Vì Sắc Mà Tu Luyện
-
81: Mỹ Phụ Là Bá Mẫu
Sau khi tiệc đã tàn gây náo nhiệt đã xong hắn phải tốn công chui vào Cửu Tinh Giới Chỉ nói một lượt chuyện sảy ra.Tô Tuyết, Uyển Ngọc diệu đơn giản là tức giận mắng hắn xối xả chuyện vui như vậy không cho các nàng tham gia.Hắn đành bất đắc dĩ nói việc này không lớn lao gì, không cần các lão bà ra tay bọn kiến hôi này hắn lo được các nàng mới tạm hoà hoãn tha cho hắn không chất vấn chuyện này.Lúc này đứng trước Vạn Bảo Hội sóng vai cùng hắn là Tô Tuyết còn về Uyển Ngọc Diệu sau khi nghe sơ lược về chiến tích của hắn, Thái còn nói lão gia gia sẽ quản hạt Quang Minh tông thay nàng, cũng lựa chọn ở lại bế quan rồi.Vừa đi vào liền thấy bên trong tấp nập tu sĩ đi qua lại các gian chứa đan dược, công pháp, vũ kỹ hoặc săn bắt yêu thú bán lấy Linh Thạch linh tinh.Lúc này có một thân ảnh hơi bụng phệ ngồi trên ghế dựa nhắm mắt dưỡng thần không nhìn cũng biết đó là phụ thân lão bà hắn Tô Phú.Hắn đi lại cất tiếng cười nói.“Bá phụ tiểu tế lại ghé thăm hỏi sức khoẻ người đây.”Tô Phú hơi bất ngờ mở mắt ra nhìn Thái nhưng liền bật dậy niềm nở nắm tay hắn cười nói.“Haha tiểu tử thúi ngươi còn nhớ đến bá phụ là tốt mau ngồi xuống đây.”Hắn liền gật đầu nhưng lại ra động tác mời Tô Tuyết ngồi xuống trước nàng cũng vui vẻ mà ngồi xuống.Tô Tuyết bất ngờ thái độ của phụ thân mình bài ra bộ dáng thân thiết như vậy làm gì nếu không phải nàng tận mắt nhìn thấy còn tưởng hai người có một chân đấy.Hắn lúc này mới chậm rãi ngồi xuống nhưng Tô Phú liền bắt đầu chất vấn.“Haha tiểu tế ngươi thật oai a, vậy mà đã diệt Thủy Long tộc rồi.”Thái kinh ngạc không ngờ nhanh vậy đã lan truyền đi rồi vốn hắn cũng được Thu Thủy phổ cập cho là Vạn Bảo Hội tinh thông về thu tập tình báo nên không mấy lạ nên liền hồi phục tinh thần cười nhạt nói.“Bá phụ quá lời đó chỉ là vặt vãnh không đáng chú ý”Thấy Thái cư nhiên xem chuyện đó ra gì Tô Phú cũng lắc đầu nói.“Thôi thôi tiểu tử ngươi khiêm tôn quá không sợ thúi mặt sao?”Thái bất đắc dĩ không muốn nói nữa đành im lặng một lát sau hắn chuyển đề tài nói.“Hôm nay tiểu tế đến đây là muốn giao ít đồ cho bá phụ”Đang luyên thuyên nghe Thái nói Tô Phú hai mắt sáng lên như đèn pha chất vấn hỏi.“Thứ đồ gì mau đưa bá phụ xem”Hắn liền cầm nhẫn trữ vật đặt vào tay Tô Phú lão vội nhận rồi Thái lại nói.“Tiểu tế xác lập quan hệ tình cảm với Tuyết tỷ muốn nàng làm đạo lữ của mình mong bá phụ thành toàn”Tô Phú đang bận bịu dò xét nghe vậy không để ý tùy tiện khoác tay nói.“Được không thành vấn đề cứ đem cái của nợ này đi đi bá phụ đa tạ tiểu tế ngươi rồi.”“Phụ thân!” Tô Tuyết nghe mình bị vứt bỏ như vậy thở phì phò gọi tên lão.“Ai nói lại bỏ nữ nhi của vi mẫu chứ lão già ông chán sống sao”Âm thanh vừa nổi lên, liền nghe một trận tiếng giày cao gót va chạm mặt đất vang lên.Một đạo bóng dáng xinh đẹp từ lầu hai chậm rãi đi xuống.Thái quay đầu lại nhìn, khi thân ảnh đó đến gần thì dọa Thái suýt nữa nhảy dựng, nhìn sang Tô Tuyết rồi lại nhìn sang mỹ phụ này khi tiến đến gần thì xác nhận đây là một người mỹ phụ trung niên, một người so với hình dáng của Tô Tuyết cực kỳ giống nhau như đúc một khuôn, nếu Thái chưa từng có tiếp xúc xác thịt với Tô Tuyết, thật đúng là sẽ nhận không ra ai mới là Tô Tuyết.Hai người từ kiểu tóc cho đến cách cách ăn mặt cũng đều tương tự, điều làm cho Thái giật mình là trên người của hai người mỹ phụ này đều có khí chất của người trong chốn quan trường, chỉ cần ở đã ở từng ở trong chốn quan trường, thì cách nói chuyện, vẻ mặt, chi tiết động tác đều có thể phát hiện dấu vết của quan trường để lại.Bước xuống là một nữ tử nhìn qua hơn ba mươi tuổi, mày liễu mắt hạnh, đôi môi nở nang vểnh lên, cao nhã, đoan trang, tú lệ mỹ phụ mị thái, cả người nàng tản mát ra một loại khí chất thành thục quyến rũ mê người, đó là hương vị bẩm sinh, không giống như những người nữ nhân khác giả vờ cho có.Cái váy liền áo màu xám, bộ ngực lớn cao ngất, đôi tất chân màu da trong suốt bao vây lấy cặp đùi ngọc bên dưới là đôi giày cao gót màu ngà sữa, đôi mắt đẹp lưu chuyển, nhìn quanh sống động, cũng nhận ra được là nàng có một cuộc sống hào phú an nhàn sung sướng, để lộ ra nét ung dung đẹp đẽ cao nhã tuệ trí.Thành thục trung niên mỹ phụ đi đến gần bàn đằng này, eo thon bày ra, cái mông đẫy đà màu mỡ dưới cái váy màu xám kéo căng ra, càng thêm rất tròn cong lên, tất chân màu da trong suốt phía dưới da thịt thập phần trắng nõn, ánh mặt trời chiếu xuống nổi lên màu hồng phấn mê người, cặp bắp đùi đầy đặn cùng tất chân đường viền hoa cũng như ẩn như hiện, phối hợp màu ngà sữa đôi giày cao gót, gợi cảm chọc người, toàn thân tràn đầy mỹ phụ phong tình.Nàng với ánh mắt đánh giá 3 người đang ngồi tùy ý nhìn Thái, đôi mắt tựa hồ mang theo dòng điện sắc bén, Thái vốn cũng thường nhìn ngắm các nữ nhân xinh đẹp cùng lão bà mình, vẫn là không nhịn được nét phòng tình của nàng nên chăm chú nhìn một chút.Tô Phú nghe thanh âm này hơi hoảng hốt quay đầu lại thầm than yêu tinh đến nửa rồi.Nghe tiếng này Tô Tuyết mừng rỡ chạy qua ôm chầm nàng tố cáo.“Mẫu thân! Phụ thân ăn hiếp người ta”“Đây là bá mẫu ngươi Âu Dương Vân Vận có thể tương lai sau này là nhạc mẫu của ngươi đó thận trọng đối đãi” Tô Phú nhỏ giọng bên tai nhắc nhở Thái khiến hắn dở khóc dở dười.Âu Dương Vân Vận khẽ mở môi hơi gợi cảm chất vấn Tô Phú.“Vừa rồi nhìn thấy hoa tay múa chân làm dữ lắm mà? Sao rồi? Lão già ông nói ai là của nợ hừ! Thấy bảo vật là mờ mắt lời gì cũng nói được thật là mất mặt”Tô Phú dừng lại động tác cố rặn ra nụ cười, nàng thấy Tô Phú không trả lời, hừ lạnh một tiếng không nói gì nữa.Nam nhân nhìn thấy nàng trong lòng đều rất khẩn trương, chỉ lo nàng nhìn Thái thêm một lần, hắn sẽ xung động đến mất cả lý trí nàng quá đẹp.Tô Tuyết hơi phiếm hồng mặt nhìn hắn rồi thì thầm thì đó vào tai Âu Dương Vân Vận.“Con muốn xuất giá?” Âu Dương Vân Vận trợn tròn đôi mắt, nghe Tô Tuyết nói muốn kết hôn, nàng giật nảy cả người Tô Tuyết nghe nàng la lớn vậy vội bịt miệng nàng lại.“À? Con sớm đã có ý trung nhân rồi à, sao không nói với mụ sớm?” Đương nhiên Âu Dương Vân Vận biết mình thất thố vội nhỏ giọng đầy một bụng nghi ngờ đẩy tay nàng ra.“Vốn định sau khi học chút kinh doanh từ mẫu thân giờ thì gặp đúng người không cần nữa, cho nên giờ mới có dịp nói với mẫu thân.” Tô Tuyết đối đáp tự nhiên.
Những câu này nàng và Thái đã nghĩ kỹ rồi.Âu Dương Vân Vận hỏi.“Là tiểu tử này? Là người phụ thân ngươi tân bóc hắn ghê lắm a hôm nay được diện kiến cũng coi như không tồi đi” Lúc nhìn thấy Thái nhìn mình xâm lược trên thân thể trái tim Âu Dương Vân Vận như muốn ngừng lại.
Nàng không khỏi quan sát nàng thật cẩn thận hắn, tên này cả gan như vậy trừng mắt nhìn hắn.Thái cũng thấy nhất thời thu hồi ánh mắt thầm nghĩ cuối cùng cũng minh bạch vì sao Tô Tuyết vì sao lại xinh đẹp đến vậy.
Bởi vì nàng có người mẫu thân quốc sắc thiên hương.“A? Bá mẫu tốt! Người thật đẹp…” Hắn nhịn không được thốt ra một câu như vậy nhưng liền muốn tán mỏ hỗn của mình.
Có điều, lời của Thái đúng là phát từ tận đáy lòng.Thái cảm giác có chút kỳ kỳ.
Gọi một người thoạt nhìn xem ra chỉ lớn hơn hắn vài tuổi là bá mẫu nên trong lòng có vẻ quai quái, nhưng nghĩ lại tu sĩ mà số tuổi của nàng chất chắn hơn hắn, vị Âu Dương Vân Vận này quả thật là mẫu thân của Tô Tuyết thê tử của bá phụ thì xưng hô là “bá mẫu” rất thích hợp.
Nghĩ tới đó, tâm lý Thái mới bình ổn lại được.“Ừm tiểu tử miệng lưỡi đủ ngọt… là Minh Thái phải không?” Âu Dương Vân Vận thoáng nét cười.
Nàng không khỏi ngấm ngầm bội phục nhãn quang của Tô Tuyết nhà mình.
Mặc dù lần đầu tiên gặp mặt nhưng Âu Dương Vân Vận cảm thấy lúc nhìn nàng xâm lược trước mặt trượng phu không kiêng nể, trong lòng liền có chút cảm giác khác thường chút giận chút thích cảm giác này điều này nói rằng nàng vẫn có mị lực.
Nàng không hiểu vì sao lại như vậy.Thái thấy Âu Dương Vân Vận thoáng nét cười kìm lòng không đậu đứng lên đưa ra một viên đan dược nhỏ đặt lên tay nàng.“Có chút quà nhỏ, xin bá mẫu đừng khách khí.”“Ngươi mới khách khí, đến đây chơi còn mang theo lễ vật gì chứ.” Nàng cười duyên cũng nhận lấy thu vào.Nếu nàng biết thứ này là Phục Mệnh Đan thất truyền từ thời thượng cổ không biết sẽ có cảm thụ như nào.“Được rồi xem như hôm nay mừng nữ nhi giới thiệu ý trung nhân vi mẫu đích thân sẽ xuống làm bếp.”Khách khí nhận lấy thứ đó nói thêm mấy câu, Âu Dương Vân Vận kéo Tô Tuyết vào bếp.“Người ngợm cũng không tệ, lần này con cũng có chút nhãn quang đó, chắc tiểu tử này là thiên kiêu đại tộc nào à.” Âu Dương Vân Vận thấp giọng khen ngợi.
Nàng cũng nhìn ra cảnh giới của hắn hiện tại là Hợp Thể đỉnh phong với niên kỷ nhỏ như vậy thì chỉ có đại tộc mới bồi dưỡng ra được.“Thì đương nhiên, không xem con là nữ nhi của ai à.” Từ vẻ mặt hài lòng của mẫu thân, đột nhiên Tô Tuyết có chút kiêu ngạo.
Dù nàng biết hắn không phải thiên kiêu gì đó như mẫu thân nói, nhưng nàng khẳng định hắn còn hơn mấy tên gọi là thiên kiêu đó.Trò truyện qua lại một lác sau hai vị mẫu nữ đem bài lên bàn các món mỹ vị rồi cùng ngồi xuống mời mọi người động đũa.Bữa cơm rất ngon miệng.
Mặc dù không nhiều đồ ăn nhưng món nào cũng tinh mỹ.
Thái không hề khách khí.
Hắn ăn rất nhiều, bởi vì mùi vị quá hấp dẫn.
Thái trong lúc ăn nói với Âu Dương Vân Vận đây là bữa cơm hắn ăn ngon miệng nhất từ trước tới nay.Đang ăn đột nhiên Tô Phú chen giọng vào hỏi.“Tửu lượng hiền tế được không uống cùng bá phụ một ít.”Thái hơi bất ngờ uống rượu? Hắn nghĩ tu sĩ uống làm éo gì say được uống làm gì a nhưng vẫn nói.“Phụng bồi tới cùng rất hoang nghênh đô tiểu tế bất tử.”“Ừm đợi ta đôi chút đi lên lấy rượu đã.” Nói xong Tô Phú rời khỏi bàn ăn.Vì vị trí là hai người ngồi chung một chỗ nên cũng ôm lấy eo Tô Tuyết, hai người thân mật hệt như một đôi phu thê ngọt ngào vậy đối diện là Âu Dương Vân Vận.Vịn tay Thái, trong lòng hắn tràn ngập cảm giác ngọt ngào.
Nàng đắc ý hỏi.“Vậy lão công nói xem, thiếp với mụ mụ em thì ai đẹp hơn?”Thái trầm ngâm vuốt mũi cười khổ, bởi vì vấn đề đó rất khó trả lời huống hồ lại còn vị bá mẫu này nói để nàng phật lòng hắn dậy không nổi phỏng chừng con gái nàng cũng sẽ không xuất giá cho hắn a.“Sao lại không nói gì vậy?”Thái thở dài nhìn nàng dùng ý niệm dùng giọng tán thán.“Chỉ có thể nói là đều rất đẹp, đều đẹp như nhau.”“Phụ thân nói thiếp đẹp hơn mẫu thân thiếp một chút, phu quân có cảm thấy vậy không?”Tô Phú? Thái thầm nghĩ, e rằng người bá phụ kia chính là bị che mắt nhưng hắn không nói ra vì nữ nhi luôn đẹp nhất ở trong lòng phụ thân mình nên so sánh vậy là phải, nhìn ánh mắt trông đợi của Thái hắn cũng chỉ đành khéo đưa đẩy một chút.“Ừm, xem ra Tuyết tỷ trẻ trung hơn, thanh xuân hơn, mê người hơn.” Nói rồi, tay hắn bắt đầu không thành thật.“Vì sao lão bà thơm thế vừa mới tắm ở suối nước đó sao?” Mũi Thái đã gí sát cần cổ trắng ngần của Tô Tuyết trước ánh mắt dị ngị Âu Dương Vân Vận.“Ai da, đương nhiên là vậy rồi, thiếp vừa tắm xong đã bị chàng gọi ra đấy.” Mũi hắn kích thích vành tai mẫn cảm của Tô Tuyết bên dưới nàng liền ngứa ngáy rồi.“Vì sao bầu vú của Tuyết tỷ lại đàn hồi thế?” Trước ánh mắt trợn trừng của Âu Vương Vân Vận, Thái không kiêng kỵ bàn tay đã luồn vào trong vạt y phục của Tô Tuyết.“A, phu quân làm gì vậy? Không được sờ lung tung, dừng tay, mẫu thân thiếp a.” Tô Tuyết kêu khẽ, nhưng Thái không hề có ý dừng tay.
Ngón cái của hắn đã án lên nhũ đầu của nàng, Tô Tuyết a lên một tiếng, mềm nhũn ra ngã vào lòng Thái.“Đến rồi đây” Đúng lúc này thì Tô Phú từ trên bậc thang đi xuống đem theo hai bình tửu thoạt nhìn có vẻ rất lâu năm rồi.Hắn cũng dừng tay lại ngồi ngay thẳng liếc mắt nhìn vị bá mẫu đang má đỏ tai hồng khi chứng kiến hắn không e dè nàng ở đây mà làm bậy với nữ nhi mình không khỏi xấu hổ một mảnh nhưng cũng tức thì biến mất theo tiếng của Tô Phú trở lại bình thường.Tô Tuyết hờn dỗi nhéo hông hắn kéo một phát chỉnh đốn y phục lại đường hoàng nhưng gương mặt hàm xuân đỏ rực khiến nam nhân nào nhìn vào còn tưởng nàng vừa đại chiến xong.Thái cười.
Thân thể mẫn cảm của Tô Tuyết giống với Thủy Băng Tịch khiến hắn có vài ý nghĩ, phải chăng cơ thể bá mẫu thành thục kia đều mẫn cảm như vậy? đều một thân từ mẫu mà ra phải chăng vừa sờ tới liền mềm nhũn ra? Phải chăng là… nghĩ đến đây hắn không khỏi liếc nhìn Âu Dương Vân Vận thêm vài lần.Vừa vặn Âu Dương Vân Vận lúc này cũng đang nhìn hắn, bốn mắt nhìn nhau, hai người không nói gì, chỉ cười cười như đáp trả đối phương thôi.Tô Phú không biết gì liền đặt bình rượu trên bàn ngồi xuống cùng vài cái chung bằng trang trí bằng kim sắc rót rượu vào.“Nào, hiền chất, chúng ta cùng uống một ly.
Cả lão bà cùng Tô Tuyết cùng uống.”Thầm than một tiếng, Thái thu hồi ánh mắt, vừa vặn Tô Phú lúc này cũng rót rượu đưa cho hắn, liền vội vàng đứng lên nâng chén.“Bá phụ, ngàn vạn lần đừng khách khí với hiền như vậy, làm cho hiền chất quả thật là rất ngượng ngùng.”Mấy chén rượu trắng xuống bụng, Tô Phú cũng nói nhiều hơn, chung quy cũng là các loại cảm tạ lần trước hắn cũng đem tới đây vài nhẫn trữ vật.
Bởi vậy vì sao Tô Phú lại niềm nở từ bên ngoài nồng hầu nghênh đón hắn như vậy.Sau mấy lần đẩy chén đổi chén, Thái từ trong túi lấy ra một nhẫn trữ vạt, đẩy tới trước mặt Tô Phú đang đỏ bừng Thái cũng nhìn ra hình như vị bá phụ này không bọc linh khí hộ thân mới có cớ sự này.“Bá phụ, đây là một chút thành ý của tiểu tế cũng như vật cầu thân Tuyết tỷ…”Tô Phú say khước mềm nhìn nhẫn trữ vật như dạ minh châu trong đem tối thắp sáng bóng lóa trong lòng Tô Phú có chút kích động hảo tốt tiểu tử hay lắm chiêu trò vừa đưa một cái bây giờ lại cái thứ 2 bất quá Tô Phú ta thích.Tô Phú lại khách khí vài câu cũng nhận nhẫn vào từ từ kiểm kê sau bây giờ cứ uống trước cái đã.Vì thế cười gượng hai tiếng.“Hiền chất, lại uống haha sảng khoái thật…”“Được rồi được rồi, bá phụ lại đến.” Hắn hào sảng cũng không vận linh khí hộ thân nữa liền suồng sã uống cùng Tô Phú.Thái sau đó chủ động rót cho Tô Phú cùng Tô Tuyết lẫn bá mẫu thành thục kia một chén rượu, bốn người lại cụng ly một trận, vui vẻ uống xuống.Cứ như vậy, bốn người vừa nói vừa cười, qua lại liền đem hai bình tửu trắng uống.Uống gần hết hai bình mà vẫn thấy chưa đã ghiền, Tô Phú đang cao hứng, lại muốn đi lên tầng lấy thêm vài bình ồn ào muốn cùng Thái uống đến sáng.Bất quá nhìn mặt bá phụ đỏ bừng, hai mắt lờ đờ, bộ dáng chính là đã say mèm, Thái liền biết nếu cứ uống tiếp, Tô Phú vài giây sau này nhất định sẽ tuột xuống dưới gầm bàn.Âu Dương Vân Vận cũng có chút say mềm ánh mắt hơi mông lung rồi mặt cũng phơi phiếm hồng mắt thấy vì thế cười phong tình vạn chủng nói.“Được rồi bá phụ của ngươi say mềm rồi ta dẫn lão đi trước, thời gian cũng không còn sớm, liền nghĩ ngơi thôi, đi theo ta gian phòng ở trên tầng…”Nghe Âu Dương Vân Vận nói như vậy, Tô Phú nấc lên một cái, rất là không vui vỗ bàn.“Lão bà, hôm nay vi phu rất cao hứng, chẳng lẽ Lão bà không muốn cùng tiểu tế uống thêm mấy chén sao? Lại vội đi như thế ta còn uống được”Âu Dương Vân Vận thấy lão kiên trì như thế nhìn Thái bất đắc dĩ lắc đầu, Thái đành phải từ bỏ, bồi hắn uống tiếp chỉ còn vài ly cố là bá phụ này sẽ gục cho xem.Mà Tô Tuyết bên hắn cũng đỏ bừng mặt rất ít khi nói chuyện, cơ hồ không mở miệng, cũng không động đậy, nhưng trong lúc đó, ai đưa nàng thì nàng đến bồi rượu, đều sẽ không chút do dự uống một hơi cạn sạch.Theo thời gian, chai rượu thứ hai nhanh chóng chỉ còn lại cặn hầu như đã hết hắn thở phào nhìn Tô Phú.Lúc này Tô Phú rõ ràng đã uống quá nhiều, nói chuyện đều không thuận lợi, Thái lại cùng hắn cụng thêm một ly.Tô Phú lắc lắc đầu, mơ hồ, nâng ly rượu lên, đứng dậy muốn cùng Tháu cụng một cái.Kết quả vừa mới đứng dậy, lại ngồi thụp lại trên ghế, ly rượu cũng trượt khỏi tay, rơi xuống bàn.Âu Dương Vân Vận thấy cảnh này vậy liền bật cười khanh khách bộ ngực đồ sộ kia cũng theo tiếng cười của nàng mà phập phồng kịch liệt như muốn phá y mà ra.Cả người đầu tiên là lắc lư, sau đó nằm sấp trên bàn, không còn bất kỳ phản ứng nào nữa.Thấy Tô Phú như thế, Thái lắc đầu vẫn là không được uống đến hỏng người luôn rồi?!“Đi thôi lão đã ngủ mất rồi” Tiếng Âu Dương Vân Vận cười khẽ nàng nâng đỡ Tô Phú một phần lưng cánh tay choàng qua cổ Tô Phú dìu dắt hắn đi nàng xoay ra sau nhìn thấy hắn vẫn đứng đó thì kêu lên.“Mau đi cùng bá mẫu lên tầng để một lác đi nhầm phòng của khách nhân”Thái nhìn đến thất thần khi bộ ngực của nàng bị cùi chỏ của Tô Phú đụng vào nó dường như biến dạng có thể nói nó rất có tính đàn hồi co giãn a nghe tiếng nàng hắn vội đáp.“Được, được…”“Uống, hiền chất tiếp tục… tiếp tục uống, hôm nay bá phụ… cao hứng…” Trong lúc đi lên Tô Phú luôn dơ tay múa loạn trang bức rót rượu đổ vào miệng khiến Âu Dương Vân Vận khó chịu.Thái ôm Tô Tuyết đang gục dưới bàn đi theo bóng lưng thước tha yểu điệu của bá mẫu hắn cũng uống không ít cước bộ có chút loạng choạng dù gì tu sĩ cũng như phàm nhân nếu không có linh khí xoay chuyển hộ thân.Chỉ một lác liền đi tới Âu Dương Vân Vận mở cánh cửa gian phòng ra chỉ tay nói.“Phòng ở cạnh bên, ngươi đem Tô Tuyết vào đó đi rồi nghĩ ngơi đi.”Nói xong nàng đưa Tô Phú đi vào phòng mình đóng cửa lại.Hắn cũng không nhiều lời nhìn gian phòng mở cửa ra đẩy vào, đập vào mắt hắn vẫn như cũ đây là hội phòng dùng để đấu giá có đầy đủ tiện nghi từ giường cho đến bàn ghế ngồi dùng xem đấu giá.Dưới cơn say mông lung, hắn phát hiện nữ tử đang bế trên tay đêm nay Tô Tuyết đặc biệt xinh đẹp, trên người có ý vị đặc biệt của nữ nhân thành thục, có thể so sánh với bá mẫu kia làm hắn không khỏi rạo rực.“Nhìn đủ chưa?”Đột nhiên, Tô Tuyết khẽ mở đôi mắt phượng ra nhìn hắn lèm bèm mỉm cười.Khuôn mặt vốn trắng nõn, bởi vì uống rượu lúc này đã ửng đỏ một mảnh, ngay cả cần cổ trắng như tuyết cũng hơi phiếm hồng.Đôi mắt to ngập nước có chút mông lung, ánh mắt cũng có chút mông lung huyền ảo mơ hồ.Dù sao nàng cũng không quen uống rượu, đặc biệc phóng khoáng không hộ thân linh khí càng dễ say.Nhìn gương mặt góc cạnh rõ ràng của người nam nhân của mình trước mắt, cùng với ánh mắt cực kỳ xâm lược kia nàng không ngại nàng thích nam nhân của mình nhìn nàng như vậy chứng tỏ nàng rất có trọng lượng trong lòng hắn.Tô Tuyết vén tóc một cái, ánh mắt say rượu có chút mông lung nhìn Thái.“Mau bế thiếp lại đằng kia thiếp muốn…”Lão bà đại nhân yêu cầu, há có thể không đáp ứng sao? Tất nhiên là không.Nhìn Tô Tuyết phong tình vạn chủng, trong lòng Thái khẽ động, bế nàng như công chúa đi đến bên cạnh dùng giường có chăn bông kia liền vứt nàng xuống cái nệm quá đàn hồi nàng liền bật lên vài lần hắn thích thú cười bốn ánh mắt nhìn nhau nàng si mê hắn cũng vậy.Nhưng chợt có thanh âm động tĩnh gì đó ở gian phòng bên cạnh khiến hắn cùng Tô Tuyết nhất thời sững người hai người không hẹn mà nhìn nhau rồi im lặng.Nếu nhìn từ bên trong gian phòng của Âu Dương Vân Vận cùng Tô Phú lúc này sẽ chảy máu mũi.Trên giường chăn êm Âu Dương Vân Vận không một mảnh vải che thân, cái mông kiều cao mặc sức cho dương vật của Tô Phú ra vào lỗ lồ.n đỏ hồng.
Dương vật không quá dài chỉ tầm 14cm, hơi ngâm đen mang đến tương phản rõ rệt có vẻ không hợp với âm hộ trắng hồng của nàng lắm, vừa sần sùi ấy vậy mà nhét vừa lỗ nhỏ của của Âu Dương Vân Vận đâm cho nàng nước chảy thành sông.“A… aaa… phu quân… nhẹ… nhẹ một chút thiếp chịu không nổi… Ưm…” Âu Dương Vân Vận yêu kiều hô lớn, khuôn mặt giãn ra hưởng thụ khoái cảm từ hạ thân mang lại.Khi vừa vào Tô Phú bất ngờ đè nàng ra không nói nửa lời thô bạo xé rách y phục vì hôm nay cao hứng liền muốn làm nàng, mà nàng cũng không phản kháng mấy sau khi gặp Thái cùng ánh mắt xâm lược đó nàng bên dưới cũng ngứa ngáy không chịu nổi.“Chịu không nổi??? Hửm? Ta thấy dâm phụ nàng càng muốn mạnh thêm thì có!”Âu Dương Vân Vận vừa thở dốc vừa trả lời.“Chúng ta đừng lớn tiếng như vậy, lỡ bị nữ nhi còn có hiền tế nghe được thật, mắc cỡ chết luôn.” Tô Phú cũng đồng tình, động tác bắt đầu thong thả sau đó nói với Âu Dương Vân Vận.
“Thiếp nói cũng đúng, cẩn thận là tốt, nhưng nàng chịu đựng vậy thì khó chịu lắm? Ta thấy cách âm cũng tốt sẽ không nghe được” “Có cách nào khác đâu? tự nhiên lão già chàng động dục cái gì chứ cẩn thận vẫn trên hết” Âu Dương Vân Vận nói mà vẫn thở gấp.Tô Phú cũng say sưa ra sức trừu sáp, thúc càng lúc càng mạnh, càng sâu, càng nhanh vào âm hộ, tựa như muốn đâm hỏng nhưng khá lạ, nàng đều sẽ đem cái mông của nàng nhấc lên, để cho dương vật được cắm vào sâu nhất có thể.Nhưng Tô Phú cảm giác trong âm đạo nàng tựa như cái động không đáy, lão biết rất rõ ràng Âu Dương Vân Vận khao khát đầu khấc của lão có thể nhiều chạm đến chỗ sâu nhất bên trong nàng, nhưng trải qua nhiều lần mà chưa thể hoàn thành ước nguyện đó.Tô Phú cảm thấy thực áy náy, Tô Phú biết nam nhân kích thước khác nhau, vẫn hoài nghi dương vật của mình có phải là quá ngắn cho nên không thể chạm đáy âm đạo của thê tử, hoặc là âm đạo nàng quá sâu chăng?.Dương vật lão cương tới cũng 13 14cm, cũng không thua kém gì chiều dài trung bình.
Mỗi lần cùng Âu Dương Vân Vận làm tình thấy nàng dùng sức đem mông nhấc lên, cho nên lão chỉ có thể lấy tốc độ cho nàng chút bù đắp, thỏa mãn khoái cảm.
Bàn tay lớn không quên luôn ra phía trước giày vò nhũ đầu phấn hồng đến vặn vẹo, miệng tham lam hôn hít cổ và gáy nàng.Âu Dương Vân Vận chìm đắm trong khoái cảm, mỗi cú thúc của Tô Phú làm nàng tê dại, ô ô quên cả kiềm chế thanh âm của mình.“Aaa… Sướngg… Aaa… mạnh nữa lên…”“Tiểu dâm đãng… kêu to nữa lên, phu quân muốn nghe.”Tô Phú hét lên gầm một đẩy hông mạnh về phía trước cuối cùng phóng tinh loãng trắng vào trong âm đạo Âu Dương Vân Vận.
Tô Phú hơi mập mạp thân thể liền đè lên ngọc thân yếu nhược như đào tơ ước đẫm mồ hôi của Âu Dương Vân Vận, nàng khẽ cau mày thật sự quá nhanh rồi, đến niên kỷ này nàng như lang như hổ khát khao tính dục rất mạnh không phải điêu ngoa, nhưng mỗi tội lão nhà không đáp ứng được nhu cầu của nàng, không kìm nén được thất lạc, có lần y được 10p hôm nay chỉ được 5p nhìn qua thì lão đã ngái như sấm, mang theo thất vọng tràng trề nàng đành thôi nghĩ nằm xuống ngủ thiếp đi cũng chẳng buồn dọn dẹp nơi âm hộ mình.
Dương vật Tô Phú teo nhỏ lại thoát ly khỏi âm đạo nàng chảy ra theo một ít chất dịch lỏng.Nếu Thái biết suy nghĩ của nàng thì hắn sẽ hiểu 10p đó là vì sao chắc chắn là linh thảo hắn đưa cho Tô Phú vào lần trước.Tại phòng Thái và Tô Tuyết.5 phút về sau, hắn cùng Tô Tuyết không nghe thanh âm gì nữa liền hiểu chắc bá phụ tuổi già lực bất tòng tâm.Ánh mắt hắn trở nên sáng quắc nhìn Tô Tuyết đang cọ xát chân qua lại bên dưới xuân quang loả lồ cái nội khố tam giác hơi ướt đẫm có lẽ nghe mẫu thân nàng làm, nàng động tình đến lợi hại rồi thấy ánh mắt hắn nhìn mình nàng liền hai tay choàng qua cổ hắn kéo ngã hắn trên ngọc thể của nàng..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook