Vợ À! Lạnh Lùng Quá Đấy
-
Chương 31
Biệt thự nhà Nó....
- Ơn trời.....tới nơi rồi _ Nhi than một tiếng ngã người lên sofa
- Tưởng đâu về nhất rồi, ai ngờ hòa với Linh Di _ Hắn tiếc nuối
- Đúng là Di tỷ, đua xe chưa bao giờ xuống cấp nga~~~ _ Ren
- Xém rớt tim với con Di, tới giờ mà vẫn còn hoảng nè _ San San
- Nhìn Xảo Nhi kìa, sợ đến nổi mà giờ chưa định hồn _ Nhi
- Con bé nôn đến nổi xanh xao luôn rồi _ Devlin
Hai người nhìn Xảo Nhi vẫn còn thất thần chưa bình tĩnh. Nó từ nhà bếp đi ra cầm trên tay ly nước chanh nóng, đưa cho Xảo Nhi
- Uống đi cho khỏe
Xảo Nhi cầm ly nước chanh của Nó tay vẫn còn run lẩy bẩy đưa lên miệng uống
Quân cùng K.Anh bước vào khuôn mặt ão não liền thấy 4 cái xác nằm ngổn ngang trên bộ ghế sofa, Xảo Nhi thì như người mất hồn còn Nó vẫn băng lãnh y như thường. Đỡ K.Anh ngồi xuống ghế, Nó cũng quay vào bếp lấy thêm li nước chanh đưa cho K.Anh
- Sao rồi? _ Ren hỏi mắt chứa ý cười
Quân chợt nhớ liền thương tiếc cho con siêu xe của mình, sau cuộc đua nó đã được đưa vào tiệm bảo trì, Ôi......thảm hại
- Bảo trì rồi
Bọn Hắn phá lên cười trong khi đó Quân khóc không ra nước mắt
* Quá trình cuộc đua
Khi tất cả đã vào xe chuẩn bị cuộc đua, 5 con siêu xe đã lên ga và chuẩn bị xuất phát, ai cũng tâm trạng vô cùng hưng phấn, nhìn cuộc đua có lẽ gay gắt đấy.....vì đường từ đây ra thành phố tuy không bằng đường đua 'Tử thần' nhưng vì phải bảo vệ tài sản nhà dân nên cẩn thận là tốt nhất
Trước khi bắt đầu ai cũng đã trang bị cho mình chiếc tai nghe để dễ dàng cho việc.....tám chuyện
- Xong hết chứ? _ Ren nói qua thiết bị
- Ok
Ting.......một âm thanh phát ra từ đồng hồ trong xe, lập tức 5 con siêu xe phóng mất tăm chỉ còn lại làn khói trắng vương vấn
5 chiếc xe lao như hổ đói cắt xẹt qua không khí, ai muốn gặp 'Diêm vương ca ca' thì cứ tự nhiên mà xông ra ngoài, chiếc xe đang dẫn đầu là Hắn, đứng thứ hai là Quân đang cố gắng vượt lên, theo sát đó là Devlin tốc xe cũng khá nhanh nhưng không có ý định vượt lên, sau đó là Ren nhưng anh này vô cùng nhàn rỗi vừa lái vừa nói chuyện tình cảm với Nhi a~~ và Nó đang giữ vị trí cuối cùng
- Sư muội sao không nhường sư huynh một chút nhỉ? _ Quân nói qua thiết bị giọng giễu cợt
- Im đi thằng khốn nạn, chắc mày nhớ tổ tiên rồi hả? _ Hắn
- Ừ.....đang rất nhớ đây
Quân nhết mép tăng ga lách sang trái để vượt lên. Nhưng đâu có dễ, Hắn cũng lách sang trái chặn đầu xe của Quân và cuối cùng hai chàng đây, hết lách sang trái rồi lách sang phải, mà anh Quân nhà ta vẫn chưa vượt được, làm K.Anh ngồi trong xe của Quân mà chóng cả mặt- Nè, anh lái kiểu gì vậy? Chóng mặt quá
- Chồng, xin lỗi
- Hahaha.....đúng là đua một mình thoải mái thật _ Hắn cười khoái đảng
Đúng lúc đó Devlin thừa cơ hội tăng ga chạy ngang bằng Quân
- Hai thằng bây cãi nhau tiếp đi, để hai anh, chị vượt há? _ San San khiêu khích
- Còn lâu mới cho anh, chị vượt nhá _ K.Anh
- Mấy người cãi nhau hoài vậy? vợ chồng người ta đang tình cảm, ồn ào dễ sợ _ Ren nhảy vào
Cả đám 'Hừ' lạnh Ren một tiếng. Người ta đang đua xe thì ổng bàn chuyện tình cảm công nhận người gì đâu sinh ra mà vô tư dễ sợ
- Ừ........tình cảm đi, hồi về chót rồi khóc nhé _ Devlin
- Hờ.......hờ......chưa chắc đâu nhé!!!
- Gần tới đích rồi đó, ở đây tình cái gì mà cảm, Tiểu Di chạy cuối mà chưa chắc nó thua nhá!!!..........nhanh đê _ Nhi
- Rồi _ Ren
Lập tức Ren nhấn ga chạy hết tốc lực, bám sát đuôi xe của Devlin, hai chiếc gần đến nổi chỉ còn một gang tay là có thể đụng chạm
- Ê......đụng xe của anh là chú đền đấy _ Devlin
- Tỷ à! Sắp tới đích rồi tỷ muốn giấu tài sao? _ Ren khiêu khích
- Mấy người ồn ào quá
Tiếng Nó băng lãnh mặc dù chỉ nghe qua thiết bị thôi mà cả đám rợn tóc gáy run cầm cập hết rồi, im thinh thích không dám mở miệng nói dù chỉ một chữ
Nó vẫn ung dung chạy với tốc độ bình thường không nhanh, mà cũng không chậm theo khá gần với tụi chạy trước
Nó mở tai nghe ra khẽ nhết mép tạo thành một nụ cười tà mị xoay sang Xảo Nhi
- Sợ chứ
- Có một chút
Nó khẽ cười rồi nhìn về phía trước, chỉ cần qua khúc cua đó là đến nhà Nó cũng như là đến đích rồi
- Bám chặt vào
Nó nói rồi chạy lách sang vạch ngăn cánh, nhấn ga hết tốc lực chạy vượt lên
Một tiếng 'VÚT' cắt ngang không khí xẹt qua tụi chạy phía trước làm cả đám một phen hốt hoảng
Quân, Ren, Devlin giật mình lạc tay lái. Quân nhanh chân phanh gấp nghe rõ cả tiếng 'Két' nhưng do chạy tốc độ quá nhanh mà đâm vào góc cây gần đó bốc khói. Quân cùng K.Anh nhắm tịt mắt do hoảng sợ cũng may xe đâm vào góc cây chỉ với tốc lực nhỏ nên hai người tạm thời thoát nạn, tái xanh mặt mày
Ren, Devlin cũng đã biết được cách đua của Nó, cũng không khỏi giật mình, nhưng không đến nổi giống Quân chỉ là lạng lách một chút rồi cũng điều chỉnh lại được
Nó vẫn tốc độ 'tử thần' đó, chạy sát cạnh Hắn, anh cũng một phen giật mình nhưng với tài đua xe tài ba vốn có của mình, nhận biết nhanh tình hình thực tại, nhìn về khúc cua
Đồng loạt Nó, Hắn phanh gấp ôm xát cua một phát cả hai cùng cán đích. Một tiếng 'KÉT' thật to phụt cả khói. Hai người không ai hẹn ai đồng loạt mở cửa xe bước ra chạm mắt nhau, khẽ nhết mép cười tà mị- Cô làm tôi giật mình đấy! Chuyển đổi tình thế..........Hoàn hảo
- Quá khen, anh cũng không phải tay vừa
Hắn chính là người đầu tiên có thể về nhất cùng Nó, khi cô sử dụng chiến thuật đua này
Chiến thuật đua mạo hiểm này chính do cô tự tạo, chưa ai có lá gan mà thử chạy chiến thuật này ngoài cô và chưa ai phá được chiến thuật này. Vậy mà Hắn.........có thể sao?
Xảo Nhi vừa xuống xe liền ôm bụng nôn thốc nôn tháo, tái xanh mặt mày, Nó cười dịu dàng vỗ lưng cho Xảo Nhi. Đúng lúc đó xe Devlin cũng vừa cán đích, sau đó là Ren. Nhi, San San cũng giống như Xảo Nhi vừa mở cửa xe là ôm bụng nôn mữa. Nó nhìn 3 người mà lắc đầu
Đột nhiên Hắn chợt nhớ đến thằng bạn của mình
- Ê......thằng trời đánh, ổn chứ? Thấy tổ tiên chưa? _ Hắn nói qua thiết bị giễu cợt
Hắn cũng biết tài đua xe của Quân đâu phải là dạng 'Gà mờ' nên cũng dám chắc là không có chuyện gì
- Gặp rồi mấy ổng bả khỏe lắm, bảo tao dẫn mày xuống chơi _ Quân cũng bình tĩnh đáp lại
- Vậy sao? Cho tao gửi lời cảm ơn nhé, khoảng 6, 7 chục năm nữa tao xuống
Quân 'hừ' lạnh một tiếng xoay sang cô người yêu bé nhỏ của mình đang tái xanh mặt mày vì hoảng sợ, anh nở nụ cười ấm áp nắm chặt bàn tay của K.Anh mà chấn an cô
* Trở về thực tại
......................................................................
Tất cả đã trở về trạng thái bình thường, tội nghiệp anh Quân vẫn còn thương tiếc con siêu xe của mình
- Quân với K.Anh về cuối nhá vào nấu ăn đê _ San San
- Chị cũng biết là em không biết nấu mờ? _ K.Anh phản kháng
- Luật rồi nhá, có chơi có chịu _ Ren
- Ý mày nói là có một mình tao nấu á hả? _ Quân
- Chớ sao? _ đồng thanh
Quân khóc không ra nước mắt, đua xe thì thua, con xe yêu vấu cũng bị bảo trì, giờ còn bị tụi này áp bức bốc lột bắt nấu ăn nữa chứ. Hôm nay bước chân trái ra ngoài sao? Mà xui ác dữ vậy nè, lão 'Thiên' ông không biết cứu người trong hoạn nạn a~~~
- Rồi phòng Xảo Nhi ở đâu? _ Nhi nhìn Nó hỏi
- Một chút Hà quản gia sẽ phái người sang sắp xếp _ Devlin trả lời giúp Nó
- Sao mày không để bên mình vài người giúp việc đi, cũng tiện hơn _ K.Anh
- Tao không thích quá nhiều người _ Nó lạnh giọng
Cả đám thở dài ngao ngán
Sao Nó luôn sống khép kín như vậy chứ?
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
8h tối - Biệt thự nhà Nó......
Khi cả đám sau một ngày quậy phá ở nhà Nó, cuối cùng cũng chịu về
Chỉ còn Nó và Xảo Nhi ngồi ở phòng khách. Nó thì chăm chú vào chiếc laptop của mình xử lí một số tài liệu ở công ty. Xảo Nhi chỉ ngồi nhìn Nó làm việc, chỉ biết im lặng không dám làm phiềnTrong phòng khách vô cùng tĩnh lặng chỉ nghe được tiếng bàn phím gõ không ngừng
- Xảo Nhi pha cho chị tách cafe được không? _ Nó không nhìn Xảo Nhi hỏi
- Vâng
Xảo Nhi gật đầu quay lưng vào bếp..........Một lúc sau bưng ra một tách cafe nóng đưa cho Nó
- Cảm ơn
- Chị không nên uống cafe nhiều quá
- Ừ
Nó chỉ nhàn nhạt trả lời rồi lại chú tâm vào laptop
Im lặng.................vẫn..................im lặng
- Tụi ở khu phố là gì của em?
- Dạ, bạn học
Nó gấp laptop lại nhìn đối mắt với Xảo Nhi
- Tụi nó ức hiếp em bao lâu rồi?
Xảo Nhi cúi đầu không trả lời, trong thời gian qua cô luôn bị ức hiếp trong trường kể cả ở nhà một mình cô không thể nào phản kháng
- Ngày mai chị đưa em đến trường
- Không cần được không chị? Em.....
- Em xem chị là gì?
- Ch.......chị gái
- Chỉ là danh nghĩa?
- Kh......không em xem chị như chị hai, chị ruột của mình vậy, danh nghĩa kể cả tình cảm
- Vậy theo em, nếu em gái mình bị ức hiếp em sẽ làm gì?
Xảo Nhi cắn chặt môi, câu hỏi của Nó không phải là câu khó, ai cũng có thể trả lời. Nhưng sao bây giờ cô lại không thể trả lời được chứ?
- Chị biết em đang nghĩ gì mà, không cần suy nghĩ cũng có thể biết trong lòng của em đã có sẵn đáp án cho câu hỏi đó rồi. 'Yêu thương', 'Bảo vệ' đó là những thứ mà một người chị dành cho đứa em của mình. Và chị cũng không ngoại lệ
Nó vừa dứt lời tầm mắt của Xảo Nhi đã phủ một màn sương dày đặc, từng giọt nước mắt đã lần lượt rơi
Cô rất may mắn.......thực sự rất may mắn, phải chăng 'Chúa trời' thật sự thương hại cho cô, để cho cô gặp được Nó, một người chị không cùng huyết thống nhưng lại mang cho cô những tình yêu thương, những hạnh phúc mà trước giờ cô chưa từng nghĩ đến
Xảo Nhi nức nở nhào đến ôm chầm lấy Nó mà òa khóc như một đứa con nít. Nó cũng vòng tay đáp trả lại cái ôm của Xảo Nhi mỉm cười dịu dàng
- Cảm ơn chị............vì tất cả
Nó tươi cười xoa đầu Xảo Nhi......................................................................................
Một lúc sau Xảo Nhi buông Nó ra đôi mắt đã đỏ hoe vì khóc, cô lau đi hai hai hàng nước mắt gượng cười nhìn Nó
- Nhưng chị không cần đưa em đến trường đâu
- Em sợ gì à?
- Tại em........
- Em không muốn người khác chú ý?
- *Gật đầu*
- Được rồi, em lên phòng đi, chị đã nhờ người sắp xếp rồi, em lên tắm rửa rồi ngủ sớm, ngày mai chị nhờ tài xế đưa em đi
- Còn chị?
- Chị còn một số tài liệu chưa nhập vào, lát chị mới ngủ
- Chị cũng đừng thức khuya quá
Nó gật đầu rồi lại chú tâm vào laptop tiếp tục làm việc. Xảo Nhi cũng quay trở về phòng của mình. Để Xảo Nhi đi khuất Nó lấy điện thoại gọi cho ai đó, sau một lúc đỗ chuông cũng có người bắt máy
- «Alo»
- Bà là hiệu trưởng Gat School?
- «Đúng rồi, cô là ai vậy?»
- Tôi là Nguyễn Hoàng Linh Di
- «Oh.......Nguyễn Hoàng tiểu thư cô cần gì ở tôi à?»
- Hứa Xảo Nhi 9B3 là em gái tôi, gia tộc Nguyễn Hoàng sẽ tài trợ cho trường của bà trong năm tới, chỉ cần bà phải bảo vệ em gái của tôi từ đây cho hết năm học này
- «Hứa Xảo Nhi trong lí lịch hình như là không có chị gái, Tiểu thư cô có nhầm không?»
- Sắp tới Nguyễn Hoàng sẽ nhận em ấy làm con nuôi cũng như là em gái của tôi
- «Vậy sao.......được tôi sẽ để mắt đến em ấy»
- Tôi giao cho bà, nếu em ấy có chút bị thương tôi sẽ gặp bà hỏi lí _ Nó băng lãnh
- «Tôi.........tôi biết rồi.......Tiểu thư yên tâm» _ Bà hiệu trưởng nói giọng run run
Nó tắt máy uống một ngụm cafe nóng rồi tiếp tục công việc của mình
Vậy là một ngày cuối tuần đã trôi qua nụ cười, nước mắt và hạnh phúc
________________End chap_______________
Haha......Au đang rãnh mới viết xong đăng lun
Bài trên theo yêu cầu bạn nhá!!!????????????
- Ơn trời.....tới nơi rồi _ Nhi than một tiếng ngã người lên sofa
- Tưởng đâu về nhất rồi, ai ngờ hòa với Linh Di _ Hắn tiếc nuối
- Đúng là Di tỷ, đua xe chưa bao giờ xuống cấp nga~~~ _ Ren
- Xém rớt tim với con Di, tới giờ mà vẫn còn hoảng nè _ San San
- Nhìn Xảo Nhi kìa, sợ đến nổi mà giờ chưa định hồn _ Nhi
- Con bé nôn đến nổi xanh xao luôn rồi _ Devlin
Hai người nhìn Xảo Nhi vẫn còn thất thần chưa bình tĩnh. Nó từ nhà bếp đi ra cầm trên tay ly nước chanh nóng, đưa cho Xảo Nhi
- Uống đi cho khỏe
Xảo Nhi cầm ly nước chanh của Nó tay vẫn còn run lẩy bẩy đưa lên miệng uống
Quân cùng K.Anh bước vào khuôn mặt ão não liền thấy 4 cái xác nằm ngổn ngang trên bộ ghế sofa, Xảo Nhi thì như người mất hồn còn Nó vẫn băng lãnh y như thường. Đỡ K.Anh ngồi xuống ghế, Nó cũng quay vào bếp lấy thêm li nước chanh đưa cho K.Anh
- Sao rồi? _ Ren hỏi mắt chứa ý cười
Quân chợt nhớ liền thương tiếc cho con siêu xe của mình, sau cuộc đua nó đã được đưa vào tiệm bảo trì, Ôi......thảm hại
- Bảo trì rồi
Bọn Hắn phá lên cười trong khi đó Quân khóc không ra nước mắt
* Quá trình cuộc đua
Khi tất cả đã vào xe chuẩn bị cuộc đua, 5 con siêu xe đã lên ga và chuẩn bị xuất phát, ai cũng tâm trạng vô cùng hưng phấn, nhìn cuộc đua có lẽ gay gắt đấy.....vì đường từ đây ra thành phố tuy không bằng đường đua 'Tử thần' nhưng vì phải bảo vệ tài sản nhà dân nên cẩn thận là tốt nhất
Trước khi bắt đầu ai cũng đã trang bị cho mình chiếc tai nghe để dễ dàng cho việc.....tám chuyện
- Xong hết chứ? _ Ren nói qua thiết bị
- Ok
Ting.......một âm thanh phát ra từ đồng hồ trong xe, lập tức 5 con siêu xe phóng mất tăm chỉ còn lại làn khói trắng vương vấn
5 chiếc xe lao như hổ đói cắt xẹt qua không khí, ai muốn gặp 'Diêm vương ca ca' thì cứ tự nhiên mà xông ra ngoài, chiếc xe đang dẫn đầu là Hắn, đứng thứ hai là Quân đang cố gắng vượt lên, theo sát đó là Devlin tốc xe cũng khá nhanh nhưng không có ý định vượt lên, sau đó là Ren nhưng anh này vô cùng nhàn rỗi vừa lái vừa nói chuyện tình cảm với Nhi a~~ và Nó đang giữ vị trí cuối cùng
- Sư muội sao không nhường sư huynh một chút nhỉ? _ Quân nói qua thiết bị giọng giễu cợt
- Im đi thằng khốn nạn, chắc mày nhớ tổ tiên rồi hả? _ Hắn
- Ừ.....đang rất nhớ đây
Quân nhết mép tăng ga lách sang trái để vượt lên. Nhưng đâu có dễ, Hắn cũng lách sang trái chặn đầu xe của Quân và cuối cùng hai chàng đây, hết lách sang trái rồi lách sang phải, mà anh Quân nhà ta vẫn chưa vượt được, làm K.Anh ngồi trong xe của Quân mà chóng cả mặt- Nè, anh lái kiểu gì vậy? Chóng mặt quá
- Chồng, xin lỗi
- Hahaha.....đúng là đua một mình thoải mái thật _ Hắn cười khoái đảng
Đúng lúc đó Devlin thừa cơ hội tăng ga chạy ngang bằng Quân
- Hai thằng bây cãi nhau tiếp đi, để hai anh, chị vượt há? _ San San khiêu khích
- Còn lâu mới cho anh, chị vượt nhá _ K.Anh
- Mấy người cãi nhau hoài vậy? vợ chồng người ta đang tình cảm, ồn ào dễ sợ _ Ren nhảy vào
Cả đám 'Hừ' lạnh Ren một tiếng. Người ta đang đua xe thì ổng bàn chuyện tình cảm công nhận người gì đâu sinh ra mà vô tư dễ sợ
- Ừ........tình cảm đi, hồi về chót rồi khóc nhé _ Devlin
- Hờ.......hờ......chưa chắc đâu nhé!!!
- Gần tới đích rồi đó, ở đây tình cái gì mà cảm, Tiểu Di chạy cuối mà chưa chắc nó thua nhá!!!..........nhanh đê _ Nhi
- Rồi _ Ren
Lập tức Ren nhấn ga chạy hết tốc lực, bám sát đuôi xe của Devlin, hai chiếc gần đến nổi chỉ còn một gang tay là có thể đụng chạm
- Ê......đụng xe của anh là chú đền đấy _ Devlin
- Tỷ à! Sắp tới đích rồi tỷ muốn giấu tài sao? _ Ren khiêu khích
- Mấy người ồn ào quá
Tiếng Nó băng lãnh mặc dù chỉ nghe qua thiết bị thôi mà cả đám rợn tóc gáy run cầm cập hết rồi, im thinh thích không dám mở miệng nói dù chỉ một chữ
Nó vẫn ung dung chạy với tốc độ bình thường không nhanh, mà cũng không chậm theo khá gần với tụi chạy trước
Nó mở tai nghe ra khẽ nhết mép tạo thành một nụ cười tà mị xoay sang Xảo Nhi
- Sợ chứ
- Có một chút
Nó khẽ cười rồi nhìn về phía trước, chỉ cần qua khúc cua đó là đến nhà Nó cũng như là đến đích rồi
- Bám chặt vào
Nó nói rồi chạy lách sang vạch ngăn cánh, nhấn ga hết tốc lực chạy vượt lên
Một tiếng 'VÚT' cắt ngang không khí xẹt qua tụi chạy phía trước làm cả đám một phen hốt hoảng
Quân, Ren, Devlin giật mình lạc tay lái. Quân nhanh chân phanh gấp nghe rõ cả tiếng 'Két' nhưng do chạy tốc độ quá nhanh mà đâm vào góc cây gần đó bốc khói. Quân cùng K.Anh nhắm tịt mắt do hoảng sợ cũng may xe đâm vào góc cây chỉ với tốc lực nhỏ nên hai người tạm thời thoát nạn, tái xanh mặt mày
Ren, Devlin cũng đã biết được cách đua của Nó, cũng không khỏi giật mình, nhưng không đến nổi giống Quân chỉ là lạng lách một chút rồi cũng điều chỉnh lại được
Nó vẫn tốc độ 'tử thần' đó, chạy sát cạnh Hắn, anh cũng một phen giật mình nhưng với tài đua xe tài ba vốn có của mình, nhận biết nhanh tình hình thực tại, nhìn về khúc cua
Đồng loạt Nó, Hắn phanh gấp ôm xát cua một phát cả hai cùng cán đích. Một tiếng 'KÉT' thật to phụt cả khói. Hai người không ai hẹn ai đồng loạt mở cửa xe bước ra chạm mắt nhau, khẽ nhết mép cười tà mị- Cô làm tôi giật mình đấy! Chuyển đổi tình thế..........Hoàn hảo
- Quá khen, anh cũng không phải tay vừa
Hắn chính là người đầu tiên có thể về nhất cùng Nó, khi cô sử dụng chiến thuật đua này
Chiến thuật đua mạo hiểm này chính do cô tự tạo, chưa ai có lá gan mà thử chạy chiến thuật này ngoài cô và chưa ai phá được chiến thuật này. Vậy mà Hắn.........có thể sao?
Xảo Nhi vừa xuống xe liền ôm bụng nôn thốc nôn tháo, tái xanh mặt mày, Nó cười dịu dàng vỗ lưng cho Xảo Nhi. Đúng lúc đó xe Devlin cũng vừa cán đích, sau đó là Ren. Nhi, San San cũng giống như Xảo Nhi vừa mở cửa xe là ôm bụng nôn mữa. Nó nhìn 3 người mà lắc đầu
Đột nhiên Hắn chợt nhớ đến thằng bạn của mình
- Ê......thằng trời đánh, ổn chứ? Thấy tổ tiên chưa? _ Hắn nói qua thiết bị giễu cợt
Hắn cũng biết tài đua xe của Quân đâu phải là dạng 'Gà mờ' nên cũng dám chắc là không có chuyện gì
- Gặp rồi mấy ổng bả khỏe lắm, bảo tao dẫn mày xuống chơi _ Quân cũng bình tĩnh đáp lại
- Vậy sao? Cho tao gửi lời cảm ơn nhé, khoảng 6, 7 chục năm nữa tao xuống
Quân 'hừ' lạnh một tiếng xoay sang cô người yêu bé nhỏ của mình đang tái xanh mặt mày vì hoảng sợ, anh nở nụ cười ấm áp nắm chặt bàn tay của K.Anh mà chấn an cô
* Trở về thực tại
......................................................................
Tất cả đã trở về trạng thái bình thường, tội nghiệp anh Quân vẫn còn thương tiếc con siêu xe của mình
- Quân với K.Anh về cuối nhá vào nấu ăn đê _ San San
- Chị cũng biết là em không biết nấu mờ? _ K.Anh phản kháng
- Luật rồi nhá, có chơi có chịu _ Ren
- Ý mày nói là có một mình tao nấu á hả? _ Quân
- Chớ sao? _ đồng thanh
Quân khóc không ra nước mắt, đua xe thì thua, con xe yêu vấu cũng bị bảo trì, giờ còn bị tụi này áp bức bốc lột bắt nấu ăn nữa chứ. Hôm nay bước chân trái ra ngoài sao? Mà xui ác dữ vậy nè, lão 'Thiên' ông không biết cứu người trong hoạn nạn a~~~
- Rồi phòng Xảo Nhi ở đâu? _ Nhi nhìn Nó hỏi
- Một chút Hà quản gia sẽ phái người sang sắp xếp _ Devlin trả lời giúp Nó
- Sao mày không để bên mình vài người giúp việc đi, cũng tiện hơn _ K.Anh
- Tao không thích quá nhiều người _ Nó lạnh giọng
Cả đám thở dài ngao ngán
Sao Nó luôn sống khép kín như vậy chứ?
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
8h tối - Biệt thự nhà Nó......
Khi cả đám sau một ngày quậy phá ở nhà Nó, cuối cùng cũng chịu về
Chỉ còn Nó và Xảo Nhi ngồi ở phòng khách. Nó thì chăm chú vào chiếc laptop của mình xử lí một số tài liệu ở công ty. Xảo Nhi chỉ ngồi nhìn Nó làm việc, chỉ biết im lặng không dám làm phiềnTrong phòng khách vô cùng tĩnh lặng chỉ nghe được tiếng bàn phím gõ không ngừng
- Xảo Nhi pha cho chị tách cafe được không? _ Nó không nhìn Xảo Nhi hỏi
- Vâng
Xảo Nhi gật đầu quay lưng vào bếp..........Một lúc sau bưng ra một tách cafe nóng đưa cho Nó
- Cảm ơn
- Chị không nên uống cafe nhiều quá
- Ừ
Nó chỉ nhàn nhạt trả lời rồi lại chú tâm vào laptop
Im lặng.................vẫn..................im lặng
- Tụi ở khu phố là gì của em?
- Dạ, bạn học
Nó gấp laptop lại nhìn đối mắt với Xảo Nhi
- Tụi nó ức hiếp em bao lâu rồi?
Xảo Nhi cúi đầu không trả lời, trong thời gian qua cô luôn bị ức hiếp trong trường kể cả ở nhà một mình cô không thể nào phản kháng
- Ngày mai chị đưa em đến trường
- Không cần được không chị? Em.....
- Em xem chị là gì?
- Ch.......chị gái
- Chỉ là danh nghĩa?
- Kh......không em xem chị như chị hai, chị ruột của mình vậy, danh nghĩa kể cả tình cảm
- Vậy theo em, nếu em gái mình bị ức hiếp em sẽ làm gì?
Xảo Nhi cắn chặt môi, câu hỏi của Nó không phải là câu khó, ai cũng có thể trả lời. Nhưng sao bây giờ cô lại không thể trả lời được chứ?
- Chị biết em đang nghĩ gì mà, không cần suy nghĩ cũng có thể biết trong lòng của em đã có sẵn đáp án cho câu hỏi đó rồi. 'Yêu thương', 'Bảo vệ' đó là những thứ mà một người chị dành cho đứa em của mình. Và chị cũng không ngoại lệ
Nó vừa dứt lời tầm mắt của Xảo Nhi đã phủ một màn sương dày đặc, từng giọt nước mắt đã lần lượt rơi
Cô rất may mắn.......thực sự rất may mắn, phải chăng 'Chúa trời' thật sự thương hại cho cô, để cho cô gặp được Nó, một người chị không cùng huyết thống nhưng lại mang cho cô những tình yêu thương, những hạnh phúc mà trước giờ cô chưa từng nghĩ đến
Xảo Nhi nức nở nhào đến ôm chầm lấy Nó mà òa khóc như một đứa con nít. Nó cũng vòng tay đáp trả lại cái ôm của Xảo Nhi mỉm cười dịu dàng
- Cảm ơn chị............vì tất cả
Nó tươi cười xoa đầu Xảo Nhi......................................................................................
Một lúc sau Xảo Nhi buông Nó ra đôi mắt đã đỏ hoe vì khóc, cô lau đi hai hai hàng nước mắt gượng cười nhìn Nó
- Nhưng chị không cần đưa em đến trường đâu
- Em sợ gì à?
- Tại em........
- Em không muốn người khác chú ý?
- *Gật đầu*
- Được rồi, em lên phòng đi, chị đã nhờ người sắp xếp rồi, em lên tắm rửa rồi ngủ sớm, ngày mai chị nhờ tài xế đưa em đi
- Còn chị?
- Chị còn một số tài liệu chưa nhập vào, lát chị mới ngủ
- Chị cũng đừng thức khuya quá
Nó gật đầu rồi lại chú tâm vào laptop tiếp tục làm việc. Xảo Nhi cũng quay trở về phòng của mình. Để Xảo Nhi đi khuất Nó lấy điện thoại gọi cho ai đó, sau một lúc đỗ chuông cũng có người bắt máy
- «Alo»
- Bà là hiệu trưởng Gat School?
- «Đúng rồi, cô là ai vậy?»
- Tôi là Nguyễn Hoàng Linh Di
- «Oh.......Nguyễn Hoàng tiểu thư cô cần gì ở tôi à?»
- Hứa Xảo Nhi 9B3 là em gái tôi, gia tộc Nguyễn Hoàng sẽ tài trợ cho trường của bà trong năm tới, chỉ cần bà phải bảo vệ em gái của tôi từ đây cho hết năm học này
- «Hứa Xảo Nhi trong lí lịch hình như là không có chị gái, Tiểu thư cô có nhầm không?»
- Sắp tới Nguyễn Hoàng sẽ nhận em ấy làm con nuôi cũng như là em gái của tôi
- «Vậy sao.......được tôi sẽ để mắt đến em ấy»
- Tôi giao cho bà, nếu em ấy có chút bị thương tôi sẽ gặp bà hỏi lí _ Nó băng lãnh
- «Tôi.........tôi biết rồi.......Tiểu thư yên tâm» _ Bà hiệu trưởng nói giọng run run
Nó tắt máy uống một ngụm cafe nóng rồi tiếp tục công việc của mình
Vậy là một ngày cuối tuần đã trôi qua nụ cười, nước mắt và hạnh phúc
________________End chap_______________
Haha......Au đang rãnh mới viết xong đăng lun
Bài trên theo yêu cầu bạn nhá!!!????????????
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook