Vô Cực Liên Minh
Chương 167: Không quên được

*

Học Viện Hà Bắc, lúc này các tiết mục cũng đã hết. Mà quả như dự đoán, nghe qua Lục Đạo hát “ Có Chàng Trai Viết Lên Cây” các tiết mục sau, hoàn toàn bị lu mờ, khán giả cũng chỉ ủng hộ cho có lệ mà thôi

Cái này để một những học viên biểu diễn khóc ròng à. Cũng chỉ có thể nói, người so với người thật tức chết

Trong lúc những tiết mục cuối cùng xuất hiện, thì ở dưới sân trường, Thúy Kiều cùng Mục Niệm Từ lôi kéo Lê Uyển Như đi tới chỗ Lục Đạo

Nguyễn Huy chứng kiến ba nữ, liền vội vàng hô lên

“ Thỉnh an ba vị chị dâu”

Bị Nguyễn Huy gọi là chị dâu, ngoại trừ Thúy Kiều cùng Mục Niệm Từ là bình thường ra, còn Lê Uyển Như thì sắc mặt đỏ chót. Xua tay liên tục, lắp bắp

“Cậu nói gì vậy!? mình với Lục Đạo chỉ là bạn bè bình thường thôi”

Chỉ là nói vậy, nhưng nàng lại vẫn len lén nhìn Lục Đạo, trong lòng lại chẳng có mấy tức giận, thậm chỉ là có chút kinh hỉ

Lê Uyển Như “ nói một đằng, nghĩ một nẻo”, ở đây mọi người đều nhìn ra, ai nấy đều không khỏi nở nụ cười, nhưng không có nói ra

Sau đó, Lục Đạo đơn giản giới thiệu một chút Lê Uyển Như cho hai người Nguyễn Huy. Khi biết Lê Uyển Như chính là top 7 Thất Tiên Nữ, hai tên này không khỏi đối với đại ca mình dơ lên ngón cái

Mới vào trường liền tán đổ ba trong số bảy mỹ nhân của Thất Tiên Nữ, bản lĩnh tán gái quả thật để hai người phục sát đất ah

Trong lúc mọi người nói chuyện, thì các tiết mục văn nghệ đều đã kết thúc. Đúng lúc này, phía trên Nhà Bay, một con ưng băng xuất hiện

Ưng băng màu trắng, ở trong đêm tối vô cùng lóa mắt, thế nên phía dưới mọi người đều thấy rất rõ ràng. Mà có thể cưỡi ưng băng tự do đi lại trong học viện, chỉ có một người

Bùi Viện Trưởng!! Bùi Ngọc Lan

Ưng băng mang theo Bùi Ngọc Lan đáp lên sân khấu. Sau khi Bùi Ngọc Lan nhảy xuống, ưng băng liền biến thành vô số mảnh băng biến mất. Rất rõ ràng, con ưng băng này chỉ là do Bùi Ngọc Lan dùng băng nguyên tố ngưng tụ thành

Đứng trên sân khấu, đối mặt với cả ngàn ánh mắt nhìn chăm chú. Bùi Ngọc Lan mặt không đổi sắc, vẫn vẻ lạnh lùng như thường ngày

“ Trước khi chính thức bắt đầu buổi dạ hội, ta có việc quan trọng muốn thông báo với mọi người, liên quan tới hình thức xử phạt cho một cá nhân học viên trong trường”

Bùi Ngọc Lan vừa nói xong, tất cả khán giả đều im lặng. Ánh mắt phức tạp đổ dồn về phía Lục Đạo. Có hả hê, có thương cảm, có không nỡ, có vui mừng,… nói chung là đủ loại cảm xúc

Thấy thế, Nguyễn Huy không hỏi lo lắng nhìn Lục Đạo hỏi

“ Đại ca!! không sao chứ?”

Trả lời hắn, là một nụ cười tự tin của Lục Đạo: “ yên tâm, sẽ không có chuyện gì đâu”

Lục Đạo vừa dứt lời, thì cũng là lúc Bùi Ngọc Lan lên tiếng. Thanh âm lạnh lẽo vang vọng khắp sân trường, khiến bất kì ai cũng có thể nghe được nàng nói

“ Lục Đạo, học viên lớp 10 -1. Với những hành vi phạm luật mà em gây nên, trải qua biểu quyết, nhà trường quyết định hình phạt dành cho em như sau

Trong thời gian bảy ngày bắt đầu từ ngày 20/3, một mình hoàn thành thí luyện Trấn Thú Cốc với độ khó A, dưới sự giám sát của Hội Học Sinh. Nếu hoàn thành, em vẫn được giữ lại trường. Còn nếu thất bại, chúng tôi buộc phải đuổi em”

Bùi Ngọc Lan nói xong, cũng mặc kệ các học viên phản ứng ra sao. Băng nguyên tố ngưng tụ thành Băng Ưng, nàng cưỡi lên Băng Ưng rời đi

Bùi Ngọc Lan đi rồi, phía dưới sân khấu liền nhốn nháo hẳn lên

“ Ta không có nghe lầm đó chứ!? Sau những gì Phong Thần làm mà nhà trường không đuổi học hắn, mà chỉ bắt hắn hoàn thành thí luyện!?”

“ Xem ra Phong Thần không đơn giản như chúng ta nghĩ ah. Rất có thể hắn đến từ một đại thế lực nào đó”

“ Ta nghĩ cũng chưa chắc đâu, ngươi không nghe thử thách mà Phong Thần phải là sao? chính là hoàn thành thí luyện Trấn Thú Cốc độ khó A. Hơn nữa còn là một mình làm”

“ Trấn Thú Cốc độ khó A!? cái này ta biết, hình như đây là bài thi dành cho học viên Đội Tuyển Thế Vận Hội ah. Á đù!! Để một học viên năm nhất hoàn thành bài thi như vậy, khác méo gì đuổi hắn ra khỏi trường rồi còn đâu”

“ Ít nhất là vẫn có cơ hội ở lại trường, không phải sao?”

….

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương