Đường Phù đã nhiều ngày, mỗi ngày đều tới mép giường của Đường lão thái gia trông coi, thẳng đến khuya mới trở về nghỉ một lát, ngày hôm sau trời chưa sáng lại đi tới đây.

Nghe Bội Lan nói, nàng mặc dù trở về cũng ngủ không ổn, trên cơ bản là ở trên giường nằm thức một đêm, liền lại đến Thọ An Đường.

Thường quản gia thấy, ngắn ngủn mấy ngày nàng liền đã gầy đi một vòng, cảm thấy như vậy cũng không phải là biện pháp tốt, tối hôm qua cho người ở trong trà của nàng bỏ thêm mấy vị dược liệu an thần, hôm nay nàng mới ngủ nhiều thêm một hồi.

Đường Phù lắc đầu không chịu rời đi, lại là thẳng đến đêm khuya mới đi, trước khi đi lại giống trước đó, dặn dò Thường quản gia, nếu lão thái gia tỉnh lại, lập tức đi kêu nàng.

Thường quản gia đáp ứng, nàng lúc này mới trở lại Bích Trúc viện, ăn mặc chỉnh tề nằm ở trên giường, ngơ ngác mà nhìn màn giường, không biết qua bao lâu mới dần dần nhắm mắt lại.

Tựa hồ như mắt mới khép lại, đã bị Bội Lan đẩy tỉnh, nha hoàn 17-18 tuổi hàm chứa nước mắt, ấp úng nói: “Tiểu thư, lão thái gia hắn……”
Lời nói còn chưa nói xong, Đường Phù liền ngồi dậy, lê giày liền muốn đi ra ngoài: “Tổ phụ tỉnh lại sao? Ta đây liền đi qua.



Vừa mới đứng lên, lại thấy nha hoàn bùm một tiếng quỳ xuống, khóc thở hổn hển: “Tiểu thư, lão thái gia đi rồi, ngài nén bi thương a.


Đường Phù vừa mới đứng lên, thân mình lung lay hai cái, lại ngã ngồi trở về giường, bên tai ầm ầm vang lên.

Nàng từ nhỏ chưa thấy qua mẫu thân, phụ thân cũng ở thời điểm nàng mới năm tuổi đã rời đi nàng, lúc gần đi để lại cho nàng một cái lời hứa vĩnh viễn không thực hiện được.

Hiện giờ…… Nàng liền đến tổ phụ đều không còn nữa……
Trước mắt Đường Phù trống rỗng, sờ soạng đỡ trụ giường đứng lên.

Bội Lan vội vàng đứng dậy: “Tiểu thư, ngài muốn đi đâu?”
Đường Phù đi về phía trước một bước, nói: “Ta…… Ta đi tiễn tổ phụ.


Khi nói chuyện lại đã quên, trước giường có một cái bậc kê chân, thân mình bước hụt liền ngã xuống bên cạnh.

Thời điểm Đường Phù tỉnh lại, trong phủ đã treo đầy lụa trắng.

Mấy ngày trước đây, Đường phủ còn đều là không khí vui mừng, trong nháy mắt lại lâm vào một mảng tình cảnh bi thảm.


Lúc này, vô luận Trình Mặc có trở về hay không, bọn họ đều tạm thời không thể thành thân, tổ phụ qua đời, nàng muốn giữ đạo hiếu một năm.

Đường lão thái gia tuy rằng ra đi đột ngột, nhưng trên dưới Đường phủ cũng không phải hoàn toàn không có chuẩn bị, lão nhân gia năm nay rốt cuộc đã 72 tuổi, coi như đã sống thọ, quan tài linh tinh đều là sớm chuẩn bị tốt, thực mau được người nâng ra tới, linh đường cũng thực mau liền dựng xong, để tiện cho mọi người tiến đến tế bái.

Chỉ là làm người không nghĩ tới chính là, tang sự còn chưa có xong xuôi, thế nhưng đã có người dựa vào chuyện đến tế điện Đường lão thái gia mà hướng Đường gia cầu hôn.

Nhưng phàm là người muốn giữ thể diện, lúc này đều hẳn sẽ đem loại người không màng đến gia chủ trong phủ vừa mới chết liền tới cửa cầu hôn, đuổi ra khỏi cửa.

Nhưng nhị phu nhân hiển nhiên là cái người không biết xấu hổ.

Nghe nói tới cầu hôn chính là Hoài Vương, không chỉ có không đem người đuổi đi, còn đem người mời ngồi lên vị trí cao nhất ở khách viện, chiêu đãi long trọng.

Đường Phù đối với hết thảy chuyện này, hoàn toàn đều không biết gì cả, ở thời điểm Hoài Vương tiến đến tế điện, còn dựa vào lễ nghĩa mà hồi lễ cho đối phương.

Đối phương lại không có giống người khác, dâng hương xong nói vài lời khách sáo liền rời đi, mà là ở trước mặt nàng ngồi xổm xuống.


Đường Phù không biết hắn muốn làm cái gì, theo bản năng ngẩng đầu lên, nhìn thấy một đôi mắt đào hoa mang đầy ý cười.

Khánh Long Đế khi tuổi trẻ cũng có tướng mạo đường đường, là mỹ nam tử nổi danh trong kinh, mặc dù hiện giờ tuổi tác đã lớn, mặt mày vẫn mơ hồ có thể nhìn ra thanh tuấn phong nhã năm đó.

Một người như vậy, phàm là cưới thê tử có tướng mạo đoan chính, không có khuyết tật gì quá lớn, hài tử sinh ra đều sẽ không thể khó coi.

Hoài Vương ở trong hàng ngũ các vị Vương gia đứng hàng thứ năm, vô luận là tướng mạo hay vẫn là tài văn thao võ lược đều là hoàng tử xuất sắc nhất, trừ đương kim Thái Tử, không có người nào có thể cùng hắn sánh vai.

Nếu không phải bởi vì tuổi tác hắn nhỏ, lại là từ trong bụng một vị phi tần phân vị không cao sinh ra, thì bảo tọa của Thái Tử điện hạ chỉ sợ liền cũng không vững như bây giờ.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương