thiên Uyên Vương tổng kết.
- Hừ, lần này ta muốn cho bọn hắn có thể đi vào nhưng không thể đi ra.
Linh Diệt Vương cười lạnh nói.
- Cẩn thận một chút tốt hơn, ta luôn có cảm giác lần này Chí Bảo điện xuất thế có chút quỷ dị.
Huyền Diệu Vương nhíu mày, hắn tu luyện công pháp thập phần huyền diệu, trong minh minh luôn sẽ có cảm ứng.
- Huyền Diệu Vương, ngươi không khỏi quá đa tâm rồi đi.
Tà Hồn Vương lãnh đạm nói.
Trong nhóm người, chỉ có Tịnh Thiên Huyên không lên tiếng, chỉ nhìn về hướng Man tộc, khẽ nhíu mày như suy nghĩ chuyện gì.
- Chậc chậc, mấy vương giả Nhân tộc các ngươi cũng chỉ vậy thôi, ánh mắt đều quá kém, chỉ có nha đầu kia đỡ hơn một chút.
Thanh âm Long gia chợt truyền ra từ Thương Long Tí.
- Long gia, sao vậy?
Lâm Tiêu sửng sốt, thần thức truyền âm.
Bên trong Thương Long Tí, Long gia đang chơi đùa cùng tiểu Viêm, từ sau khi Long gia khôi phục một bộ phận thực lực, Thương Long Tí càng thêm thần bí, chỉ cần đối phương không phản kháng, có thể thu nạp bất luận kẻ nào, mà không giống như trước kia phải dựa vào linh hồn quan hệ cùng Lâm Tiêu mới có thể.
Lần này đi tìm Chí Bảo điện, Lâm Tiêu cũng mang theo tiểu Viêm, nhưng lại để hắn lưu lại trong Thương Long Tí.
- Lão đầu tử Man tộc có chút cổ quái!
Long gia chắt lưỡi, có chút tùy ý nói.
Ánh mắt Lâm Tiêu nghi hoặc.
- Trên người hắn có một tia lực lượng tôn giả!
Tôn giả lực? Lâm Tiêu chấn kinh, trên người lão giả kia có tôn giả lực, sẽ không phải là tôn giả đi?
Tựa hồ hiểu được ý tưởng của Lâm Tiêu, Long gia cười thành tiếng:
- Yên tâm đi, tên kia cũng không phải tôn giả, nhưng trên người đích xác có một tia tôn giả lực, nếu ta không đoán sai, hắn là cường giả mạnh nhất Man tộc, nhưng ngươi cũng không cần lo lắng, trời sập xuống còn có kẻ cao hơn chống đỡ, nếu tên kia thật muốn ra tay, trước phải đối phó chính là vương giả tam trọng của Nhân tộc cùng Yêu tộc các ngươi.
Lâm Tiêu thầm thở ra, đưa mắt nhìn Đại Tế Ti, trong lòng càng thêm cảnh giác.
Sưu…
Ba đội ngũ không ngừng bay nhanh về hướng Phế khu Cổ Thần.
Trong quá trình gấp rút lên đường, Lâm Tiêu rất ít trao đổi cùng người khác, chỉ yên lặng hấp thu thiên địa nguyên khí, mà trong đội ngũ Nhân tộc ngoại trừ Huyền Diệu Vương, những người khác căn bản không xem Lâm Tiêu vào trong mắt, mỗi khi nói chuyện đều không để ý hắn, đương nhiên, trong Nhân tộc còn có một người khá đặc thù, cho tới bây giờ không hề trao đổi với nhóm người Linh Diệt Vương, chính là Tịnh Thiên Huyên cung chủ Di Thiên cung.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook