Vị Gió Praha (Chàng Trai Triệu Đô)
-
Chương 44: Naked fear
Chap 44: Naked fear – Nỗi sợ trần trụi
Phải có cái nhìn rộng! Đừng chỉ chăm chăm nhìn vào trinh tiết của anh như thế, hâmmy!
——–
Khúc côn cầu trên băng là môn thể thao được ưa chuộng nhất tại Séc, cũng là thế mạnh đáng gờm của đất nước hình da cừu. Máu đam mê hockey ăn sâu trong động mạch, chạy rần rần trong huyết mạch của con người nơi đây. Mỗi cuối tuần diễn ra đều đặn những trận đấu hockey, bãi đỗ quanh khu vực sân vận động lại chật ních xe hơi, chật cứng mô tô phân khối lớn. Từng đoàn người đeo băng rôn cổ động đỏ rực đổ xô trên đường phố như cơn sóng lớn chồm lên bờ cát. Đứng trên ban công tầng cao liếc xuống những khuôn mặt căng tràn khí thế, ta sẽ muốn nhảy xuống, hòa mình trong biển người náo nhiệt.
Jay bắt đầu dấn thân vào môi trường ice hockey chuyên nghiệp ngay từ lúc lên năm, còn là cậu bé con mặt búng ra sữa. Anh từng nằm trong đội tuyển thanh thiếu niên của thành phố, đã cùng đồng đội tham gia thi đấu và trải qua các khóa khuấn luyện tại nhiều nước. Bao xô mồ hôi đã tuôn, bao giải thưởng đã cuỗm về, đôi mắt xanh lơ luôn hừng hực một hoài bão sẽ có ngày đại diện cho toàn thể quốc gia cạnh tranh trên đấu trường quốc tế.
Nhưng năm 16 tuổi, Jay đột ngột bẻ ngoặt bước đường tương lai như một cú đánh tay lái chóng mặt trước đại lộ thẳng tắp. Anh xuất sắc soán ngôi thủ khoa đại học Charles trong niềm tự hào không chỉ của riêng gia đình mà cả một cộng đồng, lặng lẽ bỏ lại sau gót giày niềm đam mê thể thao đã sinh sôi trong cơ thể anh từ tấm bé. Mỗi lần dõi theo đội tuyển ice hockey quốc gia trên hàng ghế nơi khán đài hay qua chiếc màn hình phẳng, ngực Jay vặn nhẹ những cơn tiếc rẻ.
” To: Nhóc con đầu rỗng
Subject: Bộ óc siêu đẳng cũng là một gánh nặng.
Em gái, đi một chặng kha khá, anh nhận ra nếu làm cá mập trắng thống trị đại dương, anh sẽ bỏ lỡ cả bầu trời rộng lớn và vô số mảnh đất bạt ngàn. Cộng đồng những người chứa một phần ba dòng máu đang chảy trong cơ thể anh em mình còn chưa có chỗ đứng ở đây. Bố chúng ta còn lắm trở trăn, còn mài mòn bản thân trong những cống hiến. Anh không thể ích kỷ lướt trên băng cùng trái bóng chỉ để thỏa mãn bản thân. Ước mơ, phải bán đứt!
Em gái, giả dụ anh của em trở thành tay hockey cừ khôi kiếm được hàng đống thưởng khổng lồ. Anh cũng bị ràng buộc trong những bản hợp đồng, lịch tập luyện, lịch thi đấu, mở mắt tới sân băng tập trung, tối mịt ngả lưng trên giường khách sạn, có khi cả tháng không ngước nhìn trời sao. Nhưng em, nếu trở thành một thiên tài, anh có thể kiếm gấp bội số tiền kia cùng sự tự do quý báu như đại bàng sải cánh trên những tầng mây. Anh sẽ đi tới Africa đói nghèo, nơi những đứa trẻ gầy trơ xương phơi mình trên những cánh đồng thu hoạch cacao, làm nô lệ cho các tập đoàn sản xuất chocolate không tình người. Nguyên liệu chủ yếu của những thỏi kẹo nhưng không hề được ghi trên bao bì gồm: lạm dụng, bạo lực, nô lệ, máu lạnh.
Lily, xin lỗi em! Anh không thực hiện nổi lời hứa sẽ để em thấy anh đứng trên bậc giải thưởng cao nhất trong những tiếng reo hò, nhưng anh sẽ để em thấy anh trị liệu bệnh lười biếng, hội chứng nghiện công nghệ kinh điển của hàng triệu người trẻ hiện nay.
Ôm em, Lily… ”
” To: Jay Vũ 5 – 15 tuổi
Subject: Jay 17 tuổi
Cậu nhỏ thôi nhưng đã có cả thế giới chỉ với gậy hockey, giày trượt, sân băng, đồng độ, những cú high-five, first-pumping mừng chiến thắng.
Tôi lớn rồi, mùi tiền bám quanh người, xe xịn, nhà đắt, dãy số dài thượt trong thẻ ngân hàng, nhưng không tài nào thấy đủ.
Xin lỗi, đã phản bội! ”
Những dòng chữ này nằm im lìm đâu đó trong hộp thư nháp của hòm thư điện tử, mà người nhận… đều đã chết.
Sân bóng lắng dần tràng hò hét cường điệu của những cô gái chân dài đi theo tung hê đám bạn trai hợm hĩnh đang cố tình cười nhạo sự thua cuộc của phe đối thủ. Tên đội trưởng có mái đầu lởm chởm như lông nhím hướng Borys nhổ một bãi nước bọt, nét mặt câng câng tràn ngập tia hả hê ti tiện. Borys nghiến răng, trán nổi lên những đường gân xanh báo hiệu cho cơn điên tiết.
Một con bướm đập cánh ở Brasil có thể gây ra cơn bão lớn ở Texas. Một cái liếc nhìn có thể khơi mào trận chiến đẫm máu. Một đêm cuối tuần tại quán bar nhóm Jay hay tụ tập, tên đầu nhím mất nết đã qua mặt Borys rủ rê cô bồ mới của anh tới nhà hắn. Anh cả chả thèm tiếc ả đào mỏ rẻ tiền, nhưng máu hiếu thắng của đàn ông không dễ tha cho kẻ đã khiến anh mất mặt nơi công cộng. Dùng bạo lực trong trường hợp này thì quá giống mấy thằng nhãi ấu trĩ! Trận hockey trong nhà đã được đem ra đánh cược, đội thua sẽ phải phục tùng đội thắng như nô lệ suốt một tuần.
Bị những đôi mắt lạnh cóng đồng loạt cắm phập khắp người, Jay vờ vung tay làm động tác đánh bóng chày hất bật những tia nhìn chết rét khỏi cơ thể.
– Mình về không kịp! Đã nhắn các cậu hoãn sang đêm mai rồi mà!
– Hoãn cái mông! – Anh cả Borys bóp méo chai nước khoáng như con thú nhỏ tội nghiệp, giọng căm hờn như chứa dao găm – Hoãn chúng nó lại tưởng bọn mình trốn. Thua thế này còn đỡ nhục hơn!
Loáng thoáng nghe Borys lớn tiếng, tên đầu nhím đang choàng tay ôm eo bạn gái quăng sang cái cười khẩy, khoát tay như hào phóng bố thí một cơ hội:
– Thôi, hôm khác chơi lại!
– Ngay luôn đi!
Chất giọng dứt khoát của Jay như chiếc găng tay khiêu chiến được ném ra giữa sàn đấu. Anh búng sang những gương mặt ngạc nhiên phía đội diện một cái nhếch miệng hiểm, như cái bạt tai vào sự kiêu căng hách dịch của lũ hợm đợi. Tên đầu nhím cười hừ một điệu xấc láo, chấp nhận lời thách thức. Chính hắn cũng chẳng mấy hỉ hả trước trận thắng ban nãy khi đội đối thủ thiếu người. Không thỏa mãn như nuốt phải chiếc bánh đã bị khoét mất một miếng.
Thomas và Martin là các cậu nhóc rất cừ thể thao, nhưng ngay từ những ngày ngồi ghế trung học đã gắn bó hơn cùng sân cỏ. Hơn nữa đây là lần đầu chơi hockey cùng nhóm đàn anh như Jay, sẽ chẳng tránh khỏi bị khớp. Hai cậu nhóc ngượng nghịu gãi gãi đầu:
– Bọn em sẽ lại làm đội thua mất!
– Nào, mạnh dạn lên các chàng trai! – Jay cụng nắm đấm chắc nịch lên tay của hai cậu nhóc, truyền đi sức mạnh cũng sự tin tưởng tuyệt đối.
Mấy chục phút nghỉ ngơi trước trận đấu quyết định, mười chiếc đầu chụm nhau nghiêm túc vạch chiến lược tiêu diệt sức bò mộng hung hãn của bọn đầu nhím. Hai cô gái nhỏ ngồi kế bên trưng ra biểu cảm hóng hớt hết sức, thảng khi lại gục gặc cứ như rất am hiểu những chiêu trò thể thao.
Jay dùng tạm gậy hockey dự bị của phù thủy Liam, do hai người có chiều cao tương đương nhau. Chàng-trai-194 cm cởi áo khoác ném bừa lên chiếc ghế nghỉ chuẩn bị ra trận, nhưng bỗng anh khựng bước, ném ra cái nhăn nhíu trán rất ư kì dị:
– Không ổn rồi!
Cả đám đồng loạt dừng bước, cùng ghim ánh nhìn bất thường lên Jay đang cau mày kéo kéo lớp vải quần denim. Trước những đôi mắt pha chút lo ngại đang đổ dồn lên mình, Jay than khẽ:
– Rách quần thì thế nào đây?
Trước một nỗi sợ quá đỗi trần trụi, cả đám đồng loạt ngã ngửa như thể độ nghiêng trục trái đất vừa bị lệch đi.
***
Đội ta thắng đậm. Đội địch thua thảm.
Khi anh cả Borys đang trừng mắt dí tên đầu nhím vào lon tăng lực đầy nước bọt, Anna đang nhảy chồm lên người Thomas vò đầu cậu bạn như khen ngợi, Thiên Ly vẫn ngồi im lặng trên chiếc ghế có vắt hờ áo khoác của Jay. Một thân người cao lớn chợt quăng phịch xuống chỗ trống kế bên, tay với lấy chai nước khoáng hai lít tu ừng ực. Mắt Thiên Ly như bãi cao su dính chặt lên yết hầu nam tính nổi cộm trên cổ Jay, cô gái nhỏ nghiêng đầu nở nụ cười khá hồn nhiên:
– Anh không rách quần huh?
Jay sặc. Anh thả ngay chai hai lít đã vơi, đưa tay quệt chút nước lấm trên viền môi, quay sang Thiên Ly búng ra chiếc nháy mắt gợi tình:
– Tới đây xé anh đi!
– Xé đầu anh ấy! – Thiên Ly ngoắt ngay sang nét mặt lạnh tanh, lừ mắt cười hừ – Anh nát rồi! Ngon lành lắm đấy mà mời hàng!
– Thế kỷ 21 rồi! – Jay thở cái dài thượt, nhoài mình sang kê cằm lên bờ vai mảnh khảnh của Thiên Ly, chóp mũi cọ lên bờ má mềm mịn như em bé. Anh vờ đóng vai kẻ tội nghiệp, bất mãn phê bình – Phải có cái nhìn rộng! Đừng chỉ chăm chăm nhìn vào trinh tiết của anh như thế, hâmmy!
Cứng họng. Thiên Ly chuyển sang dùng bạo lực, thô lỗ xô mạnh đầu Jay. Cô định như cơn mưa rào ào nhanh đến Pink đang nằm lăn ra sân thở hồng hộc, nhưng bị kéo lại. Jay hung dữ ngoạm mạnh má Thiên Ly như đứa trẻ mới mọc răng, trả thù cho mái tóc mới bị cô túm.
Từ phía góc sân, Pink hơi nheo mắt nhìn Jay đang giở trò con nít cắn Thiên Ly. Anh khẽ phả vào không khí hơi thở nhọc nhằn như báo hiệu cơn bão tình mù mịt sắp đổ bộ.
———-
:”) Boo mới thay loạt bìa fic XD Cũng gần 1 năm post vị ró phiên bản chính thức rồi. ” Chàng trai triệu đô ” thêm sau tên vị ró Praha là để phân biệt với những bản cũ đấy XD
Khát cmt T_T
Phải có cái nhìn rộng! Đừng chỉ chăm chăm nhìn vào trinh tiết của anh như thế, hâmmy!
——–
Khúc côn cầu trên băng là môn thể thao được ưa chuộng nhất tại Séc, cũng là thế mạnh đáng gờm của đất nước hình da cừu. Máu đam mê hockey ăn sâu trong động mạch, chạy rần rần trong huyết mạch của con người nơi đây. Mỗi cuối tuần diễn ra đều đặn những trận đấu hockey, bãi đỗ quanh khu vực sân vận động lại chật ních xe hơi, chật cứng mô tô phân khối lớn. Từng đoàn người đeo băng rôn cổ động đỏ rực đổ xô trên đường phố như cơn sóng lớn chồm lên bờ cát. Đứng trên ban công tầng cao liếc xuống những khuôn mặt căng tràn khí thế, ta sẽ muốn nhảy xuống, hòa mình trong biển người náo nhiệt.
Jay bắt đầu dấn thân vào môi trường ice hockey chuyên nghiệp ngay từ lúc lên năm, còn là cậu bé con mặt búng ra sữa. Anh từng nằm trong đội tuyển thanh thiếu niên của thành phố, đã cùng đồng đội tham gia thi đấu và trải qua các khóa khuấn luyện tại nhiều nước. Bao xô mồ hôi đã tuôn, bao giải thưởng đã cuỗm về, đôi mắt xanh lơ luôn hừng hực một hoài bão sẽ có ngày đại diện cho toàn thể quốc gia cạnh tranh trên đấu trường quốc tế.
Nhưng năm 16 tuổi, Jay đột ngột bẻ ngoặt bước đường tương lai như một cú đánh tay lái chóng mặt trước đại lộ thẳng tắp. Anh xuất sắc soán ngôi thủ khoa đại học Charles trong niềm tự hào không chỉ của riêng gia đình mà cả một cộng đồng, lặng lẽ bỏ lại sau gót giày niềm đam mê thể thao đã sinh sôi trong cơ thể anh từ tấm bé. Mỗi lần dõi theo đội tuyển ice hockey quốc gia trên hàng ghế nơi khán đài hay qua chiếc màn hình phẳng, ngực Jay vặn nhẹ những cơn tiếc rẻ.
” To: Nhóc con đầu rỗng
Subject: Bộ óc siêu đẳng cũng là một gánh nặng.
Em gái, đi một chặng kha khá, anh nhận ra nếu làm cá mập trắng thống trị đại dương, anh sẽ bỏ lỡ cả bầu trời rộng lớn và vô số mảnh đất bạt ngàn. Cộng đồng những người chứa một phần ba dòng máu đang chảy trong cơ thể anh em mình còn chưa có chỗ đứng ở đây. Bố chúng ta còn lắm trở trăn, còn mài mòn bản thân trong những cống hiến. Anh không thể ích kỷ lướt trên băng cùng trái bóng chỉ để thỏa mãn bản thân. Ước mơ, phải bán đứt!
Em gái, giả dụ anh của em trở thành tay hockey cừ khôi kiếm được hàng đống thưởng khổng lồ. Anh cũng bị ràng buộc trong những bản hợp đồng, lịch tập luyện, lịch thi đấu, mở mắt tới sân băng tập trung, tối mịt ngả lưng trên giường khách sạn, có khi cả tháng không ngước nhìn trời sao. Nhưng em, nếu trở thành một thiên tài, anh có thể kiếm gấp bội số tiền kia cùng sự tự do quý báu như đại bàng sải cánh trên những tầng mây. Anh sẽ đi tới Africa đói nghèo, nơi những đứa trẻ gầy trơ xương phơi mình trên những cánh đồng thu hoạch cacao, làm nô lệ cho các tập đoàn sản xuất chocolate không tình người. Nguyên liệu chủ yếu của những thỏi kẹo nhưng không hề được ghi trên bao bì gồm: lạm dụng, bạo lực, nô lệ, máu lạnh.
Lily, xin lỗi em! Anh không thực hiện nổi lời hứa sẽ để em thấy anh đứng trên bậc giải thưởng cao nhất trong những tiếng reo hò, nhưng anh sẽ để em thấy anh trị liệu bệnh lười biếng, hội chứng nghiện công nghệ kinh điển của hàng triệu người trẻ hiện nay.
Ôm em, Lily… ”
” To: Jay Vũ 5 – 15 tuổi
Subject: Jay 17 tuổi
Cậu nhỏ thôi nhưng đã có cả thế giới chỉ với gậy hockey, giày trượt, sân băng, đồng độ, những cú high-five, first-pumping mừng chiến thắng.
Tôi lớn rồi, mùi tiền bám quanh người, xe xịn, nhà đắt, dãy số dài thượt trong thẻ ngân hàng, nhưng không tài nào thấy đủ.
Xin lỗi, đã phản bội! ”
Những dòng chữ này nằm im lìm đâu đó trong hộp thư nháp của hòm thư điện tử, mà người nhận… đều đã chết.
Sân bóng lắng dần tràng hò hét cường điệu của những cô gái chân dài đi theo tung hê đám bạn trai hợm hĩnh đang cố tình cười nhạo sự thua cuộc của phe đối thủ. Tên đội trưởng có mái đầu lởm chởm như lông nhím hướng Borys nhổ một bãi nước bọt, nét mặt câng câng tràn ngập tia hả hê ti tiện. Borys nghiến răng, trán nổi lên những đường gân xanh báo hiệu cho cơn điên tiết.
Một con bướm đập cánh ở Brasil có thể gây ra cơn bão lớn ở Texas. Một cái liếc nhìn có thể khơi mào trận chiến đẫm máu. Một đêm cuối tuần tại quán bar nhóm Jay hay tụ tập, tên đầu nhím mất nết đã qua mặt Borys rủ rê cô bồ mới của anh tới nhà hắn. Anh cả chả thèm tiếc ả đào mỏ rẻ tiền, nhưng máu hiếu thắng của đàn ông không dễ tha cho kẻ đã khiến anh mất mặt nơi công cộng. Dùng bạo lực trong trường hợp này thì quá giống mấy thằng nhãi ấu trĩ! Trận hockey trong nhà đã được đem ra đánh cược, đội thua sẽ phải phục tùng đội thắng như nô lệ suốt một tuần.
Bị những đôi mắt lạnh cóng đồng loạt cắm phập khắp người, Jay vờ vung tay làm động tác đánh bóng chày hất bật những tia nhìn chết rét khỏi cơ thể.
– Mình về không kịp! Đã nhắn các cậu hoãn sang đêm mai rồi mà!
– Hoãn cái mông! – Anh cả Borys bóp méo chai nước khoáng như con thú nhỏ tội nghiệp, giọng căm hờn như chứa dao găm – Hoãn chúng nó lại tưởng bọn mình trốn. Thua thế này còn đỡ nhục hơn!
Loáng thoáng nghe Borys lớn tiếng, tên đầu nhím đang choàng tay ôm eo bạn gái quăng sang cái cười khẩy, khoát tay như hào phóng bố thí một cơ hội:
– Thôi, hôm khác chơi lại!
– Ngay luôn đi!
Chất giọng dứt khoát của Jay như chiếc găng tay khiêu chiến được ném ra giữa sàn đấu. Anh búng sang những gương mặt ngạc nhiên phía đội diện một cái nhếch miệng hiểm, như cái bạt tai vào sự kiêu căng hách dịch của lũ hợm đợi. Tên đầu nhím cười hừ một điệu xấc láo, chấp nhận lời thách thức. Chính hắn cũng chẳng mấy hỉ hả trước trận thắng ban nãy khi đội đối thủ thiếu người. Không thỏa mãn như nuốt phải chiếc bánh đã bị khoét mất một miếng.
Thomas và Martin là các cậu nhóc rất cừ thể thao, nhưng ngay từ những ngày ngồi ghế trung học đã gắn bó hơn cùng sân cỏ. Hơn nữa đây là lần đầu chơi hockey cùng nhóm đàn anh như Jay, sẽ chẳng tránh khỏi bị khớp. Hai cậu nhóc ngượng nghịu gãi gãi đầu:
– Bọn em sẽ lại làm đội thua mất!
– Nào, mạnh dạn lên các chàng trai! – Jay cụng nắm đấm chắc nịch lên tay của hai cậu nhóc, truyền đi sức mạnh cũng sự tin tưởng tuyệt đối.
Mấy chục phút nghỉ ngơi trước trận đấu quyết định, mười chiếc đầu chụm nhau nghiêm túc vạch chiến lược tiêu diệt sức bò mộng hung hãn của bọn đầu nhím. Hai cô gái nhỏ ngồi kế bên trưng ra biểu cảm hóng hớt hết sức, thảng khi lại gục gặc cứ như rất am hiểu những chiêu trò thể thao.
Jay dùng tạm gậy hockey dự bị của phù thủy Liam, do hai người có chiều cao tương đương nhau. Chàng-trai-194 cm cởi áo khoác ném bừa lên chiếc ghế nghỉ chuẩn bị ra trận, nhưng bỗng anh khựng bước, ném ra cái nhăn nhíu trán rất ư kì dị:
– Không ổn rồi!
Cả đám đồng loạt dừng bước, cùng ghim ánh nhìn bất thường lên Jay đang cau mày kéo kéo lớp vải quần denim. Trước những đôi mắt pha chút lo ngại đang đổ dồn lên mình, Jay than khẽ:
– Rách quần thì thế nào đây?
Trước một nỗi sợ quá đỗi trần trụi, cả đám đồng loạt ngã ngửa như thể độ nghiêng trục trái đất vừa bị lệch đi.
***
Đội ta thắng đậm. Đội địch thua thảm.
Khi anh cả Borys đang trừng mắt dí tên đầu nhím vào lon tăng lực đầy nước bọt, Anna đang nhảy chồm lên người Thomas vò đầu cậu bạn như khen ngợi, Thiên Ly vẫn ngồi im lặng trên chiếc ghế có vắt hờ áo khoác của Jay. Một thân người cao lớn chợt quăng phịch xuống chỗ trống kế bên, tay với lấy chai nước khoáng hai lít tu ừng ực. Mắt Thiên Ly như bãi cao su dính chặt lên yết hầu nam tính nổi cộm trên cổ Jay, cô gái nhỏ nghiêng đầu nở nụ cười khá hồn nhiên:
– Anh không rách quần huh?
Jay sặc. Anh thả ngay chai hai lít đã vơi, đưa tay quệt chút nước lấm trên viền môi, quay sang Thiên Ly búng ra chiếc nháy mắt gợi tình:
– Tới đây xé anh đi!
– Xé đầu anh ấy! – Thiên Ly ngoắt ngay sang nét mặt lạnh tanh, lừ mắt cười hừ – Anh nát rồi! Ngon lành lắm đấy mà mời hàng!
– Thế kỷ 21 rồi! – Jay thở cái dài thượt, nhoài mình sang kê cằm lên bờ vai mảnh khảnh của Thiên Ly, chóp mũi cọ lên bờ má mềm mịn như em bé. Anh vờ đóng vai kẻ tội nghiệp, bất mãn phê bình – Phải có cái nhìn rộng! Đừng chỉ chăm chăm nhìn vào trinh tiết của anh như thế, hâmmy!
Cứng họng. Thiên Ly chuyển sang dùng bạo lực, thô lỗ xô mạnh đầu Jay. Cô định như cơn mưa rào ào nhanh đến Pink đang nằm lăn ra sân thở hồng hộc, nhưng bị kéo lại. Jay hung dữ ngoạm mạnh má Thiên Ly như đứa trẻ mới mọc răng, trả thù cho mái tóc mới bị cô túm.
Từ phía góc sân, Pink hơi nheo mắt nhìn Jay đang giở trò con nít cắn Thiên Ly. Anh khẽ phả vào không khí hơi thở nhọc nhằn như báo hiệu cơn bão tình mù mịt sắp đổ bộ.
———-
:”) Boo mới thay loạt bìa fic XD Cũng gần 1 năm post vị ró phiên bản chính thức rồi. ” Chàng trai triệu đô ” thêm sau tên vị ró Praha là để phân biệt với những bản cũ đấy XD
Khát cmt T_T
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook