**

Dư Xảo Xảo kiên trì ly hôn, Bạch Chấn Hạo kiên trì không gật đầu.

Bọn họ đối với tương lai không có chung nhận thức, mỗi một lần ở phòng bệnh, tình huống luôn cương đến làm cho hai người khó chịu.

“Em cầu xin anh, buông tha em được không?” Này không biết là lần thứ mấy Dư Xảo Xảo cầu hắn như vậy, dùng tiếng nói suy yếu, con ngươi không có tức giận, gần như tuyệt vọng nhìn hắn...... Bạch Chấn Hạo quả thực tan nát cõi lòng.

Mặc kệ hắn đã thương lượng kỹ lưỡng, thậm chí chỉ cầu nàng tạm thời đã quên hết thảy, cần phải lấy thân thể khỏe mạnh làm ưu tiên thứ nhất, nhưng là, nàng đã muốn ăn quả cân quyết tâm, căn bản nghe khuyên bảo không vào.

Bạch Chấn Hạo biết, nếu không thoái nhượng, cuối cùng hy sinh sẽ là nàng cùng đứa nhỏ, cho nên hắn không thể không rút kinh nghiệm xương máu  nhượng bộ ——

“Anh biết em còn chưa muốn tin anh, nhưng là, anh nguyện ý đáp ứng em, chúng ta trước tách ra.

Anh đã cầu xin mẹ, bảo bà trước đón em về nhà mẹ đẻ tĩnh dưỡng, trước khi tình huống của em không có chuyển biến tốt đẹp, chúng ta ai đều không có tư cách nói ly hôn. Điểm ấy, em có thể đáp ứng anh sao?” Hắn nhìn nàng, “Nếu có thể, thủ tục xuất viện xong xuôi, anh lập tức sẽ đưa em trở về.”

Vợ chồng nhìn nhau hồi lâu, Dư Xảo Xảo mở mắt, “...... Cám ơn.”

Cám ơn trời đất, bọn họ rốt cục tạm thời lấy được nhận thức chung. Đây là trước xuất viện, Bạch Chấn Hạo một lần cuối cùng dùng sức ôm nàng như vậy. “Thực xin lỗi, là anh không có đối xử tử tế với em, nhưng là, em nhất định phải hảo hảo chiếu cố chính mình.”

Dư Xảo Xảo nhắm mắt lại không nói gì, nhưng là nước mắt lại rơi xuống……. Một đoạn hôn nhân ngọt ngào đi đến như vậy, nói không cảm khái, là gạt người.

Hắn tự mình lái xe đưa nàng về nhà mẹ đẻ, đưa đi nàng xong, Bạch Chấn Hạo lại ngồi yên ở trên xe, khó chịu đến cơ hồ muốn chết đi.

Bởi vì hắn biết, nếu muốn nhìn thấy nàng, không dễ dàng như vậy. Ai kêu hắn làm hỏng hạnh phúc hôn nhân, trách không được ai...... Hắn gọi điện thoại báo cho cha mẹ biết, “Mẹ, con đem Xảo Xảo đưa về nhà mẹ đẻ tĩnh dưỡng.”

Hắn biết ba mẹ phi thường thất vọng, tức giận con dâu hiếu thuận bỏ đi, còn suýt nữa mất đi đứa nhỏ ông trời ban ân, hắn hiện tại muốn nói vãn hồi rất miễn cưỡng, chỉ có thể tạm thời trước tiên lui làm tiến, dù sao, hắn không thể lại lấy an nguy Xảo Xảo cùng đứa nhỏ mạo hiểm.

Buổi chiều hôm đó, Bạch gia ba mẹ lập tức mang theo túi lớn túi nhỏ thuốc bổ, đến Dư gia thăm hỏi con dâu.

“Xảo Xảo, đáng thương con chịu ủy khuất.” Bạch mẫu đau lòng nhìn con dâu gầy yếu .

“Mẹ, thực xin lỗi, con......”

“Đừng nói, đều đừng nói nữa, mẹ có thể thông cảm tâm tình của con, trăm ngàn đừng khóc, con nhất định phải hảo hảo chiếu cố chính mình, hảo hảo chiếu cố đứa nhỏ, mặc kệ tương lai con quyết định như thế nào, mẹ đều ủng hộ con, là Bạch gia chúng ta không có hảo hảo quý trọng con.”

Bà tức đến rơi lệ.

“Ai, bà là đến gây chuyện  cho Xảo Xảo khóc hay là tới thăm của con bé? Không phải mang đến canh gà? Sao không nhanh cho con bé uống một chút, bổ bổ thân mình.” Bạch phụ ở một bên thúc giục.

Bạch mẫu quệt quệt nước mắt, “Phải, có canh gà, mẹ ninh canh gà cho con bổ thân mình, uống một chút.”

Mới uống một ngụm, nôn mửa bốc lên đương trường đem Dư Xảo Xảo ép buộc  cơ hồ mất đi nửa cái mạng.

“Mẹ, thực xin lỗi......” Nàng không phải cố ý bỏ đi hảo ý của bà bà, nhưng là, nàng thật sự khống chế không được thân thể nôn mửa .

“Ngoan, không có việc gì, không có việc gì.” Bạch mẫu đau lòng vỗ nhẹ nàng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương