Vô Cực Liên Minh
Chương 161: K - Thiếu niên thần bí



Phía bên ngoài, ngay khi Madoka tiến vào Cõi Mộng, nàng liền ngã vào lòng Lục Đạo ngủ say

Đỡ lấy thân thể mềm mại của người đẹp, Lục Đạo khóe miệng chợt hiện nụ cười

Hắn không có kĩ năng Quán Thâu, nhưng hắn có thể thông qua Cõi Mộng, chiếu lại những gì mình đã trải qua.

Mà đã chứng kiến được trí tuệ khiếp người của Madoka, Lục Đạo rất có lòng tin, cô gái nhỏ này có thể hiểu được ít nhất là 60% Luyện Đan Thuật

Gấp lại quyển Luyện Đan Đại Cương, một bên ôm lấy Madoka, Lục Đạo khẽ đẩy gọng kính mắt, mang theo giọng hờ hững, hắn nói

“ Ta biết mình lớn lên rất đẹp trai, nếu nữ nhân nhìn chăm chú, ta rất vui mừng. Thế nhưng nếu đó là một người nam nhân thì ta cảm thấy rất khó chịu đó”

Những lời này, là Lục Đạo hướng về phía người ngồi bên cạnh mình

Chỉ thấy ngồi bên cạn hắn là một thiếu niên, là một đứa con lai khi sở hữu gương mặt phương động nhưng lại có con mắt đặc chưng người người phương tây: mắt xanh.

Thiếu niên nhìn quá tuổi khá con trẻ, chắc khoảng 19, 20, tướng mạo thanh tú, mang một vẻ non nớt. Cái này, để hắn rất dễ trở thành con mồi cho mấy mấy bà cô lớn tuổi thích “ phi công trẻ”.

Điều đặc biệt nhất ở người thanh niên, chính là gương mặt hắn rất cứng ngắc, cảm tượng như không bao giờ có thể thấy được trên gương mặt đó bất kì biểu lộ cảm xúc nào cả vậy

Tên thanh niên này từ nãy đến giờ vẫn luôn lặng lẽ chăm chú nhìn mình. Mà theo như hắn vừa nói ở trên, bị đối phương nhìn chằm chằm, hắn cảm thấy cực kì khó chịu

Thấy hành động của mình bị phát giác, thiếu niên không những không xấu hổ, trái lại càng nhìn Lục Đạo chăm chú hơn. Sau đó, từ tốn nói

“ Ngươi… rất đặc biệt”

Ngữ điệu cứng khắc, cũng chẳng khác nào thần thái gương mặt hắn vậy

Lần này, đến lượt Lục Đạo hơi nhíu mày. Nếu ban đầu hắn khó chịu khi bị thanh niên nhìn chằm chằm, nhưng giờ khi nhìn kỹ, hắn lại phát hiện thằng này rất quái lạ.

Còn quái lạ thế nào, ngay cả hắn cũng nhất thời không nhận ra được

“ Ngươi tên gì?” Lục Đạo hỏi. Bất quá, hắn có đến 90% khẳng định đối phương sẽ không trả lời

Chỉ là để hắn bất ngờ, chính người thanh niên lại mở miệng. Vẫn là thanh âm như máy móc, hắn nói

“ Ta không có tên, Boss gọi ta là K” Nói xong, K đứng dạy

“Boss!? K sao?” Lục Đạo thì thào, trong lòng như có suy nghĩ

Bỗng hắn phát hiện K đã rời khỏi chỗ, giống như muốn rời đi. Có điều, Lục Đạo cũng không có ngăn cản, mà bình tĩnh nói

“ Ngươi cũng rất đặc biệt”

Nghe thế, động tác của K hơi ngừng lại, sau đó hắn cũng không có trả lời, mà rời đi.

Đợi cho K rời đi, Lục Đạo mới nhìn vào quyển sách mà đối phương đã đọc

Tâm Lý Học Đại Cương

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương