**

Bờ biển đông bắc giác mênh mông vô bờ, dưới ánh mặt trời tạo ra một khung cảnh lãng mạn.

Ngồi trong xe, Dư Xảo Xảo  khẩn trương cơ hồ nói không ra lời, lại không có tâm trạng thưởng thức cảnh đẹp ngoài cửa sổ.

Không biết vì sao, ở cùng một chỗ với Bạch Chấn Hạo, trong lòng nàng lại rung động, lại mất đi sự khống chế, phảng phất có một cái thú tính bị nhốt trong thân thể nàng nhiều năm, vì tiểu tử Bạch Chấn Hạo mà bộc phát, làm cho nó không chịu khống chế muốn giãy, mãnh liệt va chạm nàng.

Mặc dù là hiện tại, đưa tay để ở trên ngực,có thể cảm nhận được va chạm không ngừng......

Không dám nhìn thẳng vào hắn, chỉ có thể dùng khóe mắt liếc trộm bóng dáng của hắn.

Hắn cao lớn anh tuấn, trời sinh đã có khí chất uy nghi, nhưng là, nhìn hắn nắm tay lái, thấy hắn khống chế xe, cũng là làm cho Dư Xảo Xảo cảm nhận được một cỗ thận trọng ôn nhu.

Có nhiều nam nhân luôn ở trước mặt bạn gái khoe ra khống chế năng lực của mình đối với chiếc xe, bọn họ dùng tốc độ kích thích phụ nữ hoảng sợ cực hạn, không ngừng  cắt đường xe chạy, vung đuôi, để thỏa mãn tự tin buồn cười của mình, nhưng mà Bạch Chấn Hạo không có.

Hắn nắm tay lái, làm cho tốc độ xe duy trì thoải mái vững vàng, làm một bên  xe không ngừng  theo sườn xe chạy gào thét mà đi, Bạch Chấn Hạo vẫn như cũ không bị ảnh hưởng, hoàn toàn không nhìn tốc độ này khiêu khích.

Hắn cho nàng cảm thấy một phần thoải mái, cho nàng cảm giác an toàn.

Chính là ở ngoài, Bạch Chấn Hạo quả thực giống như là một tòa máy phát điện cực lớn, cuồn cuộn không dứt khí nóng không ngừng hướng Dư Xảo Xảo đánh tới, khiến nàng có chút choáng váng.

“Em không thoải mái?”

Từ khi nàng vừa lên xe, Bạch Chấn Hạo liền chú ý tới sự im lặng của nàng, hơn nữa hai gò má ửng hồng của nàng rất bắt mắt, làm người khác không thể dịch chuyển mở tầm mắt.

“Em, em không sao......” Đến lúc sau, Dư Xảo Xảo đã muốn phân không rõ ràng mình là giả trang văn tĩnh hay là thật không thư thái, nàng chỉ biết là, cùng người đàn ông này ở một chỗ, nàng cảm thấy khẩn trương một cách kì lạ.

Nàng không có kinh nghiệm ở chung với người khác phái, nói sư phụ, quản lý, huynh đệ nhiều không kể xiếtđều là người khác phái, Dư Xảo Xảo vừa bực mình vừa buồn cười với thói hư tật xấu của họ, ở cùng một chỗ với bọn họ, cho tới bây giờ nàng chưa bao giờ quá khẩn trương, ở chung với họ nàng sẽ bị bọn họ chọc tức giận đến suy tim, cũng chưa từng trước mặt bọn họ có cảm giác đỏ mặt, tim đập nhanh.

Nhưng là bên cạnh  Bạch Chấn Hạo,tim nàng tự dưng gia tăng tốc độ đập.

Đột nhiên, hắn đem xe hướng ven đường ngừng, “Xuống dưới hít thở không khí một chút.”

Hắn mở cửa xe hướng nàng vươn tay, Dư Xảo Xảo đã muốn choáng váng  không có dư lực kháng cự, ngoan ngoãn đặt tay lên tay hắn ——

Cầm bàn tay hắn, một lực nhẹ kéo nàng, mời nàng tạm thời theo trong không gian gấp gáp giải phóng.

Dựa vào lan can quan sát, đứng trên cầu có vẻ nhỏ bé, gió biển xẹt qua khuôn mặt, tiêu diệt độ ấm trên mặt hắn.

Nàng nhắm mắt lại, muốn thả lỏng cảm xúc, lại lần nữa mở mắt ra thì lại phát hiện Bạch Chấn Hạo liền đứng ở trước mặt nàng, ánh mắt sáng nhìn nàng chằm chằm.

Không nghĩ mặt ngu ngốc chỉ biết đỏ, Dư Xảo Xảo liều mạng cố gắng ngăn chặn cảm giác rung động lạ thường trong cơ thể, gắng đạt tới bình tĩnh  mỉm cười nhìn hắn, “Cám ơn, nơi này phong cảnh rất tuyệt!” Giây tiếp theo, nàng vẫn là theo ánh nhìn mãnh liệt chăm của hắn chạy thoát.

“Khá hơn chút nào không?” Hắn thân thiết hỏi.

“Ân, không có việc gì.” Đáng chết, nàng vì sao lại khẩn trương như vậy? Dư Xảo Xảo hai tay nắm chặt lan can, không biết hóa giải xấu hổ như thế nào.

Gió biển thổi lên, làm tóc nàng rối loạn rối, đột nhiên, Bạch Chấn Hạo cởi áo khoác của mình ra, phủ lên bả vai của nàng.

Dư Xảo Xảo sửng sốt vài giây, “Cám ơn......” Bốn mắt chạm nhau, nàng xấu hổ cúi đầu, bên tai còn nóng hơn so với lúc trước.

Nàng thích hắn, Dư Xảo Xảo phát hiện mình không thể khống chế được bản thân khi đứng bên cạnh người đàn ông này, cùng các sư huynh đệ cùng chung chí hướng  không giống nhau, không có cảm giác rung động của một cô gái trước người yêu.

“Vừa mới thật sự cám ơn anh, bất quá khăn tay bị dơ, có thể chờ em giặt tẩy rồi trả lại anh?”

Mới vừa rồi buổi xem mặt đã xảy ra một khúc nhạc đệm nhỏ.

Dư Xảo Xảo ở trở lại hành lang, bị một cậu bé tay đầy chocolate chạm vào,  trên tay cậu bé lấm lem chocolate, bôi lên làn váy hồng nhạt của nàng, cậu bé ngây ngốc đứng tại chỗ không biết làm sao.

Đối mặt sự việc xảy ra ngoài ý muốn này, Dư Xảo Xảo chính là sửng sốt, tiếp theo không suy nghĩ gì ngồi xổm người xuống, mặt lộ vẻ tươi cười thân thiết  hỏi: “Nói cho dì biết, con có bị thương không?”

“Không có......” cậu bé ngập ngừng giống như sắp khóc đáp.

“Ngoan, không phải sợ, dì không có tức giận, lại đây dì lau sạch tay giúp con, được không?” Nàng ôn nhu  hỏi.

“Vâng.” Tiểu nam hài sợ hãi gật đầu.

Dư Xảo Xảo lấy ra khăn tay, cẩn thận lau tay dính chocolate cho cậu bé, một lớn một nhỏ  hai người đầu ghé một nơi, cũng không biết nói những gì, nguyên bản vành mắt của cậu bé đột nhiên vui vẻ, khuôn mặt trắng nõn đến gần Dư Xảo Xảo, vô cùng thân thiết dùng chóp mũi mình chạp vào chóp mũi cậu.

Một màn kia, được Bạch Chấn Hạo thu hết vào trong mắt, trong lòng hắn như có dòng nước ấm chảy qua.

Sau một lúc lâu, cậu bé thật vui vẻ tiêu sái, lại lúng túng nhìn váy của Dư Xảo Xảo.

“Nếu như bị mẹ già thấy, xác định vững chắc không thể thiếu một hồi nhắc đi nhắc lại.”

Thấy nàng tiến thoái lưỡng nan, Bạch Chấn Hạo đi lên phía trước, không nói lấy ra một chiếc khăn tay.

“Bạch tiên sinh......” Xong rồi, bị thấy. Dư Xảo Xảo lập tức cảm thấy xấu hổ, hận không thể có cái địa động để chui xuống.

“Cầm. Em cần nó, không phải sao?”

Nàng không nghĩ ngay tại lúc này khiêu chiến thần kinh yếu ớt của mẹ già, sau một phen thiên nhân giao chiến, Dư Xảo Xảo nhận khăn tay của hắn, “Làm ơn, làm ơn giúp ta giữ bí mật!” Rồi ngượng ngùng trốn vào toilet.

Một bên rửa sạch vết ô trên váy, Dư Xảo Xảo không nhịn được ai thán chồng chất khuyết điểm của mình.

Nhưng mà Dư Xảo Xảo không biết rằng, bởi vì hành động đó của nàng, đã làm cho Bạch Chấn Hạo khắc sâu hình ảnh của nàng vào tim.

Nghe trong lời nói của Dư Xảo Xảo, hắn không trả lời ngay, mà chăm chú nhìn nàng.

Nàng có khuôn mặt trắng nõn giống đóa hoa đường, trải qua toàn bộ cuộc xem mắt này, Bạch Chấn Hạo phát hiện nàng là cô gái văn tĩnh lại dịu dàng, hoàn toàn phù hợp hình tượng người vợ đảm đang của hắn.

Còn nữa, nàng không kiêu căng, dọc theo đường đi, nàng không bao giờ phản đối đề nghị của hắn đưa ra, hoàn toàn không có tật xấu vênh mặt hất hàm sai khiến. Lựa chọn cùng với phụ nữ như vậy kết giao, chắc chắn không phải là ý tồi.

Chính là cô gái này! Trong lòng Bạch Chấn Hạo đã quyết định.

“Chúng ta kết hôn đi?” Hắn đột nhiên nói.

“Gì?” Nàng trừng mắt nhìn hắn, giống như hắn vừa nói gì đó rất đáng sợ.

Chẳng lẽ...... Hắn cũng thích nàng?

Hắn muốn cùng nàng kết hôn?

Tin tức đó làm Dư Xảo Xảo vô cùng kích động, khiến nàng hoàn toàn đã quên mất vai diễn.

“Đương nhiên, em cũng có thể cự tuyệt.” Thấy nàng chậm chạp chưa trả lời, Bạch Chấn Hạo có chút tiếc nuối nói.

Cự tuyệt? Làm sao có thể! Nàng là muốn trong năm nay thuận lợi đem mình gả ra ngoài, thành công ở phía trước, nàng tuyệt đối không nói lời cự tuyệt.

Với lại nàng đối với hắn có tình cảm, sớm đã tràn ra không thể vãn hồi.

“Không! Em nguyện ý ——” nàng nóng vội trả lời, tay nhỏ bé xúc động  bắt lấy cánh tay hắn, ý đồ ngăn cản hắn đổi ý.

Giây tiếp theo, nàng lập tức ý thức được chính mình phạm phải chuyện ngu xuẩn, bỗng nhiên đỏ mặt.

Nha, trời ạ! Nàng không phải cố ý biểu hiện như thế, nhất định là ngày thường cùng các sư huynh đệ ở cùng một chỗ, nên nàng đã quên con gái phải biết ý tứ.

Còn nữa, ngắn ngủn trong vòng một quý liên tiếp dọa chạy bảy người theo đuổi, tâm của nàng gặp phải đại thất bại chưa từng có, đối với lời đề nghị kết hôn của Bạch Chấn Hạo, không thể nghi ngờ trân quý đắc tượng là trời hạn gặp mưa, nàng sao lại cam tâm bỏ qua?

“Làm ơn, đừng cười em!” Nàng yếu ớt cầu xin tha thứ.

Nếu có thể, nàng thật hy vọng lau đi cảnh tượng vừa rồi trong trí nhớ của hắn.

Chăm chú nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đỏ bừng, đối với sự đơn thuần chân thành của nàng, Bạch Chấn Hạo trong mắt lộ ra ý vừa lòng.

Với hắn mà nói, một đoạn quan hệ không nên quá dài, chính là không nên lãng phí thời gian, giả thiết một tuần thân mật một lần, hắn hy vọng ba tháng sau có thể đi vào lễ đường kết hôn.

Tuy rằng như vậy là nhanh, nhưng là đối Bạch Chấn Hạo mà nói, hoàn toàn phù hợp với cuộc sống lí tưởng của hắn.

Hắn là một thương nhân, am hiểu phí tổn cùng tiền lời, cùng với bó hoa lớn tâm thần nói chuyện luyến ái, Bạch Chấn Hạo cho rằng, không bằng tìm người môn đương hộ đối, sau đó đem tinh lực yêu đương dùng ở gia đình kinh doanh, còn thực tế chút.

Sinh mệnh khó đoán, nhân sinh lộ không nên thử, mà là muốn tinh chuẩn quy hoạch mỗi một giai đoạn, mới không còn hỏng nhân sinh.

Hắn tin tưởng, Dư Xảo Xảo là lựa chọn tốt nhất.

Đột nhiên, hắn vòng tay ôm trọn thắt lưng nàng, cúi đầu hôn lên môi nàng ——

Ai, ai, ai, có thể hay không quá nhanh? Dư Xảo Xảo trừng lớn ánh mắt.

Nàng có ý định đem mình gả ra ngoài, nhưng là, nàng cũng không chuẩn bị tâm lý ở ngày đầu tiên gặp mặt liền cùng đối phương hôn môi a! Loại này tốc độ, chưa tới ba tháng, nàng xác định có thể kiếm được xe tải đồ cưới lớn, nói không chừng còn có thể trước năm mới, sinh một tiểu tử!

Tiến độ quá nhanh......

Nhưng mà cứ việc kinh hách, Dư Xảo Xảo lại nghĩ không ra lý do để cự tuyệt nụ hôn này, nhìn BạchChấn Hạo nghiêm túc hôn, vượt quá mong muốn gọi người không thể tự kềm chế.

Gần sát thân thể hắn, nhiệt độ cơ thể nàng không ngừng tăng.

Dưới sự dẫn dắt của hắn, tinh thần của nàng dần dần thả lỏng, nhắm lại ánh mắt kinh ngạc, đáp nụ hôn của hắn,không biết làm sao, chậm rãi ở trên người hắn dựa vào, gắt gao túm chặt áo sơ mi trước ngực hắn, đáp lại hắn.

Lần này xem mắt đến bây giờ, bất quá mới ngắn ngủn bốn giờ, bọn họ cũng đã bỏ qua các giai đoạn người xa lạ tiến đến kết hôn.

Hôn môi xong, hai người bọn họ hiển nhiên cùng hãm sâu trong hỗn loạn, hô hấp dồn dập, mâu sắc nùng ảm, Bạch Chấn Hạo nhẹ ôm Dư Xảo Xảo đang run vào trong ngực, trong lòng thỏa mãn.

Xem ra, tình yêu muốn ở trong khoảng thời gian ngắn có kết quả, nên đầu tư vào quan hệ hôn nhân, cũng không phải không có khả năng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương