Vị Diện Thương Nhân Giả Dung
-
C201: Chương 201
Nhưng đây không phải nguyên nhân làm cho hoàng đế trợn mắt há hốc mồm.
Chân chính làm cho hắn giật mình chính là lông chim bạch hạc bay ra thật nhiều bạch quang lốm đốm, thoạt nhìn tiên khí mười phần.
Trong miệng hạc còn ngậm một đóa hoa sen hồng thu nhỏ, đóa hoa tản ra quang hoa nhàn nhạt thơm ngát.
Tóm lại bất kể là hoa sen hay là bạch hạc, vừa nhìn cũng biết không phải vật phàm nhân gian.
Hoàng đế nhìn thấy có quang điểm bay về phía mình, nhịn không được đưa tay ra bắt lấy.
Ngay sau đó hắn đột nhiên ý thức được mình thất thố, vội vàng bỏ qua quyển sách trong tay, giống như là học sinh tiểu học nhìn thấy giáo viên, ngồi thẳng người câu nệ lại nhu thuận nhìn qua.
Bách Linh đảo qua hoàng đế, hơi ngửa đầu, hộc ra hoa sen trong miệng.
Hoa sen dần dần trướng lớn trên không trung, giống như là có ý thức, tìm được bình hoa bên cạnh bản thân bay vào trong miệng bình cắm vào.
Hoàng đế nhìn chằm chằm hoa sen lóe sáng trong bình hoa ánh mắt dại ra, tiên hạc Bách Linh lại dùng cánh vỗ vỗ mặt của hắn, chụp tỉnh hoàng đế.
- Ngươi, ngươi là ai? Tới đây tìm trẫm có mục đích gì?
Hoàng đế nuốt nước bọt, khẩn trương nhìn chằm chằm tiên hạc hỏi.
- Nhân gian hoàng đế..
Tiên hạc vừa há mồm, phát ra giọng nữ thật dịu dàng, biểu tình hoàng đế lại dại ra trong nháy mắt, trên mặt chói lọi viết: Thật thần kỳ a! Một con bạch hạc lại có thể nói tiếng người!
Nhìn bộ dáng ngu ngốc của hoàng đế, Bách Linh dừng một chút mới nói tiếp:
- Ta vốn là tiên hạc dưới trướng nữ nhi thứ chín của Vương Mẫu nương nương, hôm nay nhận lệnh của cửu công chúa, hái một gốc hoa sen tiên trong Dao Trì đưa tặng cho ngươi, cảm tạ bao nhiêu ngày qua ngươi giữ gìn cho huynh trưởng của cửu công chúa, thay hắn cản lại rất nhiều phiền toái.
- Huynh trưởng cửu công chúa chính là chủ nhân cửa hàng Tấn Giang, vốn là nhi tử thứ năm của thiên đế, vì kế thừa thần tài vị, nay hạ phàm lịch lãm.
Nàng giải thích xong thân phận "thiên giới" của Giả Dung, đề tài quay lại "hoa sen tiên", nói rõ tác dụng của nó:
- Tiên hà có thể bảo trì một năm không tàn, phàm nhân các ngươi tiếp xúc được lợi rất nhiều.
Lời này không giả, Bách Linh hái hoa sen cũng đã riêng làm phép tụ tập không ít linh khí rót vào bên trong hoa sen. Phàm nhân tiếp xúc nhiều có thể có thân thể khỏe mạnh, rời xa ốm đau, rất nhiều chỗ tốt.
Bách Linh phát giác hai mắt hoàng đế sáng ngời như bóng đèn chiếu sáng, nhìn chằm chằm hoa sen kích động không thôi, hận không thể nhào qua ôm vào trong ngực.
Nàng lại chụp cánh vỗ tỉnh hoàng đế đang ngẩn người, lại dùng cánh chim vẫy vẫy, dưới sàn trước bàn liền xuất hiện mấy giỏ trúc cùng thùng gỗ.
Nhìn thấy ánh mắt phấn khởi chờ mong của hoàng đế, Bách Linh nói:
- Huynh trưởng của chủ nhân ta ít ngày nữa sẽ khai trương cửa hàng mới, đến lúc đó sẽ đem quần áo được thất tỷ của cửu công chúa là Chức Nữ nương nương dùng đám mây trên thiên giới dệt thành bán ra. Mặt khác còn có một cửa hàng bán thần quả do tam công chúa lúc rảnh rỗi đem gieo trồng có được.
- Linh quả ẩn chứa công hiệu trừ độc chữa bệnh, còn tốt hơn linh dược bình thường, có thể chữa khỏi rất nhiều bệnh tật của nhân gian, giải trừ nhiều kịch độc trong nhân gian.
Đơn giản giảng giải một chút diệu dụng của linh quả, Bách Linh nhìn thấy hoàng đế tuy vui mừng nhưng vẫn chú tâm lắng nghe, vì thế nói tiếp:
- Cửa hàng bán linh quả còn bán thuốc pha chế sẵn, ngoại trừ linh quả trong cửa hàng còn bán thuốc, còn có một ít thuốc do dược thần đồng tử tu tập chế luyện. Đến lúc đó còn cần ngươi chiếu cố chăm sóc nhiều hơn.
Cái gọi là thuốc do tiên đồng chế luyện kỳ thật là một ít thuốc thành phẩm mà Giả Dung từ hiện đại vị diện giao dịch tới, là loại thuốc thường dùng cho các gia đình mua sẵn lưu trong nhà dùng ứng cấp. Dùng để trị cảm mạo, đau đầu, cầm máu, hạ sốt, đau dạ dày vân vân. Thống nhất đổi thành bình sứ nhỏ cất chứa, đổi bản thuyết minh bỏ vào trong cửa hàng buôn bán.
Trước trung thu Giả Dung cũng đã thương lượng xong với Vân Đóa, quyết định đem linh quả xem thành thuốc quý giá như nhân sâm linh chi mà buôn bán, mà không phải xem thành trái cây trân quý buôn bán.
Thời đại này thiếu loại thuốc pha chế sẵn như vậy, dân chúng bình thường có chút bệnh vặt đau đầu nhức óc lựa chọn duy nhất là đi y quán nhờ đại phu khám bệnh mua thuốc về nấu lên uống. Quá trình phức tạp, thời gian kéo dài, giá cả còn không rẻ tiền.
Ngoài ra những thôn xóm rời xa thành trấn thậm chí cả thầy lang cũng hiếm thấy. Một khi có ai sinh bệnh nếu không muốn tốn nửa ngày lặn lội vào thành thì phải nhẫn nại, nhẫn tới lúc hết bệnh thì thôi. Nhưng càng nhiều người chịu đựng, bệnh nhẹ ngao thành bệnh nặng, người cũng xong rồi.
Cho nên thuốc thành phẩm chính là một loại thương cơ, cũng giúp cho trăm họ phương tiện. Mọi người lưu thuốc sẵn trong nhà, nửa đêm xảy ra bệnh gì tự dùng thuốc liền có thể giải quyết, căn bản không cần lo lắng ban đêm tìm không được thầy thuốc, hoặc là lo lắng gây sức ép người một nhà vất vả hoảng sợ.
Xét thấy Giả Dung bán loại thuốc thành phẩm cũng chỉ là vì tiện lợi cho nhân dân, kiếm cũng không bao nhiêu tiền, chủ yếu là bán linh quả mới kiếm được lợi nhuận càng lớn.
Hơn nữa Giả Dung giao dịch linh quả của vị diện Vân Đóa, còn phải cung cấp san sẻ cho những vị diện khác như của Giang Kiền Khôn, số lượng linh quả buôn bán ở vị diện này cũng không quá nhiều.
Sau khi thương lượng với mọi người, Giả Dung quyết định bán một viên linh quả giá cả là một ngàn lượng bạc.
Nhà cao cửa rộng việc xấu xa nhiều, những người sống trong loại gia đình này phần nhiều là bị trúng độc, hoặc bị người hãm hại gây ra bệnh kín mà thôi.
Bọn hắn không thiếu tiền, nhưng sợ chết, tiếc mạng.
Giả Dung đem linh quả chủ yếu là bán cho những người này, chuẩn bị hung hăng hút đi bạc của những gia đình quyền phú.
Nghe xong lời của Bách Linh, tâm tình hoàng đế mênh mông, thật lâu sau cũng không thể bình tĩnh.
Hoa sen Dao Trì, tiên y của Chức Nữ, linh quả thiên giới..
Hoàng muội trúng độc làm cho thân thể yếu nhược, mẫu hậu đau chân đau khớp.. đều có hi vọng chữa khỏi!
Ngay lập tức thu hoạch được ba kiện "tiên vật", tâm tình hoàng đế khuấy động, suýt nữa cười thành một kẻ ngu.
Hắn dùng toàn bộ khí lực dời núi khiêng đỉnh đem ánh mắt của mình dời khỏi linh quả cùng tiên y, nhìn qua trên người "tiên hạc" trước mặt.
Hoàng đế ngữ khí trào dâng cam đoan nói:
- Tiên hạc các hạ xin yên tâm, trước khi cửa hàng của tiên thượng khai trương, trẫm nhất định thay lão nhân gia tuyên truyền thật tốt.
Chân chính làm cho hắn giật mình chính là lông chim bạch hạc bay ra thật nhiều bạch quang lốm đốm, thoạt nhìn tiên khí mười phần.
Trong miệng hạc còn ngậm một đóa hoa sen hồng thu nhỏ, đóa hoa tản ra quang hoa nhàn nhạt thơm ngát.
Tóm lại bất kể là hoa sen hay là bạch hạc, vừa nhìn cũng biết không phải vật phàm nhân gian.
Hoàng đế nhìn thấy có quang điểm bay về phía mình, nhịn không được đưa tay ra bắt lấy.
Ngay sau đó hắn đột nhiên ý thức được mình thất thố, vội vàng bỏ qua quyển sách trong tay, giống như là học sinh tiểu học nhìn thấy giáo viên, ngồi thẳng người câu nệ lại nhu thuận nhìn qua.
Bách Linh đảo qua hoàng đế, hơi ngửa đầu, hộc ra hoa sen trong miệng.
Hoa sen dần dần trướng lớn trên không trung, giống như là có ý thức, tìm được bình hoa bên cạnh bản thân bay vào trong miệng bình cắm vào.
Hoàng đế nhìn chằm chằm hoa sen lóe sáng trong bình hoa ánh mắt dại ra, tiên hạc Bách Linh lại dùng cánh vỗ vỗ mặt của hắn, chụp tỉnh hoàng đế.
- Ngươi, ngươi là ai? Tới đây tìm trẫm có mục đích gì?
Hoàng đế nuốt nước bọt, khẩn trương nhìn chằm chằm tiên hạc hỏi.
- Nhân gian hoàng đế..
Tiên hạc vừa há mồm, phát ra giọng nữ thật dịu dàng, biểu tình hoàng đế lại dại ra trong nháy mắt, trên mặt chói lọi viết: Thật thần kỳ a! Một con bạch hạc lại có thể nói tiếng người!
Nhìn bộ dáng ngu ngốc của hoàng đế, Bách Linh dừng một chút mới nói tiếp:
- Ta vốn là tiên hạc dưới trướng nữ nhi thứ chín của Vương Mẫu nương nương, hôm nay nhận lệnh của cửu công chúa, hái một gốc hoa sen tiên trong Dao Trì đưa tặng cho ngươi, cảm tạ bao nhiêu ngày qua ngươi giữ gìn cho huynh trưởng của cửu công chúa, thay hắn cản lại rất nhiều phiền toái.
- Huynh trưởng cửu công chúa chính là chủ nhân cửa hàng Tấn Giang, vốn là nhi tử thứ năm của thiên đế, vì kế thừa thần tài vị, nay hạ phàm lịch lãm.
Nàng giải thích xong thân phận "thiên giới" của Giả Dung, đề tài quay lại "hoa sen tiên", nói rõ tác dụng của nó:
- Tiên hà có thể bảo trì một năm không tàn, phàm nhân các ngươi tiếp xúc được lợi rất nhiều.
Lời này không giả, Bách Linh hái hoa sen cũng đã riêng làm phép tụ tập không ít linh khí rót vào bên trong hoa sen. Phàm nhân tiếp xúc nhiều có thể có thân thể khỏe mạnh, rời xa ốm đau, rất nhiều chỗ tốt.
Bách Linh phát giác hai mắt hoàng đế sáng ngời như bóng đèn chiếu sáng, nhìn chằm chằm hoa sen kích động không thôi, hận không thể nhào qua ôm vào trong ngực.
Nàng lại chụp cánh vỗ tỉnh hoàng đế đang ngẩn người, lại dùng cánh chim vẫy vẫy, dưới sàn trước bàn liền xuất hiện mấy giỏ trúc cùng thùng gỗ.
Nhìn thấy ánh mắt phấn khởi chờ mong của hoàng đế, Bách Linh nói:
- Huynh trưởng của chủ nhân ta ít ngày nữa sẽ khai trương cửa hàng mới, đến lúc đó sẽ đem quần áo được thất tỷ của cửu công chúa là Chức Nữ nương nương dùng đám mây trên thiên giới dệt thành bán ra. Mặt khác còn có một cửa hàng bán thần quả do tam công chúa lúc rảnh rỗi đem gieo trồng có được.
- Linh quả ẩn chứa công hiệu trừ độc chữa bệnh, còn tốt hơn linh dược bình thường, có thể chữa khỏi rất nhiều bệnh tật của nhân gian, giải trừ nhiều kịch độc trong nhân gian.
Đơn giản giảng giải một chút diệu dụng của linh quả, Bách Linh nhìn thấy hoàng đế tuy vui mừng nhưng vẫn chú tâm lắng nghe, vì thế nói tiếp:
- Cửa hàng bán linh quả còn bán thuốc pha chế sẵn, ngoại trừ linh quả trong cửa hàng còn bán thuốc, còn có một ít thuốc do dược thần đồng tử tu tập chế luyện. Đến lúc đó còn cần ngươi chiếu cố chăm sóc nhiều hơn.
Cái gọi là thuốc do tiên đồng chế luyện kỳ thật là một ít thuốc thành phẩm mà Giả Dung từ hiện đại vị diện giao dịch tới, là loại thuốc thường dùng cho các gia đình mua sẵn lưu trong nhà dùng ứng cấp. Dùng để trị cảm mạo, đau đầu, cầm máu, hạ sốt, đau dạ dày vân vân. Thống nhất đổi thành bình sứ nhỏ cất chứa, đổi bản thuyết minh bỏ vào trong cửa hàng buôn bán.
Trước trung thu Giả Dung cũng đã thương lượng xong với Vân Đóa, quyết định đem linh quả xem thành thuốc quý giá như nhân sâm linh chi mà buôn bán, mà không phải xem thành trái cây trân quý buôn bán.
Thời đại này thiếu loại thuốc pha chế sẵn như vậy, dân chúng bình thường có chút bệnh vặt đau đầu nhức óc lựa chọn duy nhất là đi y quán nhờ đại phu khám bệnh mua thuốc về nấu lên uống. Quá trình phức tạp, thời gian kéo dài, giá cả còn không rẻ tiền.
Ngoài ra những thôn xóm rời xa thành trấn thậm chí cả thầy lang cũng hiếm thấy. Một khi có ai sinh bệnh nếu không muốn tốn nửa ngày lặn lội vào thành thì phải nhẫn nại, nhẫn tới lúc hết bệnh thì thôi. Nhưng càng nhiều người chịu đựng, bệnh nhẹ ngao thành bệnh nặng, người cũng xong rồi.
Cho nên thuốc thành phẩm chính là một loại thương cơ, cũng giúp cho trăm họ phương tiện. Mọi người lưu thuốc sẵn trong nhà, nửa đêm xảy ra bệnh gì tự dùng thuốc liền có thể giải quyết, căn bản không cần lo lắng ban đêm tìm không được thầy thuốc, hoặc là lo lắng gây sức ép người một nhà vất vả hoảng sợ.
Xét thấy Giả Dung bán loại thuốc thành phẩm cũng chỉ là vì tiện lợi cho nhân dân, kiếm cũng không bao nhiêu tiền, chủ yếu là bán linh quả mới kiếm được lợi nhuận càng lớn.
Hơn nữa Giả Dung giao dịch linh quả của vị diện Vân Đóa, còn phải cung cấp san sẻ cho những vị diện khác như của Giang Kiền Khôn, số lượng linh quả buôn bán ở vị diện này cũng không quá nhiều.
Sau khi thương lượng với mọi người, Giả Dung quyết định bán một viên linh quả giá cả là một ngàn lượng bạc.
Nhà cao cửa rộng việc xấu xa nhiều, những người sống trong loại gia đình này phần nhiều là bị trúng độc, hoặc bị người hãm hại gây ra bệnh kín mà thôi.
Bọn hắn không thiếu tiền, nhưng sợ chết, tiếc mạng.
Giả Dung đem linh quả chủ yếu là bán cho những người này, chuẩn bị hung hăng hút đi bạc của những gia đình quyền phú.
Nghe xong lời của Bách Linh, tâm tình hoàng đế mênh mông, thật lâu sau cũng không thể bình tĩnh.
Hoa sen Dao Trì, tiên y của Chức Nữ, linh quả thiên giới..
Hoàng muội trúng độc làm cho thân thể yếu nhược, mẫu hậu đau chân đau khớp.. đều có hi vọng chữa khỏi!
Ngay lập tức thu hoạch được ba kiện "tiên vật", tâm tình hoàng đế khuấy động, suýt nữa cười thành một kẻ ngu.
Hắn dùng toàn bộ khí lực dời núi khiêng đỉnh đem ánh mắt của mình dời khỏi linh quả cùng tiên y, nhìn qua trên người "tiên hạc" trước mặt.
Hoàng đế ngữ khí trào dâng cam đoan nói:
- Tiên hạc các hạ xin yên tâm, trước khi cửa hàng của tiên thượng khai trương, trẫm nhất định thay lão nhân gia tuyên truyền thật tốt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook