Về Đi Anh... Nơi Đây Em Vẫn Đợi!!!
-
Chương 38: Anh nhớ em lắm đấy, cô bé ạ !
********
Chân vắt vẻo trên ghế, Hai ngồi phì phò điếu thuốc, đăm chiêu suy nghĩ…Đột nhiên, thấy Út Linh vui vẻ đi mua sắm về, miệng hát hò, hắn sực hiểu ra, mặt sắc lạnh.
-”Út…ngồi xuống…”
-”Sao Hai?”
-”Cái này Hai phải hỏi Út mới đúng…”
-”Hai nói gì Út không hiểu…”
-”Em có thể lừa anh Việt, lừa cả thế giới, nhưng không bao giờ lừa được anh…”
-”Hai, bỏ Út ra, Út đau…”
-”Thuốc là Tùng đưa em, rồi em mới đưa anh…bây giờ Lan như vậy…em mấy ngày trước khóc hết nước mắt, giờ lại vui vẻ…theo em là sao đây? NÓI”
-”Em không làm, anh hâm rồi…”
-”Em nói hay anh cho người tra???”
-”Thích tra thì tra…”
-”Được, chúng ta cùng tới chỗ anh cả”
Nhắc tới anh cả, mặt Út Linh méo xệch…nếu anh cả mà điên lên, không chuyện gì có thể giấu nổi…
-”Anh Hai, đừng…xin anh…anh muốn anh cả giết em à…”
Hai sững người…không tin nổi vào mắt mình…
-”Là…em làm sao…một mạng người đấy…sao em ác vậy?”
-”Em không cần biết…nếu em không có anh cả, không ai có thể có…Hai, đừng nói cho anh cả…”
-”Không được, không thể giấu mãi được, đây là tội bất trung…”
-”Xin anh…”
-”Út, lần này anh không thể giúp em…”
Mặc cho Linh van xin, Hai vẫn không dừng bước, hắn đi rất nhanh, mắt đỏ hoe, vẫn còn vang tiếng Út đằng sau:
-”Được…anh đi đi…đi đi …để đại ca giết em…anh nhẫn tâm lắm…”
Chân vắt vẻo trên ghế, Hai ngồi phì phò điếu thuốc, đăm chiêu suy nghĩ…Đột nhiên, thấy Út Linh vui vẻ đi mua sắm về, miệng hát hò, hắn sực hiểu ra, mặt sắc lạnh.
-”Út…ngồi xuống…”
-”Sao Hai?”
-”Cái này Hai phải hỏi Út mới đúng…”
-”Hai nói gì Út không hiểu…”
-”Em có thể lừa anh Việt, lừa cả thế giới, nhưng không bao giờ lừa được anh…”
-”Hai, bỏ Út ra, Út đau…”
-”Thuốc là Tùng đưa em, rồi em mới đưa anh…bây giờ Lan như vậy…em mấy ngày trước khóc hết nước mắt, giờ lại vui vẻ…theo em là sao đây? NÓI”
-”Em không làm, anh hâm rồi…”
-”Em nói hay anh cho người tra???”
-”Thích tra thì tra…”
-”Được, chúng ta cùng tới chỗ anh cả”
Nhắc tới anh cả, mặt Út Linh méo xệch…nếu anh cả mà điên lên, không chuyện gì có thể giấu nổi…
-”Anh Hai, đừng…xin anh…anh muốn anh cả giết em à…”
Hai sững người…không tin nổi vào mắt mình…
-”Là…em làm sao…một mạng người đấy…sao em ác vậy?”
-”Em không cần biết…nếu em không có anh cả, không ai có thể có…Hai, đừng nói cho anh cả…”
-”Không được, không thể giấu mãi được, đây là tội bất trung…”
-”Xin anh…”
-”Út, lần này anh không thể giúp em…”
Mặc cho Linh van xin, Hai vẫn không dừng bước, hắn đi rất nhanh, mắt đỏ hoe, vẫn còn vang tiếng Út đằng sau:
-”Được…anh đi đi…đi đi …để đại ca giết em…anh nhẫn tâm lắm…”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook