Vĩnh Dạ Chi Phong
-
Chương 16: Vũ khí bí mật
Ngày kế, Tyler cùng huấn luyện viên đội Thất Sát đi đăng kí thi đấu đồng đội.
Nhân viên văn phòng đối chiếu với sáu người đội Thất Sát, xóa ninja trong đó đi thay bằng id của Tyler, hỏi: “Trước đây có từng đánh qua thi đấu đồng đội không?”
Tyler dĩ nhiên là chưa.
“Server thi đấu cá nhân và thi đấu đồng đội khác nhau, anh phải tạo một nhân vật mới” Nhân viên nói, “Đi theo tôi”
Tyler đi theo để tạo nhân vật mới.
Lúc trước hắn vẫn dùng nhân vật Bùi Nhung tạo, cho nên đây là lần đầu tiên hắn tham gia vào việc “nặn nhân vật” này.
Nhân viên nói: “Bên này là kết nối thần kinh, đầu tiên anh chỉ cần tưởng tượng hình ảnh quen thuộc với mình, trí năng nhân tạo sẽ tự động giúp anh tạo mặt và thân thể. Sau đó hệ thống sẽ cho ra danh sách kỹ năng và trang bị của anh. Anh có thể tự định nghĩa kỹ năng và trang bị, những thứ này đều không bị giới hạn số lượng ——thế nhưng nếu anh muốn nhiều hơn, kỹ năng cá nhân sẽ càng yếu, anh biết quy tắc cân bằng rồi phải không?”
Tyler một bên nghe, một bên đội thiết bị kết nối thần kinh lên, sau đó trí năng nhân tạo rất nhanh dò thấy được hình ảnh quen thuộc nhất trong đầu hắn.
Hình tượng vốn có của Tyler Odin.
Mẹ Tyler là con lai giữa mộc tinh linh và nhân loại, cha hắn lại là con lai giữa nguyệt tinh linh và mị ma.
Vậy nên Tyler có đôi tai nhọn đặc trưng của tinh linh, đồng tử màu vàng chỉ riêng hoàng thất tinh linh mới có, tóc là màu đỏ sậm thường thấy ở mị ma.
Tỉ lệ dáng người hắn tương đối hoàn mỹ, về mặt thẩm mỹ là tỷ lệ vàng không thể xoi mói, về mặt cơ học, cũng ẩn chứa đủ tiềm năng chiến đấu xuất sắc nhất.
Về phần dung mạo, có thể nói thế này: mị ma là chủng tộc dựa vào mặt để ăn cơm. Chính xác là ăn cơm bởi vì mị ma nhờ vào việc hấp thụ tinh khí của con người để sống.
Nam mị ma thường kabe don với nạn nhân nữ sau đó hôn một cái, rồi hỏi các cô: “Còn muốn hôn nữa không?”, lúc này cho dù nạn nhân biết rõ tinh khí của mình bị nụ hôn đó rút đi, nhưng các cô vẫn không thể chống cự mà khẩn cầu nụ hôn kế tiếp.
Nói cách khác, mị ma chỉ dùng một nụ hôn, là có thể khiến người ta cam tâm tình nguyện chết vì họ.
Tyler kế thừa đặc tính này, dù rằng hắn khá là ghét nó.
Sau khi Tyler “nặn” xong ngoại hình nhân vật, nhìn thoáng qua danh sách kỹ năng, không muốn bất cứ kỹ năng hệ thống nào, liền tiếp tục đi đặt làm vũ khí mình quen thuộc: đoản kiếm Khải Ca và chủy thủ Sầm Tịch.
Mà trong quá trình kéo dài đến mười phút này, mặt nhân viên khi nhìn Tyler: “…”
Làm cho Tyler sau khi tạo xong nhân vật mới phát hiện thấy nhân viên công tác đã ngồi xuống, hai tay bưng má, si ngốc nhìn mình.
Tyler: “….”
Hắn quay đầu lại, muốn thêm một trang bị ——mặt nạ, sau khi mang vào mới tỏ vẻ: “Được rồi”
Nhân viên công tác tiếc nuối kết thúc quá trình thưởng thức, lúc đứng lên chân còn hơi tê, dịu dàng như nước hỏi Tyler: “Vâng, xin mời đi theo tôi”
Cô bắt đầu giải thích tất tần tật mọi thứ không sót cái gì cho Tyler.
Sau đấy Tyler điền thông tin vào bảng, ở khung id cá nhân tạm dừng trong chốc lát, cuối cùng viết xuống: Odin.
Ở đây, không ai biết tên thật của hắn, thế nhưng từ lâu hắn đã quen thuộc với cái tên này, vậy nên…hắn muốn dùng nó.
Tựa như từ lúc bắt đầu hắn tính toàn phân rõ giới hạn với Bùi Nhung, hắn vĩnh viễn sống với thân phận Tyler Odin, tuyệt không làm thế thân hay người kế thừa cho bất luận kẻ nào.
Hắn từ lâu đã đủ mạnh, cho nên không có gì phải kiêng kị cả.
Sau khi đăng ký xong xuôi, Tyler trở lại đại sảnh.
Huấn luyện viên đang chém gió với người ta: “Tôi nói ông nghe, chúng tôi tìm được DPS trâu bò lắm! Lần này mà không cầm được chức vô địch thì tôi trực tiếp dùng lỗ mũi ăn bàn phím luôn!”
Người đối diện ông ta hỏi: “Ai mà trâu bò vậy?
Huấn luyện viên: “Bí mật! Vũ khí bí mật mà dễ dàng lộ ra ngoài cho ông coi, đến lúc thi đấu không phải tôi sẽ mất đi một đòn sát thủ sao?”
Đang nói đến đó thì Tyler đi tới.
Người đối diện huấn luyện viên liếc nhìn thấy đai lưng Tyler giắt đoản kiếm, chủy thủ. Mùa giải trước chưa từng xuất hiện trang bị nào có đặc điểm nhận dạng như vậy cả, lập tức kinh hãi đến biến sắc kêu lên: “Tứ gia! ——Tiễn Thăng ông cũng trâu bò quá rồi! Vậy mà cũng mời được Tứ gia vào đội!”
Huấn luyện viên: “….” Vũ khí bí mật liếc cái đã bị nhận ra.
Trong đại sảnh toàn bộ đều là huấn luyện viên, nghe thấy tiếng rống to như vậy vội vội vàng vàng chạy tới vây xem Tyler.
Nhóm huấn luyện viên thầm thì: “Đúng là số 419 thật này! Cậu ta chuyển từ thi đấu cá nhân sang thi đấu đồng đội sao? Trời ơi! Sao tôi không sớm biết tin này chứ!” “Chưa từng nghe thấy tin này, sợ là lão Tiễn ngầm mở hắc (1) chiêu mộ rồi” “Anh em của tôi đúng là lợi hại, sát thủ trong top bốn thi đấu cá nhân chuyển sang đánh đoàn đội, không biết có thích ứng được không đây?” “Khó nói lắm, cái này phải xem biểu hiện trên sân thi đấu mới biết được”
Có huấn luyện viên chạy đến tìm Tiễn Thăng: “Lão Tiễn, ông nhường lại Tứ gia cho tôi được không? Phí chuyển nhượng tùy ông quyết định!”
Có người trực tiếp ưỡn mặt đến tìm Tyler, bị Tyler lạnh lùng rẽ sang hướng khác đi ra ngoài.
Nhân viên công tác vội vàng chạy đến, chỉ cho Tyler một lối ra khác, vừa đi vừa nói: “Trời ơi, anh là Tứ gia! Anh muốn tham gia thi đấu đồng đội sao? A a a fan của anh mà biết được sẽ vui đến điên mất!”
Tyler quay đầu lại nhìn cô một cái: “Đừng nói ra ngoài”
Nhân viên công tác kích động đến mặt đỏ bừng: “Vâng vâng, tôi nhất định sẽ giữ bí mật! Đến lúc lên sân thi đấu sẽ cho họ một niềm vui bất ngờ!”
Huấn luyện viên Tiễn lại cảm thấy thất vọng ——kế hoạch vũ khí bí mật của ông cứ vậy mà tiêu tan, thế nhưng lại cảm thấy khá đắc ý ——khà khà khà các người có hâm mộ cũng vô dụng! Tứ gia giờ ở trong tay ta rồi!
Sau khi trở lại câu lạc bộ với Tyler, ông ta liền nói: “Tuy vị trí của cậu không cần đánh phối hợp, thế nhưng vẫn phải có ý thức đoàn đội, cho nên mỗi ngày đến đánh ba trận để duy trì cảm giác. Còn có, vì đảm bảo chiến thuật của ta không bị bại lộ quá sớm, hy vọng cậu lúc luyện tập tỷ thí cùng đội ngũ bên ngoài thì giữ lại một chút thực lực”
Tyler: “Giữ lại bao nhiêu?”
“Giữ lại ba phần đi” Huấn luyện viên nghĩ nghĩ nói, “Ờ thì, nếu giết nhanh quá, vậy thì giữ lại một phần”
Tyler ừ một tiếng, đối với chuyện này biểu hiện thuận theo.
Huấn luyện viên Tiễn có cảm giác thực lực Tứ gia sâu không thấy đáy, trong lòng không khỏi phóng túng cười trộm, vừa cười vừa nói: “Tứ gia! Đêm nay chúng ta đi ăn lẩu đi? Chính thức chúc mừng cậu gia nhập đội Thất Sát!”
Tyler nói: “Thôi khỏi, tối nay tôi có hẹn rồi”
……
Tyler hẹn Victor ăn cơm tối.
Victor tới là để báo cáo tiến độ bên tòa án, cậu bày tỏ: Lộ Siêu Phàm trên căn bản đã cam chịu số phận rồi, tiền bồi thường vi phạm hợp đồng và hòa giải nộp đến là thoải mái; gã cũng đồng ý nhận lỗi, thế nhưng dường như không muốn nhận lỗi trước mặt Tyler…
Victor nói: “Lộ Siêu Phàm đưa ra một bản chứng nhận điều trị tâm lý, nghe nói gã chịu nhiều thương tổn tâm lý nghiêm trọng từ anh, cho nên không thể gặp mặt anh”
Tyler nhướn mày, có chút bất ngờ nhưng lại cảm thấy xác thực hợp tình hợp lý: Sau khi đánh xong trận đấu đó, hắn từng cố ý chôn trong lòng Lộ Siêu Phàm một hạt giống, kết quả làm Lộ Siêu Phàm thất thố quỳ xuống đất trước mặt mọi người.
Hình ảnh gã quỳ xuống sau này còn bị dân mạng phẫn nộ làm thành ảnh động, cùng một tấm khác Lộ Siêu Phàm bị một cước giẫm xuống đất, trực tiếp biến thành biểu tượng cảm xúc hot nhất trên phương tiện truyền thông.
Lộ Siêu Phàm ——hoặc bất luận người nào, sau khi gặp đả kích khốc liệt như vậy, đều theo bản năng trốn trách bất cứ người có liên quan đến chuyện này.
Tyler nói: “Không quan trọng”
Victor nghiêm túc nói: “Chúng ta phối hợp với gã, nếu anh đồng ý, gã sẽ up video xin lỗi lên mạng, xin lỗi trước mặt toàn thế giới”
Chuyện này Victor xác thực làm rất lưu loát. Cho đến giờ, Lộ Siêu Phàm đã nhận lỗi cộng bị phạt tiền, bị cấm thi đấu và cho vào danh sách đen của rất nhiều phương tiện truyền thông, táng gia bại sản đồng thời sự nghiệp cũng gặp phải sự đả kích mang tính hủy diệt.
Mặt khác, tất cả chân tướng sự việc thi đấu ngày trước đều được phơi bày, thậm chí có những luật mới vì vậy được đề xuất.
Rất nhiều người biểu thị sự hả lòng hả dạ đối với chuyện này, cảm thấy Victor làm được mọi người đều muốn làm, nhưng không có năng lực hoàn thành sứ mệnh.
Thời điểm Victor nói muốn làm, rất nhiều người nói cậu “hoang tưởng tuổi dậy thì (2)”, “cuồng vọng tự đại”, “ấu trĩ”; nhưng khi cậu làm được, bọn họ lại bảo cậu “nhiệt huyết”, “tuổi trẻ thành công”.
Những người từng châm biếm Victor ấu trĩ, giờ đều xấu hổ không thôi, một thời gian dài không dám xuất hiện.
Tối qua, Victor rốt cuộc đăng một bài lên blog cá nhân: “Không cần để ý đến những người châm chọc bạn cuồng vọng, bởi vì bản thân họ không làm được, thì cho rằng cả thế giới cũng không ai làm được. Không cần để ý đến những kẻ cười nhạo bạn ấu trĩ, bởi vì bạn không ấu trĩ, chỉ là trẻ tuổi, trong lòng ôm ấp lý tưởng ——mà họ thì không thành thục, chỉ là lõi đời, và đố kị lý tưởng”
Tyler nhìn nhìn, tích vào “Follow” blog của Victor.
Đây là follow duy nhất từ lúc Tyler lập tài khoản đến nay.
Tyler cảm thấy Victor rất thú vị.
Bởi vì Victor rõ ràng có năng lực, rất có cách nghĩ của tinh anh xã hội. Thế nhưng vừa đến trước mặt hắn, lại bỗng nhiên biến thành vừa yếu đuối vừa đáng yêu, như thiếu niên lần đầu tiên thầm mến người khác.
Victor còn đặc biệt vụng về hỏi hắn: “Anh Tyler, xin hỏi tôi có thể chụp ảnh chung với anh được không?”
Tyler cố ý đùa cậu: “Có sử dụng chính thức không? Tôi có thể trao quyền”
Victor ấp a ấp úng cả buổi, phun ra một câu: “Không, không phải sử dụng chính thức…Tôi, tôi muốn lưu lại một tấm ảnh của anh, này…chụp lén hình như không tốt lắm”
“Hử?” Tyler nói, “Cậu muốn dùng ảnh của tôi để làm gì?”
Victor lần này ấp a ấp úng không ra, mặt nghẹn đến đỏ rực, nói: “Để… ngắm”
“Tôi ngồi ở đây, trao quyền cho cậu tha hồ ngắm” Tyler một tay chống đầu, cười nhìn cậu.
Victor nháy mắt cảm thấy trái tim mình bình bịch bình bịch mãnh liệt, bị trêu đến thần hồn điên đảo, lòng tràn đầy vui sướng mà nhìn Tyler nói: “Tôi có thể vẽ phác họa anh được không? Tôi…tôi còn muốn làm mô hình 3D. Anh cứ yên tâm, tôi tuyệt đối không sử dụng vào mục đích khác, chỉ là…sưu tầm cá nhân thôi!”
Tyler nhướn mày nói: “Cậu rất đa tài đa nghệ. Có điều, chuyện vẽ phác họa và làm mô hình, không có người mẫu cũng được à?”
Victor đỏ mặt nói: “Quan sát đủ nhiều, cẩn thận tỉ mỉ là có thể nhớ kỹ. Chỉ cần lúc vẽ có thể “nghĩ” ra…”
“Ồ” Tyler nói, “Như vậy tôi trao quyền cho cậu bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu, đều có thể nghĩ đến tôi”
Chú thích:
(1) Mở hắc chính là viết tắt của mở hắc điếm, nghĩa là bạn bè, đoàn đội trong game có thể thông qua phần mềm truyền tin như QQ, YY để đạt sự phối hợp hoàn mỹ, thuận tiện hơn cho việc giao lưu. Bên mình cũng có loại tương tự là cctalk.
(2) Trung nhị “中二” là một từ lóng xuất phát từ Nhật Bản (Chūnibyō), chỉ chứng tâm lý thường xảy ra với các thiếu niên đang trong tuổi dậy thì, khoảng năm 2 Trung học cơ sở (hay sơ trung – hệ thống giáo dục Nhật Bản). Tại Việt Nam, Chūnibyō còn được gọi là “hội chứng tuổi dậy thì”, “hội chứng tuổi teen” hay “hoang tưởng tuổi đậy thì”.
Nhân viên văn phòng đối chiếu với sáu người đội Thất Sát, xóa ninja trong đó đi thay bằng id của Tyler, hỏi: “Trước đây có từng đánh qua thi đấu đồng đội không?”
Tyler dĩ nhiên là chưa.
“Server thi đấu cá nhân và thi đấu đồng đội khác nhau, anh phải tạo một nhân vật mới” Nhân viên nói, “Đi theo tôi”
Tyler đi theo để tạo nhân vật mới.
Lúc trước hắn vẫn dùng nhân vật Bùi Nhung tạo, cho nên đây là lần đầu tiên hắn tham gia vào việc “nặn nhân vật” này.
Nhân viên nói: “Bên này là kết nối thần kinh, đầu tiên anh chỉ cần tưởng tượng hình ảnh quen thuộc với mình, trí năng nhân tạo sẽ tự động giúp anh tạo mặt và thân thể. Sau đó hệ thống sẽ cho ra danh sách kỹ năng và trang bị của anh. Anh có thể tự định nghĩa kỹ năng và trang bị, những thứ này đều không bị giới hạn số lượng ——thế nhưng nếu anh muốn nhiều hơn, kỹ năng cá nhân sẽ càng yếu, anh biết quy tắc cân bằng rồi phải không?”
Tyler một bên nghe, một bên đội thiết bị kết nối thần kinh lên, sau đó trí năng nhân tạo rất nhanh dò thấy được hình ảnh quen thuộc nhất trong đầu hắn.
Hình tượng vốn có của Tyler Odin.
Mẹ Tyler là con lai giữa mộc tinh linh và nhân loại, cha hắn lại là con lai giữa nguyệt tinh linh và mị ma.
Vậy nên Tyler có đôi tai nhọn đặc trưng của tinh linh, đồng tử màu vàng chỉ riêng hoàng thất tinh linh mới có, tóc là màu đỏ sậm thường thấy ở mị ma.
Tỉ lệ dáng người hắn tương đối hoàn mỹ, về mặt thẩm mỹ là tỷ lệ vàng không thể xoi mói, về mặt cơ học, cũng ẩn chứa đủ tiềm năng chiến đấu xuất sắc nhất.
Về phần dung mạo, có thể nói thế này: mị ma là chủng tộc dựa vào mặt để ăn cơm. Chính xác là ăn cơm bởi vì mị ma nhờ vào việc hấp thụ tinh khí của con người để sống.
Nam mị ma thường kabe don với nạn nhân nữ sau đó hôn một cái, rồi hỏi các cô: “Còn muốn hôn nữa không?”, lúc này cho dù nạn nhân biết rõ tinh khí của mình bị nụ hôn đó rút đi, nhưng các cô vẫn không thể chống cự mà khẩn cầu nụ hôn kế tiếp.
Nói cách khác, mị ma chỉ dùng một nụ hôn, là có thể khiến người ta cam tâm tình nguyện chết vì họ.
Tyler kế thừa đặc tính này, dù rằng hắn khá là ghét nó.
Sau khi Tyler “nặn” xong ngoại hình nhân vật, nhìn thoáng qua danh sách kỹ năng, không muốn bất cứ kỹ năng hệ thống nào, liền tiếp tục đi đặt làm vũ khí mình quen thuộc: đoản kiếm Khải Ca và chủy thủ Sầm Tịch.
Mà trong quá trình kéo dài đến mười phút này, mặt nhân viên khi nhìn Tyler: “…”
Làm cho Tyler sau khi tạo xong nhân vật mới phát hiện thấy nhân viên công tác đã ngồi xuống, hai tay bưng má, si ngốc nhìn mình.
Tyler: “….”
Hắn quay đầu lại, muốn thêm một trang bị ——mặt nạ, sau khi mang vào mới tỏ vẻ: “Được rồi”
Nhân viên công tác tiếc nuối kết thúc quá trình thưởng thức, lúc đứng lên chân còn hơi tê, dịu dàng như nước hỏi Tyler: “Vâng, xin mời đi theo tôi”
Cô bắt đầu giải thích tất tần tật mọi thứ không sót cái gì cho Tyler.
Sau đấy Tyler điền thông tin vào bảng, ở khung id cá nhân tạm dừng trong chốc lát, cuối cùng viết xuống: Odin.
Ở đây, không ai biết tên thật của hắn, thế nhưng từ lâu hắn đã quen thuộc với cái tên này, vậy nên…hắn muốn dùng nó.
Tựa như từ lúc bắt đầu hắn tính toàn phân rõ giới hạn với Bùi Nhung, hắn vĩnh viễn sống với thân phận Tyler Odin, tuyệt không làm thế thân hay người kế thừa cho bất luận kẻ nào.
Hắn từ lâu đã đủ mạnh, cho nên không có gì phải kiêng kị cả.
Sau khi đăng ký xong xuôi, Tyler trở lại đại sảnh.
Huấn luyện viên đang chém gió với người ta: “Tôi nói ông nghe, chúng tôi tìm được DPS trâu bò lắm! Lần này mà không cầm được chức vô địch thì tôi trực tiếp dùng lỗ mũi ăn bàn phím luôn!”
Người đối diện ông ta hỏi: “Ai mà trâu bò vậy?
Huấn luyện viên: “Bí mật! Vũ khí bí mật mà dễ dàng lộ ra ngoài cho ông coi, đến lúc thi đấu không phải tôi sẽ mất đi một đòn sát thủ sao?”
Đang nói đến đó thì Tyler đi tới.
Người đối diện huấn luyện viên liếc nhìn thấy đai lưng Tyler giắt đoản kiếm, chủy thủ. Mùa giải trước chưa từng xuất hiện trang bị nào có đặc điểm nhận dạng như vậy cả, lập tức kinh hãi đến biến sắc kêu lên: “Tứ gia! ——Tiễn Thăng ông cũng trâu bò quá rồi! Vậy mà cũng mời được Tứ gia vào đội!”
Huấn luyện viên: “….” Vũ khí bí mật liếc cái đã bị nhận ra.
Trong đại sảnh toàn bộ đều là huấn luyện viên, nghe thấy tiếng rống to như vậy vội vội vàng vàng chạy tới vây xem Tyler.
Nhóm huấn luyện viên thầm thì: “Đúng là số 419 thật này! Cậu ta chuyển từ thi đấu cá nhân sang thi đấu đồng đội sao? Trời ơi! Sao tôi không sớm biết tin này chứ!” “Chưa từng nghe thấy tin này, sợ là lão Tiễn ngầm mở hắc (1) chiêu mộ rồi” “Anh em của tôi đúng là lợi hại, sát thủ trong top bốn thi đấu cá nhân chuyển sang đánh đoàn đội, không biết có thích ứng được không đây?” “Khó nói lắm, cái này phải xem biểu hiện trên sân thi đấu mới biết được”
Có huấn luyện viên chạy đến tìm Tiễn Thăng: “Lão Tiễn, ông nhường lại Tứ gia cho tôi được không? Phí chuyển nhượng tùy ông quyết định!”
Có người trực tiếp ưỡn mặt đến tìm Tyler, bị Tyler lạnh lùng rẽ sang hướng khác đi ra ngoài.
Nhân viên công tác vội vàng chạy đến, chỉ cho Tyler một lối ra khác, vừa đi vừa nói: “Trời ơi, anh là Tứ gia! Anh muốn tham gia thi đấu đồng đội sao? A a a fan của anh mà biết được sẽ vui đến điên mất!”
Tyler quay đầu lại nhìn cô một cái: “Đừng nói ra ngoài”
Nhân viên công tác kích động đến mặt đỏ bừng: “Vâng vâng, tôi nhất định sẽ giữ bí mật! Đến lúc lên sân thi đấu sẽ cho họ một niềm vui bất ngờ!”
Huấn luyện viên Tiễn lại cảm thấy thất vọng ——kế hoạch vũ khí bí mật của ông cứ vậy mà tiêu tan, thế nhưng lại cảm thấy khá đắc ý ——khà khà khà các người có hâm mộ cũng vô dụng! Tứ gia giờ ở trong tay ta rồi!
Sau khi trở lại câu lạc bộ với Tyler, ông ta liền nói: “Tuy vị trí của cậu không cần đánh phối hợp, thế nhưng vẫn phải có ý thức đoàn đội, cho nên mỗi ngày đến đánh ba trận để duy trì cảm giác. Còn có, vì đảm bảo chiến thuật của ta không bị bại lộ quá sớm, hy vọng cậu lúc luyện tập tỷ thí cùng đội ngũ bên ngoài thì giữ lại một chút thực lực”
Tyler: “Giữ lại bao nhiêu?”
“Giữ lại ba phần đi” Huấn luyện viên nghĩ nghĩ nói, “Ờ thì, nếu giết nhanh quá, vậy thì giữ lại một phần”
Tyler ừ một tiếng, đối với chuyện này biểu hiện thuận theo.
Huấn luyện viên Tiễn có cảm giác thực lực Tứ gia sâu không thấy đáy, trong lòng không khỏi phóng túng cười trộm, vừa cười vừa nói: “Tứ gia! Đêm nay chúng ta đi ăn lẩu đi? Chính thức chúc mừng cậu gia nhập đội Thất Sát!”
Tyler nói: “Thôi khỏi, tối nay tôi có hẹn rồi”
……
Tyler hẹn Victor ăn cơm tối.
Victor tới là để báo cáo tiến độ bên tòa án, cậu bày tỏ: Lộ Siêu Phàm trên căn bản đã cam chịu số phận rồi, tiền bồi thường vi phạm hợp đồng và hòa giải nộp đến là thoải mái; gã cũng đồng ý nhận lỗi, thế nhưng dường như không muốn nhận lỗi trước mặt Tyler…
Victor nói: “Lộ Siêu Phàm đưa ra một bản chứng nhận điều trị tâm lý, nghe nói gã chịu nhiều thương tổn tâm lý nghiêm trọng từ anh, cho nên không thể gặp mặt anh”
Tyler nhướn mày, có chút bất ngờ nhưng lại cảm thấy xác thực hợp tình hợp lý: Sau khi đánh xong trận đấu đó, hắn từng cố ý chôn trong lòng Lộ Siêu Phàm một hạt giống, kết quả làm Lộ Siêu Phàm thất thố quỳ xuống đất trước mặt mọi người.
Hình ảnh gã quỳ xuống sau này còn bị dân mạng phẫn nộ làm thành ảnh động, cùng một tấm khác Lộ Siêu Phàm bị một cước giẫm xuống đất, trực tiếp biến thành biểu tượng cảm xúc hot nhất trên phương tiện truyền thông.
Lộ Siêu Phàm ——hoặc bất luận người nào, sau khi gặp đả kích khốc liệt như vậy, đều theo bản năng trốn trách bất cứ người có liên quan đến chuyện này.
Tyler nói: “Không quan trọng”
Victor nghiêm túc nói: “Chúng ta phối hợp với gã, nếu anh đồng ý, gã sẽ up video xin lỗi lên mạng, xin lỗi trước mặt toàn thế giới”
Chuyện này Victor xác thực làm rất lưu loát. Cho đến giờ, Lộ Siêu Phàm đã nhận lỗi cộng bị phạt tiền, bị cấm thi đấu và cho vào danh sách đen của rất nhiều phương tiện truyền thông, táng gia bại sản đồng thời sự nghiệp cũng gặp phải sự đả kích mang tính hủy diệt.
Mặt khác, tất cả chân tướng sự việc thi đấu ngày trước đều được phơi bày, thậm chí có những luật mới vì vậy được đề xuất.
Rất nhiều người biểu thị sự hả lòng hả dạ đối với chuyện này, cảm thấy Victor làm được mọi người đều muốn làm, nhưng không có năng lực hoàn thành sứ mệnh.
Thời điểm Victor nói muốn làm, rất nhiều người nói cậu “hoang tưởng tuổi dậy thì (2)”, “cuồng vọng tự đại”, “ấu trĩ”; nhưng khi cậu làm được, bọn họ lại bảo cậu “nhiệt huyết”, “tuổi trẻ thành công”.
Những người từng châm biếm Victor ấu trĩ, giờ đều xấu hổ không thôi, một thời gian dài không dám xuất hiện.
Tối qua, Victor rốt cuộc đăng một bài lên blog cá nhân: “Không cần để ý đến những người châm chọc bạn cuồng vọng, bởi vì bản thân họ không làm được, thì cho rằng cả thế giới cũng không ai làm được. Không cần để ý đến những kẻ cười nhạo bạn ấu trĩ, bởi vì bạn không ấu trĩ, chỉ là trẻ tuổi, trong lòng ôm ấp lý tưởng ——mà họ thì không thành thục, chỉ là lõi đời, và đố kị lý tưởng”
Tyler nhìn nhìn, tích vào “Follow” blog của Victor.
Đây là follow duy nhất từ lúc Tyler lập tài khoản đến nay.
Tyler cảm thấy Victor rất thú vị.
Bởi vì Victor rõ ràng có năng lực, rất có cách nghĩ của tinh anh xã hội. Thế nhưng vừa đến trước mặt hắn, lại bỗng nhiên biến thành vừa yếu đuối vừa đáng yêu, như thiếu niên lần đầu tiên thầm mến người khác.
Victor còn đặc biệt vụng về hỏi hắn: “Anh Tyler, xin hỏi tôi có thể chụp ảnh chung với anh được không?”
Tyler cố ý đùa cậu: “Có sử dụng chính thức không? Tôi có thể trao quyền”
Victor ấp a ấp úng cả buổi, phun ra một câu: “Không, không phải sử dụng chính thức…Tôi, tôi muốn lưu lại một tấm ảnh của anh, này…chụp lén hình như không tốt lắm”
“Hử?” Tyler nói, “Cậu muốn dùng ảnh của tôi để làm gì?”
Victor lần này ấp a ấp úng không ra, mặt nghẹn đến đỏ rực, nói: “Để… ngắm”
“Tôi ngồi ở đây, trao quyền cho cậu tha hồ ngắm” Tyler một tay chống đầu, cười nhìn cậu.
Victor nháy mắt cảm thấy trái tim mình bình bịch bình bịch mãnh liệt, bị trêu đến thần hồn điên đảo, lòng tràn đầy vui sướng mà nhìn Tyler nói: “Tôi có thể vẽ phác họa anh được không? Tôi…tôi còn muốn làm mô hình 3D. Anh cứ yên tâm, tôi tuyệt đối không sử dụng vào mục đích khác, chỉ là…sưu tầm cá nhân thôi!”
Tyler nhướn mày nói: “Cậu rất đa tài đa nghệ. Có điều, chuyện vẽ phác họa và làm mô hình, không có người mẫu cũng được à?”
Victor đỏ mặt nói: “Quan sát đủ nhiều, cẩn thận tỉ mỉ là có thể nhớ kỹ. Chỉ cần lúc vẽ có thể “nghĩ” ra…”
“Ồ” Tyler nói, “Như vậy tôi trao quyền cho cậu bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu, đều có thể nghĩ đến tôi”
Chú thích:
(1) Mở hắc chính là viết tắt của mở hắc điếm, nghĩa là bạn bè, đoàn đội trong game có thể thông qua phần mềm truyền tin như QQ, YY để đạt sự phối hợp hoàn mỹ, thuận tiện hơn cho việc giao lưu. Bên mình cũng có loại tương tự là cctalk.
(2) Trung nhị “中二” là một từ lóng xuất phát từ Nhật Bản (Chūnibyō), chỉ chứng tâm lý thường xảy ra với các thiếu niên đang trong tuổi dậy thì, khoảng năm 2 Trung học cơ sở (hay sơ trung – hệ thống giáo dục Nhật Bản). Tại Việt Nam, Chūnibyō còn được gọi là “hội chứng tuổi dậy thì”, “hội chứng tuổi teen” hay “hoang tưởng tuổi đậy thì”.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook