*********

Thị trận XX, tại nhà họ Mạc

- Cô ấy cho phép con đi sao bác? - Thế Hải hỏi lại lần nữa, giọng anh chần chừ

- Trời, thằng bé này! - mẹ Mạc kêu lên một tiếng, bà trợn mắt - Sao con hỏi nhiều thế hả? Bác đã nói là nó cho phép con lên là đã chắc chắn là nó cho phép con lên rồi, bộ trông bác giống như đang nói dối lắm sao?

- Dạ không... - Thế Hải rụt cổ lại

- Hừ, biết rồi, tin rồi thì mang theo đống đồ này nữa cho bác - Mẹ Mạc đưa anh một chiếc túi.

- Mang theo nhiều như vậy làm gì hở bác? Mà toàn là đồ ăn với thuốc bổ - Thế Hải nhăn mặt nhìn đống đồ trong chiếc túi mà mẹ Mạc vừa đưa.

- Không nhiều lời, không được phép từ chối - Mẹ Mạc giơ tay lên ý bảo dừng, bà chỉ vào túi đồ trên tay Thế Hải - Đây là những món ăn mà con và Như Như đều thích ăn, bác biết trên thành phố không có mấy món này, nếu Như Như ăn không ngon thì sao đây? Còn nữa, thuốc bổ này là do bác tự mua và tự làm đã có dán sẵn giây nhớ ở ngoài ghi tên các loại thuốc và nên dùng cho việc gì rồi, các con sẽ không phải lo về việc sợ thuốc giả hay là không biết nên mua thuốc nào cho đúng.

- Dạ... - Thế Hải lần nữa chịu trận, anh chán nản gật đầu, bác gái thật quá tinh tế! Lo từ A đến Z luôn cho cả anh và tiểu Như.

- Hai bác cháu lại có vụ gì mà ồn ào thế!? - ba Mạc mới câu cá cùng hội bạn già về, ông xách cần câu và xô cá đầy đặt xuống bên cạnh tường. Nhìn thấy chiếc túi nặng mà Thế Hải xách trên tay, ông không khỏi nhíu mày - Bà lại cung cấp thêm đồ gì cho hai đứa nó nữa à?

- Đồ ăn và thuốc bổ... - mẹ Mạc ra giúp chồng cất đồ.

- Trước tôi tưởng bà đã đưa cho Như Như một túi rồi còn gì

- Đã qua lâu như vậy, đương nhiên là đã hết rồi, phải mang cái mới cho nó chứ!

- Nhưng bà để thằng Thế Hải nó xách nặng như thế không thấy tội cho nó à? - nhìn Thế Hải bộ dạng chật vật xách chiếc túi nặng mà ông tràn đầy thương cảm, vợ ông không biết là đang chăm hay hành đây!

- Thanh niên trai tráng mà tội gì, thằng bé này ai bảo nó cứ chọc tôi giận - mẹ Mạc nhếch môi, bà vòng tay trước ngực.

Thế Hải khóc không ra nước mắt, bác gái ơi, cháu có làm gì sao?

- Ngày mai đi hả con? - ba Mạc hỏi Thế Hải

- Dạ vâng, con đi chuyến tàu tối bác ạ

- Oh, sắp được ở bên cạnh Như Như rồi nha... - ba Mạc trêu chọc làm anh đỏ mặt

- Hai bác cháu này... - mẹ Mạc bật cười, bà giả giọng nghiêm nhắc nhở - Ông này đi tắm rửa, thay quần áo đi rồi chuẩn bị ăn cơm, để tôi làm luôn món cá kho tộ. Thế Hải vào giúp bác..

- Dạ! - Thế Hải mỉm cười gật đầu, xách theo xô cá vào bếp.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương