Để dễ phân biệt “hai” Ngụy Vô Tiện trong truyện thì cách gọi sẽ như sau:
A Tiện “ Mạc Huyền Vũ “ sẽ là Ngụy Anh.
A Tiện “ Di Lăng Lão Tổ “ sẽ là Ngụy Vô Tiện.
(9)
Ngụy Vô Tiện và Lam Hi Thần cùng nhau rời khỏi Tĩnh Thất, hắn nhẫn nhịn một lát rồi không nhịn được nói:
“ Lam Hoán, ngươi vì sao cho rằng Hàm Quang Quân yêu ta? “
Lam Hi Thần mỉm cười nhìn hắn:
“ Có chuyện gì sao? “
Trong mắt hắn ngập tràn ý cười trìu mến của Lam Hi Thần, Ngụy Vô Tiện muộn màng nhớ ra người trước mặt cũng là thích hắn! Ngụy Vô Tiện cúi đầu:
“ Ta, ta làm sao có thể có tài giỏi như vậy, có năng lực...!“
Lam Hoán vội vàng ngẩng đầu lên:
“ A Tiện, đừng coi thưởng bản thân, ngươi vĩnh viễn là người tốt nhất trên thế gian, xứng đáng được mọi người yêu thích.

Không có ai là không thích ngươi, không ai không thích một người tuyệt vời như ngươi! “
Nhìn khuôn mặt ôn hòa của Lam Hi Thần, Ngụy Vô Tiện sửng sốt nói:
“ Lam Hoán...!“
“ A Tiện đừng suy nghĩ nhiều, hiện tại chuyện hợp nhất linh hồn là quan trọng nhất, chúng ta về Hàn Thất lấy cuốn sách “ Xuyên không “ sau đó đi tìm thúc phụ, được không? “
Lam Hi Thần biết mình không thể quá lo lắng về chuyện tình cảm này nữa.

Hiện tại linh hồn Ngụy Vô Tiện đã bị chia làm hai, cho nên dù y có thực sự ở lại bên hắn cũng không thể tính là hoàn chỉnh.

Hơn nữa nếu linh hồn không thể hợp nhất, điều này sẽ có hại cho cơ thể Ngụy Vô Tiện nên nhất định không thể bỏ qua.

Mọi chuyện chỉ có thể giải quyết khi hai linh hồn hợp lại mà thôi.
Ngụy Vô Tiện được Lam Hi Thần an ủi, gật đầu:
“ Được.


Khi hai người đến Tàng Thư Các, Lam Khải Nhân đang đặt mấy cuốn sách cổ trước mặt, chăm chú xem qua.
“ Thúc phụ.


“ Lam tiên sinh.


Lam Khải Nhân luôn thích nghiên cứu sách cổ, gặp phải những thứ kỳ quái như vậy, ông càng đắm chìm trong đó.


Chỉ khi nghe thấy hai người cất tiếng chào, ông mới nhận ra có người đến, ông ngẩng đầu khỏi cuốn sách nhìn về phía hai người:
“ Hai ngươi đến vừa kịp lúc, đến đây tìm kiếm đi.


Lam Hi Thần liền đưa cuốn sách mang theo lên:
“ Thúc phụ, Hi Thần tìm được một cuốn sách liên quan đến việc xuyên không.


Lam Khải Nhân gật đầu:
“ Ồ? Không tệ, để ta xem qua.


Sau đó lại chỉ vào chồng sách bên cạnh:
“ Vậy hai ngươi có thể bắt đầu từ bên kia.


“ Vâng.


“ Vâng.


Lam Hi Thần và Ngụy Vô Tiện gật đầu, đi về phía chồng sách.
Vậy là trong Tàng Thư Các liền xuất hiện Lam Khải Nhân ngồi một mình với vài cuốn sách trong khi Lam Hi Thần và Ngụy Vô Tiện dựa vào nhau, cả ba người đều đắm chìm vào việc đọc sách.
Trời đã tối, Lam Khải Nhân đột nhiên ngẩng đầu lên, hưng phấn hét lên:
“ Tìm được rồi! “
Nói xong ông mới ý thức được mình đã vi phạm gia quy, vội vàng hắng giọng:
“ Các ngươi lại đây xem đi.


Lam Hi Thần cũng không nói gì trưởng bối nhà mình, Ngụy Vô Tiện trong lòng vừa mừng vừa vô cùng cảm kích vì Lam Khải Nhân chịu thay hắn tìm kiếm cổ thư.

Hai người đều không có ý chỉ trích mà nhanh chóng đứng dậy đi về phía Lam Khải Nhân.
Lúc này bên ngoài có hai tiếng bước chân vang lên, một nhanh một chậm rãi, chính là Lam Vong Cơ đang đỡ Ngụy Anh vừa tỉnh dậy.
“ Thúc phụ, huynh trưởng.



“ Lam tiên sinh, Trạch Vu Quân.


Ngụy Anh lúc này cũng nhìn thấy Ngụy Vô Tiện, mặc dù đã sớm đoán trước nhưng cũng sửng sốt, lẩm bẩm:
“ Thật sự là ta...!“
Lam Hi Thần hỏi:
“ Vong Cơ, sao lại mang A Tiện tới đây? “
Lam Vong Cơ mím môi:
“ Là Ngụy Anh nhất quyết muốn gặp y.


Lam Khải Nhân xua tay:
“ Được rồi, ta vừa tìm được một ít sách cổ có liên quan, các ngươi cũng tới xem đi.


Tạm thời, Ngụy Anh đem lời nói quá mức trìu mến của Lam Hi Thần cùng với sự phấn khích khi nhìn thấy cơ thể ban đầu của mình cất vào trong tâm trí không nghĩ đến nữa.

Hắn được Lam Vong Cơ đỡ liền đi thẳng về phía Lam Khải Nhân.
Lam Khải Nhân đem hai cuốn sách đặt lại với nhau, chậm rãi nói:
“ Các ngươi hãy xem cuốn sách “ Xuyên không “ này trước, tuy nó có ghi lại sự thay đổi của không gian nhưng vẫn chỉ là bề ngoài và không có lý do chứng thực.

Trong sách cũng chỉ đề cập đến việc linh hồn và thể xác của một người có thể đã thay đổi vị trí tại một thời điểm nhất định nào đó đó.

Đây được gọi là “xuyên không“.

Còn cuốn sách này...!“ Lam Khải Nhân chỉ vào cuốn sách bên cạnh:
“ Cuốn sách này ghi lại những lý do có thể xảy ra.

Tên đầy đủ của cuốn “Xuyên không” kia chính là “Dẫn dắt linh hồn xuyên không“.

Nó cần một thứ gì đó để làm vật dẫn, nếu thời điểm thích hợp đến, trận pháp sẽ được kích hoạt, rào cản thời gian và không gian có thể bị phá vỡ, linh hồn và thể xác của người chịu ảnh hưởng sẽ được dẫn đến một nơi khác cùng lúc.


Tuy nhiên, phương pháp này đòi hỏi quá nhiều linh lực, do đó hầu hết người thi thuật không thể thành công.

Vì vậy ghi chép về chuyện này rất ít, thậm chí càng có khả năng cuối cùng chỉ còn lại một nửa thân thể hoặc một nửa linh hồn.


Bốn người nghe xong đều không khỏi sợ hãi, Ngụy Vô Tiện và Ngụy Anh cũng không nhịn nổi mà sờ sờ cổ và tay chân.
Lam Khải Nhân vờ không nhìn thấy điều đó, tiếp tục nói:
“ Tuy nhiên lần này việc gì cũng đã hoàn thành xong, đây là một điều rất may mắn.

Có lẽ là do Mạc Huyền Vũ hiến xá và linh hồn của Ngụy Vô Tiện đã tới đây trước nên thân xác chủ mới có thể xuyên đến thuận lợi như vậy.

Hiện giờ cơ thể ban đầu đã đến, lực hấp dẫn từ thân xác chủ lên linh hồn đã dẫn nửa linh hồn quay về cơ thể ban đầu.

Tuy nhiên vẫn còn một việc ta còn chưa nghĩ được lời giải....!“
Lam Khải Nhân dừng lại và nói:
“ Hi Thần, sau khi Ngụy Vô Tiện xuyên đến, nơi hắn xuất hiện đầu tiên chính là trong Hàn Thất.

Điều đó có nghĩa ngươi là người thi thuật.


Lam Hi Thần cau mày nói:
“ Nhưng thúc phụ, Hi Thần cũng không có làm gì cả, trước đây con cũng chưa từng tiếp xúc qua phương pháp này.


Lam Khải Nhân biết Lam Hi Thần chắc chắn sẽ không nói dối, điều này khiến ông vô cùng đau đầu.

Hoặc có thể đó chỉ là một hành động vô ý, bất kỳ hành động vô ý nào cũng có thể hấp dẫn Ngụy Vô Tiện đến, chỉ có thể nói là ý trời...!Lam Khải Nhân lắc đầu, thở dài:
“ Vậy ngươi đã làm gì trước khi Ngụy Vô Tiện xuyên không? “
“...!“ Đột nhiên được hỏi về chuyện này, Lam Hi Thần nhất thời không nói nên lời.
Ngụy Vô Tiện gãi đầu, nhẹ nhàng trả lời thay hắn:
“ Lam Hoán nói với ta rằng khi đó y đang nghỉ ngơi, ta là đã đột nhiên rơi xuống còn suýt đụng trúng y một cái.


“ Không...!“ Lam Hi Thần khó khăn nói:
“ Không hoàn toàn như vậy.


“ A? Cái gì? “ Ngụy Vô Tiện ngạc nhiên quay lại nhìn hắn.
Lam Hi Thần thầm thở dài, nhưng vẫn nói ra sự thật:
“ Ta, hôm đó là ngày mất của A Tiện, lúc đó ta chán nản, đang uống rượu...!Uống được nửa vò thì A Tiện rơi xuống.

Lúc đầu ta còn tưởng rằng ta đang mơ...!Không, khi ta nghĩ về điều đó thì đó là sự thật.



Lam Khải Nhân vuốt râu, trừng mắt:
“ Hi Thần ngươi! Vân Thâm Bất Tri Xứ cấm uống rượu! Thân là gia chủ, biết rõ cấm kỵ lại vẫn vi phạm! Về sau ngươi đến Từ đường nhận phạt đi! “
Lam Hi Thần hơi cúi đầu nói:
“ Vâng, thúc phụ.


Ngụy Vô Tiện và Ngụy Anh đều sửng sốt.
Ngụy Vô Tiện nghĩ, Lam Hoán rõ ràng nói y đang nghỉ ngơi, nhưng thực ra là y đang uống rượu thương tiếc cho hắn...!Chẳng lẽ mười ba năm qua năm nào cũng như vậy sao? Nghĩ tới đây, lòng hắn liền thắt lại, thật sự rất đau nhưng cũng thật sự ấm áp.
Ngụy Anh cũng kinh ngạc, Trạch Vũ Quân, Trạch Vũ Quân thật sự đã uống rượu ở Vân Thâm để giải sầu cho hắn sao?! Nhưng những người khác lại không có vẻ gì quá kinh ngạc, trong lúc hắn hôn mê, chuyện gì đã xảy ra vậy?
Lam Khải Nhân lắc đầu:
“ Quên đi, xem ra ngươi không biết mình đã làm gì để dẫn dắt linh hồn Ngụy Vô Tiện xuyên không thành công, vậy nên tạm thời gác chuyện này sang một bên, giờ nói về việc hợp nhất linh hồn.

Chuyện đó cũng không khó, ở đây ghi lại, nếu linh hồn không có nhiều khuyết điểm, có thể dùng linh lực của chính người bị chia hồn bổ sung.

Vậy thì linh hồn hiện tại ở đây, tuy rằng bị chia làm hai, nhưng vẫn là linh hồn của một người.


“ Các ngươi hãy chuẩn bị kĩ đi, tất cả những gì chúng ta cần làm là làm phép tách rời linh hồn, sau đó sử dụng sức mạnh linh lực của chính Ngụy Vô Tiện làm vật dẫn đường để đưa linh hồn về lại cơ thể, sau đó linh hồn có thể được hợp nhất suôn sẻ.

Có hai người các ngươi bảo vệ hắn, chắc chắn sẽ an toàn.


Lời này vừa nói ra, ba người còn lại ngoại trừ Lam Hi Thần sắc mặt đều nháy mắt trầm xuống.
Lam Khải Nhân cũng không để ý tới, chỉ nói tiếp:
“ Ta đi tìm Lục trưởng lão làm một ít dưỡng hồn dược, Ngụy Vô Tiện, hai người các ngươi trước uống mấy ngày, sẽ tăng thêm tính an toàn.

Trong sách cũng viết, nếu linh hồn thực sự kiệt sức, vẫn còn rất nhiều triệu chứng, mệt mỏi và hôn mê chỉ là giai đoạn đầu.

Thời gian cũng không gấp nên các ngươi cứ từ từ uống dưỡng hồn dược.

Ta sẽ xem xét lại các ghi chép liên quan đến Xuyên không, sau đó kết hợp hành động với việc hợp nhất linh hồn, như vậy sẽ an toàn hơn.


Lam Hi Thần chắp tay nói:
“ Đa tạ thúc phụ! “
Ba người còn lại cũng tỉnh táo:
“ Đa tạ thúc phụ! “
“ Đa tạ Lam tiên sinh! “
Lam Khải Nhân xua tay, mang theo cuốn sách liền đi tìm Lục trưởng lão..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương