Trong mấy cái tin tức này thì Lương Kim Nhược cảm thấy hứng thú với cái thứ ba hơn, vì dù sao thì cô cũng biết nhân vật chính trong hai cái trước là mình rồi.

Chu Sơ Hành lại có tin đồn tình cảm ư?

Sao cô lại không biết?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Lương Kim Nhược hỏi: [Là tin đồn tình cảm gì thế?]

Tô Ninh Dung: [Cậu tự coi một chút hoặc là hỏi tổng giám đốc Chu thử xem.]

Xem ra là không viết rõ ra trong tin tức, hoặc là một tin tức giả, vào buổi sáng thì điện thoại của Lương Kim Nhược tự khởi động, vừa mở ra đã thấy ngay thông báo này.

Cô nhấn vào, rất nhanh sau đó thấy được nội dung bài viết.

Đầu tiên là biên tập viên chấn động với bức ảnh Chu Sơ Hành xuất hiện tại cục dân chính, sau đó xào lại bài phỏng vấn về tiêu chuẩn bạn đời lúc trước của anh một chút.

Cuối cùng mới nhắc tới tin đồn tình cảm kia là gì.

Theo như những gì người kia miêu tả thì anh ta biết được chuyện này từ chỗ nhân viên của Trung Thế, giữa bọn họ vẫn luôn lan truyền một tin đồn.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đó chính là sâu thẳm trong ký ức của tổng giám đốc Chu cất giấu một ánh trăng sáng là mối tình đầu.

Nghe nói, trước kia yêu nhau đến nỗi máy tính của anh cũng cài đặt ảnh chụp của cô gái đó làm màn hình nền.

“Chiếu theo phong cách sống của tổng giám đốc Chu thì tôi tin rằng tin tức này chắc chắn là sự thật, bây giờ anh ấy không gần nữ sắc như vậy cơ mà, nói không chừng là bị tình yêu làm tổn thương rồi, người càng như thế thì càng nặng tình!”

“Không biết hiện giờ cô gái tình đầu kia đang ở đâu nữa, mà tại sao lại rời xa tổng giám đốc Chu. Vậy cho nên anh ấy mới vùi đầu vào công việc như thế...”

Lương Kim Nhược đọc rồi phụt cười một tiếng.

Bình thường khi người ta bắt đầu một bài viết thì sẽ dựa vào một bức ảnh, còn tin tức này lại dựa vào một lời đồn, sau đó tự biên soạn thành một câu chuyện.

Hoá ra nữ chính trong câu chuyện tình cảm kia lại chính là bản thân cô.

Lương Kim Nhược cũng không hề nhận ra được là cô vừa thở phào nhẹ nhõm, cô lên Weibo vào thẳng hot search bóc trần bí mật về mợ Chu.

Tiêu đề chấn động, nội dung cũng như thế.

Hình như người đầu tiên phát tán ảnh chụp là người qua đường, mà hình như cũng không phải, Lương Kim Nhược nhìn thấy rất rõ gương mặt của Chu Sơ Hành trong bức ảnh.

Hình như lúc đó cô đã ngồi vào trong xe rồi thì phải.

“Khoảng thời gian trước, vị tổng giám đốc Chu này nhận một phỏng vấn video, lúc đó có trả lời về vấn đề tình cảm cá nhân, anh nói anh không thích nhất là mấy người đỏng đảnh.”

“Phỏng vấn kia được phát lên một cách hoàn chỉnh như vậy thì hẳn là tổng giám đốc Chu đang nói thật rồi. Thế thì có thể loại bớt một vài những cái tên trong danh sách cô chiêu đỏng đảnh của Bắc Kinh.”

“Với thế lực của Trung Thế và nhà họ Chu thì việc tìm người có gia thế bậc hai cũng không khả quan lắm, cho nên cuối cùng chỉ còn lại có vài người thôi.”

“Tuy rằng thoạt trông không có liên quan gì đến nhau, nhưng chẳng phải liên hôn giữa hào môn là như vậy hay sao, có người nói lần trước bà Chu còn tham gia lễ trưởng thành của thiên kim nhà họ Lý. Nhưng tất nhiên tổng giám đốc Chu không đến nỗi phải chọn một người vừa mới thành niên.”


“Chuyện duy nhất có thể chắc chắn chính là, mợ Chu nhất định phải là một người rất dịu dàng, rộng lượng nên mới có thể làm tốt vị trí phu nhân tổng giám đốc Trung Thế.”

Quần chúng hóng drama bình luận, bàn tán náo nhiệt.

[Hóng nhanh lên, coi chừng một giây sau không đọc được nữa bây giờ!]

[To gan ghê... lại dám khuếch trương cuộc sống cá nhân của ông lớn như vậy.]

[Mong rằng trưa nay ăn cơm tôi vẫn có thể đọc được tin tức Weibo này.]

Nhưng hiển nhiên là cư dân mạng cũng không phải thuộc kiểu ăn chay, tuy rằng không biết nội tình nhưng lại hiểu rất rõ về tình hình mấy người con gái của những dòng họ tại Bắc Kinh.

[Đây là nữ chính bữa tiệc mà bà Chu và tổng giám đốc Chu tham gia nhỉ? Năm nay mười tám, vừa tới tuổi thành niên, cũng mới nhận được một vòng cổ đá quý có giá trị liên thành luôn.]

[Dù là mười tám thì cũng chưa đến tuổi kết hôn đâu, chỉ có một mình tổng giám đốc Chu đến cục dân chính thôi phải không? Lẽ nào vào cục là có chuyện khác?]

[Ây da, đúng là trên ảnh chỉ có một người thật.]

[Mấy người có tiền rất thích tham gia các bữa tiệc hội, trong tiệc tối mà bà Chu đi có rất nhiều người đẹp đó, tôi thấy tấm ảnh này ở trên Weibo của một cô chiêu.]

[Đưa link, đưa link]

[@Hứa Thừa Nguyệt]

Đương nhiên là Lương Kim Nhược biết Hứa Thừa Nguyệt, cô gái này rất khôn khéo, có thể hòa hợp với bất kỳ nhà nào, quan hệ bên ngoài cũng không mâu thuẫn với ai cả.

Đúng thật là trên Weibo của cô ấy có ảnh chụp chung với Tô Nhạn.

[Hai tỷ là ở đây ư?]

[Đây là đối tượng cầu hôn trong truyền thuyết đấy à?]

[Cô này có tính cách dịu dàng, rộng lượng à?]

Cũng không biết có phải là chưa lên Weibo hay không mà không có ai trả lời lại.

Lương Kim Nhược tự nói trong lòng rằng ảnh chụp chung giữa cô với Tô Nhạn có một đống đấy, có thể mở một buổi triển lãm được luôn rồi.

Hai tỷ thu hút đi sự chú ý của mọi người, nhưng giữa lúc đang hóng hớt thì câu chuyện bắt đầu phát triển theo một phương hướng kỳ quái khác.

[Tôi có một thắc mắc là cái bảng xếp hạng danh viện đỏng đảnh đó có danh sách không vậy? Đừng chỉ lo loại trừ mà không đưa ra, để cho tôi xem thử mấy người đẹp đỏng đảnh này nào.]

[Cười chết mất, có phải công chúa nhỏ xếp hạng nhất luôn không?]

[Chắc cô ấy một mình một cõi rồi!]

Lương Kim Nhược: “?”

Cô không dịu dàng rộng lượng chỗ nào?

Trong tin tức này của Chu Sơ Hành lại không hề có bất kỳ ai nhắc đến cô.


Mà lại có Hứa Thừa Nguyệt gọi đến: “Lương Kim Nhược, cậu hại tớ lên hot search rồi đây này, mau tới đây với tớ mau, không tới là tớ lấy Chu Sơ Hành đi luôn đấy nhé.”

Lương Kim Nhược cười ha hả: “Cậu lấy đi.”

Hứa Thừa Nguyệt nổi hết cả da gà: “Tớ cũng chẳng dám muốn đâu, người kết hôn có phải là cậu hay không? Nếu không phải cậu thì cũng thảm quá rồi!”

“Sao không phải tớ thì lại thảm chứ?” Lương Kim Nhược không trả lời mà hỏi ngược lại.

“Trước đây quan hệ giữa cậu với Chu Sơ Hành tốt như vậy mà, đi học còn bỏ mặc bọn tớ để đi hẹn hò với cậu ta cơ, đúng thật là làm lãng phí hết thanh xuân.”

Lương Kim Nhược: “?”

Vì sao việc cô bị người trong nhà ép, không tình nguyện đi ăn với Chu Sơ Hành vào miệng bọn họ lại thành đi hẹn hò thế?

Lương Kim Nhược nhẹ nhàng nói: “Vẫn ổn, dù sao thì tớ cũng có hai tỷ.”

Hứa Thừa Nguyệt: “?”

Ừ, cậu có hai tỷ thì ghê rồi.

Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng thật sự rất ghê gớm, dù sao thì không phải gia đình ai trong bọn cô cũng đều vừa nhấc tay là chi cho con gái hai tỷ.

Vị hôn phu? Chồng? Lại càng không thể.

Hôm nay đúng lúc là thứ bảy, nên mới có nhiều cư dân mạng hóng hớt như thế.

Khi bên phía tập đoàn Trung Thế nhìn thấy tin tức trên mạng thì phản ứng đầu tiên là muốn xóa hết tất cả tin tức liên quan và hot search trên Weibo.

Nhưng bọn họ không dám làm chủ vấn đề của tổng giám đốc Chu.

Vì thế, tất cả vấn đề bàn luận sâu xa hơn đều biến mất một cách yên lặng không tiếng động, chỉ còn lại một vài tin tức ở bề nổi và nhắc tới mợ Chu.

Hiện tại muốn che miệng hết toàn bộ thiên hạ là chuyện không thể nào, rất dễ gây ra phản tác dụng, như vậy chỉ càng làm bọn họ ngấm ngầm bàn tán càng thêm sôi nổi mà thôi.

Không nhìn thấy có rất nhiều ông lớn sau khi bị lộ ra scandal, dù đã che hết tên đầy đủ nhưng cư dân mạng vẫn có thể thảo luận đến mức lên hot search à.

Hơn nữa, tổng giám đốc Chu kết hôn là chuyện tốt mà.

Không ai dám chắc chính xác về suy nghĩ của Chu Sơ Hành hiện tại, ví dụ như, anh đến cục dân chính cũng không che giấu, vậy có phải là không thèm quan tâm đến việc bị chụp ảnh hay không?

Còn Chu Sơ Hành lúc này thì đang mở cuộc họp.

Anh không có thời gian làm việc và ngày nghỉ cố định, ngày nào cũng là thời gian làm việc, hôm qua Lương Thị vừa mới đưa bản kế hoạch đến thì vừa kết thúc cuộc họp sáng hôm nay là phải xem xét rồi.

Trợ lý đặc biệt Tô đã rời khỏi phòng họp từ trước.

Giám đốc bộ phận Quan hệ công chúng thấy cậu ấy đi ra thì thở phào nhẹ nhõm: “Trợ lý đặc biệt Tô, anh xem thử xem rốt cuộc là tổng giám đốc Chu có ý gì vậy, có cần phải xóa hết toàn bộ hay không?”


Trợ lý đặc biệt Tô xem xong rồi tóm lại: “Tạm thời không cần.”

Giám đốc bộ phận Quan hệ công chúng: “Vậy lỡ như mợ Chu bị bại lộ thân phận thì sao...”

Trợ lý đặc biệt Tô trợn mắt nói dối: “Mợ Chu dịu dàng rộng lượng như vậy mà, cho dù có bị bại lộ thân phận thì cũng chẳng sao cả, kết hôn hợp pháp không có ảnh hưởng gì đến công ty.”

Nói không chừng cổ phiếu còn có thể tăng lên.

Giám đốc bộ phận Quan hệ công chúng thấy tổng giám đốc Chu còn chưa đi ra ngoài thì nhỏ giọng hỏi: “Trợ lý đặc biệt Tô, anh lén bật mí cho tôi biết là vị tiểu thư khuê các nhà nào thế?”

Trợ lý đặc biệt Tô cao thâm khó đoán: “Chẳng phải từ trước đến giờ chỉ có một người duy nhất thôi sao?”

Giám đốc bộ phận Quan hệ công chúng khó hiểu rời đi.

Đợi sau khi xuống hết mười tám tầng thang máy thì ông ấy mới đột nhiên nhớ tới lời đồn từng nghe được trước kia, chỉ là bọn họ biết được nhiều hơn đám nhân viên kia thôi.

... Là vị kia của nhà họ Lương!

Sau khi cuộc họp kết thúc, thân hình thon dài của Chu Sơ Hành xuất hiện trong tầm mắt của trợ lý đặc biệt Tô, chỉ một vài câu là cậu ấy đã mô tả hết tình hình trên mạng bây giờ.

“Bóc trần bí mật về mợ Chu?”

“Vâng, phải, nhưng mà bóc sai hết rồi.” Trợ lý đặc biệt Tô trả lời, nghiêm túc nói: “Bọn họ chỉ đoán đúng một điều là mợ Chu dịu dàng, rộng lượng thôi.”

Chu Sơ Hành ngừng động tác sửa lại ống tay áo, liếc mắt nhìn cậu ấy.

“Vậy cậu đi báo cáo sự việc này cho mợ Chu đi.”

Trợ lý đặc biệt Tô đã sớm tu luyện ra “tuyệt chiêu” mình đồng da sắt, nên dù có nịnh nọt ton hót một cái rồi bị cấp trên nhìn thì cũng sẽ không hoảng hốt: “Dạ.”

Văn phòng tổng giám đốc.

Tuy trợ lý đặc biệt Tô đã đi khỏi công ty nhưng trên mặt bàn của Chu Sơ Hành lại xuất hiện không ít tin tức mà cậu ấy sưu tầm được.

Anh còn chưa xem thì Lương Kim Nhược đã gọi tới: “Sao lại thế này, em đang hóng hớt vui mà tự dưng biến mất hết rồi!”

Chu Sơ Hành gõ ngón tay lên mặt bàn: “Quan hệ công chúng.”

“Đây cũng có phải là scandal gì đâu, cần gì phải nhờ bộ phận Quan hệ công chúng.” Lương Kim Nhược mắng thầm một câu: “Cũng do anh đỏng đảnh không chịu đeo khẩu trang đấy, lên cả hot search luôn.”

Chu Sơ Hành chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày hai từ “đỏng đảnh” lại rơi xuống đầu mình.

Giọng điệu của anh vẫn bình thường: “Nếu đeo khẩu trang thì có thể tin tức xuất hiện trên hot search hôm nay là khẩu trang kim cương đấy.”

Lương Kim Nhược bị anh thuyết phục.

Cô “hồi máu” rất nhanh: “Nhưng mà sao bộ phận quan hệ công chúng của anh không xoá hết tất cả đi, để lại tin tức “bóc trần bí mật về mợ Chu” làm gì vậy?”

“Kết hôn có phải chuyện gì mất mặt đâu.”

Chu Sơ Hành đọc lên tiêu đề một tin tức một cách rất cứng nhắc: “Chắc chắn mợ Chu là một người rất dịu dàng, rộng lượng nên mới có thể làm tốt vị trí phu nhân Tổng giám đốc Trung Thế.”

Đọc cứ như người máy, chả có tí ngữ điệu lên xuống gì cả.

Sau đó thì trầm giọng nói: “Nếu em cảm thấy cái này không đúng sự thật thì nó cũng sẽ biến mất trên mạng luôn, rất đơn giản.”

Lương Kim Nhược nghe mà bối rối.

“Cái gì mà vợ hiền mẹ đảm chứ, mơ đẹp lắm.”


Chu Sơ Hành nhẹ nhàng nói: “Ừ, phải rồi, em muốn làm một con cá sấu khổng lồ của ngành thương nghiệp cơ.”

Lương Kim Nhược: “…”

Ở Trung Thế có nhiều việc bận bịu như vậy mà vẫn không làm anh quên đi chuyện cá sấu.

Cô lập tức tắt máy.

Chu Sơ Hành không để ý lắm, anh nhanh chóng nhìn lướt qua các tin tức trên mạng, cho dù thấy được bốn chữ “tin đồn tình cảm” thì cũng không dao động.

Rất nhanh sau đó đã đến hai tin cuối cùng.

Tin tức đầu tiên viết là: [Lý do cụ thể vì sao mà tôi lại loại trừ công chúa nhỏ đầu tiên, đừng xóa]

Tiêu đề của tin tức thứ hai có hơi khác thường: [CP mà thường không có khả năng nhất lại là chân thật nhất]

Chu Sơ Hành nhíu mày nhấn vào.

Chủ bài viết: [Tại sao lại nói là CP không có khả năng nhất, cái tin tức “bóc trần bí mật về mợ Chu” gì đó trên mạng, vừa nhìn là biết đang ké fame rồi cho nên cũng không cần nghĩ làm gì cho sâu xa. Tự dưng khi không tổng giám đốc Chu lại nhắc tới hai từ “đỏng đảnh” trong phỏng vấn vậy à? Sao trong một phỏng vấn quan trọng như thế mà lại xuất hiện người mình ghét nhất chứ? Yêu càng sâu thì hận càng nhiều, chắc chắn là vừa yêu vừa hận cô tiểu thư đỏng đảnh rồi.]

Bình luận 1: [Hợp lý ghê nhờ, vậy cho nên nửa còn lại của CP này là ai?]

Bình luận 2: [Hỏi gì nữa, tất nhiên là Lương Kim Nhược rồi!]

Bình luận 3: [Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha, ông lớn có biết không thế?]

Bình luận 4: [Trai tài gái sắc, siêu siêu hợp]

Bình luận 5: [Này lầu trên, ở bên kia cô nói là loại trừ công chúa nhỏ đầu tiên cơ mà?]

Bình luận 6: [Tuy rằng có thể đu CP, nhưng cũng phải chân thật chút chứ, hình như bây giờ công chúa nhỏ có mẹ kế đấy, nhà họ Chu chấp nhận kiểu này à?]

...

Bình luận 150: [Tôi là chủ bài viết, tôi sẽ để bài viết ở đây, sau này đào lên lại.]

Chu Sơ Hành mặt không cảm xúc thoát ra.

Một lát sau, trợ lý đặc biệt Tô đang báo cáo cho Lương Kim Nhược nhận được mệnh lệnh: “Mấy tin tức linh tinh xoá hết đi.”

Trợ lý đặc biệt Tô: “Như thế nào là linh tinh?”

Chu Sơ Hành: “Còn muốn tôi dạy cậu à?”

Trợ lý đặc biệt Tô ngậm miệng.

Tất cả tài liệu về bản kế hoạch đều đặt ở trên bàn Chu Sơ Hành, cái nào cũng có tên, người tham dự bên Lương Thị cũng khá nhiều.

Chu Sơ Hành lật ra một cách qua loa, sau đó thấy tên của Lương Kim Nhược.

Bởi vì tài liệu của cô nổi bật nhất.

Với lại, độ dày cũng là mỏng nhất.

Chu Sơ Hành mở ra được một nửa thì đặt sang một bên, anh bắt đầu xem của những người khác trước.

Hôm nay Trung Thế xảy ra một tin tức lớn như vậy, nên tuy rằng không thể đi lên tầng mười tám nhưng mỗi giây mỗi phút đều chú ý đến lối đi của tầng mười tám.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương