Hạ Cẩn Mai theo cảnh sát về đồn.

Trong đầu, những hình ảnh kinh hoàng vừa nãy vẫn chưa thoát ra được.

Thời gian này liên tiếp xảy ra những chuyện không thể nào ngờ, lại thập phần nguy hiểm đến nỗi nội tâm cô dù có mạnh mẽ vững vàng bao nhiêu đi chăng nữa thì lúc này cũng cảm thấy sợ hãi hoang mang.

“Xin cô cho biết tên!”
Viên cảnh sát bắt đầu thấm tra.

Hạ Cẩn Mai vẫn còn nghĩ đến tình huống ngàn cân treo sợi tóc lúc trước nên vẫn hơi run.

“Tồi tên là Hạ Cẩn Mai! Đây là thẻ căn cước công dân của tôi”
Vừa nói Hạ Cẩn Mai vừa lấy từ trong túi xách ra giấy tờ tùy thân của mình và đưa cho cảnh sát.

Viên cảnh sát đó lấy giấy tờ trên tay của Hạ Cẩn Mai.

Anh ta cẩn thận nhìn người và giấy tờ một lượt sau đó hỏi tiếp: “Tại sao người đàn ông đi môtô đó lại tấn công cô?”
“Chuyện này tôi cũng không rõ! Khi tôi đang đi bộ trên đường thì thấy chiếc môtô đó lao đến.


Tôi chạy vào trong con hẻm thì hắn cũng đuổi theo.

Hắn rút dao ra định đâm tôi thì tôi sợ quá nhắm chặt mắt lại.

Khi mở mắt ra thì hắn đã bị ai đó đâm.

Chuyện này thì tôi hoàn toàn mờ mịt”
Hạ Cẩn Mai nhanh chóng thuật lại chỉ tiết những việc vừa xảy ra đối với mình.

“Gần đây cô có gây thù chuốc oán gì với ai hay không?”
Hạ Cẩn Mai cẩn thận suy xét lại tình hình.

Quả thật thời gian này cô gặp chuyện lạ đời với Vương Tuấn Dương nhưng anh ta cũng không đến mức phải lấy mạng cô theo cách đó.

Còn vê An Lâm Khánh, mặc dù cô mới bóc mẽ hắn vì sự phản bội cùng với đó là nắm được việc hẳn là người đứng sau sắp xếp việc cô mang thai hộ người khác, nhưng mà Hạ Cẩn Mai cũng không nghĩ đến phương án Lâm Khánh hay Lưu Bối Na có thể giết cô vì chuyện đó.

Suy đi tính lại những chuyện này có vẻ quá phức tạp nên cô lập tức lắc đầu.

“Thực sự không có ai hay sao?”

Hạ Cẩn Mai tiếp tục gật đầu.

Nói đến bất kỳ ai trong hai phương án đó cô cũng không có cơ sở lại cũng chẳng có chứng cứ.

Tiếp theo cảnh sát cũng không đào sâu thêm về vấn đề này nữa mà anh ta chuyển sang một vấn đề khác quan trọng hơn đối với vụ án lần này.

“Vậy cô và người mặc áo đen đã giết tên lái môtô có quan hệ gì?”
“Tôi và hắn ta không có quan hệ gì cả! Thậm chí tôi còn không biết người giết gã lái môtô là ai!”
Hạ Cẩn Mai lập tức khẳng định.

Cảnh sát như có vẻ không tin tưởng lắm về lời khai của cô.

Và họ có lý do để không tin tưởng.

Tên tội phạm này là một kẻ nguy hiểm đang mang rất nhiều tội danh khác nhau và hiện đang là đối tượng truy nã số một.

Trong tình huống hắn đang bị truy đuổi gắt gao như thể mà lại có thể dừng lại tấn công một kẻ không quen biết để cứu Hạ Cẩn Mai thì đúng là một chuyện ngược đời.

Nếu như hai người thực sự không có quen biết thì hắn lấy lý do gì để làm như vậy? “Cô chắc chứ?”
Viên cảnh sát nghi hoặc hỏi lại một lần nữa.

“Chả lẽ tôi quen ai tôi còn không biết hay sao?”
“Đây chính là hình của tên tội phạm đó! Hắn có biệt danh là Santa.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương