Vô Cực Liên Minh
Chương 2: Lục Đạo

*******

Hậu hoa viên phía sau lâu đài, một thiếu niên khoảng 17 tuổi ngơ ngác đứng đó, giống như đang suy nghĩ điều gì đó đến thất thần vậy

Thiếu niên sở hữu gương mặt góc cạnh như đao gọt, hoàn mỹ tựa như trong tranh vẽ ra. Một đầu bạch sắc tóc ngắn như ánh mặt trời ngoài vũ trụ

( ánh sáng mặt trời màu gì?? Tất nhiên là màu trắng rồi).

Đôi mắt sắc bén mà thâm thúy, lại tràn đầy mị lực. Trên gương mặt đeo lấy một chiếc kính cận, bổ trợ cho khí chất của hắn một thân trí giả

Hắn là Lục Đạo, đại hoàng tử của Đại Việt Đế Quốc.

“ Lục Đạo!! Cháu ở đây à?” Thanh âm của Lạc tướng quân vang lên để Lục Đạo từ trong mê man tỉnh lại.

Quay đầu nhìn Lạc tướng quân đang hướng chỗ mình đi tới, hắn không khỏi nở nụ cười kích động

“ Chú Vương!? Chú tới đón cháu phải không?”

“ Ừm, đi thôi” Lạc tướng quân cười ha hả, trên gương mặt hung tận của mình vậy mà lộ ra một vẻ nhu hòa. Nếu để thành viên Việt Quốc thấy được, chắc sẽ kinh ngạc tới há hốc mồm mất

“ Yess, phải thế chứ. Cháu đợi ngày này lâu lắm rồi” Lục Đạo cười tà ác, hai tay bất chợt siết chặt lại.

Ngày hôm nay, hắn liền chính thức bước sang trang mới, chính thức thoát khỏi cái tên: phế vật rồi. Mà hắn, cũng có thể tu luyện Ngự Nữ Tâm Kinh, hưởng phúc tề thiên

Nghĩ tới tương lai mỹ nữ vờn quanh, Lục Đạo không nhịn được nở nụ cười tà ác

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương