Về Chung Nhà Với Chú FULL
-
76: Anh Không Lấy Ra Được Không H
Convertor: Vespertine – Editor: An Devy
Phó Thanh Hành bấm chân, nhìn cúc huyệt cũng đang rỉ nước, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào.
“A!!! Phó Thanh Hành!!! Baba… Baba… Đừng chạm vào đó.
” Nguyễn Nguyễn hụt hơi, gào thét vùng vẫy, hai tay bị còng bắt đầu giãy giụa.
“Nhớ kỹ, bảo bảo.
” Ngón trỏ nhẹ ấn vào cúc huyệt sau đó từ từ cho vào.
“A!!! Không cần… Đừng mà…” Nơi đó giữ chặt ngón tay anh, anh chỉ nhẹ nhàng chuyển động thôi cũng khiến cô sợ hãi, người đàn ông thở dài rút tay.
Không để cô có thời gian thích ứng, quy đầu đã đứng chỗ miệng huyệt chào hỏi rồi dần dần tiến vào vùng đất lầy lội, huyệt nhỏ vì khẩn trương mà hút chặt lấy côn thịt.
Người đàn ông nhanh chóng di chuyển hông của mình, không gian nhuộm màu tình ái với những tiếng va chạm mơ hồ.
Cả người cô đã bị anh giữ chặt, theo động tác của anh rên rỉ liên hồi.
Âm đạo nhỏ hẹp tham lam mút lấy cây gậy, tốc độ của người đàn ông ví như máy đóng cọc, chăm chỉ nện từng nhịp vào mảnh đất non nớt, đè cô gái nhỏ bên dưới, động tác thô bạo càng lúc càng nhanh.
“A… A… Baba… Baba…” Giọng cô khàn đi vì rên rỉ, nức nở khóc thành tiếng.
Sức mạnh của người đó vẫn không hề tụt giảm, còn cô đang nằm trên con thuyền dập dềnh giữa sóng tình bao la, miệng nhỏ khóc lóc cầu xin, đột nhiên quy đầu đâm mạnh vào tử cung, cô vừa sảng khoái cũng vừa đau đớn.
“Em muốn ai ‘chơi’ tiểu huyệt dâm đãng? Hở? Cắn chặt baba không chịu buông ra, còn tham lam muốn người khác ‘chơi’? Baba ‘chơi’ hỏng nó được không?”
“A… Baba…” Nguyễn Nhuyễn chỉ biết gọi anh.
Phó Thanh Hành xoa bóp cổ chân cô, ánh nhìn chăm chú vào côn thịt đang ở trong khu mềm mại, thắt lưng anh tê dại, hơi thở nặng nề, gắng ấn sâu vào cái nữa để rồi phun ra toàn bộ tinh dịch nóng hổi trong đó, còn người con gái chỉ có thể run rẩy tiếp nhận.
Anh đè lên người cô, côn thịt đã hơi mềm hưởng thụ huyệt nhỏ mút vào, ánh mắt cô rã rời thở hổn hển, đắm chìm trong cực khoái.
Người con gái híp mắt, đôi môi đỏ hồng khẽ mở, mê mang nhìn anh.
“Chú…” Không kìm được kẹp chặt bên dưới, côn thịt chôn bên trong cũng dần dần được phục hồi năng lượng.
“Ừm… Sao em?” Anh cúi đầu hôn cô.
Cũng không biết từ khi nào, cổ tay cô đã được tự do hoạt động, tuy nhiên trên cổ tay nhỏ nhắn trắng nõn xuất hiện vệt đỏ mờ mờ, là dấu vết khi cô giãy giụa.
“Cô bé, sau này đừng nói việc tìm ai đó để thỏa mãn em nữa được không?”
“Không nói, không tìm.
” Cô dịu dàng ôm lấy anh.
“Ngoài chú ra, không ai thỏa mãn được em…”
“Vừa nãy anh còn dùng cái kia…” Nguyễn Nhuyễn đẩy anh, trừng mắt.
“Cái nào? Hở? Anh biết gì đâu?” Người đó cong môi cười, cúi đầu lấp kín môi cô.
“Hưm… Đừng mà… Dừng lại…” Cô đánh vào ngực anh, cô sắp bị vần chết rồi.
“Buổi tối anh không lấy ra được không?”
“Bẩn… Không được…” Nguyễn Nguyễn hít một hơi.
“Anh đưa em đi tắm rửa, đút vào rồi không cho ra nữa, được không em?” Người đàn ông nhỏ giọng nói, cọ nhẹ lên trán cô, ánh mắt màu hổ phách dõi theo cô.
“Được…”
Nguyễn Nhuyễn thừa nhận, cô bị mỹ nam kế dụ dỗ… Nhưng anh là người đàn ông của cô, cho nên đôi khi cũng nên chiều anh…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook