*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Cố Tiểu Mạch lại càng tức giận, Mộ Bắc Ngật mặt không đổi sắc, bộ dạng bình tĩnh lại càng khiến người ta cảm thấy nguy hiểm, anh mở hợp đồng ra, ngón tay lướt trên đó tìm ra những từ khóa quan trọng trong đống chữ chỉ chít kia.

“Trong thời gian làm việc, Cố Tiểu Mạch phải hết sức phối hợp với yêu cầu công việc của Mộ Bắc Ngật và Cố Lan Tâm”
Trong hợp đồng có tên của Mộ Bắc Ngật?
Cố Tiểu Mạch trừng mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn nổi giận đùng đùng, ngón tay anh tiếp tục chỉ vào dòng dưới, phát hiện tiền thưởng có thể tăng gấp đôi, 700 triệu??
Chuyện này đối với Cố Tiểu Mạch như thể chết đuối vớ phải gọc, cô chớp chớp mắt, bình tĩnh trở lại, “Tổng giám đốc.

Mộ, lúc trước chúng ta đàm phán là 350 triệu, bây giờ gấp đôi là có ý gì? Là đang yêu cầu tôi hầu hạ anh và Cố Lan Tâm sao?

Tôi là nhà thiết kế, tôi bán bản thiết kế chứ không phải bán thân, lúc anh soạn bản hợp đồng này không hề có sự đồng ý của tôi”
Mặt Mộ Bắc Ngật đen xì, anh có lòng tốt muốn giúp đỡ Cố Tiểu Mạch vậy mà cô còn không nhận, ánh mắt lạnh lùng nhìn cô, đưa tay lên trán cô, ép cô phải ngẩng đầu lên nhìn anh, “Cố Tiểu Mạch, cô đừng có tự cho là đúng, nếu như Mộ thị hủy hợp đồng với cô, cô không chỉ phải bồi thường 700 triệu tiền vi phạm hợp đồng này đâu.

Tôi đã trả thêm tiền cho cô, cô nên cảm thấy vui mừng mới đúng, ai nói muốn cô bán thân? Cô thiết kế váy cưới, kiếm tiền cho Nám Nám đi học, chữa bệnh, đối với cô mà nói, đây là chuyện cô đang theo đuổi sao, vậy mà cô lại không cần? Đây là giả vờ mạnh mẽ với tôi sao? Hử?
Nam Thần An cho cô tiền cô liền nhận?”
Mộ Bắc Ngật lấy danh nghĩa công việc để trả nhiều hơn cho cô, vậy mà cô lại không thèm nhận?
Cố Tiểu Mạch bị anh véo có chút đau, “Tôi chỉ tức giận vì anh không thông qua sự đồng ý của tôi”
“Lần đầu tiên tôi gặp một người đàm phán hợp đồng với tôi mà đến nội dung hợp đồng cũng không thèm xem kỹ đã ký tên rồi, Cố Tiểu Mạch, tôi không phải thương xót cô, tôi muốn cô dùng 200% thái độ làm việc đối với lần thiết kế váy cưới này, đôi bên cùng có lợi, không biết rốt cuộc cô tức giận cái gì?” Mộ Bắc Ngật cáu giận, sắc mặt u ám nhìn cô, nghiến răng nghiến lợi lên tiếng.

Muốn cô có thái độ làm việc nghiêm túc, có trách nhiệm với váy cưới của Cố Lan Tâm?
Cố Tiểu Mạch quay quay đầu, ngón tay Mộ Bắc Ngật buông ra, Cố Tiểu Mạch ngay lập tức lùi về phía sau một bước, đưa tay sờ chỗ đau ở cằm, lên tiếng, “Là lỗi của tôi, là tôi chưa xem kỹ hợp đồng, anh yên tâm, tôi nhất định sẽ dốc hết sức thiết kế váy cưới cho Cố Lan Tâm, không để hôn lễ của hai người có chút đáng tiếc nào, chúc hai người trăm năm hạnh phúc, được rồi chứ?”
Kì quặc thật đó, nghe những lời này của cô, tâm trạng của Mộ Bắc Ngật lại càng tệ đi, không có chút vui mừng nào cả.

Mộ Bắc Ngật mấp máy môi, ánh mắt không hiểu cho lắm, “Tối nay đi cùng tôi đến đó, nếu biểu hiện tốt, tôi có thể cân nhắc đến chuyện trả tiền trước cho cô, để Nám Nám đi học trước, tôi cũng sẽ tìm trường cho con bé.



Trước sau còn chưa đến một tháng, Mộ Bắc Ngật đã nói sẽ trả tiền trước cho cô?
Đôi mắt Cố Tiểu Mạch sáng lên, Nám Nám bây giờ đang ở nhà chơi, cứ thế này mãi không tốt cho sự trưởng thành của trẻ nhỏ, trong lòng Cố Tiểu Mạch vẫn luôn lo lắng chuyện này, không thể không nói, Mộ Bắc Ngật lại chạm đến điểm yếu của cô rồi, khiến cô muốn từ chối mà không từ chối được.

Sau đó, anh nói tiếp vế sau, “Điều kiện là cô đi cùng tôi đến đó”
“Tôi chỉ cần đi cùng anh đến đó thôi là được sao?” Đến đó có thể giải quyết vấn đề của con gái, rất có lợi đấy chứ!
“Giúp tôi xua đuổi những cô gái ở đó”
Xi-Mộ Bắc Ngật anh nghĩ sẽ có rất nhiều người phụ nữ bám lấy anh sao? Anh cũng thật là xem trọng mình quá đấy, Cố Tiểu Mạch nghĩ vậy trong lòng.

Tối nay, chính là hiện trường Cố Tiểu Mạch tự vả vào mặt.

Lúc này, Dịch Bách mang theo váy của Cố Tiểu Mạch đi vào, “Cô Cố, cô thay bộ đồ này đi ạ, đến club mặc bộ đồ kia không hợp lắm”

Dịch Bách chỉ vào áo sơ mi quần bò Cố Tiểu Mạch đang mặc, không tốt chút nào, che hết cả cơ thể của Cố Tiểu Mạch, nếu ăn mặc như vậy đến đó thì thật mất mặt Mộ Bắc Ngật.

Cố Tiểu Mạch nheo mắt nhìn, một chiếc váy màu bạc, cô chần chừ đưa tay ra, quả quyết đi vào phòng nghỉ của Mộ Bắc Ngật thay đồ.

Lúc Cố Tiểu Mạch thay đồ xong bước ra ngoài, đến Dịch Bách còn không kìm nổi mà hít sâu một thôi, chứ đừng nói đến Mộ Bắc Ngật…

Mộ Bắc Ngật thấy Cố Tiểu Mạch bỏ lơ anh, tức giận bước đến, bàn tay to lớn mạnh dạn ôm lấy eo cô, trầm giọng dặn dò, “Dịch Bách, có thể đi được rồi”
“Vâng thưa Sếp”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương