Vì Sắc Mà Tu Luyện
-
Chương 3: Mỹ Phụ Là Mẫu Thân Của Ta
Sau khi hắn xem xong bản thông tin hắn kêu hệ thống đóng lại, và sắc trời cũng đã tối trong căn phòng bây giờ tối ôm và lạnh lẽo.
Hắn sau khi dung hợp ký ức của chủ nhân thân thể này thì biết được là trong gia tộc họ Minh này hắn là con trai của phụ thân là Minh Quyền, mẫu thân là Uyển Thục Trinh.
Ở đại lục này chuyện tam thê tứ thiếp là hết sức bình thường, mẫu thân của hắn là một trong những lão bà của cha hắn Minh Quyền, nhắc đến đây thì cha hắn có địa vị siêu nhiên trong gia tộc, tộc trưởng của gia tộc.
Có bốn lão bà lần lượt là, đại phu nhân.
Cầm Thi Tú.
Nhị phu nhân.
Nguyễn Tú Quyên.
Tam phu nhân.
Mộc Xuân Lan.
Cuối cùng cũng là mẫu thân hắn!.
Tứ phu nhân.
Uyển Thục Trinh.
Hắn chỉ biết tên của ba người phu nhân thôi chứ chưa từng thấy mặt mũi họ bao giờ.
À nhắc mới nhớ thì cấp bậc gia tộc ở đây.
Thiên Dạ Huyền Đại Lục, này chia ra làm nhất cấp đến cửu cấp thế lực, gia tộc của hắn đang là lục cấp thế lực.
Hắn là một thằng con sinh đã không có linh căn đồng nghĩa không tu luyện được, và cha hắn đã đòi đuổi hắn ra khỏi gia tộc tự sinh tự diệt.
Mẫu thân hắn đã nài nỉ lắm hắn mới được ở lại gia tộc này.
Bị rất nhiều lời dèm pha từ tứ phía trong gia tộc lẫn người dưng ngay cả nô bọc cũng nói nàng được, nhưng nàng vẫn cố gắng xin cho hắn ở lại, sau khi hắn dung hợp ký ức và biết như vậy, thì hắn thề trong lòng sau này phải cho nàng cuộc sống không cần phải lo trước sau như vậy nữa, chịu bao nhiêu dèm pha mà chính hắn đem lại chỉ vì không có linh căn, nhưng bây giờ hắn đã tu luyện được và không ai biết ngoài hắn cả.
Cả mẫu thân hắn cũng không.
Trở lại thực tại, trời tối dần đi và đang có một mỹ phụ khoản tầm ba mươi, đang bưng một tô cháu nóng hổi tới phòng của hắn, tuy rằng ở trong gia tộc nhưng hắn và mẫu thân hắn gần như tách biệt với gia tộc này vậy, ở xâu xa tít sau căn nhà ấy có một bụi tre có một căn nhà nhỏ được lợp bởi cây tre và lá dừa làm mái nhà, nàng đi tới đẩy cửa vào kót két cửa được mở ra và đi vào.
Thằng main của chúng ta thì vẫn băng bó như xác ướp chỉ thấy được con mắt hắn và miệng, hắn sau khi cải tạo thể chất đã khôi phục lại rồi, vì tu luyện được đồng nghĩa có linh căn và hấp thụ được linh lực và khôi phục là chuyện thường, bởi vì bị mấy thằng trẻ nghé đấm đá túi bụi chỉ là luyện khí nhị giai thôi, hắn lo tám chuyện với hệ thống nên không kịp tháo băng ra.
Đập vào mắt hắn là một mỹ phụ đẹp như hoa hậu ở thời hiện đại, có thể còn hơn vì nàng không tô son, môi vẫn đỏ, má nàng không đánh phấn nhưng vẫn hồng, nàng có một mái tóc đen tuyền dài đến eo được búi lên cái dây thun nằm ở ngay cổ trắng như thiên nga của nàng, nhìn vào chỉ muốn hôn hít vào đó vài ngụm, tiếp đến là xương quai xanh cực kỳ tinh tế, kế đến là cặp ngực vừa tay người dùng cụ thể là hắn, tròn trịa vểnh lên cao không xệ như nữ nhân hiện đại, rồi đến cặp mông ngạo nghễ vểnh lên trong rất gợi đòn, từ eo thon đến chân ngọc của nàng thì được che đậy bởi một cái váy lục bích rộng thùng thình nhưng không che được sự quyến rũ của nàng có lẽ là một vưu vật của tạo hoá.
Cũng là mẫu thân hắn, Uyển Thục Trinh, hắn lúc này đang chảy nước dãi ròng ròng, nhưng vì băng bó mịa rồi nên nó thấm vô băng thì phải.
Nàng bước vào cầm một cây đèn dùng linh lực và thắp nó lên, để ở bàn ăn cũng được làm từ tre hình vuông,và bưng theo tô cháu nóng hổi.
Nàng hỏi hắn, hài nhi con đã khoẻ hơn chưa?.
Hắn đang mơ màng thì nghe tiếng của nàng thì giật mình tỉnh lại hắn lắp bắp đáp lại.
Vân, vâng hài nhi đỡ chút rồi mẫu thân! .
Nàng nói.
Khổ hài nhi con đã nằm bất tỉnh hơn ba ngày rồi, nói xong nàng lại gần giường ngồi xuống kê đầu hắn dựa vào người nàng.
Nàng bưng tô cháu lại và móm cho hắn ăn từng muỗng.
Khoảng ba mươi phút sau thì hắn ăn hết.
Hắn nói.
Mẫu Thân a người nấu ăn ngon thật nha, lão cha đúng số hưởng.
Nghe hắn nói vậy nàng cũng mỉm cười như trăm hoa đua nở khiến hắn nhất thời nhìn nàng si dại.
Nàng thở dài nói.
Haizz, ông ấy a còn cả gia tộc, đâu có thời gian dành cho mẫu thân với lại còn ba người phu phân kia luôn đeo bám theo cha ngươi nên ta cũng không thèm để ý.
Hắn nói, nếu lão cha không có thời gian sau này hài nhi sẽ chăm sóc cho mẫu thân.
Nàng nghe hắn nói vậy nhất thời mặt nàng hơi ửng hồng lên.
Nàng nói, ngươi a bị đánh tới nỗi đầu óc trôi trên mây rồi.
Hắn sau khi dung hợp ký ức của chủ nhân thân thể này thì biết được là trong gia tộc họ Minh này hắn là con trai của phụ thân là Minh Quyền, mẫu thân là Uyển Thục Trinh.
Ở đại lục này chuyện tam thê tứ thiếp là hết sức bình thường, mẫu thân của hắn là một trong những lão bà của cha hắn Minh Quyền, nhắc đến đây thì cha hắn có địa vị siêu nhiên trong gia tộc, tộc trưởng của gia tộc.
Có bốn lão bà lần lượt là, đại phu nhân.
Cầm Thi Tú.
Nhị phu nhân.
Nguyễn Tú Quyên.
Tam phu nhân.
Mộc Xuân Lan.
Cuối cùng cũng là mẫu thân hắn!.
Tứ phu nhân.
Uyển Thục Trinh.
Hắn chỉ biết tên của ba người phu nhân thôi chứ chưa từng thấy mặt mũi họ bao giờ.
À nhắc mới nhớ thì cấp bậc gia tộc ở đây.
Thiên Dạ Huyền Đại Lục, này chia ra làm nhất cấp đến cửu cấp thế lực, gia tộc của hắn đang là lục cấp thế lực.
Hắn là một thằng con sinh đã không có linh căn đồng nghĩa không tu luyện được, và cha hắn đã đòi đuổi hắn ra khỏi gia tộc tự sinh tự diệt.
Mẫu thân hắn đã nài nỉ lắm hắn mới được ở lại gia tộc này.
Bị rất nhiều lời dèm pha từ tứ phía trong gia tộc lẫn người dưng ngay cả nô bọc cũng nói nàng được, nhưng nàng vẫn cố gắng xin cho hắn ở lại, sau khi hắn dung hợp ký ức và biết như vậy, thì hắn thề trong lòng sau này phải cho nàng cuộc sống không cần phải lo trước sau như vậy nữa, chịu bao nhiêu dèm pha mà chính hắn đem lại chỉ vì không có linh căn, nhưng bây giờ hắn đã tu luyện được và không ai biết ngoài hắn cả.
Cả mẫu thân hắn cũng không.
Trở lại thực tại, trời tối dần đi và đang có một mỹ phụ khoản tầm ba mươi, đang bưng một tô cháu nóng hổi tới phòng của hắn, tuy rằng ở trong gia tộc nhưng hắn và mẫu thân hắn gần như tách biệt với gia tộc này vậy, ở xâu xa tít sau căn nhà ấy có một bụi tre có một căn nhà nhỏ được lợp bởi cây tre và lá dừa làm mái nhà, nàng đi tới đẩy cửa vào kót két cửa được mở ra và đi vào.
Thằng main của chúng ta thì vẫn băng bó như xác ướp chỉ thấy được con mắt hắn và miệng, hắn sau khi cải tạo thể chất đã khôi phục lại rồi, vì tu luyện được đồng nghĩa có linh căn và hấp thụ được linh lực và khôi phục là chuyện thường, bởi vì bị mấy thằng trẻ nghé đấm đá túi bụi chỉ là luyện khí nhị giai thôi, hắn lo tám chuyện với hệ thống nên không kịp tháo băng ra.
Đập vào mắt hắn là một mỹ phụ đẹp như hoa hậu ở thời hiện đại, có thể còn hơn vì nàng không tô son, môi vẫn đỏ, má nàng không đánh phấn nhưng vẫn hồng, nàng có một mái tóc đen tuyền dài đến eo được búi lên cái dây thun nằm ở ngay cổ trắng như thiên nga của nàng, nhìn vào chỉ muốn hôn hít vào đó vài ngụm, tiếp đến là xương quai xanh cực kỳ tinh tế, kế đến là cặp ngực vừa tay người dùng cụ thể là hắn, tròn trịa vểnh lên cao không xệ như nữ nhân hiện đại, rồi đến cặp mông ngạo nghễ vểnh lên trong rất gợi đòn, từ eo thon đến chân ngọc của nàng thì được che đậy bởi một cái váy lục bích rộng thùng thình nhưng không che được sự quyến rũ của nàng có lẽ là một vưu vật của tạo hoá.
Cũng là mẫu thân hắn, Uyển Thục Trinh, hắn lúc này đang chảy nước dãi ròng ròng, nhưng vì băng bó mịa rồi nên nó thấm vô băng thì phải.
Nàng bước vào cầm một cây đèn dùng linh lực và thắp nó lên, để ở bàn ăn cũng được làm từ tre hình vuông,và bưng theo tô cháu nóng hổi.
Nàng hỏi hắn, hài nhi con đã khoẻ hơn chưa?.
Hắn đang mơ màng thì nghe tiếng của nàng thì giật mình tỉnh lại hắn lắp bắp đáp lại.
Vân, vâng hài nhi đỡ chút rồi mẫu thân! .
Nàng nói.
Khổ hài nhi con đã nằm bất tỉnh hơn ba ngày rồi, nói xong nàng lại gần giường ngồi xuống kê đầu hắn dựa vào người nàng.
Nàng bưng tô cháu lại và móm cho hắn ăn từng muỗng.
Khoảng ba mươi phút sau thì hắn ăn hết.
Hắn nói.
Mẫu Thân a người nấu ăn ngon thật nha, lão cha đúng số hưởng.
Nghe hắn nói vậy nàng cũng mỉm cười như trăm hoa đua nở khiến hắn nhất thời nhìn nàng si dại.
Nàng thở dài nói.
Haizz, ông ấy a còn cả gia tộc, đâu có thời gian dành cho mẫu thân với lại còn ba người phu phân kia luôn đeo bám theo cha ngươi nên ta cũng không thèm để ý.
Hắn nói, nếu lão cha không có thời gian sau này hài nhi sẽ chăm sóc cho mẫu thân.
Nàng nghe hắn nói vậy nhất thời mặt nàng hơi ửng hồng lên.
Nàng nói, ngươi a bị đánh tới nỗi đầu óc trôi trên mây rồi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook