********

Tại Nhất thị, trong phòng họp

- Tổng giám đốc, sắp tới Hàn thị sẽ cho ra thêm một sản phẩm mới - Thư ký

- Đã điều tra được là ngày nào chưa? - Nhất Hàn người dựa ra sau ghế, tay gõ gõ vào bàn.

- Việc này... thông tin của Hàn thị luôn được bảo mật chặt chẽ nên... - Thư ký ngập ngừng

- Không sao, tôi cũng biết trước rồi - ngón tay Nhất Hàn ngừng gõ bàn, anh chống tay lên bàn, hai bàn tay đan vào nhau - Ngày hay sản phẩm gì thì chúng ta không cần nghĩ tới nữa, không khéo lại để lộ vào tay bọn “chó săn” hay đụng đến luật pháp trong giới thì không hay. Việc bây giờ là ngay chóng hoàn thành bản thiết kế này một cách hoàn hảo nhất. Tôi cần một thời hạn nhất định để tung sản phẩm.

- Tổng giám đốc, về thời hạn nhất định thì... có lẽ sẽ không thể nhanh được đâu ạ - trưởng phòng thiết kế

- Cái gì!? - Nhất Hàn nhíu mày

- Có một sự...trục trặc...nhỏ ở nhà máy thiết kế - trưởng phòng sản xuất

- Trục trặc nhỏ!!? - Nhất Hàn nghiến răng, trừng mắt hỏi.

- Dạ... dạ là là trục trặc nhỏ thôi ạ, là trục trặc ở phần máy. Chúng tôi đang cố gắng phục hồi

- Nguyên nhân?

- Là do....do đường dây chuyền trong máy bị lỏng - trưởng phòng sản xuất cười cười - đây cũng là việc rất bình thường mà tổng giám đốc

- Tôi giống như đang đùa với các ông lắm hả!?? - Nhất Hàn đập bàn “Rầm” một tiếng khiến mọi người trong phòng họp run rẩy cúi đầu. Nhất Hàn nói lớn - Bảo sao Nhất thị luôn bị xếp sau Hàn thị về cấp bậc, tất cả là do lũ vô dụng các ông! Nhất Hàn tôi không muốn đứng sau cũng không muốn thất bại lần nữa. Lần này tôi yêu cầu các ông phải hoàn thành mọi việc cho tôi một cách hoàn hảo nhất. Nghe chưa hả? Là hoàn hảo nhất! Nếu lần này mà thất bại, các ông chuẩn bị xếp đồ đi là vừa...

- Dạ tổng giám đốc - dù trong lòng đều không cam nhưng vẫn phải tuân theo lệnh của Nhất Hàn.

- Hừ, lui ra đi! - Nhất Hàn phẩy tay

Mọi người trong phòng kéo nhau ra ngoài. Nhất Hàn day day mi tâm, bực tức không thôi. Cô thư ký liếc ngang dọc một hồi, cười e lệ đi đến bên cạnh Nhất Hàn, giúp anh xoa bóp vai, thổi hơi vào tai Nhất Hàn “Hàn... chắc anh mệt mỏi lắm! Để em giúp anh...” Nhất Hàn mở mắt ra, anh ta cười một tiếng rồi đẩy cô thư ký nóng bỏng kia ra, không nhìn thêm một lần mà đi ra ngoài. Cô thư ký bực bội bước theo sau. Nhất Hàn mà tức giận thì đúng là thiệt cho cô ta, tất cả tại mấy ông già ngu ngốc kia!!

Nhất Hàn đi vào phòng tổng giám đốc. Anh ta ngồi xuống ghế bành da, xoay ghế nhìn ra ngoài cửa kính trong suốt. Khung cảnh trên cao khiến anh ta cảm thấy kiêu ngạo và đắc ý nhưng với tòa nhà “Chọc trời” của Hàn thị thì chỉ là khá xa. Nó khiến anh ta cảm thấy mình thấp bé hẳn đi, lòng kiêu ngạo không cho phép anh ta như vậy. Cần phải lật ngược tình thế! Nghĩ thế, Nhất Hàn cho gọi cô thư ký vào, anh ta vội phân phó “Liên lạc với Smith, hẹn ông ta vào chiều ngày mai” “Dạ tổng giám đốc...” cô thứ ký hơi liếc anh một cái rồi ra ngoài, tổng giám đốc chắc hẳn đã có kế hoạch nào đó. Liên lạc với Smith!? Chắc hẳn có chuyện rồi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương