Đó là bởi vì anh trai viên chức nhỏ nghe thấy cha già nhà mình nhớ con nên mới nghĩ ra cách này, gọi điện thoại cho viên chức nhỏ. Bằng không thì với tính cách cố chấp của ông cụ và sự nhát gan của em trai mình thì hai người này có khi cả đời cũng sẽ chẳng có ai chịu bước ra bước đầu tiên.

Bố già bảo viên chức nhỏ ở nhà ở vài ngày rồi hẵng quay lại.

Viên chức nhỏ mở di động ra mới phát hiện nó đã hết pin từ thuở nào, di động vừa sạc đủ để khởi động máy, đàn anh đã gọi tới.

– Sao hôm nay em không đi làm?

– Em về nhà.

– Em khóc hả? Có chuyện gì sao?”

– À, không có gì, không có gì, chỉ là bởi vì được gặp lại bố, cho nên em mới khóc. – Viên chức nhỏ ngượng ngùng nói, càng về sau âm thanh càng nhỏ.

– Bao giờ em trở lại?

– Bố em bảo em ở nhà mấy ngày rồi hẵng đi.

– Anh nhớ em. – Giọng nói trầm ấm của đàn anh truyền ra từ trong di động.

– Em cũng nhớ anh.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương