Vợ À! Lạnh Lùng Quá Đấy
-
Chương 38
Biệt thự nhà Nó....
Trong căn phòng màu tím thân thuộc, bao trùm bởi bống tối, những tia sáng mờ nhạt khẽ ló qua rèm cửa sổ, một cô gái nằm trên chiếc giường rộng lớn, khuôn mặt xinh đẹp hốc hác, xanh xao, đôi môi đỏ cherry tự nhiên có chút hơi tái nhợt, đôi mắt nặng trĩu nhắm nghiền
Cốc.....cốc......cốc......bên ngoài phòng vọng vào tiếng gõ cửa
- Chị, anh Ren với chị Nhi qua đây rồi _ Xảo Nhi nói vọng vào
- Được chị xuống ngay _ Nó trả lời trong giọng yếu ớt
Nó uể oải nâng người ngồi dậy, đầu cô hiện giờ đau như búa bổ, tầm nhìn mờ nhạt, hơi thở có chút không ổn định
Dạo này tình trạng đau đầu của cô xảy ra thường xuyên, hay choáng váng thậm chí còn ngất
Nó hít thở một hơi, bước vào nhà WC, cô dùng nước tát vào mặt cho tỉnh táo, nhìn lại mình trong gương khẽ nhết mép “Mình tệ hại tới vậy sao?”
* 1 tuần trước...
Cạch........Nó mở cửa phòng bác sĩ bước vào, căn phòng ngập tràng màu trắng, mùi thuốc sát trùng xộc vào hai cánh mũi khó chịu
- Tiểu thư, cô đến rồi
Một ông bác sĩ thân áo trắng, khuôn mặt điềm đạm. Nó lạnh lùng kéo ghế ngồi xuống
- Ông nói đi
Ông bác sĩ hít một ngụm khí lạnh, giương đôi mắt tiếc thương nhìn thẳng vào đôi mắt lạnh lẽo của Nó, đẩy cho cô tệp hồ sơ bệnh án
Nó không chần chừng mở tệp hồ sơ bệnh án ra xem, cô khẽ nhíu mày, khuôn mặt thay đổi rõ rệt
- Theo những biểu hiện cô đã nói, thường xuyên đau đầu, choáng váng, chảy máu cam và một số biểu hiện thất thường khác, cùng với kết quả xét nghiệm máu, chụp CT não, chính xác trong cô có một khối u
Nó vẫn không nói gì, đôi mắt lạnh lẽo vô hồn, nhìn vào kết quả xét nghiệm
- Tôi nghĩ, tiểu thư...........cô nên nhập viện và đồng ý phẫu thuật, có vậy.........cô mới có thể sống
- Có thể thôi sao?
- Khả năng thành công là 60%, nếu cô đồng ý phẫu thuật sớm chúng tôi chắc chắn sẽ thành công
- Còn không thành công?
- Sẽ.............tử
Nó khẽ cười nhạt nhẽo, tử sao? Nếu cô chết rồi, ba cô, bạn bè của sẽ như thế nào?, Xảo Nhi sẽ như thế nào khi không có cô?, cô đã đưa nó ra từ địa ngục, chẳng lẽ cô lại phải cho nó đau khổ vì mình?, còn Hắn người mà cô yêu, người con trai đầu tiên mà làm cho người có trái tim băng giá của cô rung động, mặc dù.........anh đã yêu người khác, cô đã nghĩ có thể nhìn anh hạnh phúc, cũng là hạnh phúc của cô............nhưng...............chắc không thể được rồi
- Nếu không phẫu thuật, tôi còn bao nhiêu thời gian
- Cô chỉ còn 5 tháng, xin Tiểu thư hãy đồng ý phẫu thuật - Không cần, tôi sẽ lấy thuốc, ông hãy coi như bệnh của tôi là một bí mật
Nó bỏ hồ sơ vào vỏ, lạnh lùng ra ngoài
* Thực tại
1 giọt........2 giọt..........3 giọt...........sống mũi Nó cay cay, từng giọt đỏ huyết rơi xuống bàn tay, cô đưa tay bịt lấy mũi của mình, cô bắt đầu choáng váng, đôi mắt mờ mịt, tay chân bủn rủn khụy xuống sàn
- 'Tỷ à......xong chưa vậy? Bà K.Anh với ông Quân qua luôn rồi kìa' _ tiếng Ren nói vọng vào
Nó hơi thở có chút không ổn định, cố gắng hít một hơi giữ vững chất giọng lạnh lùng hằng ngày
- Sắp xong rồi, lát xuống
- 'Tỷ nhanh chút, tụi kia sắp phá phòng khách rồi'
Ren nói xong quay lưng xuống lầu vô tình lại không để ý tới giọng của Nó có chút yếu ớt
Nó vẫn khụy dưới sàn hơi thở có chút gấp gáp, cô lê lếch đến cạnh giường, nhanh chóng lấy trong hộp hai viên thuốc bỏ vào miệng nuốt trọng, cô ngã người lên giường nhắm nghiền mắt đều hòa nhịp thở, bàn tay vẫn dính máu buông thỏng trên ga giường trắng tinh
Một lúc sau cô dần ổn định, nét mặt xanh xao, đôi môi tái nhợt, uể oải quay vào WC
*
*
*
Ở dưới lầu cả đám đang tất bật bàn chuyện gì đó, loi nhoi láo nháo um trời, mà hình như chỉ có Nhi với K.Anh bàn chuyện thôi, Quân với Ren thì ngồi uống trà nghe hai cô bạn gái bàn chuyện đến nổi muốn cãi nhau, Xảo Nhi ngồi giữa không thể chen vô lời nào
- Phòng khách đi, thấy cũng rộng mà _ Nhi
- Không được, phía sau vườn mới rộng _ K.Anh
- Có 9 đứa à, rộng làm gì? Ren nói tiếp coi, mình vợ sao nói lại nó
- À.......hả.........ờ.....ờ.......vườn, vườn được
Ren bị Nhi kêu bất ngờ giật mình, hông biết gì gật đầu lia lịa, nghe được chữ nào đáp ứng chữ đó
Nhi tá quả, máu nóng lên não. Mợ nó........phản.......phản......phản hết rồi, kêu nói giúp mình mà lơ mơ đi giúp phe giặc, chồng cái giống gì? Người yêu cái giống gì?.............ta khinh
- Tời ơi......cái giống ôn thần ác bá gì vậy tời.........kêu nói tiếp tui mà sao về phe nó rồi, ông là người yêu tui đó hả?
Ren bị Nhi nói cho lơ mơ con gà mờ “Mình nói sai à?”, anh cuốn lên tìm đâu ra cây quạt giấy quạt quạt cho Nhi bới giận
- Chồng nói sai gì à? Xin lỗi.......xin lỗi a~~, phòng khách.......trong phòng khách
- Ê.....bỏ phiếu rồi cấm rút _ K.Anh phản bác
- Tại tui nhầm a~, phòng khách nhất định phải phòng khách
- Không, nhất định phải trong vườn, 'Quân' đâu nói coi _ K.Anh
- Vợ đi có xách theo 'quân' đội nào đâu mà kêu _ Quân ngây thơ như nai tơ (Anh ấy hiểu nhầm rồi)
- Anh nói với tụi nó nhất định phải làm trong vườn- Trong vườn nha~, không chỗ nào khác nhất định trong vườn
- Sáng sớm gì mà náo nhiệt vậy?
Hắn ngoài cửa đi vào tươi cười hớn hở. Từ lúc bắt đầu vào tháng hè đám loi nhoi này ngày nào cũng tụ tập đến nhà Nó, và đơn nhiên sẽ không thiếu Hắn. Hôm nay cũng chính là ngày mà cả bọn mở party để Nguyễn Hoàng nhận Xảo Nhi làm con nuôi, mà hầu như tụi loi nhoi này vui hơn cả nhân vật chính (Hè của ta đã qua rồi.....huhu....)
- Nè Huy ông lại đây bỏ phiếu cái coi, làm party trong vườn hay là phòng khách _ Ren
- Hừm.......... _ Hắn chẹp miệng bộ dáng suy tư
- Mấy người im lặng một ngày không được sao?
Thanh âm trong trẻo lạnh lùng từ trên cầu thang truyền xuống, tất cả ngước mắt nhìn lên, một thân cô gái trong chiếc đầm trắng đơn sơ tôn lên làn da trắng nõn, khuôn mặt có chút bơ phờ, xanh xao
- Tiểu Di a~~, giải quyết chuyện này cái coi, làm party trong phòng khách nha? _ Nhi réo lên
- Không, trong vườn mới tốt _ K.Anh
Nó ngồi xuống sofa, xoa xoa thái dương, đã mệt rồi còn gặp cái lũ này
- Huy nghĩ sao ý kiến gì? Còn Xảo Nhi nữa tiệc của em ý kiến đi
- Theo tôi thì ngoài sân tốt đấy, vừa có cây giống vườn lại vừa có thể vào phòng khách
- Em cũng giống anh Huy nha~, tiện cả đôi đường
- Theo ý Xảo Nhi..................rồi...................làm gì làm đi, giải tán giùm cái
Cả đám bĩu môi chế giễu, phiên cái xem thường, mà thôi kệ chủ nhà người ta có quyền a~~~. Cả rút ra ngoài sân chuẩn bị, chỉ còn Hắn, Nó cùng Xảo Nhi vẫn ngồi đó
Nó ngã lưng ra sau ghế, đôi mắt nhắm hờ, tiếp tục xoa xoa thái dương
- Xảo Nhi, pha chị ly cafe được chứ? _ Nó
- À.........dạ được
- Nè Xảo Nhi, lại đây anh nhờ chút
Xảo Nhi định quay vào bếp thì bị Hắn kêu quay trở lại, anh thì thầm gì đó vào tai Xảo Nhi, vừa nói vừa nhìn nhìn về phía Nó, Xảo Nhi cũng gật đầu nghe theo
Xảo Nhi quay trở vào bếp, Hắn nhìn Xảo Nhi đi khuất liền nhảy sang ngồi cạnh Nó (Ảnh thừa dịp a~)
Nó đang nhắm hờ mắt, liền có cảm giác bên cạnh mình hơi lúng xuống liền nhíu mày, mở mắt liếc nhìn người bên cạnh đang thản nhiên nghịch tóc của cô, mà cô còn hơi sức đâu mà đuổi, người nào đó mặt tráng bê tông cốt thép rồi, nói chỉ tốn hơi
Nó đang âm thầm thở dài, thì người bên cạnh lên tiếng hỏi
- Di nói nghe nè, tối qua cô ngủ mấy giờ vậy?
- Chi?
- Hỏi chơi
- 1 giờ sáng
- What??? Làm gì tới giờ đó?
- Có thể không trả lời?
- Không thể
- Việc công ty thôi- Việc gì việc, tối ngủ sớm tí
- Anh có quyền gì? _ Nó trừng Hắn
- Với quyền là bạn thân, thân ơi ơi là thân
Một lúc sau Xảo Nhi bước ra, nhìn hai người ngồi cạnh nhau mà lén cười thầm, thậm chí Hắn vẫn còn cầm một lọn tóc nhỏ của Nó mà nghịch. Cô bước gần lại đẩy về phía Nó ly nước ép cam
Nó nhìn ly nước cam lại nhíu mày nhìn Xảo Nhi
- Không phải cafe?
Xảo Nhi rụt cổ, không trả lời, liếc mắt cầu cứu về phía Hắn, dẫu gì việc này là anh bảo mà
Hắn bắt gặp được ánh mắt đó liền nhết mép tà mị, kéo Nó dựa lại vào sofa, hai tay kéo đôi mày đang nhíu chặt lại của cô dãn ra
Nó nhìn chằm chằm Hắn, hai khuôn mặt gần sát với nhau, hơi thở nóng của anh phả vào mặt, khuôn mặt cô dần đỏ bừng lên, mà người nào đó vẫn không hay biết gì, chăm chú kéo dãn chân mày đang nhíu lại của cô
- Đừng có suốt ngày nhíu mày vậy, sẽ có nếp nhăn đấy
- Anh.........
- Tôi sao nào? Tưởng mặt đầm trắng là che được vẻ mặt xanh xao đang xuống sắc của mình sao? mấy đứa kia não phẳng không phát hiện chứ tui là bang chủ a~~, không qua mặt được đâu
- Anh..........
- Anh.....anh cái gì? Tui nói không đúng sao? ngoan ngoãn mà dãn mày ra, cau có suốt ngày, còn ngưỡng mặt anh.....anh hoài lỡ kiss luôn rồi sao, dù gì cũng là first kiss của tui, đừng có thừa cơ mà cướp lấy _ Hắn không xấu hổ nói một tràng quở trách (Chúc mừng anh Huy, lá gan anh hôm nay rất lớn)
Ngoài cửa Devlin cùng San San đang từ từ bước vào, liền bắt gặp một khung cảnh phòng khách cùng hai người đang ngồi trên sofa với tư thế rất chi là 'trong sáng', ngoài ra không có người thứ ba tại đây (Chị Xảo Nhi bỏ đi lâu rồi) nên sự hiểu lầm lại thêm hiểu lầm
- Honey mình vào nhầm nhà a~~ _ San San
- Ờ chắc vậy rồi, thôi ra ngoài thôi
San San hướng hai người cười cười
- Sorry, I did not mean to the wrong house, really sorry (Xin lỗi, tôi không cố ý vào nhầm nhà, thực sự xin lỗi)
- The two men continued (Hai người cứ tiếp tục)
(Đúng là cuộc giao tiếp giữa những người học thức)
Rầm...........Chúc mừng anh Huy nhà ta đã chính thức ôm sàn
Nó khuôn mặt đỏ bừng, thẳng tay đẩy Hắn ra, một phát chới với khiến anh ôm sàn, khuôn mặt anh cũng đỏ bừng không kém gì cô
- Anh, chị đừng hiểu lầm, em vô tội nga~~ _ Hắn
- 'Anh, chị đừng hiểu lầm, em vô tội nga~~'.............chắc tin _ San San
- Tùy thôi ta vô tội _ Hắn nhúng vai
- Con Di dù hoàn cảnh gần gũi nào mặt nó cũng không đỏ tới vậy đâu _ San San nhết mép cười gian liếc nhìn Nó khuôn mặt vẫn chưa hết đỏ - Chắc là..........
- Anh sắp có em rể a~~, tin vui........tin vui, tản băng di động sắp yêu, tin động trời
- Đủ rồi, hiểu lầm thôi _ Nó
- Là hiểu lầm đóa anh, chị nghe chưa? _ Hắn hất mặt, trong lòng cũng vui vui, tung bông tung hoa “Cô ấy biết đỏ mặt với mình rồi”
- Không điếc...........Xớ................. _ Hai người đồng thanh hất mặt
Nó trở lại khuôn mặt băng lãnh, với ly nước cam của Hắn nhờ Xảo Nhi làm đưa lên miệng uống. Hắn nhìn hành động của Nó, khẽ mỉm cười
- Ê COI CHỪNG............
RẦM............................................................
________________End chap______________
Bài hát theo yêu cầu bạn nha!!!????????????
Trong căn phòng màu tím thân thuộc, bao trùm bởi bống tối, những tia sáng mờ nhạt khẽ ló qua rèm cửa sổ, một cô gái nằm trên chiếc giường rộng lớn, khuôn mặt xinh đẹp hốc hác, xanh xao, đôi môi đỏ cherry tự nhiên có chút hơi tái nhợt, đôi mắt nặng trĩu nhắm nghiền
Cốc.....cốc......cốc......bên ngoài phòng vọng vào tiếng gõ cửa
- Chị, anh Ren với chị Nhi qua đây rồi _ Xảo Nhi nói vọng vào
- Được chị xuống ngay _ Nó trả lời trong giọng yếu ớt
Nó uể oải nâng người ngồi dậy, đầu cô hiện giờ đau như búa bổ, tầm nhìn mờ nhạt, hơi thở có chút không ổn định
Dạo này tình trạng đau đầu của cô xảy ra thường xuyên, hay choáng váng thậm chí còn ngất
Nó hít thở một hơi, bước vào nhà WC, cô dùng nước tát vào mặt cho tỉnh táo, nhìn lại mình trong gương khẽ nhết mép “Mình tệ hại tới vậy sao?”
* 1 tuần trước...
Cạch........Nó mở cửa phòng bác sĩ bước vào, căn phòng ngập tràng màu trắng, mùi thuốc sát trùng xộc vào hai cánh mũi khó chịu
- Tiểu thư, cô đến rồi
Một ông bác sĩ thân áo trắng, khuôn mặt điềm đạm. Nó lạnh lùng kéo ghế ngồi xuống
- Ông nói đi
Ông bác sĩ hít một ngụm khí lạnh, giương đôi mắt tiếc thương nhìn thẳng vào đôi mắt lạnh lẽo của Nó, đẩy cho cô tệp hồ sơ bệnh án
Nó không chần chừng mở tệp hồ sơ bệnh án ra xem, cô khẽ nhíu mày, khuôn mặt thay đổi rõ rệt
- Theo những biểu hiện cô đã nói, thường xuyên đau đầu, choáng váng, chảy máu cam và một số biểu hiện thất thường khác, cùng với kết quả xét nghiệm máu, chụp CT não, chính xác trong cô có một khối u
Nó vẫn không nói gì, đôi mắt lạnh lẽo vô hồn, nhìn vào kết quả xét nghiệm
- Tôi nghĩ, tiểu thư...........cô nên nhập viện và đồng ý phẫu thuật, có vậy.........cô mới có thể sống
- Có thể thôi sao?
- Khả năng thành công là 60%, nếu cô đồng ý phẫu thuật sớm chúng tôi chắc chắn sẽ thành công
- Còn không thành công?
- Sẽ.............tử
Nó khẽ cười nhạt nhẽo, tử sao? Nếu cô chết rồi, ba cô, bạn bè của sẽ như thế nào?, Xảo Nhi sẽ như thế nào khi không có cô?, cô đã đưa nó ra từ địa ngục, chẳng lẽ cô lại phải cho nó đau khổ vì mình?, còn Hắn người mà cô yêu, người con trai đầu tiên mà làm cho người có trái tim băng giá của cô rung động, mặc dù.........anh đã yêu người khác, cô đã nghĩ có thể nhìn anh hạnh phúc, cũng là hạnh phúc của cô............nhưng...............chắc không thể được rồi
- Nếu không phẫu thuật, tôi còn bao nhiêu thời gian
- Cô chỉ còn 5 tháng, xin Tiểu thư hãy đồng ý phẫu thuật - Không cần, tôi sẽ lấy thuốc, ông hãy coi như bệnh của tôi là một bí mật
Nó bỏ hồ sơ vào vỏ, lạnh lùng ra ngoài
* Thực tại
1 giọt........2 giọt..........3 giọt...........sống mũi Nó cay cay, từng giọt đỏ huyết rơi xuống bàn tay, cô đưa tay bịt lấy mũi của mình, cô bắt đầu choáng váng, đôi mắt mờ mịt, tay chân bủn rủn khụy xuống sàn
- 'Tỷ à......xong chưa vậy? Bà K.Anh với ông Quân qua luôn rồi kìa' _ tiếng Ren nói vọng vào
Nó hơi thở có chút không ổn định, cố gắng hít một hơi giữ vững chất giọng lạnh lùng hằng ngày
- Sắp xong rồi, lát xuống
- 'Tỷ nhanh chút, tụi kia sắp phá phòng khách rồi'
Ren nói xong quay lưng xuống lầu vô tình lại không để ý tới giọng của Nó có chút yếu ớt
Nó vẫn khụy dưới sàn hơi thở có chút gấp gáp, cô lê lếch đến cạnh giường, nhanh chóng lấy trong hộp hai viên thuốc bỏ vào miệng nuốt trọng, cô ngã người lên giường nhắm nghiền mắt đều hòa nhịp thở, bàn tay vẫn dính máu buông thỏng trên ga giường trắng tinh
Một lúc sau cô dần ổn định, nét mặt xanh xao, đôi môi tái nhợt, uể oải quay vào WC
*
*
*
Ở dưới lầu cả đám đang tất bật bàn chuyện gì đó, loi nhoi láo nháo um trời, mà hình như chỉ có Nhi với K.Anh bàn chuyện thôi, Quân với Ren thì ngồi uống trà nghe hai cô bạn gái bàn chuyện đến nổi muốn cãi nhau, Xảo Nhi ngồi giữa không thể chen vô lời nào
- Phòng khách đi, thấy cũng rộng mà _ Nhi
- Không được, phía sau vườn mới rộng _ K.Anh
- Có 9 đứa à, rộng làm gì? Ren nói tiếp coi, mình vợ sao nói lại nó
- À.......hả.........ờ.....ờ.......vườn, vườn được
Ren bị Nhi kêu bất ngờ giật mình, hông biết gì gật đầu lia lịa, nghe được chữ nào đáp ứng chữ đó
Nhi tá quả, máu nóng lên não. Mợ nó........phản.......phản......phản hết rồi, kêu nói giúp mình mà lơ mơ đi giúp phe giặc, chồng cái giống gì? Người yêu cái giống gì?.............ta khinh
- Tời ơi......cái giống ôn thần ác bá gì vậy tời.........kêu nói tiếp tui mà sao về phe nó rồi, ông là người yêu tui đó hả?
Ren bị Nhi nói cho lơ mơ con gà mờ “Mình nói sai à?”, anh cuốn lên tìm đâu ra cây quạt giấy quạt quạt cho Nhi bới giận
- Chồng nói sai gì à? Xin lỗi.......xin lỗi a~~, phòng khách.......trong phòng khách
- Ê.....bỏ phiếu rồi cấm rút _ K.Anh phản bác
- Tại tui nhầm a~, phòng khách nhất định phải phòng khách
- Không, nhất định phải trong vườn, 'Quân' đâu nói coi _ K.Anh
- Vợ đi có xách theo 'quân' đội nào đâu mà kêu _ Quân ngây thơ như nai tơ (Anh ấy hiểu nhầm rồi)
- Anh nói với tụi nó nhất định phải làm trong vườn- Trong vườn nha~, không chỗ nào khác nhất định trong vườn
- Sáng sớm gì mà náo nhiệt vậy?
Hắn ngoài cửa đi vào tươi cười hớn hở. Từ lúc bắt đầu vào tháng hè đám loi nhoi này ngày nào cũng tụ tập đến nhà Nó, và đơn nhiên sẽ không thiếu Hắn. Hôm nay cũng chính là ngày mà cả bọn mở party để Nguyễn Hoàng nhận Xảo Nhi làm con nuôi, mà hầu như tụi loi nhoi này vui hơn cả nhân vật chính (Hè của ta đã qua rồi.....huhu....)
- Nè Huy ông lại đây bỏ phiếu cái coi, làm party trong vườn hay là phòng khách _ Ren
- Hừm.......... _ Hắn chẹp miệng bộ dáng suy tư
- Mấy người im lặng một ngày không được sao?
Thanh âm trong trẻo lạnh lùng từ trên cầu thang truyền xuống, tất cả ngước mắt nhìn lên, một thân cô gái trong chiếc đầm trắng đơn sơ tôn lên làn da trắng nõn, khuôn mặt có chút bơ phờ, xanh xao
- Tiểu Di a~~, giải quyết chuyện này cái coi, làm party trong phòng khách nha? _ Nhi réo lên
- Không, trong vườn mới tốt _ K.Anh
Nó ngồi xuống sofa, xoa xoa thái dương, đã mệt rồi còn gặp cái lũ này
- Huy nghĩ sao ý kiến gì? Còn Xảo Nhi nữa tiệc của em ý kiến đi
- Theo tôi thì ngoài sân tốt đấy, vừa có cây giống vườn lại vừa có thể vào phòng khách
- Em cũng giống anh Huy nha~, tiện cả đôi đường
- Theo ý Xảo Nhi..................rồi...................làm gì làm đi, giải tán giùm cái
Cả đám bĩu môi chế giễu, phiên cái xem thường, mà thôi kệ chủ nhà người ta có quyền a~~~. Cả rút ra ngoài sân chuẩn bị, chỉ còn Hắn, Nó cùng Xảo Nhi vẫn ngồi đó
Nó ngã lưng ra sau ghế, đôi mắt nhắm hờ, tiếp tục xoa xoa thái dương
- Xảo Nhi, pha chị ly cafe được chứ? _ Nó
- À.........dạ được
- Nè Xảo Nhi, lại đây anh nhờ chút
Xảo Nhi định quay vào bếp thì bị Hắn kêu quay trở lại, anh thì thầm gì đó vào tai Xảo Nhi, vừa nói vừa nhìn nhìn về phía Nó, Xảo Nhi cũng gật đầu nghe theo
Xảo Nhi quay trở vào bếp, Hắn nhìn Xảo Nhi đi khuất liền nhảy sang ngồi cạnh Nó (Ảnh thừa dịp a~)
Nó đang nhắm hờ mắt, liền có cảm giác bên cạnh mình hơi lúng xuống liền nhíu mày, mở mắt liếc nhìn người bên cạnh đang thản nhiên nghịch tóc của cô, mà cô còn hơi sức đâu mà đuổi, người nào đó mặt tráng bê tông cốt thép rồi, nói chỉ tốn hơi
Nó đang âm thầm thở dài, thì người bên cạnh lên tiếng hỏi
- Di nói nghe nè, tối qua cô ngủ mấy giờ vậy?
- Chi?
- Hỏi chơi
- 1 giờ sáng
- What??? Làm gì tới giờ đó?
- Có thể không trả lời?
- Không thể
- Việc công ty thôi- Việc gì việc, tối ngủ sớm tí
- Anh có quyền gì? _ Nó trừng Hắn
- Với quyền là bạn thân, thân ơi ơi là thân
Một lúc sau Xảo Nhi bước ra, nhìn hai người ngồi cạnh nhau mà lén cười thầm, thậm chí Hắn vẫn còn cầm một lọn tóc nhỏ của Nó mà nghịch. Cô bước gần lại đẩy về phía Nó ly nước ép cam
Nó nhìn ly nước cam lại nhíu mày nhìn Xảo Nhi
- Không phải cafe?
Xảo Nhi rụt cổ, không trả lời, liếc mắt cầu cứu về phía Hắn, dẫu gì việc này là anh bảo mà
Hắn bắt gặp được ánh mắt đó liền nhết mép tà mị, kéo Nó dựa lại vào sofa, hai tay kéo đôi mày đang nhíu chặt lại của cô dãn ra
Nó nhìn chằm chằm Hắn, hai khuôn mặt gần sát với nhau, hơi thở nóng của anh phả vào mặt, khuôn mặt cô dần đỏ bừng lên, mà người nào đó vẫn không hay biết gì, chăm chú kéo dãn chân mày đang nhíu lại của cô
- Đừng có suốt ngày nhíu mày vậy, sẽ có nếp nhăn đấy
- Anh.........
- Tôi sao nào? Tưởng mặt đầm trắng là che được vẻ mặt xanh xao đang xuống sắc của mình sao? mấy đứa kia não phẳng không phát hiện chứ tui là bang chủ a~~, không qua mặt được đâu
- Anh..........
- Anh.....anh cái gì? Tui nói không đúng sao? ngoan ngoãn mà dãn mày ra, cau có suốt ngày, còn ngưỡng mặt anh.....anh hoài lỡ kiss luôn rồi sao, dù gì cũng là first kiss của tui, đừng có thừa cơ mà cướp lấy _ Hắn không xấu hổ nói một tràng quở trách (Chúc mừng anh Huy, lá gan anh hôm nay rất lớn)
Ngoài cửa Devlin cùng San San đang từ từ bước vào, liền bắt gặp một khung cảnh phòng khách cùng hai người đang ngồi trên sofa với tư thế rất chi là 'trong sáng', ngoài ra không có người thứ ba tại đây (Chị Xảo Nhi bỏ đi lâu rồi) nên sự hiểu lầm lại thêm hiểu lầm
- Honey mình vào nhầm nhà a~~ _ San San
- Ờ chắc vậy rồi, thôi ra ngoài thôi
San San hướng hai người cười cười
- Sorry, I did not mean to the wrong house, really sorry (Xin lỗi, tôi không cố ý vào nhầm nhà, thực sự xin lỗi)
- The two men continued (Hai người cứ tiếp tục)
(Đúng là cuộc giao tiếp giữa những người học thức)
Rầm...........Chúc mừng anh Huy nhà ta đã chính thức ôm sàn
Nó khuôn mặt đỏ bừng, thẳng tay đẩy Hắn ra, một phát chới với khiến anh ôm sàn, khuôn mặt anh cũng đỏ bừng không kém gì cô
- Anh, chị đừng hiểu lầm, em vô tội nga~~ _ Hắn
- 'Anh, chị đừng hiểu lầm, em vô tội nga~~'.............chắc tin _ San San
- Tùy thôi ta vô tội _ Hắn nhúng vai
- Con Di dù hoàn cảnh gần gũi nào mặt nó cũng không đỏ tới vậy đâu _ San San nhết mép cười gian liếc nhìn Nó khuôn mặt vẫn chưa hết đỏ - Chắc là..........
- Anh sắp có em rể a~~, tin vui........tin vui, tản băng di động sắp yêu, tin động trời
- Đủ rồi, hiểu lầm thôi _ Nó
- Là hiểu lầm đóa anh, chị nghe chưa? _ Hắn hất mặt, trong lòng cũng vui vui, tung bông tung hoa “Cô ấy biết đỏ mặt với mình rồi”
- Không điếc...........Xớ................. _ Hai người đồng thanh hất mặt
Nó trở lại khuôn mặt băng lãnh, với ly nước cam của Hắn nhờ Xảo Nhi làm đưa lên miệng uống. Hắn nhìn hành động của Nó, khẽ mỉm cười
- Ê COI CHỪNG............
RẦM............................................................
________________End chap______________
Bài hát theo yêu cầu bạn nha!!!????????????
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook