Vạn Vực Thánh Tông Kỳ Truyện
-
Chương 6: Đại sư tỷ! (2)
– Trở lại!
Trong mắt Long Hình Thiên chợt lóe sáng. Hắn không tức giận chút nào, lập tức lại là một quyền tiếp một quyền, liên tục xuất ra để công kích.
- Bạch Viên Lôi Chưởng!
- Đại Vũ Khai Sơn Trảo!
- Toản Bộ Băng Quyền!
– Tử Thiên Long Cước!
...........
Long Hình Thiên cước đá quyền đấm, thân pháp liên tục thay đổi, mỗi một quyền đều trời long đất lở, khí thế vô song. Tuy nhiên, Nguyệt Linh Tố thật sự quá cường đại. Nàng thật giống như một quả núi chắn ngang ở nơi này, lấy bất biến ứng vạn biến. Năm ngón tay ngay cả xòe hay chụm thì đều lập tức hóa giải thế công của Long Hình Thiên không còn vết tích.
– Tiểu sư đệ, ngươi so cùng cảnh giới của ta, thực lực kém thực quá xa. Ta dùng một cánh tay mà ngươi đã rất khó đối phó. Hiện tại tađứng bất động ở chỗ này, chỉ cần có thể bức ta lui khỏi nơi đây, hoặc là bức ta phải dùng đến tay kia. Chính là ngươi thắng!
Nguyệt Linh Tố kêu lên. Nàng xuất thủ từ trước đến giờ là không lưu tình, cho dù là chỉ có tính chất luận bàn thì khi ra chiêu cũng vẫn cứ dốc toàn lực.
- Hảo! Đại sư tỷ hãy chú ý. Có lẽ đệ không đánh lại tỉ, nhưng nói về ngay cả để khiến tỉ lui một bước đều không làm được, đó là không có khả năng.
Long Hình Thiên nghe nàng nói những lời ấy thì trong lòng cũng khơi dậy một cỗ ý chí chiến đấu.
Đại sư tỷ cơ hồ là quay về trong phái một chuyến, ở không đến vài ngày liền vội vã đi. Như vậy cơ hội được đấu thế này có thể cũng không nhiều lắm.
Bang bang bang!
Long Hình Thiên quát lớn một tiếng, hóa thành một đám bão táp, lại lần nữa chiến đấu với Nguyệt Linh Tố, từng quyền đều hết sức, không hề giả dối chút nào. Kình khí cuồng bạo làm cho đệ tử trọng yếu của Thánh Tông ở chung quanh vội vàng lui ra, trên mặt đất thậm chí có bụi mù tung lên.
Long Hình Thiên càng đánh càng giật mình, hắn có được kỹ xảo, kinh nghiệm, ý thức chiến đấu và đánh giết vô cùng phong phú, bởi vì bên trong Long Tháp, hắn đã tiếp nhân những kinh nghiệm của chủ nhân Long Tháp đời trước, những điểm ấy đều mạnh hơn những đệ tử trong tông không biết bao nhiêu lần.
Hắn có thể lần lượt khiêu chiến vượt cấp, có kĩ xảo chiến đấu, kinh nghiệm và ý thức của hạng siêu nhân. Nhưng những kinh nghiệm ấy vào lúc giao thủ với Nguyệt Linh Tố thì lập tức rất kém cỏi.
Bản thân Nguyệt Linh Tố hiển hiện ra ý thức và kinh nghiệm chiến đấu, so với phản ứng, hiểu biết cũng không kém hắn bao nhiêu. LongHình Thiên thường nghĩ đến chuyện khiến người khác mắc phải sơ hở, nhưng luôn bị Nguyệt Linh Tố đoán được, mất công quay về.
Nhưng mà Long Hình Thiên cũng không biết, Trong lòng Nguyệt Linh Tố so với hắn thì càng giật mình hơn.
– Không thể nào được, tên tiểu sư đệ này, làm thế nào mà lại lợi hại như thế!
Trong lòng Nguyệt Linh Tố giật mình không thôi. Lúc đầu nàng cho là chỉ hai ba chiêu liền có thể giải quyết Long Hình Thiên. Nhưng không nghĩ tới, Long Hình Thiên chẳng những cứ đánh tiếp, mà còn có thể liên tục phản ứng.
Mặc dù lực lượng của hắn còn không bằng chính mình, nhưng mà loại thể hiện ý thức và phản ứng trong chiến đấu thế này, quả thựckhiến người khác cảm thấy sợ hãi. Căn bản không giống đệ tử thông thường trong tông phái, ngược lại như là tướng quân đã đánh nhautrăm trận trên sa trường.
Nguyệt Linh Tố thậm chí cho là chính mình đang đánh nhau với một vị cường giả tuyệt đỉnh thân kinh bách chiến. Phải biết rằng, thân thủ của Nguyệt Linh Tố đều là rèn luyện mà có được trong vùng núi Yêu Thú, khi nàng lần lượt đánh giết.
Từ trước đến giờ theo đuổi thực lực chân chính, chỉ có trong những lúc sinh tử mới có thể tôi luyện ra đạo lý. Cho nên, kinh nghiệm chiến đấu của nàng vô cùng phong phú.
Đệ tử trọng yếu Thánh Tông mặc dù tu vi cũng không tệ, nhưng trong mắt Nguyệt Linh Tố cũng là có sơ hở chồng chất, không phí chút sức lực là có thể dễ dàng đánh trả.
Mặc dù thực lực của Long Hình Thiên còn không bằng những đệ tử chân truyền Đại Võ Giả Cảnh Giới, nhưng lại gây cho Nguyệt Linh Tố cảm giác, chính là so với mấy đệ tử kia thì còn khó chơi hơn, khó đối phó hơn!
- Ta mới rời khỏi đây có mấy năm, làm sao tiểu sư đệ này lại trở nên lợi hại như thế!
Trong lòng Nguyêt Linh Tố âm thầm khiếp sợ. Ngoại trừ lực lượng không bằng nàng ra, các phương diện khác nếu so sánh với nàng thì hắn không kém bao nhiêu.
...........
Trong mắt Long Hình Thiên chợt lóe sáng. Hắn không tức giận chút nào, lập tức lại là một quyền tiếp một quyền, liên tục xuất ra để công kích.
- Bạch Viên Lôi Chưởng!
- Đại Vũ Khai Sơn Trảo!
- Toản Bộ Băng Quyền!
– Tử Thiên Long Cước!
...........
Long Hình Thiên cước đá quyền đấm, thân pháp liên tục thay đổi, mỗi một quyền đều trời long đất lở, khí thế vô song. Tuy nhiên, Nguyệt Linh Tố thật sự quá cường đại. Nàng thật giống như một quả núi chắn ngang ở nơi này, lấy bất biến ứng vạn biến. Năm ngón tay ngay cả xòe hay chụm thì đều lập tức hóa giải thế công của Long Hình Thiên không còn vết tích.
– Tiểu sư đệ, ngươi so cùng cảnh giới của ta, thực lực kém thực quá xa. Ta dùng một cánh tay mà ngươi đã rất khó đối phó. Hiện tại tađứng bất động ở chỗ này, chỉ cần có thể bức ta lui khỏi nơi đây, hoặc là bức ta phải dùng đến tay kia. Chính là ngươi thắng!
Nguyệt Linh Tố kêu lên. Nàng xuất thủ từ trước đến giờ là không lưu tình, cho dù là chỉ có tính chất luận bàn thì khi ra chiêu cũng vẫn cứ dốc toàn lực.
- Hảo! Đại sư tỷ hãy chú ý. Có lẽ đệ không đánh lại tỉ, nhưng nói về ngay cả để khiến tỉ lui một bước đều không làm được, đó là không có khả năng.
Long Hình Thiên nghe nàng nói những lời ấy thì trong lòng cũng khơi dậy một cỗ ý chí chiến đấu.
Đại sư tỷ cơ hồ là quay về trong phái một chuyến, ở không đến vài ngày liền vội vã đi. Như vậy cơ hội được đấu thế này có thể cũng không nhiều lắm.
Bang bang bang!
Long Hình Thiên quát lớn một tiếng, hóa thành một đám bão táp, lại lần nữa chiến đấu với Nguyệt Linh Tố, từng quyền đều hết sức, không hề giả dối chút nào. Kình khí cuồng bạo làm cho đệ tử trọng yếu của Thánh Tông ở chung quanh vội vàng lui ra, trên mặt đất thậm chí có bụi mù tung lên.
Long Hình Thiên càng đánh càng giật mình, hắn có được kỹ xảo, kinh nghiệm, ý thức chiến đấu và đánh giết vô cùng phong phú, bởi vì bên trong Long Tháp, hắn đã tiếp nhân những kinh nghiệm của chủ nhân Long Tháp đời trước, những điểm ấy đều mạnh hơn những đệ tử trong tông không biết bao nhiêu lần.
Hắn có thể lần lượt khiêu chiến vượt cấp, có kĩ xảo chiến đấu, kinh nghiệm và ý thức của hạng siêu nhân. Nhưng những kinh nghiệm ấy vào lúc giao thủ với Nguyệt Linh Tố thì lập tức rất kém cỏi.
Bản thân Nguyệt Linh Tố hiển hiện ra ý thức và kinh nghiệm chiến đấu, so với phản ứng, hiểu biết cũng không kém hắn bao nhiêu. LongHình Thiên thường nghĩ đến chuyện khiến người khác mắc phải sơ hở, nhưng luôn bị Nguyệt Linh Tố đoán được, mất công quay về.
Nhưng mà Long Hình Thiên cũng không biết, Trong lòng Nguyệt Linh Tố so với hắn thì càng giật mình hơn.
– Không thể nào được, tên tiểu sư đệ này, làm thế nào mà lại lợi hại như thế!
Trong lòng Nguyệt Linh Tố giật mình không thôi. Lúc đầu nàng cho là chỉ hai ba chiêu liền có thể giải quyết Long Hình Thiên. Nhưng không nghĩ tới, Long Hình Thiên chẳng những cứ đánh tiếp, mà còn có thể liên tục phản ứng.
Mặc dù lực lượng của hắn còn không bằng chính mình, nhưng mà loại thể hiện ý thức và phản ứng trong chiến đấu thế này, quả thựckhiến người khác cảm thấy sợ hãi. Căn bản không giống đệ tử thông thường trong tông phái, ngược lại như là tướng quân đã đánh nhautrăm trận trên sa trường.
Nguyệt Linh Tố thậm chí cho là chính mình đang đánh nhau với một vị cường giả tuyệt đỉnh thân kinh bách chiến. Phải biết rằng, thân thủ của Nguyệt Linh Tố đều là rèn luyện mà có được trong vùng núi Yêu Thú, khi nàng lần lượt đánh giết.
Từ trước đến giờ theo đuổi thực lực chân chính, chỉ có trong những lúc sinh tử mới có thể tôi luyện ra đạo lý. Cho nên, kinh nghiệm chiến đấu của nàng vô cùng phong phú.
Đệ tử trọng yếu Thánh Tông mặc dù tu vi cũng không tệ, nhưng trong mắt Nguyệt Linh Tố cũng là có sơ hở chồng chất, không phí chút sức lực là có thể dễ dàng đánh trả.
Mặc dù thực lực của Long Hình Thiên còn không bằng những đệ tử chân truyền Đại Võ Giả Cảnh Giới, nhưng lại gây cho Nguyệt Linh Tố cảm giác, chính là so với mấy đệ tử kia thì còn khó chơi hơn, khó đối phó hơn!
- Ta mới rời khỏi đây có mấy năm, làm sao tiểu sư đệ này lại trở nên lợi hại như thế!
Trong lòng Nguyêt Linh Tố âm thầm khiếp sợ. Ngoại trừ lực lượng không bằng nàng ra, các phương diện khác nếu so sánh với nàng thì hắn không kém bao nhiêu.
...........
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook