Vào Bắc Đại Hay Là Vào Thanh Hoa
-
C84: Hôn lễ
[...]
Vì mua nhà mẫu nên đã được dọn dẹp gọn gàng, sạch đẹp, Kỷ Đinh đề xuất: “Hay là tối nay chúng mình ở lại đây đi, để cảm nhận một chút.”
Thực ra chủ yếu là, ban nãy cô tưởng tượng ra đủ thứ cảnh tượng kí/ch thích, cuối cùng lại động lòng thật rồi.
A, phụ nữ ơi là phụ nữ.
Ôn Nghiên như cười như không nhìn cô, Kỷ Đinh vội nhìn ra ngoài cửa sổ, bịt tai trộm chuông mà ngân nga ca hát.
Chỉ nghe người đàn ông nói với vẻ phối hợp: “Vợ anh nói đúng, đúng là nên cảm nhận một chút.”
Kỷ Nhân Lượng mắt sáng lên, nói: “Vậy chúng ta cũng…”
Tô Duyệt Dung vội cản lại: “Chúng ta thì đi về, hai đứa nó mới kết hôn, cho chúng có không gian riêng đi.”
Kỷ Nhân Lượng sực nhớ ra: “Ồ đúng đúng.”
Đợi bố mẹ đi rồi, Kỷ Đinh không e ngại nữa, hưng phấn nhảy trên giường: “A, mềm quá, tuyệt vời siêu cấp vô địch!”
Người đàn ông đứng cạnh, cười tủm tỉm nhìn cô nghịch phá.
Kỷ Đinh ngoắc tay: “A Nghiên, anh mau lên đây, cùng nhau cảm nhận nào!”
Ôn Nghiên ngồi xuống cạnh giường, quay lại nhìn cô chăm chú: “Hóa ra cảm nhận mà em nói là như vậy…”
Anh có ẩn ý khác: “Anh tưởng, là ý khác chứ.”
Chẳng hạn, kiểm tra xem tất cả các tiện nghi trong ngôi nhà này có bền không.
Kỷ Đinh mất tự nhiên đảo mắt: “Ý anh nói à, cũng… cũng đúng đó.”
“Ồ, thế à.” Ôn Nghiên nở nụ cười, ánh mắt ngang nhiên di chuyển trên người cô một vòng, “Thế thì, ở đâu thì tốt hơn nhỉ?”
Ánh mắt ấy bị cô nhìn ra… có chút háo sắc…
Lúc nào cũng bị anh trêu ghẹo lộ liễu như thế, Kỷ Đinh lại thấy lòng hiếu thắng trỗi dậy.
Cô chớp mắt, nói như khiêu chiến: “… Đều thử hết một lượt?”
“…”
“…”
Nếu ông trời cho cô thêm một cơ hội làm lại, Kỷ Đinh thề cô sẽ không nhanh mồm nhanh miệng như vậy nữa.
Tối đó, cô đã đích thân “cảm nhận” từ mọi góc độ rằng trang thiết bị ở đây cao cấp đến mức nào.
Cây đàn piano tấu lên hợp âm thứ bảy cực kỳ chói tai, trên gương đầy dấu tay ướt của Kỷ Đình, gạch lát phòng tắm chính cũng đầy vết nước...
Giữa đường, Kỷ Đinh cố níu kéo: “Cái đó… còn bao nhiêu…”
Người đàn ông cười dịu dàng: “Bé ngoan yên tâm, đủ dùng.”
Kỷ Đinh: “…”
A a a a đây không phải đáp án em muốn nghe!!!
Cuối cùng của cuối cùng.
Kỷ Đinh nằm nghiêng trên tấm thảm lông cừu trải sàn trong phòng thay đồ, đôi má đỏ hồng, bất động và suy nghĩ…
Rốt cuộc là ai đã cho cô dũng khí, nói ra lời “thử hết một lượt” vậy hả???
ℂℍƯƠℕ𝔾 𝟠𝟜: ℍ𝕆𝕋𝕊𝔼𝔸ℝℂℍ
Kỷ Đinh trở thành đối tác finance từ trên trời rơi xuống của Khởi Yến, đó là chuyện vào tháng Chín.
Tuy nhân viên công ty trẻ trung nhưng để một cô bé 22 tuổi làm sếp mình, còn phải gọi “Kỷ tổng”, thực sự khiến người ta thấy tâm trạng phức tạp.
Nhưng rất nhanh, Kỷ Đinh đã chứng minh bằng năng lực nghiệp vụ của mình, rằng cô xứng đáng với vị trí đó.
Những lời đồn đoán nghi ngờ cũng dần biến mất.
Chuyện Kỷ Đinh và Ôn Nghiên kết hôn cả công ty đều biết, hôm đó Ôn Nghiên đã phát lì xì cực to cho mỗi người, 8888 tệ.
Các nhân viên ngoài việc chúc mừng ra thì đa phần là hâm mộ đôi thần tiên quyến lữ này. Trong mắt họ, Ôn tổng trẻ trung tài năng, ngoại hình xuất chúng, Kỷ tổng cũng tài hoa rực rỡ, xinh đẹp hơn người.
Hai người này ở bên nhau, chính là “thương hiệu” của Khởi Yến bọn họ.
Còn lo không bàn được dự án à! Còn sợ không kéo được tiền đầu tư hay sao!
Không bao giờ!
Nhưng trong lòng các nhân viên Khởi Yến nghĩ là một chuyện, nhận thức ở ngoài kia là chuyện khác. Sự chú ý của họ đối với Ôn Nghiên và Kỷ Đinh phần nhiều tập trung vào sự nghiệp, còn những chuyện cá nhân thì biết rất ít.
Vì thế, lúc nào cũng có những người ôm tâm tư khác mà lao vào.
Một buổi trưa nhàn rỗi, Ôn Nghiên không có mặt, Kỷ Đinh mặc đồ công sở xuống quán café dưới lầu nghỉ ngơi.
Đang ngồi lơ đãng thì có người tới bắt chuyện.
Cô thoáng nhìn, là Lưu tổng của công ty truyền thông Phạn Âm, cũng có văn phòng trong tòa nhà này.
Nghe nói gần 30 tuổi, đến giờ vẫn chưa có vợ. Cô loáng thoáng nghe nói đến một vài lời đồn về người này.
Lưu tổng nói: “Kỷ tổng, cô ngồi ăn một mình ở đây sao?”
“Vâng.” Kỷ Đinh cúi nhìn món mì Ý, cười nói, “Lưu tổng cũng ăn ở đây?”
“Vốn không định ăn ở đây, nhưng thấy Kỷ tổng ở đây thì cũng tới thôi.” Anh ta vô cùng tự nhiên kéo ghế ngồi cạnh Kỷ Đinh.
“Haizzz, trước đây tôi chỉ nhìn thấy Kỷ tổng mấy lần từ xa, hôm nay là lần đầu nhìn từ khoảng cách gần như vậy, người thật còn đẹp hơn hình ảnh gấp bội.”
“Thế ạ?” Kỷ Đinh nói gọn, “Lưu tổng quá khen rồi.”
“Không biết khi nào Kỷ tổng có thời gian? Tôi đang có hai vé xem ca nhạc, hàng đầu, hy vọng Kỷ tổng có thể nể mặt.”
Trong mắt Lưu tổng, Kỷ Đinh quá trẻ, lại thuộc dạng “nữ cường”, chắc chắn không có thời gian tìm bạn trai, vì thế cũng không hỏi nhiều.
Kỷ Đinh đặt ly café xuống, một tay vén tóc ra sau tai, vẻ mặt bình tĩnh: “Tôi phải đi hỏi thử sếp Ôn Nghiên của chúng tôi đã.”
Lưu tổng ồ một tiếng: “Sợ đến lúc đó lại sắp xếp việc cho cô sao? Được được, tôi hiểu mà…”
“Không phải.” Kỷ Đinh cuối cùng cũng mỉm cười, nói ngọt ngào, “Anh ấy là chồng tôi.”
Lưu tổng: “…”
Anh ta luống cuống đứng lên: “Ừm, làm phiền rồi.”
Kỷ Đinh mỉm cười vẫy tay: “Lưu tổng, anh đi thong thả nhé.”
“…”
Cùng một sự việc, đến phiên Ôn Nghiên thì đúng là giống nhau đến lạ.
Khởi Yến gần đây đang bận tung ra một sản phẩm game mới ra thị trường, những chi tiết cuối cùng đang được gấp rút hoàn thiện.
Cuộc họp kết thúc, Ôn Nghiên từ trong phòng đi ra, phó tổng đằng sau lập tức đi theo.
Một hàng người mới đi mấy bước đã nghe sau lưng có người gọi: “Ôn tổng.”
Giọng nữ nũng nịu dịu dàng.
Ôn Nghiên mặt không biến sắc quay đầu lại.
Là nữ giám đốc thiết kế ban nãy, lúc này cô ta đứng ở không xa đó, tay cầm laptop mỉm cười: “Ôn tổng, về sản phẩm của quý công ty, tôi có chút ý tưởng, không biết có thể mượn thời gian buổi tối của anh để bàn kỹ hơn một chút không?”
Vẻ mặt những người Khởi Yến đều có phần kỳ quặc.
Vốn dĩ vẻ mặt ngữ điệu của cô ta hoàn toàn không có vấn đề, nhưng lại nói “buổi tối” rồi “nói chuyện riêng”, khó mà không liên tưởng linh tinh được.
Cô gái này trước đây hình như cũng từng vô tình cố ý thăm dò về Ôn Nghiên, chút tâm tư muốn trèo cao kia đúng là lộ liễu.
Nhưng Ôn tổng là người đã có gia đình.
Nếu phải nói về chuyện khiến các nữ nhân viên trong công ty thấy tiếc nuối nhất, thì chắc là ông chủ của họ còn quá trẻ mà đã kết hôn sớm.
Họ vô thức lén nhìn Ôn Nghiên.
Ai ngờ sắc mặt người đàn ông không có vẻ gì là không vui mà còn cười rất ôn hòa: “Vậy sao? Vậy thì tốt quá.”
Phản ứng này khiến nữ giám đốc kia thấy được khích lệ rất lớn. Cô ta vội cười nói: “Vậy anh xem tối nay khi nào thì có thời gian ạ?”
“Cái này à.” Ôn Nghiên trầm ngâm, “Có lẽ tôi phải hỏi thử vợ tôi, nếu cô ấy có thời gian thì có lẽ tôi không có thời gian đâu.”
“…”
Nữ giám đốc thoáng biến sắc, từ sững sờ đến ngượng ngập rồi khó xử, nhưng cô ta vẫn rất chu đáo: “Vậy hay là…”
Chưa kịp nói những lời để thoát thân thì Ôn Nghiên đã lấy điện thoại ra: “A, chờ chút, giờ tôi hỏi cô ấy xem sao.”
Cô ta đứng đó, đi cũng không được mà đứng cũng chẳng xong, chỉ đành trầm tư cười giả lả.
Cứ cảm thấy ánh mắt của đám người bên Khởi Yến như lửa nóng, âm thầm cười nhạo cô ta.
Lát sau người ta đàn ông ngẩng lên, giọng đầy vẻ hối lỗi: “Xin lỗi, tối nay có lẽ không tiện lắm.”
Nữ giám đốc hiểu ra – đây chính là sự sỉ nhục tr.ần trụi.
Cô ta không nói cả những lời khách sáo kiểu lần sau hẹn lại, chỉ vội vàng cáo từ: “Vâng, xin lỗi đã làm phiền anh.”
Đợi cô ta đi rồi, Ôn Nghiên mới lạnh nhạt thu ánh mắt lại.
Anh nới lỏng cà vạt, sải đôi chân dài rời đi.
Đến tối, khi hai người tiến hành đủ kiểu… vui vẻ trong ngôi nhà penhouse ở Ngân Hồ Lam Sơn, không hẹn mà cùng nhắc tới chuyện này.
Kỷ Đinh vùi vào lòng Ôn Nghiên, hậm hực: “Cũng không thể mở riêng một buổi họp báo để công khai chứ, ghét quá đi.”
“Rồi sẽ có cơ hội mà.” Người đàn ông hôn cô, rồi lại lật người để lên trên, đôi mắt đào hoa như cười, “So với chuyện đó, bảo bối, em có muốn thử trong phòng khách…”
“…”
Kỷ Đinh im lặng hai giây rồi hân hoan đồng ý: “Được thôi!”
Cái đèn chùm kia khá là ngầu, nếu đung đưa chắc là thú vị lắm đây.
Chậc.
Hai người họ, đúng là quá xứng đôi.
Không phải người một nhà, không vào cùng một nhà.
Hai người đều không ngờ rằng, thời cơ mà Ôn Nghiên nói lại đến bằng một cách thức khác lạ.
Lúc đó công ty Khởi Yến đã tung ra trò chơi di động mới "Quyền Khuynh Thiên Hạ" do chính họ phát triển, thiết kế và vận hành, đồng thời tổ chức họp báo ra mắt sản phẩm đầu tiên vào cuối tháng 12.
Buổi họp báo tiến hành vào bốn giờ chiều.
Do là game cổ phong nên màn biểu diễn khai mạc là tiếng trông chiêng và các màn nhảy múa cosplay các nhân vật khiến bên dưới đều vỗ tay không ngớt.
Sau khi phát video , MC bước lên tiến hành giới thiệu về sản phẩm: “Chào mừng quý vị đã đến với buổi họp báo ra mắt game mới “Quyền Khuynh Thiên Hạ” của công ty Khoa học Kỹ thuật Khởi Yến…”
“Quyền Khuynh Thiên Hạ” kể lại câu chuyện thời Tam Quốc, thể loại game là dạng theo lượt, nâng cấp từ kiểu chơi truyền thống.
Ôn Nghiên và Hồ Dục Kỳ lần lượt lên phát biểu, nói về điểm đặc biệt của sản phẩm này và quá trình thiết kế, khai thác nó.
Tiếp đó là một đoạn cốt truyện của game.
Các nhân vật chân thực và ba chiều, cốt truyện chính và nhánh thú vị và đầy đủ, thiết kế kết xuất tông màu ấm khiến màn hình trò chơi trở nên tinh tế và tỉ mỉ.
Sản phẩm này khi mới xuất hiện đã khá ấn tượng, gần như có thể đoán trước được nó sẽ chinh phục thị trường như thế nào chỉ bằng một cú đột phá, các phóng viên truyền thông cảm thán rồi bắt đầu lần lượt viết bài.
Cuộc họp báo sắp kết thúc, đến vòng hỏi đáp.
Hầu hết đều tập trung vào quá trình bản địa hóa hoạt động của trò chơi và những ưu điểm của nó so với các sản phẩm khác, chủ yếu được trả lời bởi giám đốc sản phẩm Trương Cảnh.
Mọi câu hỏi đều được trả lời suôn sẻ.
Nhưng cũng có câu hỏi nhắm vào mối quan tâm khác.
Trong quãng thời gian không ai nói gì, có nữ phóng viên to gan phỏng vấn Ôn Nghiên: “Ôn tổng, xin hỏi hiện giờ anh độc thân ạ?”
“…”
Tất cả im lặng.
Hồ Dục Kỳ nghe xong chỉ muốn trợn trắng mắt – tại sao không hỏi Kỳ Kỳ tôi??? Là Kỳ Kỳ không xứng sao? Kỳ Kỳ không vui!!!
Gần như mỗi lần cả hai cùng tiếp nhận phỏng vấn thì ánh mắt những người khác giới kia đều tập trung vào Ôn Nghiên, dần dà anh ta cũng sắp quen luôn rồi. 🙂
Nhưng mà…
Lần này anh ta lại tò mò muốn biết Ôn Nghiên phản ứng thế nào.
Dù sao vợ cũng ngồi cạnh mà.
Trong ánh mắt mọi người, chỉ thấy người ấy khẽ nhếch mắt, nhếch môi với cộng sự kế bên: “Em nói anh có phải không?”
Bên dưới: “???”
Meo meo meo???
Phản ứng này khiến người ta không đoán được.
Vẻ mặt Ôn Nghiên là sự trêu chọc lộ liễu, rõ ràng xung quanh đều là ánh đèn lấp lóe, anh lại một tay chống cằm nhìn Kỷ Đinh, mày mắt là nụ cười lấp lánh.
Thật đẹp.
Tim Kỷ Đinh hẫng một nhịp.
Tai cô đỏ lên, nhưng vẻ mặt trấn tĩnh nhìn xuống bên dưới: “Không phải.”
“…”
Kỷ Đinh ngẫm nghĩ rồi to gan nhấn mạnh: “Ôn tổng của chúng tôi không độc thân.”
Phóng viên: “!!!”
Là sao ta??? Là tình huống gì đây???
Ôn Nghiên không cho mọi người có thời gian suy nghĩ lung tung mà mỉm cười, gật đầu: “Câu hỏi tiếp theo!”
Tình tiết này giống như một quả ngư lôi ném xuống nước, khiến họ ngửi thấy một cơ hội viết bài rõ ràng.
Không lẽ là, Ôn Nghiên và nữ đồng nghiệp của mình có gì đó?
Do độ nhạy cảm nhiều chuyện bẩm sinh, mọi người không chọn rời đi sau khi tan họp mà ôm cây đợi thỏ ở lại, chờ dưới tầng hầm đậu xe.
Một lúc lâu sau, gần như chân tê liệt rồi, có người mới nói nhỏ: “Tới rồi tới rồi.”
Đám phóng viên giương máy ảnh lên, chuẩn bị ghi hình.
Trong lúc chờ đợi căng thẳng hưng phấn thì nhìn thấy – người đàn ông tuấn tú nho nhã bước vào trong tầm mắt, mà trong vòng tay anh còn ôm một người đẹp vóc dáng mảnh mai yêu kiều.
A, tin sốt dẻo!
Quả nhiên là doanh nhân đều thích chơi trò này!
Thế nhưng, khi gương mặt nhỏ nhắn trắng trẻo của người đẹp hoàn toàn lộ ra, đám phóng viên đều đờ người.
Hả hả hả??? Đây không phải finance par ban nãy phát ngôn đó sao???
Còn chưa kịp hết sửng sốt thì lại nghe Ôn Nghiên kề sát cô gái đó, giọng lười nhác xen lẫn tình cảm đắm đuối: “Vợ à, tối nay có kế hoạch gì không???”
Phóng viên: “???”
Ôi mẹ ơi.
Là vợ chồng sao???
Tối đó, trên weibo bỗng xuất hiện một hotsearch thần kỳ.
Tên là #tìnhyêuthầntiênThanhHoa#
Chỉ đọc mỗi cái tên đã khiến người ta không hiểu ý tưởng từ đâu ra, hơn nữa sau khi bấm vào là gì mà họp báo game “Quyền Khuynh Thiên Hạ”, rất ư là lạc đề. truyện ngôn tình
Thế nhưng khi cư dân mạng vào hóng, nghiêm túc tìm hiểu đầu đuôi câu chuyện…
Họ hiểu ra rồi.
Cư dân mạng A: [Mọi người xem bài đầu của hotsearch chưa, cái quái gì thế?]
Cư dân mạng B: [Bây giờ tôi không muốn nói gì, tôi chỉ là một quả chanh chua lè.]
Cư dân mạng C: [Xin dời bước qua giải trí Dưa Lưới YXH, để bạn ăn dưa cho đã [tạm biệt]]
Cư dân mạng D: [Bây giờ tôi chỉ muốn thực hiện trước một mục tiêu nhỏ là kiếm được một trăm triệu, để tôi bình tĩnh lại [tạm biệt]]
Cư dân mạng E: [Đừng hỏi, hỏi thì sẽ bị tiểu đường đó!]
Cư dân mạng A làm theo lời các đồng bọn ăn dưa chỉ dẫn.
Giải trí Dưa Lưới: Còn có người đang hỏi #tìnhyêuthầntiênThanhHoa# là gì sao? Để Dưa Lưới tôi đây giải thích cho quý vị.
Đầu tiên, Khởi Yến chắc các bạn biết rồi, trong vòng bốn năm, nó đã trở thành công ty dẫn đầu trong phân khúc mạng xã hội Internet và hiện được định giá 5 tỷ USD.
Sau đó, tổng giám đốc Ôn Nghiên tốt nghiệp thạc sĩ ở Thanh Hoa, có ngoại hình thế này.
[Giải thưởng nhân vật của năm.jpg]
[Cuộc thi hát của trường.jpg]
[Lễ tốt nghiệp.jpg]
Đúng thế, đây không phải ngôi sao, nhắc lại, đây không phải ngôi sao nào cả.
Nhưng nhan sắc này, tôi thực sự câm nín [khóc] [khóc] [khóc]
Sau đó, cộng sự finance của Khởi Yến, Kỷ Đinh, tốt nghiệp Thanh Hoa, có ngoại hình thế này.
[Tọa đàm hiệp hội Tiền tệ.jpg]
[Tập huấn quân sự.jpg]
[Phỏng vấn tốt nghiệp cấp 3.jpg]
Đúng vậy, đây không phải ngôi sao, nhắc lại, đây không phải ngôi sao.
Lai lịch của hai người họ đúng là kinh thiên động địa, có lẽ các bạn tra tìm một chút là biết thôi.
Sau đó.
XX đến rồi.
Hôm qua là họp báo công bố sản phẩm game mới “Quyền Khuynh Thiên Hạ” của Khởi Yến. Có người hỏi một câu riêng tư – Ôn tổng có còn độc thân không.
Sau đó Ôn Nghiên đã hỏi Kỷ Đinh: “Em nói xem anh có phải không?”
Kỷ Đinh đáp: “Không phải.”
Bạn ngẫm, ngẫm thử đi. 🙂
Vẫn chưa hết.
Một tiếng sau dưới tầng hầm đậu xe, có bạn tôi quay được cái này – [clip].
“Vợ à, tối nay có rảnh không?”
Không sai, hai người này kết hôn rồi. [nhe răng]
Nhưng vẫn chưa hết.
Dưa Lưới tôi vất vả lắm mới đào ra - ừm, hóa ra, họ chính là cp trường Thanh Hoa năm đó cực kỳ ‘hot’ đó!
Không nói nữa, lên hình!
[BBS Thủy Mộc Thanh Hoa trò chuyện 1.jpg]
[BBS Thủy Mộc Thanh Hoa trò chuyện 2.jpg]
…
[BBS Thủy Mộc Thanh Hoa trò chuyện 9.jpg]
Đúng rồi, cp nhan sắc cực kỳ cao này có tên – Ôn Đường!
Vì nickname tình yêu mà Ôn Nghiên gọi Kỷ Đinh là Đường Đường.
Tôi chỉ hỏi các bạn! Có ngọt không!
Cõng nhau trên tuyết, sau đó là bế nhau ở hội thao, rồi ngày ngày nắm tay nhau đi dạo trong trường!
Có! Ngọt! Không!
Trời ơi! Tôi đang gặm cp doanh nhân! Dưa Lưới tôi sắp nổ tung bụng rồi!
Xin các bạn ăn dưa cùng gặm dưa chung với tôi!
Đường không thể ngừng!
...
Bên dưới là mấy trăm ngàn bình luận.
[A tôi chết đây]
[Ôn tổng đẹp trai quá má ơi! Sao giờ tôi mới nhận ra! Đúng là nhìn một phát suy cả đời huhuhu]
[Kỷ Đinh là tiểu tiên nữ nào vậy mẹ ơi, tôi không thiết sống nữa]
[Tôi học ở Thanh Hoa đây! CP này tôi biết huhuhu, hai người họ ngồi ăn ở căng tin mà cũng có người chụp lén nữa mà]
[Cmn thế cũng thành công quá rồi, xin lỗi tôi không nhịn được phải chửi thề huhuhu]
[Quyền Khuynh Thiên Hạ đúng không! Tôi nhớ rồi! Chơi ngay giờ đây!]
[Trời ơi tình yêu đi học bước vào hôn nhân còn ngọt ngào như vậy, thật là tình yêu thần tiên mà!]
[So với tình yêu thần tiên, tôi cảm thấy đây hẳn phải gọi là người chiến thắng trong cuộc sống [chua] [chua] [chua]]
[+1]
[+10086]
[Huhuhu]
…
Cứ thế, một buổi tối bình thường, quan hệ của Ôn Nghiên và Kỷ Đinh trong tích tắc đã lan tỏa khắp nơi.
Bộ phận PR của Khởi Yến rất nhanh nhẹn mở một tài khoản weibo cho Kỷ Đinh, lập tức tăng lên mấy triệu fans.
Phía dưới toàn là những cô cậu kích động…
[A a a a a nữ thần! Học lực cao nhan sắc cao!]
[Còn có người hoàn hảo hơn tôi sao huhuhu…]
[Hâm mộ tình yêu của chị và Ôn tổng quá! Chúc hạnh phúc lâu bền!]
[Phải hạnh phúc cả đời nhé!]
[CP Ôn Đường tuyệt vời! 99999999999999]
Màn đêm buông xuống, hai người ôm nhau nằm trên chiếc giường kingsize, thu gọn vào tầm mắt cảnh đêm tuyệt vời của thành phố ngoài cửa sổ.
Kỷ Đinh ôm cổ Ôn Nghiên, dụi dụi: “Ban nãy PR bảo em và anh đăng weibo để tương tác một chút.”
Cô dịu dàng hỏi: “Anh muốn đăng gì?”
“Vẫn chưa nghĩ ra.” Người đàn ông dịu dàng hôn cô, “Hay là ngủ trước đi, muộn rồi, sáng mai dậy trả lời cũng kịp mà.”
“Ồ, dạ được.” Kỷ Đinh hôn chụt chụt mấy cái, tìm một vị trí thoải mái trong lòng anh, “Vậy em ngủ đây, anh cũng ngủ sớm nhé.”
“Ừ.”
“Ngủ ngon.”
“Ừ, bảo bối ngủ ngon.”
Tắt đèn rồi, nhanh chóng vẳng đến tiếng thở nhè nhẹ.
Ôn Nghiên giữ tư thế đó, không nhúc nhích, lát sau màn hình điện thoại tỏa ánh sáng yếu ớt trong bóng tối.
Một lúc sau, anh mới đặt báo thức, ôm cô bé đang ngủ ngon rồi từ từ nhắm mắt.
Mà ở weibo lúc này.
Lại nhảy ra một bài đăng mới.
Ôn Nghiên V: Hôm nay bận cả ngày mới biết mình lên hotsearch. Vô cùng cảm ơn mọi người đã quan tâm đến tôi và vợ tôi, cũng cảm ơn lời chúc phúc của mọi người!
Ban nãy xem mấy dòng bình luận nên chợt xúc động muốn đăng, rất muốn nói vài lời với vợ.
Lúc biết nhau thì cô ấy mới 16 tuổi, nhưng lại vô cùng trưởng thành, hiểu biết. Nhưng cô ấy hoàn toàn không phức tạp mà luôn mang lại cho tôi niềm yêu mến thuần khiết nhất.
Vì thế, tôi cảm thấy cô ấy rất đáng yêu.
Có câu nói, khi bạn luôn cảm thấy một cô gái đáng yêu, thì đa phần là bạn đã yêu cô ấy rồi.
Nhưng lúc đó tôi vẫn chưa nhận ra.
Vì nguyên nhân từ tôi mà quan hệ của chúng tôi có dạo bị đóng băng, thậm chí suýt thì rơi vào tình cảnh không thể cứu vãn.
Mà hiện giờ tôi lại thấy rất mừng vì lúc đó cuối cùng tôi cũng đã đuổi theo cô ấy, nếu không tôi không thể tưởng tượng được cuộc đời này sẽ tiếc nuối thế nào.
Cô ấy cho tôi rất nhiều, cũng dạy tôi rất nhiều, là người không thể thay thế trong cuộc đời tôi.
Quan trọng nhất là, cô ấy khiến tôi tin tưởng vào tình yêu.
Nó có một sức mạnh vô cùng, có thể hỗ trợ một người không ngừng sáng tạo, đột phá giới hạn của bản thân.
Nếu không có cô ấy, tôi nghĩ tôi sẽ không đi được đến ngày hôm nay.
Bây giờ cô ấy đang nằm ngủ cạnh tôi. Tôi ngắm nhìn gương mặt say ngủ của cô ấy, cảm thấy dù ngắm thế nào cũng không đủ.
Đường Đường, anh muốn nói với em rằng – cảm ơn em đã xuất hiện trong cuộc đời anh, để anh có được một cuộc sống vui vẻ tươi mới như vậy.
Chỉ cần nghĩ đến việc sáng mai thức dậy, nhìn thấy đầu tiên là ánh nắng và em, anh cảm thấy đời này đã tràn ngập hạnh phúc và hy vọng.
Mong rằng em ở nơi anh, có thể mãi mãi cười như một đứa trẻ.
…
Căn phòng yên tĩnh.
Người đàn ông ôm cô gái anh yêu thương nhất, chìm sâu vào giấc mơ tuyệt vời.
Cô gái này, là tất cả tình yêu và lưu luyến trong cõi đời này của anh.
Thế gian này không có vận mệnh nào là chia ly và già cỗi, chỉ có trái tim chịu yêu thương và không muốn yêu thương mà thôi.
Mà anh nguyện, không màng tương lai nhân quả, vượt núi vượt sông để yêu em.
Em hỏi anh yêu em vì điều gì?
Anh yêu gương mặt rạng rỡ của em, yêu đôi mắt như sao sáng của em, yêu nụ cười như đứa trẻ của em.
Anh yêu sự trong trẻo của em, sự rực rỡ của em, yêu hơi ấm của em.
Và còn.
Sự nghịch ngợm và bướng bỉnh của em, và tất cả những yếu đuối mềm dịu của em.
Anh yêu tất cả mọi thứ của em.
(HẾT)
CHƯƠNG 85: HÔN LỄ
“Trời, hoa này không đặt ở đây được… mang đôi giày cao gót kia lại đây!”
“Váy cưới, váy cưới đâu? Cô dâu của chúng tôi sắp thay đồ rồi!”
Trong phòng trang điểm phong cách kiểu Âu, người qua lại tấp nập rất ư bận rộn.
“Trời ơi cục cưng, cô đúng là cô dâu đẹp nhất mà tôi từng thấy đó!”
Makeup artist Mỹ tên Thomas hoàn thành bước cuối cùng, nhìn vào gương tỏ ra vô cùng hài lòng khi quan sát dung nhan của Kỷ Đinh.
“Perfect.”
“Tôi tin là anh Ôn chắc chắn sẽ sững sờ trước vẻ đẹp của cô…”
Anh ta rất thích trò chuyện, Kỷ Đinh vừa bị lệch múi giờ vừa phải nói chuyện cùng anh ta, cũng khá giống một nhân viên phục vụ.
Nhưng cô lại khá thích quá trình này – vì sắp chính thức gả cho người mà cô yêu, thế nên mỗi giây mỗi phút trước đó đều đáng trân trọng và mong đợi.
Kỷ Đinh ngước lên.
Cô gái trong gương có gương mặt nhỏ nhắn trắng trẻo chỉ bằng lòng bàn tay, mắt sáng răng trắng, vô cùng rạng rỡ, mỗi ánh mắt nụ cười đều khiến người ta say lòng.
Chỗ đuôi mắt còn điểm xuyết vài ngôi sao khiến cô trông càng rực rỡ, tươi tắn.
Không hổ là chuyên gia trang điểm hàng đầu nước ngoài.
Bây giờ là cuối tháng Hai, nhiệt độ ở New Zealand đang lúc vừa phải, gió nhẹ thoảng qua khiến lòng người phơi phới.
Kỷ Đinh không tham gia vào việc lên kế hoạch đám cưới này, toàn bộ đều do Ôn Nghiên tự tay làm. Nói theo ý của anh là – cô chỉ cần nhắm mắt hưởng thụ là được.
Nên đối với quy trình ngày hôm nay, Kỷ Đinh vẫn khá là tò mò.
“Nào, em yêu, chúng ta mặc váy cưới vào nhé~”
Kỷ Đinh hoàn hồn, cười đáp lại.
Hai trợ lý nữ theo cô vào phòng thay đồ, giúp cô thay váy cưới cầu kỳ lộng lẫy.
“Wow, cô Ôn, trên váy của cô đính nhiều kim cương quá!”
“Đúng thế đúng thế, đẹp thật, nghe nói là nhờ nhà thiết kế trứ danh quốc tế Iwita vẽ bao nhiêu mẫu mới quyết định đó! Chỉ một chiếc này thôi, tuyệt bản!”
“Iwita còn đặc biệt đặt tên cho nó là ‘công chúa của các vì sao’…”
“Ôn tổng tốt với cô thật sự, hâm mộ quá!”
Các trợ lý vẫn xì xào bàn tán, Kỷ Đinh bất giác mỉm cười.
Sau khi bước ra, cô đứng trước tấm gương toàn thân để quan sát kỹ - chiếc váy này quả thực khiến người ta phải sáng mắt.
Mái tóc tết tinh xảo và thiết kế một bên vai tôn lên chiếc cổ thon và bờ vai trắng như tuyết, những viên kim cương lớn trên ngực tạo nên những đường cong tuyệt đẹp, chỗ eo được thắt chặt khiến toàn bộ cơ thể cô trở nên thon thả hơn.
Tà váy trải rộng như chín dải ngân hà rơi xuống nhân gian, lấp lánh chói mắt.
Kỷ Đinh yêu thích nghịch tà váy không chán, càng ngắm càng thấy hài lòng.
Có lẽ mỗi cô gái đều từng có một chiếc váy cưới hoàn hảo trong mơ thế này.
Mái vòm cao cao, khách mời ngồi đầy hai bên thảm đỏ, chú rể đẹp trai cao lớn đứng ở vạch đích và nở nụ cười chờ đợi.
Còn cô khoác tay bố, xách vạt váy dày nặng, tiến về phía hạnh phúc của mình.
Nhưng khi thực sự đến sảnh tiệc rồi, Kỷ Đinh mới nhận ra Ôn Nghiên sắp xếp mọi thứ còn kinh khủng hơn cả những gì cô tưởng tượng.
Trên một hòn đảo nhỏ của New Zealand, trên bình nguyên bao la, thảm thực vật xanh mơn mởn. Dưới một gốc hòe rậm rạp to lớn trồng đầy hoa hồng và cẩm tú cầu đang nở rộ.
Những đóa hoa rợp cả sảnh tiệc, trông như mộng ảo mà rất nên thơ. Bong bóng màu hồng và tím nhạt bay lơ lửng khắp nơi, toát ra một bầu không khí lãng mạn.
Một cánh cổng dựng hoàn toàn bằng hoa tươi đang đứng sừng sững.
Nhiều doanh nhân giàu có và những người nổi tiếng trong ngành đã đến hiện trường, tổng tài sản ròng hơn một nghìn tỷ nhân dân tệ. Khi Kỷ Đinh nắm tay bố bước lên thảm đỏ, cô vẫn có chút hưng phấn, cảm giác như đang ở trên mây.
Ánh nắng ấm áp xuyên qua tán lá xanh rì, những hạt kim cương đính trên váy cưới trắng của cô dâu lấp lánh ánh sáng rực rỡ.
Đoạn đường này rất dài mà cũng rất ngắn, Kỷ Đinh ngước lên nhìn người đàn ông đang mỉm cười, trong mắt anh là sự kinh ngạc và say đắm không che giấu.
Một ánh nhìn, cả vạn năm.
Tiếng nhạc và tiếng hát dìu dặt vang lên.
I have loved you for a thousand years
I"ll love you for a thousand more
Trong vô thức đã tiến đến trước mặt nhau.
Kỷ Nhân Lượng đặt tay cô vào lòng bàn tay Ôn Nghiên, vẻ mặt trịnh trọng: “Tiểu Nghiên, con gái bố sau này nhờ cả vào con.”
Ôn Nghiên nắm chặt đầu ngón tay Kỷ Đinh: “Bố yên tâm, con sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt suốt đời này.”
Tiếng vỗ tay, tiếng nhạc, tiếng gió thổi qua tán lá, trong mắt Kỷ Đinh chỉ có người ấy.
Người đã mang lại sự bao dung và tình yêu vô tận.
Cả đời này.
Câu này anh từng nói rất nhiều lần, nhưng Kỷ Đinh lúc nào cũng tin tưởng tuyệt đối.
Nếu là anh và cô, cả cuộc đời có gì khó khăn đâu.
Ánh mắt mọi người đều nhìn họ, Kỷ Đinh mới nhận ra là không có MC dẫn chương trình. Còn chưa kịp nói gì thì những tiếng hoan hô đã vang dậy…
“A, là Thẩm Tấn Sơ!!!” “Kham Hoan! Nữ thần của tôi a a a a a a!”
Những ngôi sao đỉnh lưu bình thường chỉ xuất hiện trên tivi và tạp chí, giờ đây xuất hiện trước mắt.
Kỷ Đinh không dám tin, bịt miệng, quay phắt sang nhìn Ôn Nghiên, lại thấy anh vẫn nhìn cô rất đỗi dịu dàng.
“Anh… sao anh… không nói gì với em…”
Anh cười: “Vì muốn cho em một bất ngờ mà.”
Quả là bất ngờ nhất trong bất ngờ.
Do thường ngày bận chuyện học hành và làm việc nên Kỷ Đinh hiếm khi theo dõi hành trình của các ngôi sao, nhưng quả thực vẫn thật lòng mong chờ có dịp nhìn thấy người thật.
Lần trước Thẩm Tấn Sơ đến Thanh Hoa bị cô bỏ lỡ, Kỷ Đinh tiếc nuối mãi không thôi, về sau còn càm ràm với Ôn Nghiên bao nhiêu lần.
Không ngờ anh thật sự để ý và ghi nhớ.
Thấy hai thần tượng, chân cô nhũn cả ra, kích động bắt tay họ: “A a a a a em em… em thích anh chị lắm!”
Hôn lễ tiến hành vui vẻ trịnh trọng, còn ở bên kia bờ đại dương, một tấm hình cưới mờ nhạt được truyền khắp nơi trên mạng, weibo lập tức nổ tung.
Trong hình, Thẩm Tấn Sơ vẫn đẹp trai ngời ngời như trong phim, Kham Hoan thì yểu điệu xinh đẹp, rực rỡ rạng ngời. Nhưng nếu đặt Kỷ Đinh và Ôn Nghiên đứng cạnh thì không hề kém cạnh hai ngôi sao đó.
Giờ đây Kỷ Đinh và Ôn Nghiên đều là những nhân vật có chút tiếng tăm, fans phải đến 1,2 triệu người, đề tài thảo luận thoắt chốc nhảy lên đầu.
No.1 và no.1 hotsearch là #Ôn Nghiên giúp Kỷ Đinh đu idol và #Thẩm Tấn Sơ và Kham Hoan chủ trì hôn lễ.
Ôn tổng của Khởi Yến lại giúp vợ mình đu idol! Lại còn mời họ đến đám cưới làm MC!!!
Thực sự là…
Vì mua nhà mẫu nên đã được dọn dẹp gọn gàng, sạch đẹp, Kỷ Đinh đề xuất: “Hay là tối nay chúng mình ở lại đây đi, để cảm nhận một chút.”
Thực ra chủ yếu là, ban nãy cô tưởng tượng ra đủ thứ cảnh tượng kí/ch thích, cuối cùng lại động lòng thật rồi.
A, phụ nữ ơi là phụ nữ.
Ôn Nghiên như cười như không nhìn cô, Kỷ Đinh vội nhìn ra ngoài cửa sổ, bịt tai trộm chuông mà ngân nga ca hát.
Chỉ nghe người đàn ông nói với vẻ phối hợp: “Vợ anh nói đúng, đúng là nên cảm nhận một chút.”
Kỷ Nhân Lượng mắt sáng lên, nói: “Vậy chúng ta cũng…”
Tô Duyệt Dung vội cản lại: “Chúng ta thì đi về, hai đứa nó mới kết hôn, cho chúng có không gian riêng đi.”
Kỷ Nhân Lượng sực nhớ ra: “Ồ đúng đúng.”
Đợi bố mẹ đi rồi, Kỷ Đinh không e ngại nữa, hưng phấn nhảy trên giường: “A, mềm quá, tuyệt vời siêu cấp vô địch!”
Người đàn ông đứng cạnh, cười tủm tỉm nhìn cô nghịch phá.
Kỷ Đinh ngoắc tay: “A Nghiên, anh mau lên đây, cùng nhau cảm nhận nào!”
Ôn Nghiên ngồi xuống cạnh giường, quay lại nhìn cô chăm chú: “Hóa ra cảm nhận mà em nói là như vậy…”
Anh có ẩn ý khác: “Anh tưởng, là ý khác chứ.”
Chẳng hạn, kiểm tra xem tất cả các tiện nghi trong ngôi nhà này có bền không.
Kỷ Đinh mất tự nhiên đảo mắt: “Ý anh nói à, cũng… cũng đúng đó.”
“Ồ, thế à.” Ôn Nghiên nở nụ cười, ánh mắt ngang nhiên di chuyển trên người cô một vòng, “Thế thì, ở đâu thì tốt hơn nhỉ?”
Ánh mắt ấy bị cô nhìn ra… có chút háo sắc…
Lúc nào cũng bị anh trêu ghẹo lộ liễu như thế, Kỷ Đinh lại thấy lòng hiếu thắng trỗi dậy.
Cô chớp mắt, nói như khiêu chiến: “… Đều thử hết một lượt?”
“…”
“…”
Nếu ông trời cho cô thêm một cơ hội làm lại, Kỷ Đinh thề cô sẽ không nhanh mồm nhanh miệng như vậy nữa.
Tối đó, cô đã đích thân “cảm nhận” từ mọi góc độ rằng trang thiết bị ở đây cao cấp đến mức nào.
Cây đàn piano tấu lên hợp âm thứ bảy cực kỳ chói tai, trên gương đầy dấu tay ướt của Kỷ Đình, gạch lát phòng tắm chính cũng đầy vết nước...
Giữa đường, Kỷ Đinh cố níu kéo: “Cái đó… còn bao nhiêu…”
Người đàn ông cười dịu dàng: “Bé ngoan yên tâm, đủ dùng.”
Kỷ Đinh: “…”
A a a a đây không phải đáp án em muốn nghe!!!
Cuối cùng của cuối cùng.
Kỷ Đinh nằm nghiêng trên tấm thảm lông cừu trải sàn trong phòng thay đồ, đôi má đỏ hồng, bất động và suy nghĩ…
Rốt cuộc là ai đã cho cô dũng khí, nói ra lời “thử hết một lượt” vậy hả???
ℂℍƯƠℕ𝔾 𝟠𝟜: ℍ𝕆𝕋𝕊𝔼𝔸ℝℂℍ
Kỷ Đinh trở thành đối tác finance từ trên trời rơi xuống của Khởi Yến, đó là chuyện vào tháng Chín.
Tuy nhân viên công ty trẻ trung nhưng để một cô bé 22 tuổi làm sếp mình, còn phải gọi “Kỷ tổng”, thực sự khiến người ta thấy tâm trạng phức tạp.
Nhưng rất nhanh, Kỷ Đinh đã chứng minh bằng năng lực nghiệp vụ của mình, rằng cô xứng đáng với vị trí đó.
Những lời đồn đoán nghi ngờ cũng dần biến mất.
Chuyện Kỷ Đinh và Ôn Nghiên kết hôn cả công ty đều biết, hôm đó Ôn Nghiên đã phát lì xì cực to cho mỗi người, 8888 tệ.
Các nhân viên ngoài việc chúc mừng ra thì đa phần là hâm mộ đôi thần tiên quyến lữ này. Trong mắt họ, Ôn tổng trẻ trung tài năng, ngoại hình xuất chúng, Kỷ tổng cũng tài hoa rực rỡ, xinh đẹp hơn người.
Hai người này ở bên nhau, chính là “thương hiệu” của Khởi Yến bọn họ.
Còn lo không bàn được dự án à! Còn sợ không kéo được tiền đầu tư hay sao!
Không bao giờ!
Nhưng trong lòng các nhân viên Khởi Yến nghĩ là một chuyện, nhận thức ở ngoài kia là chuyện khác. Sự chú ý của họ đối với Ôn Nghiên và Kỷ Đinh phần nhiều tập trung vào sự nghiệp, còn những chuyện cá nhân thì biết rất ít.
Vì thế, lúc nào cũng có những người ôm tâm tư khác mà lao vào.
Một buổi trưa nhàn rỗi, Ôn Nghiên không có mặt, Kỷ Đinh mặc đồ công sở xuống quán café dưới lầu nghỉ ngơi.
Đang ngồi lơ đãng thì có người tới bắt chuyện.
Cô thoáng nhìn, là Lưu tổng của công ty truyền thông Phạn Âm, cũng có văn phòng trong tòa nhà này.
Nghe nói gần 30 tuổi, đến giờ vẫn chưa có vợ. Cô loáng thoáng nghe nói đến một vài lời đồn về người này.
Lưu tổng nói: “Kỷ tổng, cô ngồi ăn một mình ở đây sao?”
“Vâng.” Kỷ Đinh cúi nhìn món mì Ý, cười nói, “Lưu tổng cũng ăn ở đây?”
“Vốn không định ăn ở đây, nhưng thấy Kỷ tổng ở đây thì cũng tới thôi.” Anh ta vô cùng tự nhiên kéo ghế ngồi cạnh Kỷ Đinh.
“Haizzz, trước đây tôi chỉ nhìn thấy Kỷ tổng mấy lần từ xa, hôm nay là lần đầu nhìn từ khoảng cách gần như vậy, người thật còn đẹp hơn hình ảnh gấp bội.”
“Thế ạ?” Kỷ Đinh nói gọn, “Lưu tổng quá khen rồi.”
“Không biết khi nào Kỷ tổng có thời gian? Tôi đang có hai vé xem ca nhạc, hàng đầu, hy vọng Kỷ tổng có thể nể mặt.”
Trong mắt Lưu tổng, Kỷ Đinh quá trẻ, lại thuộc dạng “nữ cường”, chắc chắn không có thời gian tìm bạn trai, vì thế cũng không hỏi nhiều.
Kỷ Đinh đặt ly café xuống, một tay vén tóc ra sau tai, vẻ mặt bình tĩnh: “Tôi phải đi hỏi thử sếp Ôn Nghiên của chúng tôi đã.”
Lưu tổng ồ một tiếng: “Sợ đến lúc đó lại sắp xếp việc cho cô sao? Được được, tôi hiểu mà…”
“Không phải.” Kỷ Đinh cuối cùng cũng mỉm cười, nói ngọt ngào, “Anh ấy là chồng tôi.”
Lưu tổng: “…”
Anh ta luống cuống đứng lên: “Ừm, làm phiền rồi.”
Kỷ Đinh mỉm cười vẫy tay: “Lưu tổng, anh đi thong thả nhé.”
“…”
Cùng một sự việc, đến phiên Ôn Nghiên thì đúng là giống nhau đến lạ.
Khởi Yến gần đây đang bận tung ra một sản phẩm game mới ra thị trường, những chi tiết cuối cùng đang được gấp rút hoàn thiện.
Cuộc họp kết thúc, Ôn Nghiên từ trong phòng đi ra, phó tổng đằng sau lập tức đi theo.
Một hàng người mới đi mấy bước đã nghe sau lưng có người gọi: “Ôn tổng.”
Giọng nữ nũng nịu dịu dàng.
Ôn Nghiên mặt không biến sắc quay đầu lại.
Là nữ giám đốc thiết kế ban nãy, lúc này cô ta đứng ở không xa đó, tay cầm laptop mỉm cười: “Ôn tổng, về sản phẩm của quý công ty, tôi có chút ý tưởng, không biết có thể mượn thời gian buổi tối của anh để bàn kỹ hơn một chút không?”
Vẻ mặt những người Khởi Yến đều có phần kỳ quặc.
Vốn dĩ vẻ mặt ngữ điệu của cô ta hoàn toàn không có vấn đề, nhưng lại nói “buổi tối” rồi “nói chuyện riêng”, khó mà không liên tưởng linh tinh được.
Cô gái này trước đây hình như cũng từng vô tình cố ý thăm dò về Ôn Nghiên, chút tâm tư muốn trèo cao kia đúng là lộ liễu.
Nhưng Ôn tổng là người đã có gia đình.
Nếu phải nói về chuyện khiến các nữ nhân viên trong công ty thấy tiếc nuối nhất, thì chắc là ông chủ của họ còn quá trẻ mà đã kết hôn sớm.
Họ vô thức lén nhìn Ôn Nghiên.
Ai ngờ sắc mặt người đàn ông không có vẻ gì là không vui mà còn cười rất ôn hòa: “Vậy sao? Vậy thì tốt quá.”
Phản ứng này khiến nữ giám đốc kia thấy được khích lệ rất lớn. Cô ta vội cười nói: “Vậy anh xem tối nay khi nào thì có thời gian ạ?”
“Cái này à.” Ôn Nghiên trầm ngâm, “Có lẽ tôi phải hỏi thử vợ tôi, nếu cô ấy có thời gian thì có lẽ tôi không có thời gian đâu.”
“…”
Nữ giám đốc thoáng biến sắc, từ sững sờ đến ngượng ngập rồi khó xử, nhưng cô ta vẫn rất chu đáo: “Vậy hay là…”
Chưa kịp nói những lời để thoát thân thì Ôn Nghiên đã lấy điện thoại ra: “A, chờ chút, giờ tôi hỏi cô ấy xem sao.”
Cô ta đứng đó, đi cũng không được mà đứng cũng chẳng xong, chỉ đành trầm tư cười giả lả.
Cứ cảm thấy ánh mắt của đám người bên Khởi Yến như lửa nóng, âm thầm cười nhạo cô ta.
Lát sau người ta đàn ông ngẩng lên, giọng đầy vẻ hối lỗi: “Xin lỗi, tối nay có lẽ không tiện lắm.”
Nữ giám đốc hiểu ra – đây chính là sự sỉ nhục tr.ần trụi.
Cô ta không nói cả những lời khách sáo kiểu lần sau hẹn lại, chỉ vội vàng cáo từ: “Vâng, xin lỗi đã làm phiền anh.”
Đợi cô ta đi rồi, Ôn Nghiên mới lạnh nhạt thu ánh mắt lại.
Anh nới lỏng cà vạt, sải đôi chân dài rời đi.
Đến tối, khi hai người tiến hành đủ kiểu… vui vẻ trong ngôi nhà penhouse ở Ngân Hồ Lam Sơn, không hẹn mà cùng nhắc tới chuyện này.
Kỷ Đinh vùi vào lòng Ôn Nghiên, hậm hực: “Cũng không thể mở riêng một buổi họp báo để công khai chứ, ghét quá đi.”
“Rồi sẽ có cơ hội mà.” Người đàn ông hôn cô, rồi lại lật người để lên trên, đôi mắt đào hoa như cười, “So với chuyện đó, bảo bối, em có muốn thử trong phòng khách…”
“…”
Kỷ Đinh im lặng hai giây rồi hân hoan đồng ý: “Được thôi!”
Cái đèn chùm kia khá là ngầu, nếu đung đưa chắc là thú vị lắm đây.
Chậc.
Hai người họ, đúng là quá xứng đôi.
Không phải người một nhà, không vào cùng một nhà.
Hai người đều không ngờ rằng, thời cơ mà Ôn Nghiên nói lại đến bằng một cách thức khác lạ.
Lúc đó công ty Khởi Yến đã tung ra trò chơi di động mới "Quyền Khuynh Thiên Hạ" do chính họ phát triển, thiết kế và vận hành, đồng thời tổ chức họp báo ra mắt sản phẩm đầu tiên vào cuối tháng 12.
Buổi họp báo tiến hành vào bốn giờ chiều.
Do là game cổ phong nên màn biểu diễn khai mạc là tiếng trông chiêng và các màn nhảy múa cosplay các nhân vật khiến bên dưới đều vỗ tay không ngớt.
Sau khi phát video , MC bước lên tiến hành giới thiệu về sản phẩm: “Chào mừng quý vị đã đến với buổi họp báo ra mắt game mới “Quyền Khuynh Thiên Hạ” của công ty Khoa học Kỹ thuật Khởi Yến…”
“Quyền Khuynh Thiên Hạ” kể lại câu chuyện thời Tam Quốc, thể loại game là dạng theo lượt, nâng cấp từ kiểu chơi truyền thống.
Ôn Nghiên và Hồ Dục Kỳ lần lượt lên phát biểu, nói về điểm đặc biệt của sản phẩm này và quá trình thiết kế, khai thác nó.
Tiếp đó là một đoạn cốt truyện của game.
Các nhân vật chân thực và ba chiều, cốt truyện chính và nhánh thú vị và đầy đủ, thiết kế kết xuất tông màu ấm khiến màn hình trò chơi trở nên tinh tế và tỉ mỉ.
Sản phẩm này khi mới xuất hiện đã khá ấn tượng, gần như có thể đoán trước được nó sẽ chinh phục thị trường như thế nào chỉ bằng một cú đột phá, các phóng viên truyền thông cảm thán rồi bắt đầu lần lượt viết bài.
Cuộc họp báo sắp kết thúc, đến vòng hỏi đáp.
Hầu hết đều tập trung vào quá trình bản địa hóa hoạt động của trò chơi và những ưu điểm của nó so với các sản phẩm khác, chủ yếu được trả lời bởi giám đốc sản phẩm Trương Cảnh.
Mọi câu hỏi đều được trả lời suôn sẻ.
Nhưng cũng có câu hỏi nhắm vào mối quan tâm khác.
Trong quãng thời gian không ai nói gì, có nữ phóng viên to gan phỏng vấn Ôn Nghiên: “Ôn tổng, xin hỏi hiện giờ anh độc thân ạ?”
“…”
Tất cả im lặng.
Hồ Dục Kỳ nghe xong chỉ muốn trợn trắng mắt – tại sao không hỏi Kỳ Kỳ tôi??? Là Kỳ Kỳ không xứng sao? Kỳ Kỳ không vui!!!
Gần như mỗi lần cả hai cùng tiếp nhận phỏng vấn thì ánh mắt những người khác giới kia đều tập trung vào Ôn Nghiên, dần dà anh ta cũng sắp quen luôn rồi. 🙂
Nhưng mà…
Lần này anh ta lại tò mò muốn biết Ôn Nghiên phản ứng thế nào.
Dù sao vợ cũng ngồi cạnh mà.
Trong ánh mắt mọi người, chỉ thấy người ấy khẽ nhếch mắt, nhếch môi với cộng sự kế bên: “Em nói anh có phải không?”
Bên dưới: “???”
Meo meo meo???
Phản ứng này khiến người ta không đoán được.
Vẻ mặt Ôn Nghiên là sự trêu chọc lộ liễu, rõ ràng xung quanh đều là ánh đèn lấp lóe, anh lại một tay chống cằm nhìn Kỷ Đinh, mày mắt là nụ cười lấp lánh.
Thật đẹp.
Tim Kỷ Đinh hẫng một nhịp.
Tai cô đỏ lên, nhưng vẻ mặt trấn tĩnh nhìn xuống bên dưới: “Không phải.”
“…”
Kỷ Đinh ngẫm nghĩ rồi to gan nhấn mạnh: “Ôn tổng của chúng tôi không độc thân.”
Phóng viên: “!!!”
Là sao ta??? Là tình huống gì đây???
Ôn Nghiên không cho mọi người có thời gian suy nghĩ lung tung mà mỉm cười, gật đầu: “Câu hỏi tiếp theo!”
Tình tiết này giống như một quả ngư lôi ném xuống nước, khiến họ ngửi thấy một cơ hội viết bài rõ ràng.
Không lẽ là, Ôn Nghiên và nữ đồng nghiệp của mình có gì đó?
Do độ nhạy cảm nhiều chuyện bẩm sinh, mọi người không chọn rời đi sau khi tan họp mà ôm cây đợi thỏ ở lại, chờ dưới tầng hầm đậu xe.
Một lúc lâu sau, gần như chân tê liệt rồi, có người mới nói nhỏ: “Tới rồi tới rồi.”
Đám phóng viên giương máy ảnh lên, chuẩn bị ghi hình.
Trong lúc chờ đợi căng thẳng hưng phấn thì nhìn thấy – người đàn ông tuấn tú nho nhã bước vào trong tầm mắt, mà trong vòng tay anh còn ôm một người đẹp vóc dáng mảnh mai yêu kiều.
A, tin sốt dẻo!
Quả nhiên là doanh nhân đều thích chơi trò này!
Thế nhưng, khi gương mặt nhỏ nhắn trắng trẻo của người đẹp hoàn toàn lộ ra, đám phóng viên đều đờ người.
Hả hả hả??? Đây không phải finance par ban nãy phát ngôn đó sao???
Còn chưa kịp hết sửng sốt thì lại nghe Ôn Nghiên kề sát cô gái đó, giọng lười nhác xen lẫn tình cảm đắm đuối: “Vợ à, tối nay có kế hoạch gì không???”
Phóng viên: “???”
Ôi mẹ ơi.
Là vợ chồng sao???
Tối đó, trên weibo bỗng xuất hiện một hotsearch thần kỳ.
Tên là #tìnhyêuthầntiênThanhHoa#
Chỉ đọc mỗi cái tên đã khiến người ta không hiểu ý tưởng từ đâu ra, hơn nữa sau khi bấm vào là gì mà họp báo game “Quyền Khuynh Thiên Hạ”, rất ư là lạc đề. truyện ngôn tình
Thế nhưng khi cư dân mạng vào hóng, nghiêm túc tìm hiểu đầu đuôi câu chuyện…
Họ hiểu ra rồi.
Cư dân mạng A: [Mọi người xem bài đầu của hotsearch chưa, cái quái gì thế?]
Cư dân mạng B: [Bây giờ tôi không muốn nói gì, tôi chỉ là một quả chanh chua lè.]
Cư dân mạng C: [Xin dời bước qua giải trí Dưa Lưới YXH, để bạn ăn dưa cho đã [tạm biệt]]
Cư dân mạng D: [Bây giờ tôi chỉ muốn thực hiện trước một mục tiêu nhỏ là kiếm được một trăm triệu, để tôi bình tĩnh lại [tạm biệt]]
Cư dân mạng E: [Đừng hỏi, hỏi thì sẽ bị tiểu đường đó!]
Cư dân mạng A làm theo lời các đồng bọn ăn dưa chỉ dẫn.
Giải trí Dưa Lưới: Còn có người đang hỏi #tìnhyêuthầntiênThanhHoa# là gì sao? Để Dưa Lưới tôi đây giải thích cho quý vị.
Đầu tiên, Khởi Yến chắc các bạn biết rồi, trong vòng bốn năm, nó đã trở thành công ty dẫn đầu trong phân khúc mạng xã hội Internet và hiện được định giá 5 tỷ USD.
Sau đó, tổng giám đốc Ôn Nghiên tốt nghiệp thạc sĩ ở Thanh Hoa, có ngoại hình thế này.
[Giải thưởng nhân vật của năm.jpg]
[Cuộc thi hát của trường.jpg]
[Lễ tốt nghiệp.jpg]
Đúng thế, đây không phải ngôi sao, nhắc lại, đây không phải ngôi sao nào cả.
Nhưng nhan sắc này, tôi thực sự câm nín [khóc] [khóc] [khóc]
Sau đó, cộng sự finance của Khởi Yến, Kỷ Đinh, tốt nghiệp Thanh Hoa, có ngoại hình thế này.
[Tọa đàm hiệp hội Tiền tệ.jpg]
[Tập huấn quân sự.jpg]
[Phỏng vấn tốt nghiệp cấp 3.jpg]
Đúng vậy, đây không phải ngôi sao, nhắc lại, đây không phải ngôi sao.
Lai lịch của hai người họ đúng là kinh thiên động địa, có lẽ các bạn tra tìm một chút là biết thôi.
Sau đó.
XX đến rồi.
Hôm qua là họp báo công bố sản phẩm game mới “Quyền Khuynh Thiên Hạ” của Khởi Yến. Có người hỏi một câu riêng tư – Ôn tổng có còn độc thân không.
Sau đó Ôn Nghiên đã hỏi Kỷ Đinh: “Em nói xem anh có phải không?”
Kỷ Đinh đáp: “Không phải.”
Bạn ngẫm, ngẫm thử đi. 🙂
Vẫn chưa hết.
Một tiếng sau dưới tầng hầm đậu xe, có bạn tôi quay được cái này – [clip].
“Vợ à, tối nay có rảnh không?”
Không sai, hai người này kết hôn rồi. [nhe răng]
Nhưng vẫn chưa hết.
Dưa Lưới tôi vất vả lắm mới đào ra - ừm, hóa ra, họ chính là cp trường Thanh Hoa năm đó cực kỳ ‘hot’ đó!
Không nói nữa, lên hình!
[BBS Thủy Mộc Thanh Hoa trò chuyện 1.jpg]
[BBS Thủy Mộc Thanh Hoa trò chuyện 2.jpg]
…
[BBS Thủy Mộc Thanh Hoa trò chuyện 9.jpg]
Đúng rồi, cp nhan sắc cực kỳ cao này có tên – Ôn Đường!
Vì nickname tình yêu mà Ôn Nghiên gọi Kỷ Đinh là Đường Đường.
Tôi chỉ hỏi các bạn! Có ngọt không!
Cõng nhau trên tuyết, sau đó là bế nhau ở hội thao, rồi ngày ngày nắm tay nhau đi dạo trong trường!
Có! Ngọt! Không!
Trời ơi! Tôi đang gặm cp doanh nhân! Dưa Lưới tôi sắp nổ tung bụng rồi!
Xin các bạn ăn dưa cùng gặm dưa chung với tôi!
Đường không thể ngừng!
...
Bên dưới là mấy trăm ngàn bình luận.
[A tôi chết đây]
[Ôn tổng đẹp trai quá má ơi! Sao giờ tôi mới nhận ra! Đúng là nhìn một phát suy cả đời huhuhu]
[Kỷ Đinh là tiểu tiên nữ nào vậy mẹ ơi, tôi không thiết sống nữa]
[Tôi học ở Thanh Hoa đây! CP này tôi biết huhuhu, hai người họ ngồi ăn ở căng tin mà cũng có người chụp lén nữa mà]
[Cmn thế cũng thành công quá rồi, xin lỗi tôi không nhịn được phải chửi thề huhuhu]
[Quyền Khuynh Thiên Hạ đúng không! Tôi nhớ rồi! Chơi ngay giờ đây!]
[Trời ơi tình yêu đi học bước vào hôn nhân còn ngọt ngào như vậy, thật là tình yêu thần tiên mà!]
[So với tình yêu thần tiên, tôi cảm thấy đây hẳn phải gọi là người chiến thắng trong cuộc sống [chua] [chua] [chua]]
[+1]
[+10086]
[Huhuhu]
…
Cứ thế, một buổi tối bình thường, quan hệ của Ôn Nghiên và Kỷ Đinh trong tích tắc đã lan tỏa khắp nơi.
Bộ phận PR của Khởi Yến rất nhanh nhẹn mở một tài khoản weibo cho Kỷ Đinh, lập tức tăng lên mấy triệu fans.
Phía dưới toàn là những cô cậu kích động…
[A a a a a nữ thần! Học lực cao nhan sắc cao!]
[Còn có người hoàn hảo hơn tôi sao huhuhu…]
[Hâm mộ tình yêu của chị và Ôn tổng quá! Chúc hạnh phúc lâu bền!]
[Phải hạnh phúc cả đời nhé!]
[CP Ôn Đường tuyệt vời! 99999999999999]
Màn đêm buông xuống, hai người ôm nhau nằm trên chiếc giường kingsize, thu gọn vào tầm mắt cảnh đêm tuyệt vời của thành phố ngoài cửa sổ.
Kỷ Đinh ôm cổ Ôn Nghiên, dụi dụi: “Ban nãy PR bảo em và anh đăng weibo để tương tác một chút.”
Cô dịu dàng hỏi: “Anh muốn đăng gì?”
“Vẫn chưa nghĩ ra.” Người đàn ông dịu dàng hôn cô, “Hay là ngủ trước đi, muộn rồi, sáng mai dậy trả lời cũng kịp mà.”
“Ồ, dạ được.” Kỷ Đinh hôn chụt chụt mấy cái, tìm một vị trí thoải mái trong lòng anh, “Vậy em ngủ đây, anh cũng ngủ sớm nhé.”
“Ừ.”
“Ngủ ngon.”
“Ừ, bảo bối ngủ ngon.”
Tắt đèn rồi, nhanh chóng vẳng đến tiếng thở nhè nhẹ.
Ôn Nghiên giữ tư thế đó, không nhúc nhích, lát sau màn hình điện thoại tỏa ánh sáng yếu ớt trong bóng tối.
Một lúc sau, anh mới đặt báo thức, ôm cô bé đang ngủ ngon rồi từ từ nhắm mắt.
Mà ở weibo lúc này.
Lại nhảy ra một bài đăng mới.
Ôn Nghiên V: Hôm nay bận cả ngày mới biết mình lên hotsearch. Vô cùng cảm ơn mọi người đã quan tâm đến tôi và vợ tôi, cũng cảm ơn lời chúc phúc của mọi người!
Ban nãy xem mấy dòng bình luận nên chợt xúc động muốn đăng, rất muốn nói vài lời với vợ.
Lúc biết nhau thì cô ấy mới 16 tuổi, nhưng lại vô cùng trưởng thành, hiểu biết. Nhưng cô ấy hoàn toàn không phức tạp mà luôn mang lại cho tôi niềm yêu mến thuần khiết nhất.
Vì thế, tôi cảm thấy cô ấy rất đáng yêu.
Có câu nói, khi bạn luôn cảm thấy một cô gái đáng yêu, thì đa phần là bạn đã yêu cô ấy rồi.
Nhưng lúc đó tôi vẫn chưa nhận ra.
Vì nguyên nhân từ tôi mà quan hệ của chúng tôi có dạo bị đóng băng, thậm chí suýt thì rơi vào tình cảnh không thể cứu vãn.
Mà hiện giờ tôi lại thấy rất mừng vì lúc đó cuối cùng tôi cũng đã đuổi theo cô ấy, nếu không tôi không thể tưởng tượng được cuộc đời này sẽ tiếc nuối thế nào.
Cô ấy cho tôi rất nhiều, cũng dạy tôi rất nhiều, là người không thể thay thế trong cuộc đời tôi.
Quan trọng nhất là, cô ấy khiến tôi tin tưởng vào tình yêu.
Nó có một sức mạnh vô cùng, có thể hỗ trợ một người không ngừng sáng tạo, đột phá giới hạn của bản thân.
Nếu không có cô ấy, tôi nghĩ tôi sẽ không đi được đến ngày hôm nay.
Bây giờ cô ấy đang nằm ngủ cạnh tôi. Tôi ngắm nhìn gương mặt say ngủ của cô ấy, cảm thấy dù ngắm thế nào cũng không đủ.
Đường Đường, anh muốn nói với em rằng – cảm ơn em đã xuất hiện trong cuộc đời anh, để anh có được một cuộc sống vui vẻ tươi mới như vậy.
Chỉ cần nghĩ đến việc sáng mai thức dậy, nhìn thấy đầu tiên là ánh nắng và em, anh cảm thấy đời này đã tràn ngập hạnh phúc và hy vọng.
Mong rằng em ở nơi anh, có thể mãi mãi cười như một đứa trẻ.
…
Căn phòng yên tĩnh.
Người đàn ông ôm cô gái anh yêu thương nhất, chìm sâu vào giấc mơ tuyệt vời.
Cô gái này, là tất cả tình yêu và lưu luyến trong cõi đời này của anh.
Thế gian này không có vận mệnh nào là chia ly và già cỗi, chỉ có trái tim chịu yêu thương và không muốn yêu thương mà thôi.
Mà anh nguyện, không màng tương lai nhân quả, vượt núi vượt sông để yêu em.
Em hỏi anh yêu em vì điều gì?
Anh yêu gương mặt rạng rỡ của em, yêu đôi mắt như sao sáng của em, yêu nụ cười như đứa trẻ của em.
Anh yêu sự trong trẻo của em, sự rực rỡ của em, yêu hơi ấm của em.
Và còn.
Sự nghịch ngợm và bướng bỉnh của em, và tất cả những yếu đuối mềm dịu của em.
Anh yêu tất cả mọi thứ của em.
(HẾT)
CHƯƠNG 85: HÔN LỄ
“Trời, hoa này không đặt ở đây được… mang đôi giày cao gót kia lại đây!”
“Váy cưới, váy cưới đâu? Cô dâu của chúng tôi sắp thay đồ rồi!”
Trong phòng trang điểm phong cách kiểu Âu, người qua lại tấp nập rất ư bận rộn.
“Trời ơi cục cưng, cô đúng là cô dâu đẹp nhất mà tôi từng thấy đó!”
Makeup artist Mỹ tên Thomas hoàn thành bước cuối cùng, nhìn vào gương tỏ ra vô cùng hài lòng khi quan sát dung nhan của Kỷ Đinh.
“Perfect.”
“Tôi tin là anh Ôn chắc chắn sẽ sững sờ trước vẻ đẹp của cô…”
Anh ta rất thích trò chuyện, Kỷ Đinh vừa bị lệch múi giờ vừa phải nói chuyện cùng anh ta, cũng khá giống một nhân viên phục vụ.
Nhưng cô lại khá thích quá trình này – vì sắp chính thức gả cho người mà cô yêu, thế nên mỗi giây mỗi phút trước đó đều đáng trân trọng và mong đợi.
Kỷ Đinh ngước lên.
Cô gái trong gương có gương mặt nhỏ nhắn trắng trẻo chỉ bằng lòng bàn tay, mắt sáng răng trắng, vô cùng rạng rỡ, mỗi ánh mắt nụ cười đều khiến người ta say lòng.
Chỗ đuôi mắt còn điểm xuyết vài ngôi sao khiến cô trông càng rực rỡ, tươi tắn.
Không hổ là chuyên gia trang điểm hàng đầu nước ngoài.
Bây giờ là cuối tháng Hai, nhiệt độ ở New Zealand đang lúc vừa phải, gió nhẹ thoảng qua khiến lòng người phơi phới.
Kỷ Đinh không tham gia vào việc lên kế hoạch đám cưới này, toàn bộ đều do Ôn Nghiên tự tay làm. Nói theo ý của anh là – cô chỉ cần nhắm mắt hưởng thụ là được.
Nên đối với quy trình ngày hôm nay, Kỷ Đinh vẫn khá là tò mò.
“Nào, em yêu, chúng ta mặc váy cưới vào nhé~”
Kỷ Đinh hoàn hồn, cười đáp lại.
Hai trợ lý nữ theo cô vào phòng thay đồ, giúp cô thay váy cưới cầu kỳ lộng lẫy.
“Wow, cô Ôn, trên váy của cô đính nhiều kim cương quá!”
“Đúng thế đúng thế, đẹp thật, nghe nói là nhờ nhà thiết kế trứ danh quốc tế Iwita vẽ bao nhiêu mẫu mới quyết định đó! Chỉ một chiếc này thôi, tuyệt bản!”
“Iwita còn đặc biệt đặt tên cho nó là ‘công chúa của các vì sao’…”
“Ôn tổng tốt với cô thật sự, hâm mộ quá!”
Các trợ lý vẫn xì xào bàn tán, Kỷ Đinh bất giác mỉm cười.
Sau khi bước ra, cô đứng trước tấm gương toàn thân để quan sát kỹ - chiếc váy này quả thực khiến người ta phải sáng mắt.
Mái tóc tết tinh xảo và thiết kế một bên vai tôn lên chiếc cổ thon và bờ vai trắng như tuyết, những viên kim cương lớn trên ngực tạo nên những đường cong tuyệt đẹp, chỗ eo được thắt chặt khiến toàn bộ cơ thể cô trở nên thon thả hơn.
Tà váy trải rộng như chín dải ngân hà rơi xuống nhân gian, lấp lánh chói mắt.
Kỷ Đinh yêu thích nghịch tà váy không chán, càng ngắm càng thấy hài lòng.
Có lẽ mỗi cô gái đều từng có một chiếc váy cưới hoàn hảo trong mơ thế này.
Mái vòm cao cao, khách mời ngồi đầy hai bên thảm đỏ, chú rể đẹp trai cao lớn đứng ở vạch đích và nở nụ cười chờ đợi.
Còn cô khoác tay bố, xách vạt váy dày nặng, tiến về phía hạnh phúc của mình.
Nhưng khi thực sự đến sảnh tiệc rồi, Kỷ Đinh mới nhận ra Ôn Nghiên sắp xếp mọi thứ còn kinh khủng hơn cả những gì cô tưởng tượng.
Trên một hòn đảo nhỏ của New Zealand, trên bình nguyên bao la, thảm thực vật xanh mơn mởn. Dưới một gốc hòe rậm rạp to lớn trồng đầy hoa hồng và cẩm tú cầu đang nở rộ.
Những đóa hoa rợp cả sảnh tiệc, trông như mộng ảo mà rất nên thơ. Bong bóng màu hồng và tím nhạt bay lơ lửng khắp nơi, toát ra một bầu không khí lãng mạn.
Một cánh cổng dựng hoàn toàn bằng hoa tươi đang đứng sừng sững.
Nhiều doanh nhân giàu có và những người nổi tiếng trong ngành đã đến hiện trường, tổng tài sản ròng hơn một nghìn tỷ nhân dân tệ. Khi Kỷ Đinh nắm tay bố bước lên thảm đỏ, cô vẫn có chút hưng phấn, cảm giác như đang ở trên mây.
Ánh nắng ấm áp xuyên qua tán lá xanh rì, những hạt kim cương đính trên váy cưới trắng của cô dâu lấp lánh ánh sáng rực rỡ.
Đoạn đường này rất dài mà cũng rất ngắn, Kỷ Đinh ngước lên nhìn người đàn ông đang mỉm cười, trong mắt anh là sự kinh ngạc và say đắm không che giấu.
Một ánh nhìn, cả vạn năm.
Tiếng nhạc và tiếng hát dìu dặt vang lên.
I have loved you for a thousand years
I"ll love you for a thousand more
Trong vô thức đã tiến đến trước mặt nhau.
Kỷ Nhân Lượng đặt tay cô vào lòng bàn tay Ôn Nghiên, vẻ mặt trịnh trọng: “Tiểu Nghiên, con gái bố sau này nhờ cả vào con.”
Ôn Nghiên nắm chặt đầu ngón tay Kỷ Đinh: “Bố yên tâm, con sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt suốt đời này.”
Tiếng vỗ tay, tiếng nhạc, tiếng gió thổi qua tán lá, trong mắt Kỷ Đinh chỉ có người ấy.
Người đã mang lại sự bao dung và tình yêu vô tận.
Cả đời này.
Câu này anh từng nói rất nhiều lần, nhưng Kỷ Đinh lúc nào cũng tin tưởng tuyệt đối.
Nếu là anh và cô, cả cuộc đời có gì khó khăn đâu.
Ánh mắt mọi người đều nhìn họ, Kỷ Đinh mới nhận ra là không có MC dẫn chương trình. Còn chưa kịp nói gì thì những tiếng hoan hô đã vang dậy…
“A, là Thẩm Tấn Sơ!!!” “Kham Hoan! Nữ thần của tôi a a a a a a!”
Những ngôi sao đỉnh lưu bình thường chỉ xuất hiện trên tivi và tạp chí, giờ đây xuất hiện trước mắt.
Kỷ Đinh không dám tin, bịt miệng, quay phắt sang nhìn Ôn Nghiên, lại thấy anh vẫn nhìn cô rất đỗi dịu dàng.
“Anh… sao anh… không nói gì với em…”
Anh cười: “Vì muốn cho em một bất ngờ mà.”
Quả là bất ngờ nhất trong bất ngờ.
Do thường ngày bận chuyện học hành và làm việc nên Kỷ Đinh hiếm khi theo dõi hành trình của các ngôi sao, nhưng quả thực vẫn thật lòng mong chờ có dịp nhìn thấy người thật.
Lần trước Thẩm Tấn Sơ đến Thanh Hoa bị cô bỏ lỡ, Kỷ Đinh tiếc nuối mãi không thôi, về sau còn càm ràm với Ôn Nghiên bao nhiêu lần.
Không ngờ anh thật sự để ý và ghi nhớ.
Thấy hai thần tượng, chân cô nhũn cả ra, kích động bắt tay họ: “A a a a a em em… em thích anh chị lắm!”
Hôn lễ tiến hành vui vẻ trịnh trọng, còn ở bên kia bờ đại dương, một tấm hình cưới mờ nhạt được truyền khắp nơi trên mạng, weibo lập tức nổ tung.
Trong hình, Thẩm Tấn Sơ vẫn đẹp trai ngời ngời như trong phim, Kham Hoan thì yểu điệu xinh đẹp, rực rỡ rạng ngời. Nhưng nếu đặt Kỷ Đinh và Ôn Nghiên đứng cạnh thì không hề kém cạnh hai ngôi sao đó.
Giờ đây Kỷ Đinh và Ôn Nghiên đều là những nhân vật có chút tiếng tăm, fans phải đến 1,2 triệu người, đề tài thảo luận thoắt chốc nhảy lên đầu.
No.1 và no.1 hotsearch là #Ôn Nghiên giúp Kỷ Đinh đu idol và #Thẩm Tấn Sơ và Kham Hoan chủ trì hôn lễ.
Ôn tổng của Khởi Yến lại giúp vợ mình đu idol! Lại còn mời họ đến đám cưới làm MC!!!
Thực sự là…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook