Văn Phòng Tình Dục Thiên Sư
-
Chương 41: Không được trở về
Edit: Ann
Beta: Thỏ
“Nó có tính năng tự động thực hiện.” Tô Nghi Tu dùng ngữ khí thực vô tội mà nói: “Chị Tiểu Âm, em thề em không có cố ý ghi hình lại.”
“Hai người đều khi dễ tôi...”
“Em sao có thể khi dễ chị Tiểu Âm? Em chỉ là muốn làm chị Tiểu Âm!”
Giọng điệu đúng lí hợp tình sang sảng như ánh mặt trời của Tô Nghi Tu khiến Giang Tiểu Âm dù muốn tức giận cũng không biết tức giận như thế nào. Tức giận a! Cô đấm xuống đất một chút, dứt khoát giống như cá chết mà từ bỏ giãy giụa.
côn th*t lạnh như băng của Khúc Cẩn lại một lần nữa khuấy đảo tử cung cô, kịch liệt cọ xát nhục bích. Chờ tới khi anh rốt cục bắn toàn bộ tinh dịch vào trong thân thể Giang Tiểu Âm, cô nằm trên mặt cỏ đã tiết thân rất nhiều lần, ngay cả một chút sức lực cũng không có.
“Chị Tiểu Âm, chị ổn chứ? Có muốn em đến đó giúp chị không?”
“Ngô...”
Giang Tiểu Âm hiện tại chẳng buồn nói chuyện, chỉ nghĩ ghé vào mặt cỏ và ngủ một giấc.
“Để cô ấy nghỉ ngơi một lát.” Khúc Cẩn nhận lời nói, rút côn th*t từ trong thân thể cô ra rồi đứng lên: “Cậu lại đây giúp cô ấy đi.”
Trương Sư Lễ theo tin nhắn kì quái đi tới công viên, ánh mắt đầu tiên thấy chính là một màn Khúc Cẩn rút dương v*t ra khỏi hạ thân Giang Tiểu Âm.
“Tiểu Âm?!”
Trên người không có phù triện, Trương Sư Lễ không hề nghĩ ngợi liền niệm chú trừ tà sát với Khúc Cẩn.
“Sắc sắc dạt dào, mặt trời mọc hướng Đông, ngô ban linh phù, phổ quét điềm xấu, miệng phun núi non chi hoả, phù phi môn nhiếp ánh sáng, đề quái biến thiên phùng lịch thế, phá ôn dùng tuổi ăn kim cương, hàng phục yêu ma người chết, hóa thành cát tường, Thái Thượng Lão Quân ngô cát cát như pháp lệnh!”
Khúc Cẩn làm tình nhiều với người có mệnh cách thuần âm như Giang Tiểu Âm tất nhiên sẽ không bị khẩu quyết đơn giản loại bỏ.
Hai người vốn từ lúc bắt đầu đã không thuận mắt nhau liền giao tranh, cái tư thế tỏ vẻ người kia chưa chết thì sẽ không bỏ qua.
“Cậu nhỏ.” Giang Tiểu Âm nhỏ giọng gọi một tiếng: “Dừng tay!”
Không ai để ý cô.
“Tên xấu xa.....”
Cô khởi động cánh tay không có một chút sức lực, muốn từ mặt cỏ bò dậy. Kết quả bò được một nửa liền không chống đỡ nỗi, khiến bản thân úp mặt gặm bùn.
“Cuộc sống thật khó khăn a!”
Giang Tiểu Âm bị chính bản thân chọc giận đến chết khiếp sống không còn gì luyến tiếc nhìn về chỗ mặt cỏ xa xa thuộc rừng cây nhỏ phíq trước, kết quả là vừa vặn đụng phải một đạo tầm mắt. Khoảng cách đến rừng cây nhỏ có chút xa, cô không thấy rõ chủ nhân của tầm mắt kia trông như thế nào, nhưng cái đồ vật đối diện cô tuyệt đối là một cái camera.
“Trương Sư Lễ! Khúc Cẩn!” Cô hít một hơi la lớn: “Đều mẹ nó dừng lại cho tôi!”
Lần này hai người đàn ông rốt cục dừng tay, hơn nữa bởi vì đều là lần đầu tiên nghe được Giang Tiểu Âm dùng ngữ khí tức giận nói lời thô tục như vậy nên biểu tình cả 2 đều có chút vi diệu.
“Tiểu Âm, sao em lại có thể nói thô tục.....”
“Ở trong rừng cây có người ghi hình.”
Khúc Cẩn lập tức hiểu được nỗi lo của Giang Tiểu Âm, anh đi theo hướng cô chỉ. Mà Trương Sư Lễ cúi đầu nhìn Giang Tiểu Âm, sau một lúc trầm mặt liền bế Giang Tiểu Âm theo kiểu công chúa từ dưới đất lên.
Thân mình bị ôm, hạ thân ướt át dị thường dễ nhận thấy khiến Giang Tiểu Âm đỏ mặt giãy giụa nói: “ Không cần, cậu thả tôi xuống đi.”
“Chị Tiểu Âm? Đã xảy ra chuyện gì?”
Giang Tiểu Âm còn chưa kịp nói tiếp thì tai nghe bluetooth trên tai đã bị Trương Sư Lễ trực tiếp ném xuống mặt đất.
“Cậu ta vẫn luôn nghe?” Ngũ quan thanh thúy của Trương Sư Lễ lúc nghiêm túc cực kì doạ người: “Cậu ta không phải là bạn trai em sao? Cậu ta chính là dùng thái độ này muốn cưới em?”
Bị nói trúng tim đen làm Giang Tiểu Âm có chút hoảng hốt mà không biết nên nói cái gì.
Cô cũng biết như vậy là không đúng nhưng thân thể đã vô pháp kháng cự.
Biểu tình Giang Tiểu Âm thoạt nhìn thực mê mang, còn thêm cả sự giãi giụa mà anh không hiểu. Trương Sư Lễ quay đầu lại nhìn thoáng qua Khúc Cẩn biến mất ở trong rừng cây rồi ôm Giang Tiểu Âm đi hướng ngược lại. Anh muốn đưa Giang Tiểu Âm rời khỏi nơi này.
Hai người đều không nói chuyện nữa.
Chờ khi cô bị Trương Sư Lễ mang đến khách sạn nào đó, sau đó thả xuống, thì Giang Tiểu Âm mới mở miệng nói: “Tôi muốn về văn phòng.”
“Không được.” Trương Sư Lễ ấn Giang Tiểu Âm muốn ra cửa ở trên tường, lần đầu tiên dùng uy nghiêm của trưởng bối:“Tôi không cho phép em lại gần hai người kia.”
“Cậu dựa vào cái gì mà không cho phép?!”
“Dựa vào việc tôi là trưởng bối của em! Và là cậu nhỏ của em!”
“A.” Giang Tiểu Âm cười lạnh một tiếng: “Chính là người cậu 23 năm qua chưa từng gặp mặt, lần đầu tiên gặp lại liền nói muốn theo đuổi tôi sao?”
“ Tôi tôi... Lúc ấy cũng không biết em là...”
Cho dù khí thế bởi vì vậy mà yếu đi, nhưng Trương Sư Lễ cũng không chịu khoái nhượng.
“Một tên nam quỷ ở trước công chúng gian... gian dâm em, một tên biết rõ bạn gái mình bị người khác... Còn không có ý định tới ngăn cản tên kia, bọn họ rốt cục đáng giá ở chỗ nào để em lưu lại bên cạnh?”
“Nghi Tu trong thời điểm tôi bất lực nhất đã vực dậy tôi, hơn nữa trước nay đều chưa từng rời xa tôi.”
“Khúc Cẩn thì sao?”
“Anh ta ủy thác 50 vạn.”
Giang Tiểu Âm nhìn chằm chằm Trương Sư Lễ đè 2 tay cô ở trên tường và gằn từng câu từng chữ trả lời xong câu hỏi của anh.
Lời cô nói thực sự làm đau trái tim Trương Sư Lễ. Anh trừng mắt, không hiểu một Giang Tiểu Âm không chút nghĩ ngợi liền dám nhảy xuống sông Chúc cứu anh, không hiểu một Giang Tiểu Âm cho dù chảy nước mắt cũng muốn tươi cười sáng lạn với anh làm sao lại có thể nói ra lời như vậy.
“Cho nên vì 50 vạn, em liền bán thân thể của mình? Em cũng không nghĩ đến mẹ em sẽ cảm thấy như thế nào sao?”
Hai người nổi nóng giống như hai con nhím, dựng hết lông trên người, đâm vào thịt và trái tim của đối phương.
“Mẹ tôi đã chết.”
“Chát!”
Giang Tiểu Âm ngơ ngác mà nhìn Trương Sư Lễ hạ một cái tát xuống mặt mình, sửng sốt một hồi rồi đột nhiên nở nụ cười: “Nếu cậu có thể cho tôi 100 vạn thì tôi cũng có thể bán thân thể cho cậu a. Có muốn suy xét một chút không, cậu —— nhỏ ——“
Trương Sư Lễ đánh xong cái tát đó liền hối hận, hối hận đến mức muốn kéo tay Giang Tiểu Âm đánh lại mình hai cái.
Chỉ là... Anh không ngờ rằng Giang Tiểu Âm sẽ nói ra lời đó.
Anh hẳn nên răn dạy cô không biết liêm sỉ, hoặc là anh hẳn là nên buông tay không cần quản cô. Nhưng chờ tới thời điểm anh tìm về chính mình thì đã nghe thấy bản thân phẫn nộ mà nói: “100 vạn phải không? Tôi hiện tại liền cho em!”
Không đúng không đúng, sao anh lại nói như vậy? Sao anh lại có thể ném cháu ngoại mình lên trên giường, còn đè cô ở dưới thân?
Đúng vậy, hướng phát triển này vì sao lại không giống như cô dự đoán?
Cô nói những lời đó cũng là vì muốn chọc cho Trương Sư Lễ tức giận mà rời đi, thế cho nên, rốt cục là vì cái gì lại biến thành tình huống cô bị cậu nhỏ đè ở trên giường?
- ----
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đi nò
Beta: Thỏ
“Nó có tính năng tự động thực hiện.” Tô Nghi Tu dùng ngữ khí thực vô tội mà nói: “Chị Tiểu Âm, em thề em không có cố ý ghi hình lại.”
“Hai người đều khi dễ tôi...”
“Em sao có thể khi dễ chị Tiểu Âm? Em chỉ là muốn làm chị Tiểu Âm!”
Giọng điệu đúng lí hợp tình sang sảng như ánh mặt trời của Tô Nghi Tu khiến Giang Tiểu Âm dù muốn tức giận cũng không biết tức giận như thế nào. Tức giận a! Cô đấm xuống đất một chút, dứt khoát giống như cá chết mà từ bỏ giãy giụa.
côn th*t lạnh như băng của Khúc Cẩn lại một lần nữa khuấy đảo tử cung cô, kịch liệt cọ xát nhục bích. Chờ tới khi anh rốt cục bắn toàn bộ tinh dịch vào trong thân thể Giang Tiểu Âm, cô nằm trên mặt cỏ đã tiết thân rất nhiều lần, ngay cả một chút sức lực cũng không có.
“Chị Tiểu Âm, chị ổn chứ? Có muốn em đến đó giúp chị không?”
“Ngô...”
Giang Tiểu Âm hiện tại chẳng buồn nói chuyện, chỉ nghĩ ghé vào mặt cỏ và ngủ một giấc.
“Để cô ấy nghỉ ngơi một lát.” Khúc Cẩn nhận lời nói, rút côn th*t từ trong thân thể cô ra rồi đứng lên: “Cậu lại đây giúp cô ấy đi.”
Trương Sư Lễ theo tin nhắn kì quái đi tới công viên, ánh mắt đầu tiên thấy chính là một màn Khúc Cẩn rút dương v*t ra khỏi hạ thân Giang Tiểu Âm.
“Tiểu Âm?!”
Trên người không có phù triện, Trương Sư Lễ không hề nghĩ ngợi liền niệm chú trừ tà sát với Khúc Cẩn.
“Sắc sắc dạt dào, mặt trời mọc hướng Đông, ngô ban linh phù, phổ quét điềm xấu, miệng phun núi non chi hoả, phù phi môn nhiếp ánh sáng, đề quái biến thiên phùng lịch thế, phá ôn dùng tuổi ăn kim cương, hàng phục yêu ma người chết, hóa thành cát tường, Thái Thượng Lão Quân ngô cát cát như pháp lệnh!”
Khúc Cẩn làm tình nhiều với người có mệnh cách thuần âm như Giang Tiểu Âm tất nhiên sẽ không bị khẩu quyết đơn giản loại bỏ.
Hai người vốn từ lúc bắt đầu đã không thuận mắt nhau liền giao tranh, cái tư thế tỏ vẻ người kia chưa chết thì sẽ không bỏ qua.
“Cậu nhỏ.” Giang Tiểu Âm nhỏ giọng gọi một tiếng: “Dừng tay!”
Không ai để ý cô.
“Tên xấu xa.....”
Cô khởi động cánh tay không có một chút sức lực, muốn từ mặt cỏ bò dậy. Kết quả bò được một nửa liền không chống đỡ nỗi, khiến bản thân úp mặt gặm bùn.
“Cuộc sống thật khó khăn a!”
Giang Tiểu Âm bị chính bản thân chọc giận đến chết khiếp sống không còn gì luyến tiếc nhìn về chỗ mặt cỏ xa xa thuộc rừng cây nhỏ phíq trước, kết quả là vừa vặn đụng phải một đạo tầm mắt. Khoảng cách đến rừng cây nhỏ có chút xa, cô không thấy rõ chủ nhân của tầm mắt kia trông như thế nào, nhưng cái đồ vật đối diện cô tuyệt đối là một cái camera.
“Trương Sư Lễ! Khúc Cẩn!” Cô hít một hơi la lớn: “Đều mẹ nó dừng lại cho tôi!”
Lần này hai người đàn ông rốt cục dừng tay, hơn nữa bởi vì đều là lần đầu tiên nghe được Giang Tiểu Âm dùng ngữ khí tức giận nói lời thô tục như vậy nên biểu tình cả 2 đều có chút vi diệu.
“Tiểu Âm, sao em lại có thể nói thô tục.....”
“Ở trong rừng cây có người ghi hình.”
Khúc Cẩn lập tức hiểu được nỗi lo của Giang Tiểu Âm, anh đi theo hướng cô chỉ. Mà Trương Sư Lễ cúi đầu nhìn Giang Tiểu Âm, sau một lúc trầm mặt liền bế Giang Tiểu Âm theo kiểu công chúa từ dưới đất lên.
Thân mình bị ôm, hạ thân ướt át dị thường dễ nhận thấy khiến Giang Tiểu Âm đỏ mặt giãy giụa nói: “ Không cần, cậu thả tôi xuống đi.”
“Chị Tiểu Âm? Đã xảy ra chuyện gì?”
Giang Tiểu Âm còn chưa kịp nói tiếp thì tai nghe bluetooth trên tai đã bị Trương Sư Lễ trực tiếp ném xuống mặt đất.
“Cậu ta vẫn luôn nghe?” Ngũ quan thanh thúy của Trương Sư Lễ lúc nghiêm túc cực kì doạ người: “Cậu ta không phải là bạn trai em sao? Cậu ta chính là dùng thái độ này muốn cưới em?”
Bị nói trúng tim đen làm Giang Tiểu Âm có chút hoảng hốt mà không biết nên nói cái gì.
Cô cũng biết như vậy là không đúng nhưng thân thể đã vô pháp kháng cự.
Biểu tình Giang Tiểu Âm thoạt nhìn thực mê mang, còn thêm cả sự giãi giụa mà anh không hiểu. Trương Sư Lễ quay đầu lại nhìn thoáng qua Khúc Cẩn biến mất ở trong rừng cây rồi ôm Giang Tiểu Âm đi hướng ngược lại. Anh muốn đưa Giang Tiểu Âm rời khỏi nơi này.
Hai người đều không nói chuyện nữa.
Chờ khi cô bị Trương Sư Lễ mang đến khách sạn nào đó, sau đó thả xuống, thì Giang Tiểu Âm mới mở miệng nói: “Tôi muốn về văn phòng.”
“Không được.” Trương Sư Lễ ấn Giang Tiểu Âm muốn ra cửa ở trên tường, lần đầu tiên dùng uy nghiêm của trưởng bối:“Tôi không cho phép em lại gần hai người kia.”
“Cậu dựa vào cái gì mà không cho phép?!”
“Dựa vào việc tôi là trưởng bối của em! Và là cậu nhỏ của em!”
“A.” Giang Tiểu Âm cười lạnh một tiếng: “Chính là người cậu 23 năm qua chưa từng gặp mặt, lần đầu tiên gặp lại liền nói muốn theo đuổi tôi sao?”
“ Tôi tôi... Lúc ấy cũng không biết em là...”
Cho dù khí thế bởi vì vậy mà yếu đi, nhưng Trương Sư Lễ cũng không chịu khoái nhượng.
“Một tên nam quỷ ở trước công chúng gian... gian dâm em, một tên biết rõ bạn gái mình bị người khác... Còn không có ý định tới ngăn cản tên kia, bọn họ rốt cục đáng giá ở chỗ nào để em lưu lại bên cạnh?”
“Nghi Tu trong thời điểm tôi bất lực nhất đã vực dậy tôi, hơn nữa trước nay đều chưa từng rời xa tôi.”
“Khúc Cẩn thì sao?”
“Anh ta ủy thác 50 vạn.”
Giang Tiểu Âm nhìn chằm chằm Trương Sư Lễ đè 2 tay cô ở trên tường và gằn từng câu từng chữ trả lời xong câu hỏi của anh.
Lời cô nói thực sự làm đau trái tim Trương Sư Lễ. Anh trừng mắt, không hiểu một Giang Tiểu Âm không chút nghĩ ngợi liền dám nhảy xuống sông Chúc cứu anh, không hiểu một Giang Tiểu Âm cho dù chảy nước mắt cũng muốn tươi cười sáng lạn với anh làm sao lại có thể nói ra lời như vậy.
“Cho nên vì 50 vạn, em liền bán thân thể của mình? Em cũng không nghĩ đến mẹ em sẽ cảm thấy như thế nào sao?”
Hai người nổi nóng giống như hai con nhím, dựng hết lông trên người, đâm vào thịt và trái tim của đối phương.
“Mẹ tôi đã chết.”
“Chát!”
Giang Tiểu Âm ngơ ngác mà nhìn Trương Sư Lễ hạ một cái tát xuống mặt mình, sửng sốt một hồi rồi đột nhiên nở nụ cười: “Nếu cậu có thể cho tôi 100 vạn thì tôi cũng có thể bán thân thể cho cậu a. Có muốn suy xét một chút không, cậu —— nhỏ ——“
Trương Sư Lễ đánh xong cái tát đó liền hối hận, hối hận đến mức muốn kéo tay Giang Tiểu Âm đánh lại mình hai cái.
Chỉ là... Anh không ngờ rằng Giang Tiểu Âm sẽ nói ra lời đó.
Anh hẳn nên răn dạy cô không biết liêm sỉ, hoặc là anh hẳn là nên buông tay không cần quản cô. Nhưng chờ tới thời điểm anh tìm về chính mình thì đã nghe thấy bản thân phẫn nộ mà nói: “100 vạn phải không? Tôi hiện tại liền cho em!”
Không đúng không đúng, sao anh lại nói như vậy? Sao anh lại có thể ném cháu ngoại mình lên trên giường, còn đè cô ở dưới thân?
Đúng vậy, hướng phát triển này vì sao lại không giống như cô dự đoán?
Cô nói những lời đó cũng là vì muốn chọc cho Trương Sư Lễ tức giận mà rời đi, thế cho nên, rốt cục là vì cái gì lại biến thành tình huống cô bị cậu nhỏ đè ở trên giường?
- ----
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đi nò
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook